Thiên Vu

Nghe được hai chữ Nhân thư, Hạ Hầu Kích lập tức dừng lại, xoay người, lấy một loại ánh mắt cực kỳ khiếp sợ nhìn Tịch Nhược Trần, hỏi:

- Nhân thư?

- Đúng vậy, Nhân thư!

Tịch Nhược Trần nâng chén trà thơi, chậm rãi phẩm một ngụm, nhàn nhã nói:

- Năm nay Nhân thư sẽ xuất thế tại phiến thế giới này.

Nghe được Nhân thư sẽ xuất thế trong năm nay, hơn nữa còn ở ngay thế giới này, cho dù Hạ Hầu Kích là đại năng thượng cổ luân hồi chuyển thế cũng không khỏi đại biến sắc mặt, hỏi:

- Làm sao ngươi biết?

- Chuyện cần biết ta đương nhiên sẽ biết.


- Khi nào Nhân thư xuất thế, xuất thế tại đâu?

- Ta nói rồi, ta muốn cùng mưu cùng tính với Hạ Hầu huynh!

Ý tứ của Tịch Nhược Trần rất rõ ràng, có điều chỉ khi Hạ Hầu Kích đồng ý hợp tác với hắn, hắn mới chịu nói ra, điểm này Hạ Hầu Kích tự nhiên nghe ra được, bèn nói:

- Nếu ngươi đã biết, nói vậy mười vượng tất nhiều đều biết, tại sao ta phải hợp tác với ngươi.

- Mười vương? Ha ha! Có thể bọn họ đều biết, nhưng biết thì biết, biết cũng không nhất định là có tư cách tranh đoạt.

Tịch Nhược Trần đột nhiên đặt chiếc quạt giấy xuống, bên trong vẻ tao nhã lộ ra vẻ ngạo nghễ vô cùng.

- Tuy rằng Tịch Nhược Trần ngươi được trời xanh quyến luyến, lại thành tựu tấm thân mười hai cánh bất tử, vấn đỉnh Huyết tộc chi tử, nhưng cũng không nên ăn nói quá mức như thế, bên trong mười vương có ai là người thường? Thương Vô Tà chính là Thiên Vương thượng cổ, Mộ Vân Không là Địa Vương thượng cổ, Tuyết Thiên Tầm càng là nữ vương thượng cổ độc nhất vô nhị, Tần Phấn và Ngạo Phong lại cực kỳ thần bí, không biết là Minh Vương thời đại nào, ba vương của ba đại tập quyền trung tâm là Thần Thánh vương, Hoàng Cực vương, Quang Minh vương, mỗi người đều nắm đại truyền thừa, ngoài ra còn có Tự Nhiên vương Hiên Viên Đồng chấm chưởng tự nhiên, còn có Nhân vương Mạc Vấn Thiên nắm giữ thiên mệnh, thêm nữa còn là Thiên tử Gia Cát Thiên Biên, thế tử Nghịch Lang Gia, bọn họ có ai không có tư cách tranh đoạt?

- Bấy nhiêu đó mới chỉ là số ta biết được, sau khi núi Táng Cổ hiện thế, có không biết bao nhiêu người sinh ra theo thời thế, càng không biết có bao nhiêu người theo Thiên mệnh, lại có bao nhiêu người theo chân mệnh, luận thực lực, ngươi không phải mạnh nhất, luận truyền thừa ngươi cũng không phải sâu nhất, luận bối cảnh, ngươi càng không phải là lớn nhất, luận Thiên mệnh tựa hồ ngươi cũng không phải, ngươi dựa vào cái gì? Tại sao ta phải hợp tác với ngươi?

- Ha ha, không biết Hạ Hầu huynh đã nghe câu cây to đón gió lớn chưa, ta tự tin vì thực lực ta không phải mạnh nhất, truyền thừa không sâu nhất, bối cảnh không lớn nhất, chính vì ta không phải người theo Thiên mệnh, thế nên ta mới có hi vọng nhất.

Tịch Nhược Trần đứng lên, nhìn ra ngoài cửa sổ, cười nhạt nói:

- Cây mọc ra khỏi đất, chắc chắn sẽ chịu gió thổi qua, một khi Nhân thư xuất thế, Vân Đoan tất nhiên sẽ nhúng tay, hơn nữa ta còn có thể khẳng định, trước khi Nhân thư xuất thế, Vân Đoan nhất định sẽ có động tác lớn, nghĩ đến Hạ Hầu huynh hẳn đã nhận được tin tức mười hai tiên thiên thế tử đã hạ phàm đi tới thế giới này rồi chứ?

Mười hai tiên thiên thế tử của Vân Đoan là chuyện gì, Hạ Hầu Kích tự nhiên biết rõ, đó là mười hai vị được khen là thế giới hoàn mỹ chi tử, mỗi một người bọn họ từ khi ra đời đều được bắt đầu tiếp thu thế giới bổn nguyên ôn dưỡng, là thế giới chi tử xứng danh với thực, thực lực vô cùng khủng bố, nghe nói mỗi một vị đều là hạng người tai mắt thông thiên.


- Vì sao mười hai tiên thiên thế tử lại dồn dập hạ phàm ngay trước khi nhân thư xuất thế, nói vậy Hạ Hầu huynh cũng rõ ràng vô cùng.

- Ý của ngươi là Vân Đoan muốn mười hai thế tử thay thế cho mười vương?

- Không phải vậy, Hạ Hầu huynh cho rằng bọn họ hạ phàm mấu chốt là vì cái gì?

Tịch Nhược Trần cười nhạt, nói:

- Lại xin Hạ Hầu huynh suy nghĩ một hồi, ngươi cho rằng Vân Đoan sẽ coi ai là kẻ địch lớn nhất đây? Ai sẽ là mối nguy hiểm lớn nhất đây? Tin tưởng khẳng định không phải là Tịch Nhược Trần ta.

Tịch Nhược Trần nói rất có đạo lý, chí ít Hạ Hầu Kích không tìm ra bất luận lý do phản bác nào, hắn không nói gì, chỉ chờ đợi, tựa như biết Tịch Nhược Trần sẽ còn nói thêm, quả nhiên không lâu sau, Tịch Nhược Trần liền nói tiếp:

- Đương nhiên, điều này cũng chỉ có thể nói rõ ta không có sức uy hiếp bằng mười vương mà thôi, nói cách khác, bởi vì Tịch Nhược Trần ta thực lực yếu, là vì ta không phải người theo Thiên mệnh, thế nên Vân Đoan sẽ không ưu tiên đối phó với ta trước.

Tịch Nhược Trần tao nhã cười nói, tựa hồ cũng không ngại tự hạ thấp mình.

Xác thực, Tịch Nhược Trần không phải người theo Thiên mệnh, nhưng thực lực của hắn yếu sao? Đáp án khẳng định là tuyệt đối không kém.


Điểm này Hạ Hầu Kích vô cùng rõ ràng, nếu như nhất định nói Tịch Nhược Trần yếu, vậy chỗ yếu của hắn là không phải người Thiên mệnh, cũng yếu ở chỗ hắn là Huyết tộc chi tử mười hai cánh, tuy bản thân Huyết tộc chi tử mười hai cánh không yếu, nhưng so với Thiên vương thượng cổ Thương Vô Tà, Địa vương thượng cổ Mộ Vân Không, cùng với thiên tứ chi tử Gia Cát Thiên Biên, Nhân vương Mạc Vấn Thiên, đúng là hắn hơi yếu thế, đừng nói là so với những người này, thậm chí chân thân Huyết tộc của Tịch Nhược Trần cũng không có tư cách so sánh với chân hồn Bạch Hổ của Nghịch Lang Gia, dù sao chân hồn Bạch Hổ chính là một trong bốn đại thánh thú thủ hộ trong truyền thuyết, Huyết tộc chi mạch của hắn thậm chí ngay cả huyết thống Tinh Linh cũng không sánh được, dù sao Huyết tộc chi mạch cũng xếp hạng rất thấp trong rất nhiều truyền thừa huyết thống, tại thời đại thượng cổ, Huyết tộc và Lang tộc còn được xưng là hai đại huyết thống vô dụng nhất, cũng vì nguyên nhân này Tịch Nhược Trần mới dám nói hắn không có lực uy hiếp gì với Vân Đoan, cho dù hiện giờ hắn thành tựu Huyết tộc chi tử mười hai cánh cũng không ngoại lệ, kiểu như gà mãi mãi là gà, cho dù có mọc thêm mười hai cánh cũng không bằng được với phượng hoàng, đạo lý nó là vậy.

Tịch Nhược Trần bưng lên trà thơm, lại phẩm một ngụm, không nhanh không chậm, thản nhiên nói:

- Đương nhiên, nếu Tịch Nhược Trần ta chỉ có như vậy, hôm nay cũng sẽ không mời Hạ Hầu huynh cùng bàn tính đại sự.

- Hả?

Hạ Hầu Kích biết tới lúc trọng điểm rồi, hắn vẫn một mực chờ Tịch Nhược Trần nói ra câu này.

- Ta dám nói trên thế giới này, tất cả mọi người đều đánh giá thấp Tịch Nhược Trần ta, cũng đánh giá thấp sức mạnh thực sự của chân thân Huyết tộc mười hai cánh. Trên thế giới này, thậm chí trong thiên địa này không ai biết được bí mật chân chính của mười hai cánh, ngoại trừ Tịch Nhược Trần ta.

Lời này ngược lại không giả, dù sao Hạ Hầu Kích cũng là đại năng thượng cổ chuyển thế, bí mật hắn biết tới nhiều hơn hẳn những người khác.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận