Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Phương Triết nhìn đối phương hướng cây quạt về phía mình, như thể hắn là người sắp chết. Hắn rất muốn phản kháng, hắn quả thật không muốn tham gia vào việc đoạt chính của Thiên Minh Quốc. Hắc vốn là người ngoài cuộc.

Hắn dửng dưng nói “Ta không có hứng thú một tòa thành trì của Thiên Minh Quốc, nên thứ lỗi ta không muốn tham gia vào!”

Quỷ Nhất sắc mặt băng lãnh nói “Ngươi từ chối không được!”

Hắn suy đoán Phương Triết là một người nghĩa khí, hắn liếc sang Bạch Văn Sơn mỉa mai nói “Nếu ngươi không lên cũng được, vậy để bằng hữu ngươi thay thế!”

Phương Triết siết chặt tay, tên này thật sự quá phận. Hắn đúng là rơi vào hoàn cảnh không thể từ chối.

Trên đài cao, tổng quản nội vụ Cốc Nam Hải, đứng phía sau quốc vương. Hắn quan sát thấy rõ tình huống đang phát sinh bên dưới lôi đài. Hắn và quốc vương còn nợ Phương Triết một đại ân tình, không thể để hắn dễ dàng chết như vậy.

Hắn chưa kịp nói gì, quốc vương đã lên tiếng “Ngươi trợ giúp hắn đi!”

Quốc vương chưa nói hết câu, Cốc Nam Hải đã phi thân xuống lôi đài, khí thế bộc phát ra xung quanh. Tạo ra một loại áp lực của một bậc cường giả.

Hắn khoanh tay đứng đối diện tên Quỷ Nhất nói “Để bổn tọa thay hắn đấu với ngươi!”


Cốc Nam Hải đề nghị như vậy là làm khó hắn, thực lực hắn chỉ dừng lại ở bát phẩm tông sư, còn Cốc Nam Hải hắn thực lực như thế nào hắn không biết được, nhưng chắc chắn không dưới cửu phẩm.

Quỷ nhất nhìn về phía Long Ngạo Thiên xin chỉ thị. Long Ngạo Thiên không phản đối, hắn bất đắc dĩ cắn răng chấp nhận. Điều này không phải nói, bảo hắn đi chết sao.

Cốc Nam Hải không nói gì, điểm hai ngón tay về phía Quỷ Nhất, một loại khí kình bộc hắn, hắn niệm “Song Long Chỉ!”

Lời vừa niệm xong, thân ảnh của Quỷ Nhất đã bị đánh bay về phía sau năm mươi trượng, hắn lăn lộn vài vòng mới đứng dậy được. Hắn phun ra một ngụm máu, hắn không ngờ, Cốc Nam Hải thực lực cường hãn đến như vậy.

Bên dưới, Bạch Văn Sơn chăm chú nhìn cử động của Cốc Nam Hải, Song Long chỉ là đệ nhị chỉ pháp của Niêm Hoa Môn. Thủ pháp của Cốc Nam Hải nhanh, gọn dứt khoát khiến hắn không ngờ tới. Lời vừa niệm, đối phương đã bị trúng chiêu, đây là điều hắn chưa thể đạt được.

Long Ngạo Thiên bên cạnh quan chiến, hắn vỗ tay khen ngợi “Uy lực chỉ pháp Niêm Hoa Môn lợi hại, cấp bậc cửu phẩm tông sư thi triển có khác”

Hắn nói xong, liền ra ám hiệu cho sáu tên cửu quỷ đồng loạt xuất hiện. Lúc này một mình Cốc Nam Hải đối đầu trực tiếp với sáu thành viên của cửu quỷ.

Khán đài bên dưới, người quan chiến không ngừng chờ mong. Bọn họ biết uy danh vang dội của tổng quản nội vụ Cốc Nam Hải. Người duy nhất kề cận quốc vương, cũng là cao thủ số một, số hai của Thiên Minh Quốc. Lần này được tận mắt quan chiến, đây là diễm phúc nhiều đời tích tụ lại.


Cốc Nam Hải vẫn dửng dưng, không bộc lộ một tia rung động. Hắn hướng thủ chưởng về phía vị trí quốc vương. Thình lình một thanh trường đao phía sau bình phong bắn ra, bị hắn thu vào trong tay.

Phương Triết mở to mắt ra nhìn, đây là thủ pháp vô cùng lợi hại. Hắn chú ý quan sát, xung quanh Cốc Nam Hải không hề có linh khí ba động, điều này nói lên hắn không có học Luyện Khí Quyết. Đây chắc chắn là một môn võ công độc môn, có thể hấp thu đồ vật từ một khoảng cách xa. Đây là điều không phải người luyện võ nào cũng có thể có được.

Lúc này, Cốc Nam Hải trong tay cầm trường đao, chuôi đao hình đầu rồng màu đỏ rực, trông vô cùng bá khí. Khí kình hắn bộc phát ra xung quanh, khiến người người run rẩy.

Long Ngạo Thiên âm thầm ra ám hiệu cho sáu tên cùng tấn công một lượt. Cả sáu tên, mỗi người một sở trường bao vây lấy Cốc Nam Hải. Sáu tên, tên nào cũng đằng đằng sát khí, bọn chúng là thành viên của Dạ Sát Cửu Quỷ Đoàn chuyên ám sát địch nhân. Bọn chúng không sợ chết.

Tên Quỷ Nhất xòe quạt ra, năm cây ám khí xuất hiện liền bắn về phía Cốc Nam Hải, Cốc Nam Hải nhẹ nhàng dùng đao đánh ám khí đi nơi khác. Quỷ Cười xuất hiện phía sau, sở trường phi đao, hắn phóng liên tục mười phi đao vây quanh lấy Cốc Nam Hải, Cốc Nam Hải phóng sang một bên, tiện tay chém một đao đẩy lùi hắn lui về sau.

Quỷ Ngũ thấy vậy, phóng sợi xích mâu về phía Cốc Nam Hải chủ yếu là muốn trói buộc Cốc Nam Hải lại, nhưng động tác của hắn quá chậm. Xích mâu chỉ quấn lấy trường đao, Cốc Nam Hải vung đao, kéo hắn về phía mình, một đao chém rụng tay hắn. Hắn nhất thời ngã xuống, ôm cánh tay la hét.

Lúc này chỉ còn lại Quỷ Lục Miêu Linh, Quỷ Bát Hổ Sát, Quỷ Cửu Hoàng Phong thực lực vẫn còn ở đỉnh phong. Ba người này nhìn nhau, sau đó Cửu Quỷ làm ra một động tác, lấy một bình sứ ra, bên trong có một con ong màu đen sọc vàng, nó vừa ra khỏi bình liền theo chỉ thị của Quỷ Cửu tấn công Cốc Nam Hải.

Cốc Nam Hải không biết con ong này có tác dụng gì, ít ra hắn đoán là ong độc, nên không khinh địch, cước bộ nhanh chóng thoái lui. Sẵn chém hai nhát về phía con ong để đẩy lùi nó. Con ong tốc độ nhanh hơn hắn, nó trực tiếp xuyên qua lớp phòng thủ của hắn, xuất hiện trước mặt làm ra một động tác như muốn đốt hắn.


Cốc Nam Hải nhất thời lúng túng, thủ chưởng tung ra nhanh chóng bóp chết nó. Thủ chưởng mặc dù tầm thường, nhưng vẫn là nội lực của một cường giả cửu phẩm, con ong hầu như bị đốt cháy, chỉ còn là bột mịn.

Long Ngạo Thiên ở xa quan sát, khóe miệng hắn nhếch lên một nụ cười âm hiểm. Hắn biết, đối phương đã trúng ám chiêu.

Cốc Nam Hải thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt hắn ngạc nhiên nhìn về trước, phát hiện con ong đang bay trở về cái bình sứ. Tên Quỷ Cửu thu bình sứ vào trong, hai tên Quỷ Lục cùng Quỷ bát đã biến mất. Hắn bất giác cảm thấy không ổn, lúc này bên dưới hạ thân, hai tên Quỷ Lục và Quỷ Bát đã khóa chặt chân hắn, không để hắn thoát được.

Hắn có một tuyệt kỹ, gọi là Bách Bộ Phong, thân như gió, có thể thoát khỏi khốn cảnh trong vòng hai hô hấp. Nhưng giờ hắn đã bị khóa chặt, không thể thi triển được. Hắn liền giơ thanh trường đao lên định chém xuống hai tên nay, nhưng hắn không thể, hắn hoàn toàn bị tê liệt.

Lúc này hắn mới biết đã trúng độc của con ong, vừa rồi động tác bóp nát con ong chẳng qua là một loại ảo giác. Hắn chỉ là quơ loạng choạng trong hư không.

Đối phương có thể tính toán từng động tác như vậy, xem ra rất hiểu hắn. Tràng diện này chủ yếu là nhằm vào hắn. Hắn đã bị trúng kế.

Lúc này từ phía sau, một thanh chủy thủ đã đâm xuyên qua hắn, không hề cho hắn bất kỳ cơ hội nào phản kháng.

Bên dưới khán đài toàn bộ người quan chiến đều chấn kinh. Một đại tổng quản nội vụ, đã bị ám toán. Hầu như toàn trường im lặng, không một âm thanh phát ra.

Cốc Nam Hải ngoáy đầu lại nhìn, người ám toán hắn chính là Lô Quốc Công. Một lão giả ngoài bảy mươi, nhưng thân thủ vô cùng cơ động, vô ảnh vô tung. Lão ra tay ám toán từ lúc nào, Cốc Nam Hải không hề hay biết.


Hắn phun ra một ngụm máu, rồi khụy xuống đất. Trong thanh chủy thủ lại có độc, một loại độc cực mạnh. Ánh mắt hắn quét qua một vòng toàn trường, nhất thời tuyệt vọng. Quốc vương, ta không xong rồi.

Lô Quốc Công đứng phía sau cầm chủy thủy vẫn chưa chịu buông ra, lão muốn chắc chắn rằng Cốc Nam Hải phải triệt để không còn sức hoàn thủ mới buông tha, vì người này là một cường giả, nội công vô cùng thâm hậu. Chỉ cần một sơ sảy nhỏ là đối phương lập tức thoát được. Đây chính là tâm địa của một gã sát thủ lâu năm, chứ không đơn thuần là một lão quốc công.

Lão nhìn Cốc Nam Hải hoàn toàn mất đi sức phản kháng, sắp mất đi lý trí. Lão mới buông chủy thủ ra, nhưng… lão không làm được.

Lão phát giác ra rằng, cánh tay đã bị ai đó cắt đứt rồi. Lão lùi về sau hai bước trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người xung quanh. Trên bề mặt lôi đài lúc này xuất hiện một vết cắt vô cùng sắc bén. Vết cắt này xuất phát từ vị trí quốc vương Đoàn Thiên Khải.

Hắn đứng trên đài cao nhìn xuống, ánh mắt đầy sát khí, trong tay cầm Nhân Hoàng Kiếm, khí thế nhất thời bạo phát ra xung quanh.

Đây chính là chân dung của quốc vương Đoàn Thiên Khải, tay cầm Nhân Hoàng Kiếm. Đây là hình ảnh, đã rất lâu rồi người dân Thiên Minh Quốc mới được chiêm ngưỡng lại một lần. Mỗi lần Nhân Hoàng Kiếm xuất thế là máu chảy thành sông. Bởi vì Nhân Hoàng Kiếm vô cùng bá đạo.

Hắn chậm rãi phi thân xuống lôi đài, tiến lại gần Cốc Nam Hải, nhét vào miệng Cốc Nam Hải một viên đan dược, rồi phong bế huyệt vị. Tay hắn nhẹ nhàng chạm vào lưng, thanh chủy thủ lập tức bị bắn ra.

Hắn đặt Cốc Nam Hải nằm xuống, rồi đứng thẳng dậy, khí thế bùng phát. Ánh mắt hắn giận dữ liếc năm tên cửu quỷ đang rụt rè phía xa. Nhân Hoàng Kiếm trong tay quơ ra năm nhát chém, nhát chém không hề gây ra bất kỳ ba động nào. Triệt để vô ảnh vô tung. Tiếp đó là năm tiếng hét thảm kêu lên. Năm cánh tay của năm tên cửu quỷ đều bị hắn cắt xuống không kịp phản kháng, không kịp bỏ chạy.

Hắn chậm rãi nói “Bổn vương không giết các ngươi, đã là một đại ân huệ!”

Hắn như chợt nhớ ra điều gì, nhìn sang Lô quốc công lúc này đang vô cùng chật vật. Hắn nói “Ngươi là…. Liệp Ảnh Tử Đạo Nhân?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận