Nếu như không phải là học viện nghệ thuật rất ít khi tổ chức vũ hội, cô muốn mời Giản An Trữ tham gia, có lẽ, cũng sẽ không có kết quả về chuyện tình yêu này.
Giản An Trữ thất tình lúc ấy rất đau khổ, cô đã chứng kiến. Mặc dù sau này, Giản An Trữ thật vất vả mới khôi phục lại như cũ, nhưng mấy năm qua đi, một bạn trai cũng không có!
Lần này cô chạy trốn khỏi cuộc hôn nhân ép buộc, Triệu Tử Nhân nói gì đi nữa cũng phải giúp cô. Ngày hôm qua nghe nói cô thiếu chút nữa bị công ty sa thải, Triệu Tử Nhân đặc biệt khước từ một bữa tiệc đến tìm cô. Tới quán ăn đêm thư giãn một chút, có thể tâm trạng của cô ấy sẽ tốt lên?
Không nghĩ tới cô không thể từ chức, còn trở thành trợ lý theo bên Vũ Trạch Hiểu, tuyệt đối là nhân họa đắc phúc!
Nghĩ tới đây, thân hình vặn vẹo như rắn nước, cánh tay thon dài nhấc lên, ôm cổ Giản An Trữ: "Được rồi, dù nói như thế nào, khuya hôm nay coi như cậu theo mình ra ngoài chơi. Đi ra ngoài chơi chính là muốn vui vẻ chứ sao. Cậu coi như theo mình, tốt lắm."
Giản An Trữ biết, Triệu Tử Nhân bây giờ là Yến thành chủ của một loạt chương trình truyền hình, công việc bận rộn. Cô hôm nay đặc biệt theo mình tới quán bar giải trí, tuyệt đối không phải là nghĩ chính mình đi chơi, mà vì giúp mình chuyển đổi tâm trạng.
Dù sao chuyện đã như vậy, cô cho dù tức giận cũng phải ở lại bên cạnh Vũ Trạch Hiểu hơn một tháng. Vũ Trạch Hiểu trả lương cao hơn, cô không ngốc, làm sao có thể gây sự với tiền?
Đúng lúc điệu nhảy tiếp theo vang lên, Triệu Tử Nhân lôi kéo tay Giản An Trữ, ba bước đi đến trung câm sân khấu.
--- ---- Yêu em không :v Yêu em đi --- ------
Lúc này, một góc yên tĩnh trong TWO-MIX.
Ở quầy bar, Vũ Trạch Hiểu đang yên lặng uống rượu. Trong ly rượu chất lỏng màu đỏ tươi sâu sắc, là rượu cocktail mạnh nhất —— Huyết Tinh Mã Lệ (Mary). Hắn đổi một thân quần áo tầm thường thoải mái, đeo mũ lưỡi trai, vành nón ép tới cúi đầu. Ngay cả như vậy, thân hình tuẫn mỹ, ở nơi này mê loạn một chỗ, vẫn lộ ra vẻ hết sức chói mắt.
Thỉnh thoảng thoáng nhìn, ánh mắt rơi vào chỗ bên cạnh, lập tức có vài ánh mắt xấu hổ e sợ.
Trong đêm, một người dung mạo tuấn tú uống rượu mạnh nhất, lại một mình ngồi ở quầy ba, bên cạnh không có bạn gái. Đây quả thực là một loại ám hiệu —— hắn, đang đang tìm kiếm người qua đêm tối nay.
Vũ Trạch Hiểu sắc mặt trầm xuống, lập tức đảo quanh tầm mắt, lặng yên không một tiếng động nâng ly đế cao trong tay, trầm mặc uống cocktail.
Hắn không thích phụ nữ trong đây, càng thêm chán ghét người ánh mắt nóng bỏng, cùng với ****** thân thể hèn hạ.
( Chú ý: dấu sao * là do tác giả viết nha, Nhi không biết là ý gì hết.)
Những phụ nữ kia căn bản là không nhận ra hắn, nhưng mà nhìn có một dung mạo anh tuấn trước mặt, giống như là thiêu thân lao đầu vào lửa.
Thậm chí, coi trọng địa vị của hắn trong giới giải trí, coi trọng tiền của hắn, còn có coi trọng gia thế của hắn.....
Nông cạn đến cực điểm!
Một tia lạnh nhạt khi hắn hoàn mỹ mỉm cười, cằm lười biếng nhéch lên, đáy mắt cũng tràn đầy khinh thường.
Những phụ nữ này thật là khờ khạo, cho là chỉ cần thấy hắn, quấn quýt lấy hắn, có thể như chim bay cao ngút trời, thật sự ngây thơ đến buồn cười!
Hắn chưa bao giờ chơi với nữ nhân bẩn thỉu, tới nơi này, cũng chỉ là uống rượu mà thôi.
Hắn là nam nhân bình thường, tự nhiên cũng cần có nam nhân bình thường. Lúc nhỏ, hắn bởi vì trời sinh tuấn mỹ dị thường, vừa rất thông minh, cao ngạo cơ hồ xem thường bất kỳ một ai muốn dán lên người hắn!