Thiên Vu

Đột nhiên, từ bên trong núi Táng Cổ thoát ra một bóng người, vừa thoát ra liền xông thẳng phía chân trời, đó là một lão giả, một lão giả mặc trên người áo bào tro, tóc tai bù xù, vẻ mặt hốt hoảng. Chính là lão đầu nhi trước đó chạy ra từ bên trong di tích chùa Cổ Lan, không ai biết hắn là ai, chỉ biết người này đến từ thượng cổ, hơn nữa thần trí mơ hồ, lúc ở chùa Cổ Lan là thế, hiện tại vẫn là như vậy.

- Chết rồi… Chết cả rồi… Tại sao ta còn sống… Ha ha ha! Đều chết cả rồi…

Lão già điên đạp bước trong hư không, miệng lẩm bẩm cái gì đó, nhìn những thẩm phán chi nguyên phía chân trời, đôi mắt hắn đột nhiên phẫn nộ, hét lớn:

- Thẩm phán, lại là thẩm phán… Đại Quang Minh thẩm phán, Đại Chư Thiên thẩm phán, Đại Nguyên Tội thẩm phán, Đại Tự Nhiên thẩm phán, Đại Ma Ha thẩm phán, ha ha ha… Lại là thẩm phán…

- Tại sao còn muốn giáng xuống thẩm phán, tại sao? Hắn che trời giấu đất, cho cả thiên địa rơi vào vô tận hắc ám!... Một tay hắn che trời, phá hư không vô tạn, khiến Thiên này không còn tiếp tục là Thiên… Ha ha ha, hắn xoay chuyển thiên địa, cho thời gian không còn trôi tiếp, khiến thời gian thành vĩnh hằng, giết Thần đồ Ma, diệt Cửu Thiên, chém Cửu U… Ha ha ha! Các ngươi hài lòng chưa?

- Ha ha ha… Đều do các ngươi tạo nghiệt! Đều do các ngươi ép hắn phải mai táng tất cả vạn vật trong thiên địa này…

- Ha ha ha… Chết rồi, chết cả rồi… Chết được lắm, đẹp lắm… Ha ha ha!

- Mai táng thiên địa, mai táng Quang Minh, mai táng mệnh mai táng Thần, mai táng Luân Hồi… Hắn mai táng hết thảy… Ha ha ha…

- Cho dù các ngươi để thiên địa sống lại, để thế giới trọng diễn, để Thần Ma trở về thì phải làm thế nào đây… Ha ha ha!

- Coi như các ngươi gây dựng lại tam thư Thiên, Địa, Nhân, để Chư Thế Kỷ một lần nữa ghi chép thì đã làm sao… Ha ha ha!


- Mười hai thiên tòa, mười hai vương tọa, mười hai Vu tòa, mười hai chòm sao… Cứ việc để bọn hắn sống lại đi… Sống lại đi…

- Chết rồi, chết cả rồi… Chết! Chết! Luân hồi! Luân hồi!

- Luân hồi? Luân hồi không phải là giải thoát… Chỉ có thể càng hãm sâu vào… Ha ha ha… Các ngươi lựa chọn luân hồi… Ha ha, các ngươi… Các ngươi đang sợ hãi sao? Ha ha ha… Các ngươi đang trốn tránh hắn sao? Sợ hắn tìm các ngươi báo thù sao? Ha ha ha… Hắn chết, chém kiếp trước, dứt đoạn kiếp sau, chết triệt để, các ngươi không cần sợ… Không cần… Cũng không cần… Ha ha ha…

- Chết rồi… Hắn chết… Ha ha… Chết rồi… Mai táng, mai táng chính mình…

- Ô ô ô… Chết cả rồi, ta phải đi đâu đây… AI có thể nói cho ta biết, ta phải đi đâu đây…

Lão già điên lại nhìn về phía núi Táng Cổ, thần tình càng thêm phức tạp hơn, rù rì nói:

- Núi Táng Cổ… Tại sao lại là núi Táng Cổ… Lẽ nào tất cả đều muốn bắt đầu từ núi Táng Cổ sao… Tại sao… Tại sao rõ ràng là nơi chung kết, tại sao còn muốn mở ra lần nữa, các ngươi đang chuộc tội sao? Hay là vẫn khăng khăng một mực? Vẫn là một cái luân hồi… Tại sao…

- Các ngươi… Là ai? Là ai đang dò xét… Là ai…

Lão già điên giống như phát hiện có đại năng giả đang âm thầm dò xét.

- Người của Thiên Đường… Thiên Đường… Ha ha! Cửu Thiên bị hắn diệt, Cửu U bị hắn đốt, các ngươi lại trốn lên Thiên Đường, ha ha ha… Luân Hồi… Quả nhiên… Các ngươi đều luân hồi… Ha ha… Lại tiếp tục xóa bỏ người không biết, lại tiếp tục… Kiếp trước như vậy… Kiếp này vẫn như vậy… Thực sự là, chó không đổi được tính ăn phân, ha ha ha! Tại sao muốn cùng ở một nơi phạm phải cùng một sai lầm… Giáo huấn ở kiếp trước còn chưa đủ sao? Người không biết không phải nguy hiểm, tại sao nhất định phải đuổi tận giết tuyệt người không biết? Bọn họ lẽ ra đều lập Địa thành Phật, nhưng các ngươi sợ hãi mình bị uy hiếp, phản đạo mà đi, khiến Phật thành Ma… Ha ha ha… Thực sự là buồn cười chết mất! Ha ha ha!

Lão giả điên tựa như phát huyện Huyết y Đường Phi bên dưới sắp biến mất, thần tình nhất thời trở nên kinh khủng, sợ hãi nói:

- Địa ngục… Ngục nữ… Lại là ngươi… Tại sao ngươi có thể luân hồi… Tại sao ngươi lại muốn luân hồi… Ma đạo? Hồn trong hồn của Ma đạo? Ngươi… Không những luân hồi, còn rơi vào Ma đạo, luyện ra hồn trong hồn, tại sao…

Ngay sau đó, hắn lại phát hiện Trường Hận, con ngươi co rút lại, quát lên:

- Cửu Thiên… Thiên nữ… Ngươi làm sao vậy…

Rất nhanh, hắn phát hiện ra Vũ Yêu, rù rì nói:

- Cửu U… U nữ, ngay cả ngươi cũng thế…

Ngược lại, nhìn thấy Mạn Đà La, rù rì nói:

- Thâm Uyên… Ngươi…


Lời còn chưa dứt, khi thấy được Đường Bỉnh Nhiêm, thần tình càng kinh khủng hơn, chỉ về phía nàng, ngơ ngác nói:

- Con gái đại tự nhiên, ngay cả ngươi cũng… Tại sao…

- Tại sao… Tại sao toàn bộ các ngươi đều rơi vào luân hồi… Tại sao…

- Tại sao…

- Vận mệnh… Nhất định là vận mệnh… Tam thư Thiên, Địa, Nhân gây dựng lại, Vận Mệnh chi thư cũng như vậy… Vận mệnh…

Lão già điên nhìn núi Táng Cổ, thần tình càng kinh hoảng, đôi mắt càng sợ sệt.

- Núi Táng Cổ… Núi Táng Cổ… Chẳng lẽ là cánh cửa vận mệnh?

- Không! Không thể nào! Vận Mệnh chi thư dĩ nhiên gây dựng lại, căn bản không thể nào… Tại sao núi Táng Cổ còn muốn hiện thế…

- Nữ Vu… Nhất định là Nữ Vu…

- Ha ha ha! Nữ Vu! Lại là Nữ Vu…

- Tại sao… Tại sao, Nữ Vu… Ngươi đến cùng vì sao phải làm như vậy? Tại sao?

- Nói cho ta biết tại sao?


Lão già điên càng muốn điên hơn, một thân linh lực bộc phát ra, tựa như xoay chuyển càn khôn, trong lúc nhất thời thiên địa như sụp đổ, Âm Dương Ngũ Hành đại tự nhiên điên đảo, Nhật Nguyệt biến hóa, bầu trời như rơi rụng, mặt đất trở thành vực sâu…

Rối loạn! Tất cả đều rối loạn, không ai ngờ được giữa đường lại nhảy ra một lão già điên, càng không nghĩ tới thực lực lão già điên này lại cường hãn như vậy, cường hãn đến độ không chỉ có thể chấn động tan vỡ Ngũ y thiên hạ, cũng khiến các đại năng giả Thiên Đường không thể không rút đi.

Tứ y thiên hạ lao ra khỏi trong hỗn loạn, nhưng lại phát hiện Đường Phi đang liều mạng đẩy Trần Lạc và Ma quân Thất Dạ vào núi Táng Cổ.

- Không…

- Đường Phi, mau dừng tay!

- Không thể cho hắn tiến vào núi Táng Cổ!

Tứ y thiên hạ đồng loạt xông tới, cùng đánh một chiêu làm tán loạn tàn thức của Đường Phi, nhưng vẫn muộn một bước, Trần Lạc và Thất Dạ dĩ nhiên đã tiến vào núi Táng Cổ.

Lão già thần bí vừa ray tay, quả nhiên không giống người thường, không chỉ khiến cho đại tự nhiên rung chuyển, ngay cả không gian thế giới cũng liên tục run rẩy, thực lực đáng sợ quả thực không cách nào tưởng tượng được. Đồ lão tà phản ứng lại từ trong hỗn loạn, lập tức lấy ra linh thức tra xét, nhưng không còn phát hiện được bóng dáng Trần Lạc và Ma quân Thất Dạ đâu nữa.

- Lạc tiểu tử và Thất Dạ chết rồi, hay là đã tiến vào núi Táng Cổ?

Vừa nãy thực sự là quá mức hỗn loạn, ngay cả những đại năng giả Thiên Đường ẩn sau màn cũng không thể không rút đi, càng đừng nói là Đồ lão tà.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận