Thiên Vu

- Lãnh nhị gia?

Niên đại thiếu nỉ non tên Lãnh nhị gia, đột nhiên giống như ý thức được điều gì, nhất thời tinh thần chấn động, đứng lên đi tới phía trước cửa sổ, quả nhiên thấy một người đang đứng ở bên ngoài. Người kia mặc áo bào màu vàng đất, lồng ngực và tay áo để trần, tóc dài buông xõa tùy ý, khiến cho người ta cảm giác một loại rất dũng mãnh, cục cằn, cuồng dã bất kham, người này không phải ai khác, chính là Lãnh Cốc mười năm trước thành tựu tử nguyên thân bảy màu đại tự nhiên, hôm nay là đoàn trưởng đoàn vinh quang Độc Lập, huynh đệ bằng hữu khắp thiên hạ, Lãnh nhị gia lấy nghĩa làm đầu.

- Mẹ nhà nó! Đại thiếu, mẹ kiếp, sao ngươi lại có tấm đức hạnh này chứ?

Thấy dáng vẻ Niên đại thiếu thất hồn lạc phách, Lãnh Cốc rất là giật mình, thậm chí có điểm không dám nhận.

- Nhị gia, ngươi làm sao…

Niên đại thiếu nhìn thấy Lãnh cốc, đầu óc nhất thời không kịp phản ứng lại, ngẩn người không biết làm sao.


- Ngươi còn mặt mũi nói gì nữa, Tiểu Linh bị người ta bức hôn, tiểu tử ngươi dĩ nhiên không nói cho ta biết, mẹ nó, Tiểu Linh chỉ là tiểu muội của ngươi sao? Chẳng lẽ không phải tiểu muội của Lãnh Cốc ta? Quên đi, sau sẽ tính sổ với ngươi, trước tiên ta đưa ngươi ra, chúng ta nhanh nhanh qua đó, hiện vẫn còn kịp.

- Đã muộn, vô dụng thôi!

Niên đại thiếu tuyệt vọng, lắc đầu một cái.

- Muộn cái rắm, lão tử không gật đầu, ai cũng đừng nghĩ cưới Tiểu Linh, hôm nay lão tử dẫn hết toàn bọ huynh đệ kết nghĩa tới, chỉ cần Phương gia bọn họ không tha người, lão tử dẫn theo các huynh đệ trực tiếp cướp cô dâu!

Quảng trường vực Tây Ách, tiếng người ồn ào, các loại trận pháp ảo giác đồng thời tỏa ra trong không trung, hào quang nam màu rực rỡ, thanh thế hùng vĩ. Hiện trường hôn lên không biết tụ tập bao nhiêu người, giờ khắc này toàn bộ bọn họ đều ngửa đầu, nhìn tòa giá kỳ lân trên cầu vòng bảy mày được chín chín tám mươi mốt thớt phi thiên mã thủ hộ chậm rãi hạ xuống, khi tân lang Phương Thiên Nam và tân nương Niên Tiểu Linh xuất hiện, lập tức nhen lửa toàn trường, mọi người nhiệt liêt hoan hô.

Phương Thiên Nam lạnh lùng, ngạo nghễ thong dong, thần tình tự nhiên, khóe môi nhếch lên ý cười nhàn nhạt, hôm nay Niên Tiểu Linh đội mũ phượng, vai quàng khăn đỏ, nguyên bản một tấm dung nhan hiện tại càng thêm hoàn mỹ khiến người ta nghẹt thở, đẹp thanh lệ thoát tục, tựa như tiên tử trong mây. Không thể không nói, hai người này thực sự là một đôi thiên tứ, một người là thiên kiêu đứng đầu thành tựu vô song, trong tay nắm mấy trăm ngàn hùng sư, một người đồng dạng cũng thành tựu vô song, anh tư hiên ngang, được khen là nữ thần thời đại mới, cả hai người đều tạo lên tiêng shots kinh người trong hội võ vinh quang, được Vân Đoan tứ phong là thiên chi kiêu tử, danh vang thiên hạ, cả hai có thể kết hôn, nói ông trời tác hợp cũng không khoa trương chút nào.

Chỉ bất quá, trên dung nhan tuyệt mỹ của tân nương tựa hồ không nhìn ra vẻ tươi cười, hoặc là nói căn bản không có bất luận biểu tình gì, cũng không có hỉ nộ ai nhạc. Mọi người đều nhìn ra tân nương không được vui, bọn họ cũng biết vì sao tân nương không vui, xác thực, gả cho một nam nhân chính mình không yêu thích, bất luận là một nữ nhân nào cũng không thể vui nổi.

- Ai, không nghĩ tới Niên Tiểu Linh thực sự gả cho Phương Thiên Nam, ông trời thực sự quá không công bằng.

- Đối mặt với Phương Thiên Nam bức hôn, Niên Tiểu Linh căn bản không có lựa chọn nào khác, nếu nàng không chịu gả, lấy tính tình Phương Thiên Nam, hắn tuyệt đối sẽ không buông tha cho Niên gia.


- Thực sự là khinh người quáng đáng, nói như thế nào thì dưới tay Niên Tiểu Linh cũng có mấy vạn vinh quang giả, tốt xấu gì cũng đánh được với Phương gia một thoáng.

- Đánh? Lấy cái gì đánh với Phương gia? Mười mấy đoàn vinh quang của Niên gia có thể địch nổi mấy trăm ngàn hùng sư dưới tay Phương Thiên Nam sao? Hơn nữa, ngươi cũng không nhìn thử một chút những người ở chỗ khách quý kia, đó đều là cao thủ đoàn vinh quang Vương Giả, chỉ cần bọn họ ra lệnh một tiếng, cũng có thể khiến mấy vạn người của Niên gia biến thành tro bụi trong nháy mắt.

- Ai, Niên Tiểu Linh thực sự quá là đáng thương.

- Không có biện pháp, đây là số mệnh, không tiếp thu không được, ai bảo Phương gia cường đại như vậy chứ.

Thực sự phải nhận mệnh sao?

Giờ khắc này, trong lòng Niên Tiểu Linh một lần lại một lần tự hỏi chính mình, nàng không muốn nhận mệnh, nhưng lại không thể không nhận mệnh. Hồi lâu sau, nhắm mắt lại, nói:

- Phân di, đội khăn voan hồng cho ta đi.


Phân di nghe ra được, Tiểu Linh đang làm ra giãy dụa cuối cùng, cũng đưa ra lựa chọn cuối cùng, hai người sóng vai đi trên thảm hồng rộng lớn, cứ như vậy đi tới quảng trường vực Tây Ách trong tiếng hoan hô chúc phụng tựa quần tinh cùng nguyệt, đang chuẩn bị bái thiên địa, bái cao đường thì đột nhiên một tiếng hét phẫn nộ truyền đến.

- Phương Thiên Nam! Tiểu muội nhà ta tuyệt đối sẽ không gả cho loại người như ngươi!

Mọi người xoay đầu nhìn lại, bất ngờ phát hiện một nam tử tóc tai bù xù, trong tay cầm một thanh đại đao, vành mắt đỏ lên, đang hung hăng vọt thẳng về phía này. Trong sân có không ít người đều biết hắn, chính là đại ca của Niên Tiểu Linh, cũng là Niên đại thiếu Nhị thế tổ nổi danh vực Tây ách, đi tới không chỉ có hắn, còn có một đám gia hỏa giống như phỉ đồ dan gian, không biết có bao nhiêu, một đám mênh mông cuồn cuộn như biển gầm đang trào tới, dẫn đầu là một người mặc áo bào màu đất, lồng ngực để trần, tóc dài tùy ý buong xõa, lông mày rậm, mắt to, râu quai nón, có vẻ càng tục tằng dũng cảm, vừa đi tới còn mở ra hồ lô bên hông, ngửa đầu làm mấy ngụm, đưa tay quệt miệng cười ha ha.

Gia hỏa này chẳng lẽ là Lãnh nhị gia? Là hắn quả nhiên là hắn, Lãnh Cốc Lãnh nhị gia nghĩa làm đầu.

Nói đến, cái tên Lãnh nhị gia này trong hiện hạ ngày nay cũng là một nhân vật có tiếng tăm vang dội, chính là huynh đệ kết bái với Lạc gia đại danh đỉnh đỉnh và hai vị Minh vương, chính hắn lại thành tựu tử nguyên thân bảy màu đại tự nhiên. Bất quá Lãnh nhị gia thành danh dựa vào cũng không phải vì hắn là huynh đệ kết bái với Lạc gia và hai vị Minh vương, cũng không bởi vì thành tựu của hắn, là vì hắn làm người đủ dũng cảm, trọng nghĩa khí, bằng hữu tam giáo cửu lưu trải rộng khắp thiên hạ, tràng diện oanh động thế gới ba năm trước có ai không biết, một vị thiên chi kiêu tử của đoàn vinh quang Lăng Tiêu phát sinh mâu thuẫn với Lãnh nhị gia, hắn dẫn theo mười vạn vinh quang đi vây quét, sau khi tin tức truyền ra, huynh đệ Lãnh nhị gia từ bốn phương tám hướng đi tới trợ giúp, đầy đủ hai, ba trăm vạn người, dọa cho vị thiên chi kiêu tử kia của đoàn vinh quang Lăng Tiêu phát tè ra quần ngay tại chỗ, từ đó trở đi, danh tiếng Lãnh nhị gia vang động thiên hạ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận