Thiên

Xà Xà không mấy để ý mà nói chuyện khác, hỏi tới Hồng Trúc Ngư, hai đứa đã tới trước phòng Vũ Thiên trong sắc trời tối đen, chưa kịp đụng vào cánh cửa, đã mở ra, nét mặt kỳ lạ của Vũ Thiên đã nhìn Xà Xà, Tiểu Bạch

- Đi đâu, giờ này mới về!

Hắn chỉ hỏi đại nhưng lại làm cho Tiểu Bạch, Xà Xà cuống quýt, tỏ vẻ hơi sợ, tay quơ lia lịa, miệng chu lên, chúm chím môi:

- Thiên ca! Đệ chỉ đi quanh đây thôi!

- Xà Xà đi gặp Ngư tỷ đó!

Hắn giả bộ nét mặt nghi ngờ, muốn hỏi tiếp lại thôi, liền mở cửa tan quát mà đi ra ngoài, cũng không hề đóng cửa lại, hắn nhìn lên trời đêm, ngắm những vì sao mà trong lòng thấy lạnh tay

Đứng đó rất lâu, rất lâu, không hề hay biết Tiểu Bạch, Xà Xà đã đi ngủ từ lúc nào

Lại một giọng nói như thức tỉnh hắn, đang trong ánh mắt lạc lõng nhìn như chết lặng

- Vũ Thiên! Xà Xà, Tiểu Bạch đâu!

Vũ Thiên giật mạnh thân, xoay mạnh lại nhìn thấy Hồng Trúc Ngư đang cách hắn vài bước chân, nhìn lấy chỗ bả vai vừa bị vỗ nhẹ hắn như bị giật lại, thuận tay chỉ vào trong phòng “ở trong” 

Hồng Trúc Ngư không thèm để ý tới hắn nữa, mà liền đi vào trong phòng gọi nhỏ “Tiểu Bạch, Xà Xà” đều đang nằm ngủ nơi góc giường êm

Thoáng cái Tiểu Bạch đã ngóc đầu hổ nhỏ dậy, dùng chân dụi mắt, đánh thức luôn Xà Xà, cùng nhìn Hồng Trúc Ngư vẻ mặt liền hớn hở nhưng lại liếc mắt về nơi góc bàn, mặc lúc này là không có bóng dáng Vũ Thiên đang nhắm nghiền mắt khoanh chân

Hồng Trúc Ngư ho khan một tiếng, khi đã thoáng trong thấy Vũ Thiên đang trợn mắt nhìn mình, hắn dẫn Tiểu Bạch cùng Xà Xà đi trong giọng nói vọng tới bước chân theo sau

- Trúc Ngư! Ngươi dẫn Tiểu Bạch, Xà Xà đi đâu!

- Đi chơi! Dạo quanh Hội, không được sao!

Hồng Trúc Ngư giọng nói không chút xíu nào khó nghe, hơi bực bội, trả lời Vũ Thiên, đã tới mà đi ngang cạnh nàng, còn túm lấy Xà Xà đang là bé gái mà ôm vào lòng khiến nó không khỏi đỏ mặt sữa, tay nhỏ nhắn chạm ngực hắn, mắt chớp chớp nhìn Hồng Trúc Ngư

- Đi khu ăn uống, Ngư tỷ!

Xà Xà thấp giọng nói, Hồng Trúc Ngư hét lên:

- Vẫn còn muốn ăn sao!

Trong khi Tiểu Bạch bay trước đã chửi đổng:

- Đệ vẫn muốn ăn mì xào chua cay!

Một đoản mỏi chân vì đi quá xa, nhưng không làm Vũ Thiên tức giận, hắn đang kinh ngạc, vì nơi hắn đã đến đứng đây khá là đông người, giọng nói từ trong phát ra rất nhiều, lồng bồng trong lỗ tai hắn

Hồng Trúc Ngư lại nắm lấy tay Vũ Thiên kéo vào cùng Tiểu Bạch, Xà Xà mở to mắt nhìn hai người đi trước, lẽo đẽo theo sau, mái tóc vàng nữ tính của hắn lại tung bay, hơi xoăn, ngắn như vừa mới tỉa

Bên trong rất nhiều quầy bán hàng dựng đồ ăn, thức uống nhưng cần phải có nguyên thạch

Vũ Thiên, Tiểu Bạch, Xà Xà cùng Hồng Trúc Ngư liền nhập tiệc, lết hết quán này rồi tới quán khác, hắn mới đầu còn chưa quen nhưng một lúc sau, hắn liền muốn ăn muốn uống nhiều hơn

Dường như nơi này bán thâu đêm suốt sáng, vì quầy bán vẫn mở cửa trong khi, người tới thì đang giảm bớt, người đi ra thì cũng không ít

Tới một vài hàng quán dường như có tu nguyên giả đứng bán, nhận ra Hồng Trúc Ngư, ngay cả Xà Xà, Tiểu Bạch cũng vậy, có đôi chút trêu ghẹo bọn họ

Đến lúc rời đi, Vũ Thiên liền sờ bụng cảm thấy nó căng, hắn liền xoa đầu một lần, vì cảm giác trong bụng mọi thứ đã ăn uống lúc nãy dường như đã tiêu hết, không còn gì

- Thế nào, ăn uống no chưa!

Hồng Trúc Ngư cười lém lỉnh nhìn hai đứa trẻ, đang căng bụng vỗ vỗ mà hỏi, trong khi Vũ Thiên lại nhìn ra chỗ này chỉ là góc nhỏ trong Khu ăn uống, hắn lại ngẫm nghĩ Hội Thuyên Phái rất rộng, chắc gồm rất nhiều khu, khu này hắn tới là Khu ăn uống, khu đang ở chính là Khu cách tân, tại khu này chỉ một số ít tu nguyên giả đang ở, ngọc giản về Khu cách tân hắn có nên dễ hiểu

Hồng Trúc Ngư lại đang xoa xoa tay, vuốt tóc, chạm bụng, hướng Vũ Thiên cười nhẹ, giọng mang chút nam, chút nữ nhưng phần nữ thì nhiều hơn, rất khó phân biệt:

- Ta đưa ngươi tới thăm một vài người!

Dứt lời, hắn liền đi nhanh trong bước chân vang lên liên hồi, thoáng một cái Hồng Trúc Ngư đã dẫn Vũ Thiên, Tiểu Bạch, Xà Xà tới một nơi đề ba chữ lớn “Khu dụng cụ” nơi này là nơi làm ra vật dụng trong hội

Hắn nhìn thoáng qua chỉ thấy một vài sạp nhỏ, được dựng nơi này, đa số là ông cụ bà lão, tầm ngoài năm mươi, có lớn tuổi hơn số nhỏ, đang ngồi quầy hàng, bọn họ lại đi tới một sạp hàng nhỏ, chỗ một ông cụ đang đục khắc, một vài khúc sưa, lúc này cũng không nhìn tới bọn hắn

Khi Hồng Trúc Ngư mở lời hỏi, ông cụ mới ngẩng đầu lên nhìn trong ngạc nhiên lẫn lắc đầu khẽ nói:

- Trúc Ngư! Ngươi đến đó sao! Cậu ta là ai, hai đứa trẻ này nữa!

Không đợi Hồng Trúc Ngư nói tên mình, Vũ Thiên liền nói gấp, nhỏ giọng:

- Cháu tên Vũ Thiên!

Ông cụ khẽ gật đầu, nhìn Vũ Thiên cầm đồ gỗ lão điêu khắc lên xem mà lắc đầu khi nhìn kỹ hắn, nhưng lại lấy làm lạ lẫm khi tự nói trong đầu khi ánh mắt nhìn Tiểu Bạch, Xà Xà:

- Lại là Thú tộc, đặc biệt kỳ lạ!

Không hỏi tới nữa

- Trúc Ngư chỉ tới thăm, ông chưa nghĩ sao!

Hồng Trúc Ngư khẽ cười gượng nói, chỉ vài câu lại kéo tay Vũ Thiên đang ngơ ngác rời đi cùng Tiểu Bạch, Xà Xà

Biến mất khỏi tầm nhìn của ông cụ, xuất hiện ở một nơi khác trong Hội Thuyên Phái

Nơi này được gọi là Khu nhạc hội, khi Vũ Thiên nhìn thấy gốc gỗ to in chữ, một sân khấu nhỏ, một giọng hát du dương, êm ấm lọt tai, hắn lặng người nghe 

Ngay cả Hồng Trúc Ngư cũng như vậy, khi vẫn còn đang nắm chặt tay Vũ Thiên, vẻ mặt ngơ ngác, ngộ nghĩnh của Tiểu Bạch, Xà Xà nhìn hai người

“Bước trong chiều mưa... lòng đã thôi sầu nhớ”

Cách hai người một con đường đang có một sân khấu nhỏ, tiếng nhạc cũng từ đây phát ra, nghe có chút nặng lòng

Nhưng chỉ một thoáng, Hồng Trúc Ngư với Vũ Thiên đã bừng tỉnh, trong tiếng cười nặc mẽ, sặc sụa của Tiểu Bạch, Xà Xà

- Ngư tỷ! Hôm nay lại đưa Xà Xà tới những nơi rất lạ!

Xà Xà nỉ non hỏi nhỏ Hồng Trúc Ngư một câu thắc mắc, trong khi Hồng Trúc Ngư chỉ biết lắc đầu, vỗ mạnh trán như từ bỏ:

- Chúng ta quay về!

Cùng Vũ Thiên, Xà Xà, Tiểu Bạch không bước tới chỗ sân khấu nhỏ, quay lại chỗ ở của mình

Buổi tối trôi qua trong yên bình, lại tới một vài chỗ khác thì mới chia tay, cửa phòng Vũ Thiên vẫn mở khi hắn đã nằm trên giường, chìm vào giấc ngủ sâu, hai đứa Xà Xà, Tiểu Bạch lại không nằm cạnh hắn, khi mà nằm chung căn phòng kế bên

Thoáng một hồi, bốn năm đã trôi qua. Nơi Hội Thuyên Phái

Vũ Thiên đứng trước mảnh đất trồng đầy thảo dược, hắn nhìn hai đứa bé, một trai, một gái đang cười nói vui vẻ, bi bô to nhỏ cùng nhau liền lấy làm lạ trong lòng nở một nụ cười

Hắn dần quen với nơi này, hiểu rõ hơn về Hội Thuyên Phái

Một vài đặc khu trong hội như tòa họp, rất nhiều tu nguyên giả nghe tên nhưng chưa được thấy tận mặt, ngay cả chính hắn cũng đã quen biết được rất nhiều tu nguyên giả trong hội khi thường hay lui tới nhiều khu mỗi khi rảnh rỗi

Thập tam tầng Cảnh giới Tượng Vũ Thiên đã đạt được. Nhưng vẫn canh cánh trong lòng khi không nhìn ra cảnh giới của Hồng Trúc Ngư

Một lá thư được dán ngay tượng chim điêu, Vũ Thiên cầm lấy trong không hiểu gì nhưng hắn vẫn mở ra xem, liền đọc được vài chữ ngắn ngọn “Sa La Thú”. Hắn ngó nghiêng nhìn quanh nhưng không thấy ai, nhưng chỉ một chút lát sau liền hiểu ra tự than thầm “nhiệm vụ”

- Cảnh giới Giác chưa luyện thành mà nhiệm vụ đã tới!

Hắn nhìn Tiểu Bạch, Xà Xà định nói rồi lại thôi, xoay người đi nhanh nhưng vẫn không thoát được hai đứa nó đang im lặng theo sau, nét mặt giả nai

Một khu khác trong Hội Thuyên Phái

Khu này được gọi là Khu việc làm. Vì khi tới nơi này chỉ để nhận việc đi làm

Khu việc làm chỉ rộng mấy dặm, phòng ốc san sát nhau, luôn đông tu nguyên giả cả ngày lẫn đêm. Trong màn đêm, bước chân Vũ Thiên khẽ vang, hắn bước tới Khu việc làm trong ánh mắt kinh ngạc của những vị tu nguyên giả nơi đây

Hắn liền có cảm giác lạ lẫm vì hắn chưa tới nơi này lần nào, mặc dù đã đi ngang qua một vài lần không có đi vào

Bất chợt, Vũ Thiên bắt gặp hai thân ảnh quen thuộc xuất hiện trong tầm nhìn của hắn, rất gần gọi nhỏ:

- Tiểu Bạch, Xà Xà

Đang chem chép miệng, gật đầu. Trong khi, phía sau hắn vài bóng dáng quen thuộc cũng đang đi vào đi ngang qua hắn, còn nói vọng lại:

- Vũ Thiên! Hôm nay, cũng đi làm việc sao!

Hắn có chút bất ngờ nhưng cũng gật đầu nói thầm vài cái tên đã được ghi nhớ “Trúc Ngư, Tân, A Cong, Thái Chí, Tuyết Yên”

Hồng Trúc Ngư đã tới cạnh hắn, trong tay còn ôm chặt lấy Tiểu Bạch, liền hôn một cái lên gò má bụ bẫm rồi tới cạnh Vũ Thiên ghẹo:

- Vũ Thiên! Ngươi trông Tiểu Bạch, Xà Xà mập hẳn lên!

Chỉ vậy thôi, đã làm Vũ Thiên khua tay véo má Tiểu Bạch, nhìn mấy người khác mới nói nhỏ với Hồng Trúc Ngư khi nhìn hắn:

- Ta tới nhận việc làm vì có giấy báo!

Hồng Trúc Ngư nghe vậy liền có chút giật mình, liền đưa ra một tờ giấy tới trước mặt Vũ Thiên, có ghi vài chữ giống tờ giấy của hắn “Sa La Thú”

Nhìn quanh căn phòng bọn họ đang đừng bên trong, nằm chình giữa của dãy phòng ốc nơi Khu việc làm 

Nội thất bên trong đều được trang trí vật dụng rất bài bản theo một trật tự quy cách rõ ràng, sắp xếp đúng vị trí của người sắp xếp

Hắn cùng Hồng Trúc Ngư đi tới một cái bàn gỗ nơi nhóm tu nguyên giả vừa mới tiến vào, chen tới nhìn vài ngọc giản để trên cùng những tấm bản đồ làm từ giấy cứng khó rách

Vũ Thiên nhìn một hồi liền cầm lấy một ngọc giản ghi Sa La Thú cùng một tấm bản đồ dẫn đường kế bên lên xem, cùng một vài người khác giống như hắn, Hồng Trúc Ngư

- Sa La Thú! Ai Sa La Thú giơ tay cái nào!

Vài giọng nói hơi run cùng một giọng nói chững chạc lấn áp sau đó, Vũ Thiên giật mình hắn có chút quen giọng 

- Còng A Cong! Ngươi cũng Sa La Thú sao!

Hồng Trúc Ngư đứng cạnh Vũ Thiên liền hỏi dò có chút bắt bẻ. Còng A Cong là một nam tử còn khá trẻ, tuy đã bước qua cái tuổi ba mươi, nên nét mặt hắn sắc bén, mạnh mẽ cơ thể, hắn khẽ gật đầu, trong môi ngậm chặt, rõ ràng vài chữ phát ra:

- Ai Sa La Thú! Chúng ta làm chung!

Dứt lời liền xoay thân bước đi, trong cái tay của Hồng Trúc Ngư chưa kịp vỗ vào vai Vũ Thiên đã thấy hắn theo sau Còng A Cong cùng một vài nam nữ khác, Hồng Trúc Ngư liền theo sau đó cùng Xà Xà, Tiểu Bạch một đậu chặt vai Vũ Thiên, một quấn cổ hắn như là một sợi dây

Bay trong đêm, rời khỏi hội lần đầu tiên sau bao ngày Vũ Thiên chưa đặt chân ra phía ngoài từ lúc về Hội tới bây giờ

Hắn cùng sáu người khác, hai nữ, năm nam gồm hắn cùng Còng A Cong, Thái Chí, Hà Mai Tân, Quang Đại, hai nữ chính là Hồng Trúc Như, Tuyết Yên bay sát nhau trước sau tiến tới nơi có Sa La Thú đang ở trong đêm

Đây đều là những người Vũ Thiên đã biết. Ngoại trừ Quang Đại là hắn mới gặp lúc này, bất chợt lên tiếng

- Thú tộc lần này chúng ta giết có cấp bậc là Tôn Thú, Trung Tôn Thú, có thể là Thượng Tôn Thú!

- Tôn Thú! Một mình ta cũng có thể giết được!

Giọng bắt bẻ của Hồng Trúc Ngư, đã vang lên trong khoảng hư không nhưng lại khiến cho Thái Chí cùng Còng A Cong cười phá lên, có chút châm chọc

Thái Chí trêu ghẹo:

- A Ngư! Dạo này muốn làm nữ a!

- Chưa chỉnh giới tính sao!

Còng A Cong lại khác, giọng lại càng khó nghe hơn khi đè nén giọng nói, Hồng Trúc Ngư đỏ mặt, tức giận, hơi câm một chút

- Ghé thôn một chút

Giọng nữ tữ Tuyết Yên đột nhiên vang lên cùng hạ thân xuống mặt đất trước lối vào một thôn nhỏ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui