Thiên Vu

- Ngươi sợ cái gì? Dù sao ngươi đánh Như Ý tiểu vương gia là đã đắc tội Vĩnh Hằng Quốc Độ, có đắc tội thêm một lần thì hậu quả như nhau.- Chết tiệt, tiểu muội muội nói thì hay!

Trần Lạc không thích nhiều chuyện, vì rắc rối của hắn đã đủ nhiều. Nhưng nói thật Trần Lạc khá kính nể Xích Hỏa, muốn cứu cũng không khó gì. Ngẫm lại nha đầu nói có lý, dù sao hắn đã đắc tội Vĩnh Hằng Quốc Độ, có cứu Xích Hỏa hay không thì vẫn sẽ bị Vĩnh Hằng Quốc Độ trả thù, vậy chẳng bằng cứu người một phen. Hơn nữa hắn có một đống rắc rối. Bớt một cái không nhiều, có câu u đầu nhiều không sợ đau.Kim lão nhìn thấu ý định giúp người của Trần Lạc, ngăn lại ngay:

- Trần công tử, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, lão hủ khuyên ngươi nghĩ kỹ hẵng làm. Trần công tử không thể tưởng tượng được sự tồn tại của Vĩnh Hằng Quốc Độ như thế nào, đắc tội bọn họ trước nay không ai có kết cuộc tốt.Biểu tình của Kim lão cực kỳ nghiêm túc, Trần Lạc thầm khó hiểu.Trần Lạc nghi hoặc hỏi:

- Người Vĩnh Hằng Quốc Độ khủng bố vậy sao?

Trần Lạc cho rằng tu vi như Kim lão muốn cứu Xích Hỏa, tiêu diệt đám quý công tử bùn nhão này chỉ một giây là xong. Hơn nữa Kim lão là đại quản sự Thiên Khải thương các, nếu Thiên Khải thương các dám cướp mối làm ăn của Thiên Dịch, Địa Dịch có thần ma chống lưng thì chắc Thiên Khải thương các cũng có núi dựa mạnh mẽ, ít ra khiến thần ma e ngại. Tại sao Kim lão kiêng kỵ Vĩnh Hằng Quốc Độ như vậy?- Người trẻ tuổi, lão hủ chỉ có thể cho ngươi biết chủ nhân của Vĩnh Hằng Quốc Độ là tồn tại mà thần ma cũng kính sợ.

Nghe Kim lão nói Trần Lạc ngạc nhiên, hắn không tưởng tượng ra là loại tồn tại nào khiến thần ma cũng phải kính sợ, chẳng lẽ là tộc nhân Bàn Cổ? Càng nghĩ càng cảm thấy chỉ có biến thành tông tộc nhân Bàn Cổ của bọn họ mới khiến thần ma kính sở.Một Vĩnh Hằng Quốc Độ do một đám vương tọa đời thứ hai tập hợp mà có chỗ dựa oai vậy sao?

Tộc nhân Bàn Cổ sẽ rảnh rỗi đến thế sao?Trong lúc Trần Lạc khó hiểu, Xích Hỏa đứng trên con thuyền không xa chủ động công kích. Xích Hỏa hét to, lực lượng hoàn toàn bùng nổ, hai tay cầm Thanh Long Yển Nguyệt Đao trực tiếp chém ra.

Trên thuyền to, Mộ Thiên Cương vẫn nhàn nhã ngồi trên ghế uống trà, gã không nhúc nhích, không thèm nhìn Xích Hỏa cái nào. Mười hai quý công tử không hành động. Hành động là một lão nhân lưng còng đi bên cạnh Mộ Thiên Cương. Lão nhân giơ tay, ánh sáng chợt lóe, có lực lượng cường đại bộc phát hình thành một mặt kính nước. Trường đao của Xích Hỏa chém vào mặt kính như trúng đá cứng, không thể lay động một ly.

- Vạn Lão Quỷ, không ngờ lão vu yêu tu hành vạn năm nhà ngươi cũng làm chso săn cho Vĩnh Hằng Quốc Độ!


- Chậc chậc.

Vu yêu tên Vạn Lão Quỷ cười gằn:

- Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, Xích Hỏa, ngươi mãi mãi không hiểu đạo lý này.

Xích Hỏa huơ Thanh Long Yển Nguyệt Đao điên cuồng vận chuyển lực lượng căn nguyên:

- Ta làm thịt chó săn nhà ngươi trước!

Vạn Lão Quỷ hừ lạnh một tiếng:

- Thật là không biết trời cao đất dày, đừng nói ngươi bị thương nặng, dù trong thời kỳ đỉnh cao cũng không có tư cách thắng ta!

Lực lượng quanh thân Vạn Lão Quỷ bùng nổ, cánh tay vung lên. Bùm, lực lượng quanh người Xích Hỏa bị đánh tan, miệng mũi trào máu té xuống đất. Xích Hỏa cố nén đau đớn đứng bật dậy.- Cho dù chết ta cũng phải kéo các ngươi làm đệm lưng!

Xích Hỏa là loại người kiên cường, gã biết hôm nay mình sẽ chết nên không e dè gì nữa, chơi tự bạo. Thấy tình huống này Mộ Thiên Cương, mười hai công tử không nhúc nhích, như biết Xích Hỏa không có cơ hội tự bạo. Quả nhiên khi Xích Hỏa định tự bạo, có bảy, tám cao thủ sau lưng Mộ Thiên Cương cùng công kích. Các cao thủ này thực lực cỡ Vạn Lão Quỷ, toàn là lão vu yêu tội ác chồng chất, xú tiếng xấu ngập đầu.- Ở trước mặt Mộ công tử mà mơ tưởng tự bạo? Không biết tự lượng sức mình!

Thừa dịp này, bảy tám lão vu yêu Vạn Lão Quỷ công kích.Đột nhiên một luồng sáng xanh, luồng sáng hắc ám bao bọc Xích Hỏa lại. Bảy, tám cao thủ khi chạm vào hai luồng sáng này chợt hét thảm, bị chấn văng ra.

A?

Mộ Thiên Cương, mười hai công tử Vĩnh Hằng Quốc Độ lộ biểu tình nghi hoặc.

Phương xa, trên Lam Uẩn Tật Phong Chu, Úy Y Nhi tò mò hỏi:

- Mặt trắng, vừa rồi là ngươi...?


Trần Lạc gật đầu, nói:

- Ta có ra tay nhưng... Không chỉ mình ta.Trần Lạc liếc hướng Kim lão.Kim lão lắc đầu ý bảo một người khác không phải lão.Vạn Lão Quỷ cầm bàn tay kia chảy máu ròng ròng, đau nhe răng nhếch miệng.

Vạn Lão Quỷ đứng trên sàn tàu tức giận quát:

- Tên nào to gan vậy?. Dám nhúng tay vào chuyện của Mộ công tử Vĩnh Hằng Quốc Độ chúng ta?

Trong không trung vang lên thanh âm hùng hồn:

- Vạn Lão Quỷ, nhiều năm không gặp ngươi càng có bản lĩnh.

Vạn Lão Quỷ nghe đối phương kêu tên mình thì hơi run:

- Ngươi là ai?

- Hãy nhìn xem ta là ai?

Trong không trung xuất hiện một đoàn hơn mười người, có nam có nữ. Dẫn đầu là nam nhân trung niên vmạ vỡ, cao ba thước, mặc giáp đen, lưng khoác áo choàng, rất là uy vũ. Nam nhân trung niên xuất hiện, mọi người cảm nhận khí thế thiết huyết hùng hồn từ người gã.


- Đại La Vương Tọa, ngươi là Đại La Vương Tọa!

Thấy nam nhân trung niên uy vũ cao ba thước, đám người Vạn Lão Quỷ như chuột thấy mèo sợ hãi biến sắc mặt, lục tục lùi lại. Mười hai quý công tử Vĩnh Hằng Quốc Độ lộ biểu tình kinh sợ. Nhân Vương chi tử Mộ Thiên Cương liên tục biến sắc mặt, hoảng sợ đứng bật dậy, nhìn Đại La Vương Tọa chằm chằm.Trần Lạc đứng trên Lam Uẩn Tật Phong Chu suy đoán người ra tay cùng lúc với hắn chắc là nam nhân uy vũ khí thế siêu phàm này. Thấy đám quý công tử Vĩnh Hằng Quốc Độ phản ứng mạnh, Trần Lạc thầm lấy làm lạ.Trần Lạc tò mò hỏi:

- Nam nhân này là ai? Hình như lai lịch không nhỏ?- Ngươi không biết Đại La Vương Tọa?

Trần Lạc lắc đầu, hắn mới đến vô tận hải không lâu, không biết danh nhân chốn này.- Đại La Vương Tọa là người vấn đỉnh Đại La Vương Tọa một trong chín chín tám mươi mốt vương tọa nhân chi pháp tắc, là nhân vật phong vân mấy năm nay trong vô tận hải. Câu chuyện truyền kỳ liên quan Đại La Vương Tọa nói một lúc không hết. Khiến bản tiểu thư kính nể nhất là Đại La Vương Tọa thuộc số ít người dám chống lại Vĩnh Hằng Quốc Độ.

- Thì ra là người vấn đỉnh vương tọa, hèn gì dám đối đầu với Vĩnh Hằng Quốc Độ.

- Hừ! Tên mặt trắng kia, ngươi không biết thì đừng nói bậy bạ. Ngươi nghĩ có vương tọa thì ai cũng dám từ chối Vĩnh Hằng Quốc Độ sao? Nhìn chung khắp vô tận hải có mấy chục người vấn đỉnh nhân chi vương tọa, nhưng bọn họ nhiều ít đều có dính líu đến Vĩnh Hằng Quốc Độ. Đại La Vương Tọa thì khác, không bao giờ hợp tác với đảo Trường Lạcộc Kỳ thành chủ, còn nhiều lần từ chối Vĩnh Hằng Quốc Độ lôi kéo.

- Rất nam nhân, rất cứng rắn!

- Đúng không? Ta cũng thấy Đại La Vương Tọa rất nam nhân, không giống như ngươi và Kim lão. Kêu các người cứu người thì cứ chối đây đẩy.Kim lão lúng túng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận