Thiên Vu

Tiết Thường Uyển gật rồi lại lắc đầu, nói:

- Dịch tháp khác biệt nhiều nhất với Thí Luyện tháp khác là xông tháp quan trọng nhất không phải lên bao nhiêu mà có đứng được không. Rất nhiều trận sư có bản lĩnh xông lên tầng càng cao, nhưng không mấy người đứng vững được.

- Vậy sao? Nhưng... Ta cứ nghĩ cuộc tranh đấu giữa hai phái hệ chính tông, phái hệ lang thang sẽ là hai bên ẩu đả, thì ra là vậy, chán chết. Kiểu xông tháp này không phân rõ hai phái hệ chính tông, phái hệ lang thang bên nào lợi hại hơn.

- Ẩu đả?

Tiết Thường Uyển lắc đầu, nói:

- Phái hệ lang thang không có bản lĩnh này, quá ít người.

- Cũng đúng, ngẫm lại thì kiểu xông tháp này không thể trực tiếp chứng minh phe nào lợi hại hơn, nhưng nếu bên chính tông có nhiều người xâm nhập, lên bao nhiêu tầng cao từ mặt nào đó chứng minh người ta lợi hại hơn. Cái gọi là chuyên nghiệp nhìn liền biết, người thường xem náo nhiệt. Trận pháp công hội muốn náo nhiệt đó. Số người Phiêu Phiêu ít, cao thủ càng ít hơn. Loại đấu trận này là không công bình với phái hệ lang thang, nhưng chuyện phát triển đến bây giờ buộc lòng phải xông lên. Nếu bọn họ biết đây là âm mưu, cuối cùng phái hệ lang thang sẽ bị xếp vào cấm chế không biết có... Ài.

Lạc Anh cắn hạt dưa, lầm bầm:

- Âm mưu này có một điều kiện cần thiết đó là phái hệ chính tông phải thắng. Nếu bọn họ không có chiến thắng áp đảo thì không thể chứng minh phái hệ chính tông cường đại cho thế giới biết. Nếu cưỡng ép xếp phái hệ lang thang vào câm chế sẽ bị chê trách. Ài, Thường Uyển, ngươi nói xem phái hệ lang thang thật không có cơ hội thắng? Nghe nói phái hệ lang thang ít cao thủ nhưng ta thấy cũng không thiếu. Ngươi nhìn xem mười người thừa kế phái hệ có tám vị đến. Nếu là người thừa kế phái hệ chắc thực lực ngang ngửa, ít nhất cỡ đẳng cấp mười thủ tịch phái hệ chính tông.

- Lạc Anh, người thừa kế phái hệ và mười thủ tịch phái hệ chính tông khác rất xa ngươi không biết là phái hệ lang thang truyền thừa đến nay chỉ còn lại mười mấy phái hệ chống đỡ, cái gọi là mười người thừa kế phái hệ là... Nên nói sao đây.


- Ý Thường Uyển là chọn người cao trong đám người lùn?

Tiết Thường Uyển nhíu mày, tuy Lạc Anh nói khó nghe nhưng sự thật đúng là thế.

- Theo ta được biết thì trong mười người thừa kế phái hệ lang thang chỉ có Tiếu Tinh Hoa là tạm được.

- Trừ Tiếu Tinh Hoa có tư cách đấu với một trong mười thủ tịch, người thừa kế phái hệ còn lại thật giả lẫn lộn. Những người khác của phái hệ lang thang càng tệ. Nói vậy là chỉ một mình Hiên Viên tỷ anh dũng chiến đấu? Phải rồi Thường Uyển, ngươi nói xem ai trong bảy Tiêu Du Tử mới là thật?

- Ta chưa thấy bọn họ ngưng diễn phù văn nên không phân biệt được.

- Bây giờ mọi người đều bàn tán một người tên Ôn Khánh Dương có khả năng là Tiêu Du Tử nhất, hình như cũng nằm trong người thừa kế phái hệ, từng thay đổi một trận pháp không tệ. Quan trọng là sáu người khác tự xưng Tiêu Du Tử chỉ mình Ôn Khánh Dương là chưa nói gì, mọi người cho rằng hắn là Tiêu Du Tử.

- Ôn Khánh Dương là người thừa kế Lăng Tiêu phái trong mười phái hệ lang thang, một năm trước từng thay đổi Liệt Phong trận pháp. Rất nhiều người lúc đó suy đoán Ôn Khánh Dương có lẽ là Tiêu Du Tử, hắn chưa từng phủ nhận hay công nhận.

- Vậy rốt cuộc hắn có phải là Tiêu Du Tử không?

Tiết Thường Uyển lắc đầu bất đắc dĩ nói:

- Ta cũng không biết.

Tiết Thường Uyển không ngờ một hơi nhảy ra nhiều Tiêu Du Tử như vậy. Mọi người đều không ngờ phái hệ lang thang bỗng dưng chiêu ra nhiều Tiêu Du Tử, bảy Tiêu Du Tử mỗi người... Nên nói sao đây? Khá là kỳ lạ. Trong bảy người có một tên mập, một người què, một người gù, một chú lùn, còn có người mù, có nữ nhân ăn mặc xinh đẹp hơi dâm đãng. Khiến người thấy buồn bực là chẳng lẽ quỷ tài Tiêu Du Tử trong truyền thuyết là người bị khuyết tật sao?

Tên mập, chú lùn, người què, người gù, người mù, nữ nhân dâm đãng, nhìn sao cũng không đáng tin. Khả năng Ôn Khánh Dương là Tiêu Du Tử lớn hơn một chút, không chỉ tuấn tú, phong lưu, ngồi trên ghế rấ có khí chất, trông nho nhã tiêu sái, đây mới là bộ dạng Tiêu Du Tử trong mắt mọi người.

Đại tái đấu trận sắp bắt đầu, các trận sư hai phái hệ chính tông, phái hệ lang thang tham gia đều chuẩn bị sẵn sàng.

Tiếu Tinh Hoa đến trước mặt Hiên Viên Đồng, mỉm cười nói:

- Hiên Viên tiểu thư, hay là chút nữa ta trợ giúp nàng xông tháp?

Không đợi Hiên Viên Đồng đáp lời đã có người lên tiếng:


- Buồn cười, có Tiêu Du Tử ta ở đây làm gì đến lượt ngươi trợ giúp Hiên Viên tiểu thư?

Người lên tiếng là tên mập tự xưng Tiêu Du Tử, siêu mập mạp, mặt đầy mỡ, miệng cắn móng heo, lưng treo một con dao. Nói tên mập là đồ tể chắc chắn không ai nghi ngờ, còn Tiêu Du Tử? Quỷ mới tin. Nhưng thực lực tên mập bày ra đó. Mấy hôm trước có nhiều người nhìn thấy tên mập tự xưng Tiêu Du Tử nhẹ nhàng đánh bại Tang Khôn minh tưởng ra ý niệm tiểu tinh thần của Hoa Vũ trận tháp, điều này thì không ai nghi ngờ.

- Tên mập chết tiệt, ngươi là thứ gì?

Tiếu Tinh Hoa gia mắt tên mập, đặc biệt là tên mập tự xưng Tiêu Du Tử.

- Xin hãy gọi tên của ta là Tiêu Du Tử.

Khi tên mập tự xưng Tiêu Du Tử cười giống như phật Di Lặc, nhưng đôi mắt hí hay lóe ánh sáng gian xảo.

- Nếu ngươi là Tiêu Du Tử vậy ta là ai?

Người lên tiếng là một người gù.

- Thì ngươi là người gù, còn là ai?

- Nhảm nhí, lão tử mới là Tiêu Du Tử thật sự!

Một người lùn chỉ cao một thước ngồi trên ghế cực kỳ nghiêm túc nói:


- Nếu ta nói cho các ngươi biết ta là Tiêu Du Tử thật sự chắc các ngươi không tin? Nhưng đó là sự thật, tiểu gia đúng là Tiêu Du Tử.

- Chân chân giả giả, giả giả chân chân, ai là Tiêu Du Tử chờ chút nữa mọi người tự do bình luận.

Người mù tự xưng Tiêu Du Tử trông bệnh hoạn, mặt trắng bệch không chút máu, gã nhắm mắt ngước đầu lên.

Người mù tự xưng Tiêu Du Tử lầm bầm:

- Từ khi Tiêu Du Tử ta ra đời đến nay sáng tạo ra ba thành tựu thế giới chấn kinh, vì sáng tạo trận pháp mới nên bất cẩn làm mù mắt, tu dưỡng vài năm. Không ngờ có người giả mạo ta đây, ôi đời, chỉ biết thở dài.

- Ha ha ha ha ha ha!

Giọng nữ nhân lẳng lơ như cô nương thanh lâu, ăn mặc thiếu vải. Nữ nhân lẳng lơ chỉ mặc cái yếm đỏ, bộ ngực căng tròn làm người hoa mắt, mặc váy xẻ dài lộ cái đùi làm người chảy nước miếng.

Nữ nhân lẳng lơ giơ tay chỉ vào đám Tiêu Du Tử, giọng nũng nịu nhão nhoẹt mắng:

- Các ngươi không tiểu a một bãi chiếu gương xem mình là gì? Một tên mù, một người què, một người gù, một tên lùn, còn có một tên mập mà không biết ngượng đi ra giả mạo cô nãi nãi. Các ngươi đừng làm hỏng danh tiếng của cô nãi nãi. Nhớ năm đó cô nãi nãi vừa đùa giỡn bảy mỹ nam sáng tạo thất tinh khiên dẫn trận pháp, các ngươi làm được không?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận