Thiên Vu

Bảo khí lấy tự nhiên làm gốc, báu vật bình thường gọi là bảo khí tự nhiên thượng, trung, hạ. Trên nữa là tiểu bảo khí tự nhiên, rồi bảo khí thiên nhiên, cuối cùng là tự nhiên chi nguyên bảo khí, nghe nói còn có siêu tự nhiên bảo khí.

Tùy trứ thời đại phát triển, bảo khí tự nhiên tam phẩm thành vật bình thường, đệ tử Trung Ương học phủ mỗi người có một cái, chỉ khác biệt là thượng, trung, hạ. Tiểu bảo khsi tự nhiên khi luyện chế cần có tài nguyên đắt giá, cộng với ngày càng nhiều người tu hành, cung không đủ cầu nên khá quý giá, có thể nói là giá trị liên thành.

Luyện chế bảo khí thiên nhiên càng cần tài nguyên hiếm hoi, một bảo khí thiên nhiên thường bán với giá trên trời, dùng linh thạch rất khó mua nó, luyện vô cùng khó khăn.

Còn tự nhiên chi nguyên tuy rằng không phải truyền thuyết nhưng cũng gần như vậy. Thiên kiêu xuất thân cao quý như Hiên Viên Đồng, Lạc Anh đều chỉ thấy qua vài cái. Trung Ương học phủ vì cuộc thi đấu lần này lấy ra mười bảo khí thiên nhiên, có một, hai cái là tự nhiên chi nguyên bảo khí, hỏi sao không khiến người giật mình?

Vị Tiểu Yêu giật mình kêu lên:

- Học phủ làm gì mà bỏ vốn gốc dữ vậy?


- Đã nói rồi, học phủ định nhờ cuộc thi đấu lần hàn thực hiện kế hoạch lớn, không biết là kế hoạch gì. Phần thưởng không chỉ có bấy nhiêu, trừ các loại bảo khí còn nhiều điểm, thẻ linh thạch. Điên cuồng là huy chương lệnh bài độc nhất vô nhị. Nghe nói học phủ định phát một khối lệnh bài tự do, có nó là có thể vào bất cứ chỗ nào trong học phủ.

Lạc Anh hút ngụm khí lạnh:

- Trời ơi!

Lạc Anh biết rõ một khối lệnh bài tự do quý giá cỡ nào, vì Trung Ương học phủ là nơi chú trọng đẳng cấp, giai vị, quyền hạn. Khối lệnh bài này có ý nghĩa gì? Ý nghĩa không cần nhìn bất cứ đẳng cấp, giai vị, quyền hạn, tùy tiện đi vào nơi bí mật trong Trung Ương học phủ. Quá điên cuồng. Lạc Anh vốn không mấy hứng thú với cuộc thi đấu nhưng nếu Trung Ương học phủ thật sự thưởng lệnh bài tự do thì nàng sẽ không tiếc tất cả giành lấy nó. Bởi vì Lạc Anh muốn đi nhìn rất nhiều vùng đất bí mật của Trung Ương học phủ.

Hiên Viên Đồng nói với ba thiếu nữ Lạc Anh, Vị Tiểu Yêu, Diệp Thiển Tâm:

- Mười ngày sau là cuộc thi đấu, mấy ngày nay học phủ sẽ công bố quy tắc, phần thưởng cuộc thi. Là thật là giả đến khi đó sẽ biết.

- Cho nên trước mắt quan trọng nhất là thi trung cấp, những chuyện khác đợi qua cuộc thi đấu rồi tính.

Cuộc thi đấu sắp đến, có người xuất quan, có người gặp trận mới mài gươm. Không biết ai đồn nói quy tắc cuộc thi đấu kỳ này khác với quý trước, phần thưởng lớn nhất trong lịch sử. Không ai biết thật hay giả. Tuy Trần Lạc không có hứng thú với những phần thưởng nhưng không có nghĩa là hắn không tham gia, vì hắn trông chờ lấy thứ hạng kha khá trong cuộc thi. Khi đó Trần Lạc có thể trà trọng vào hàng đệ tử thượng lưu, càng tiện tìm hiểu sâu hơn về Trung Ương học phủ.

Trần Lạc ở trong Thiên Ki Tiểu linh giới hai ngày, săn bắt ma thú kiếm ma đan đổi hơn một trăm vạn điểm, đủ trả số điểm bị Trung Ương học phủ trừ. Trần Lạc nhân cơ hội này tăng học vị từ nhất giai tu đến tứ giai, thi đậu học vị chủ yếu là tính các loại điểm tu luyện. Trần Lạc hoàn toàn phù hợp điều kiện nên dễ dàng thi đậu.

Sau khi trở thành đệ tử tứ giai lấy được khá nhiều ích lợi, ví dụ đến Linh Quyết tháp thuê một số linh quyết hiếm hoi, đến linh Vân tháp có cơ hội hấp thu linh khí quý giá. Trần Lạc không có hứng thú với mấy thứ này, hắn hơi tò mò vè Thần Cơ tháp. Sau khi trở thành đệ tử tứ giai mỗi tháng Trần Lạc sẽ vào Thần Cơ tháp tu luyện ba ngày.


Trần Lạc có nghe đồn các loại thần kỳ về Thần Cơ tháp, cái gì mà tháp một bước lên trời, cái gì mà long môn tháp. Nghe nói các địa nhân vật Trung Ương học phủ thông qua 'Cửu thiên nguyên tuyền' xây dựng Thần Cơ tháp, nên nó còn có biệt danh là cửu thiên nhân gian. Cửu thiên là đâu? Chỗ đó được gọi là vùng đất các thần, một giọt suối trong cửu thiên có thể khiến người trường sinh bất lão. Có lẽ Thần Cơ tháp không thần kỳ bằng cửu thiên nhưng cũng là thánh địa tu hành được thế gian công nhận. Trong Thần Cơ tháp ẩn chứa các loại tinh hoa, tự nhiên chi tức trong thiên nhiên, thậm chí có các loại mẫu nguyên tự nhiên.

Ví dụ quang chi tinh hoa, phong chi tinh hoa, hỏa chi tinh hoa vân vân và vân vân. Nếu may mắn gặp những tinh hoa này, luyện hóa dung hợp nó thì linh nguyên sẽ tăng vọt điên cuồng. Nếu bắt được tự nhiên chi tức sẽ được ích lợi người bình thường không tưởng tượng nổi. Nếu lấy được mẫu nguyên tự nhiên hì không chút khoa trương khi nói trong thời gian ngắn tăng một cảnh giới dễ như chơi. Nhưng dù là tinh hoa tự nhiên hay tự nhiên chi tức đều chỉ thoáng qua, muốn bắt được chúng không chỉ có thủ đoạn lớn mà còn cần may mắn, không thể thiếu hai thứ này. Nếu cơ duyên sâu, may mắn thì một cơn gió thổi đến phong chi tinh hoa, ngươi không cần làm gì đã được ích lợi lớn.

Trong Thần Cơ tháp khói mù mông lung, khắp nơi là mây mờ không thấy rõ ràng. Lần đầu Trần Lạc vào Thần Cơ tháp, cảm nhận mưa phùn mông lung, sương mù.

Trần Lạc cười nói:

- Xem ra ta khá may mắn, lần đầu vào tháp đã gặp vân linh vũ vụ, trong sách nói thứ này ẩn chứa một chút thủy chi tinh hoa, công hiệu ôn dưỡng linh nguyên, linh hải. Không biết có hiệu quả đến đâu?

Trần Lạc đang cảm nhận vân linh vũ vụ bỗng đằng trước có một tia nắng màu trắng bắn tới, tựa như gian phòng tối bỗng có tia sáng từ ngoài cửa sổ chiếu vào.

- Hạo nhiên chi quang.


Trước khi đến Thần Cơ tháp Trần Lạc có đọc sách về nó. Trong hạo nhiên chi quang ẩn chứa hơi thở hạo nhiên ngàn năm, nếu luyện hóa nó là siêu bổ cho linh hải, linh nguyên.

Trần Lạc nhanh tay lẹ mắt cảm ứng, vội chạy theo. Nhưng Trần Lạc mới bước ra một bước thì hạo nhiên chi quang đã biến mất không còn bóng dáng. Trần Lạc kiếm vòng vòng nhưng không thấy bóng dáng hạo nhiên chi quang đâu, như nó chưa từng xuất hiện.

- Cha nó!

Trần Lạc bất đắc dĩ lắc đầu, liên tục cười khổ. Bây giờ Trần Lạc đã hiểu tại sao các đệ tử nói Thần Cơ tháp là nơi chú trọng cơ duyên, vận may. Nếu xui thì dù gặp thứ tốt cũng chỉ có thể nhìn.

Trần Lạc không biết là hắn quá may mắn hay không đủ cơ duyên, đi dạo trong Thần Cơ tháp mấy canh giờ gặp hạo nhiên chi qunag hai lần, ba lần gặp bắc đầu lưu quang chi tinh siêu bổ. Nhưng Trần Lạc đuổi theo sau đó tay trắng quay về, nó quá nhanh, hắn không đuổi kịp đã biến mất. Trần Lạc đành thở dài.

Không biết có phải gần đến cuộc thi đấu không mà Thần Cơ tháp không có nhiều người, Trần Lạc đi dạo mấy canh giờ ngẫu nhiên gặp bảy, tám đệ tử. Đa số đệ tử tĩnh tọa hấp thu, bắt giữ ánh sáng lấp lánh trong mây mù. Những cái đó là 'tinh thần chi tinh', một loại tinh hoa tự nhiên. Tinh thần chi tinh có thể bổ dưỡng linh nguyên nhưng nó bay thoáng qua, rất khó bắt giữ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận