Thiên Trường Chi Cửu


Hai người vừa tiến vào, làn khói mùi xì gà bên trong rèm tỏa ra khiến Thẩm Thiên Trường và Tống Ngưng Y đều cảm thấy khó chịu.
Ánh đèn trong này cũng tối hơn bên ngoài, Thẩm Thiên Trường nhíu mày, mấy giây sau mới nhìn rõ có ba người đang ngồi trên ghế.
Nói một cách chính xác thì chính là Tổng Giám đốc điều hành Hứa Khanh Huy của Năng lượng Viễn Thông và Giám đốc bộ phận thị trường mới nhận chức không lâu trước đó – Trương Thiếu Kỳ.
Mà trong lòng Hứa Khanh Huy còn có một người đẹp quyến rũ mặc váy trễ ngực ôm sát người màu đỏ.
Thấy hai người đi vào, Hứa Khanh Huy nhả ra một hơi xì gà: “Cô Thẩm, lần đầu gặp mặt, mời ngồi.”
Thẩm Thiên Trường và Tống Ngưng Y ngồi xuống phía đối diện với anh ta.
“Đúng là lần đầu gặp mặt giữa tôi và Tổng Giám đốc Hứa…” Thẩm Thiên Trường nhìn sang Trương Thiếu Kỳ, khóe miệng lộ ra nụ cười châm chọc: “Nhưng lại có duyên gặp mặt mấy lần với Giám đốc Trương bên cạnh anh đây.”
Từ lần đầu tiên trong buổi lễ thành lập ba mươi năm của Cố Thị, sau đó là buổi phỏng vấn ở Tài chính Thiên Nhiên, nói đúng ra thì Thẩm Thiên Trường và Trương Thiếu Kỳ đã gặp nhau hai lần.
Hứa Khanh Huy nhếch miệng cười, khuôn mặt lạnh lùng tuấn tú hiện lên vẻ thích thú.
“Sara, em ra ngoài trước đi.” Anh ta nói với người đẹp trong lòng mình.
Người đẹp uốn éo thân hình quyến rũ, vẻ mặt không tình nguyện chút nào: “Đừng mà, người ta muốn ở đây với anh cơ.”
Hứa Khanh Huy đưa tay siết chặt eo của cô ta rồi cúi đầu thủ thỉ bên tai cô ta: “Ngoan, ra ngoài trước đợi anh.”
Sara thích nhất là giọng nói lúc dỗ dành của Hứa Khanh Huy, chỉ nhẹ nhàng như thế là đã có thể là dấy lên cảm giác muốn chinh phục của cô ta rồi.

Cô ta không nhịn được mà cắn vào thùy tai của Hứa Khanh Huy, tuy không muốn nhưng cuối cùng cô ta vẫn đứng lên, ngúng nguẩy đi ra ngoài.
Hứa Khanh Huy dập tắt điếu xì gà: “Xin lỗi, phụ nữ là như thế, để cô Thẩm chê cười rồi.”
Thẩm Thiên Trường cười: “Tổng Giám đốc Hứa không cho tôi xem livestream tại chỗ khiến tôi hơi thất vọng.”
Hứa Khanh Huy ngước mắt lên nhìn Thẩm Thiên Trường: “Trước đây Giám đốc Trương của chúng tôi đến quý công ty phỏng vấn là việc làm bình thường của mỗi công ty, mong cô Thẩm đừng có bất mãn gì với cá nhân cậu ta.”
Nói kiểu thăm dò tình báo thương nghiệp đáng xấu hổ thành việc làm bình thường, vậy mà Hứa Khanh Huy này cũng nói ra được.
Thẩm Thiên Trường thật sự không có tâm trạng mà nói dài dòng với anh ta: “Tổng Giám đốc Hứa mời tôi qua đây chỉ để nói những chuyện này thôi sao?”
“Cô Thẩm rất thông minh.”
Thẩm Thiên Trường nhướng mày nhìn anh ta.
“Cố ý tránh sản phẩm chủ lực của Viễn Thông, lựa chọn bã dầu hạt cải không cao không thấp, nhẹ nhàng lấy được doanh thu thao tác ngắn hạn, Tài chính Thiên Nhiên thật sự khiến người ta phải nhìn bằng con mắt khác.”
Hứa Khanh Huy nhìn Thẩm Thiên Trường bằng vẻ sâu xa, người phụ nữ này thật sự hơi vượt ngoài dự liệu của anh ta.
“Nếu đã như thế, tôi cũng không vòng vo nữa, tôi rất tán thưởng cô Thẩm, cũng rất tán thưởng Tài chính Thiên Nhiên, hôm nay tôi mời cô Thẩm đến đây thật ra là muốn bàn chuyện hợp tác với cô Thẩm.”
Thẩm Thiên Trường nhướng mày nhìn anh ta tỏ vẻ hứng thú: “Hợp tác gì?”
“Nếu Tập đoàn Viễn Thông muốn mua lại Tài chính Thiên Nhiên với giá cao hơn giá thị trường ba lần, không biết cô Thẩm có hứng thú không?”

Thẩm Thiên Trường chưa nói gì nhưng Tống Ngưng Y ngồi bên cạnh cô đã sững người ra rồi, mua lại với giá cao hơn giá thị trường ba lần, với tình hình thực tế hiện nay của Tài chính Thiên Nhiên mà nói, đây là cuộc mua bán hời lớn với họ.
“Tôi không có hứng thú.” Thẩm Thiên Trường lạnh nhạt lên tiếng.
Hứa Khanh Huy không tỏ ra kinh ngạc, anh ta lại đốt một điếu xì gà khác: “Cô Thẩm không thể nào không biết thực lực của Năng lượng Viễn Thông trong ngành này, được Viễn Thông thu mua, đối với sự phát triển sau này của Tài chính Thiên Nhiên chỉ có lợi không có hại.

Hơn nữa, cô Thẩm cũng không cần phải tốn công tốn sức đi tìm đại lý tài nguyên.”
Thẩm Thiên Trường đứng dậy: “Tôi xin nhận ý tốt của Tổng Giám đốc Hứa, nhưng chuyện bị thu mua không nằm trong kế hoạch phát triển của Tài chính Thiên Nhiên chúng tôi.

Bạn tôi đang đợi ở bên kia, thứ lỗi không tiếp được.”
Thẩm Thiên Trường và Tống Ngưng Y vừa bước ra khỏi đó thì bỗng nghe thấy giọng nói của Hứa Khanh Huy: “Nếu là giá gấp năm thì sao?”
Thẩm Thiên Trường dừng bước rồi dứt khoát quay người lại nhìn anh ta, ánh sáng từ phía trên đầu cô hắt xuống lướt qua đường nét khuôn mặt tinh tế xinh đẹp của cô, nhưng lại để lại trên gương mặt cô một chút u ám: “Nếu Tổng Giám đốc Hứa đã cố chấp như thế, vậy thì tôi cũng không ngại nói thẳng với Tổng Giám đốc Hứa thế này, Tài chính Thiên Nhiên có thể bị bất cứ công ty nào thu mua, ngoại trừ Năng lượng Viễn Thông.”
Dứt lời bèn quay người đi ra ngoài.
Những lời này của Thẩm Thiên Trường giống như nói thẳng vào mặt Hứa Khanh Huy rằng cô xem thường Năng lượng Viễn Thông!
Hứa Khanh Huy nhìn tấm rèm đang đung đưa, trong không khí vẫn còn lưa lại hương thơm thoang thoảnng của người phụ nữ.


Lúc này Sara lại vén rèm đi vào, mùi nước hoa nồng nặc lập tức hòa tan mùi hương thoang thoảng ấy.

Hứa Khanh Huy lập tức cảm thấy buồn bực rồi nói thẳng với Sara: “Tôi vẫn chưa gọi cô vào!”
Sara thấy anh ta như thế, ban nãy vẫn còn tốt đẹp sao đột nhiên lại thay đổi rồi, cô ta không khỏi cảm thấy ấm ức: “Huy, anh sao thế? Em làm gì sai sao?”
Hứa Khanh Huy nhắm mắt hít sâu một hơi, xác nhận bầu không khí đã không còn hương thơm thoang thoảng đó nữa.

Anh ta thầm nghĩ chắc chắn là do lâu lắm rồi không có ai đối nghịch với anh ta như thế nên ban nãy mới giống như bị trúng tà.
Lúc mở mắt ra, vẻ mặt của anh ta lại khôi phục như thường: “Anh và Giám đốc Trương còn có chút chuyện cần bàn, em ra ngoài trước đi, lát nữa anh sẽ gọi em.”
Nghe anh ta nói thế, Sara chỉ đành quay người đi ra ngoài.
“Giám đốc Trương, cậu thấy thế nào?” Hứa Khanh Huy hỏi Trương Thiếu Kỳ.

Đọc truyện tại ngontinhhay.com
Trương Thiếu Kỳ nhíu mày: “Lúc trước công ty phái tôi đi tiếp xúc với Tài chính Thiên Nhiên, tôi không hề phát hiện công ty này có vấn đề gì, bối cảnh cũng đơn giản.


Mặc dù Thẩm Thiên Trường là người yêu của Lục Chi Cửu nhưng Lục Đạt không hề tham gia vào bất cứ chuyện gì của Tài chính Thiên Nhiên, cho nên hôm nay tôi cũng cảm thấy khá bất ngờ khi cô ta từ chối lời đề nghị thu mua của anh.”
Hứa Khanh Huy cười lạnh, nếu người phụ nữ Thẩm Thiên Trường này không phải vì lợi ích, vậy thì chắc chắn còn có thứ gì quan trọng hơn nên mới khiến cô từ chối lợi ích đang bày ra ngay trước mắt.

Nhưng mặc kệ là gì thì anh ta cũng rất mong chờ.
Thẩm Thiên Trường và Tống Ngưng Y về chỗ ngồi, Trần Tử Nhiễm và Ninh Trạch Tây đã rời khỏi sàn nhảy trở về rồi.

Thấy hai người xuất hiện, Trần Tử Nhiễm nhíu mày hỏi: “Hai người đi đâu thế? Tớ còn tưởng hai người chạy trước rồi cơ.”
Tống Ngưng Y đang đinh lên tiếng thì bị Thẩm Thiên Trường giành nói trước: “Đi vệ sinh.”
Tống Ngưng Y nhìn Thẩm Thiên Trường, rõ ràng là Thẩm Thiên Trường không muốn để hai người họ biết chuyện cô vừa đi gặp Hứa Khanh Huy.
Trần Tử Nhiễm “oh” một tiếng rồi lại muốn kéo Thẩm Thiên Trường qua uống rượu nhưng lần này Thẩm Thiên Trường không cho cô ấy uống nữa mà gọi phục vụ đến tính tiền, rượu chưa uống hết cũng để lại đó.
Mọi người dựng Trần Tử Nhiễm lên rồi ra khỏi quán bar.
Tuy Trần Tử Nhiễm đã ngà ngà say nhưng nhớ lại lúc trước từng nói là sẽ kiểm soát việc uống rượu nên cũng phải tỏ chút thái độ.

Cô nàng không vùng vẫy như trước mà dứt khoát nghe theo Thẩm Thiên Trường, ngoan ngoãn lên xe của Tống Ngưng Y..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận