Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Ánh mắt Long Ngạo Thiên nhìn chằm chằm vào Phương Triết đưa ra một lời hăm dọa “Ngươi muốn chết?”

Lời Long Ngạo Thiên vừa nói ra khiến Bạch Văn Sơn nhất thời kinh sợ. Bọn họ không có khả năng đối kháng người này. Đây là sát thần, thực lực hoàn toàn áp đảo bọn họ. Hơn nữa Quỷ Diện Đao nghịch thiên như vậy, bọn họ càng giống như một con kiến. Đối phương tùy thời có thể đè chết.

Sắc mặt Phương Triết lúc này đã có một sự dao động. Hắn không muốn trả lời. Chuyện này không phải chuyện của hắn, hắn cũng không muốn hành nghiệp trượng nghĩa. Nhưng mà đối phương quá phận, đối phương đã thực sự chọc giận hắn.

Thân ảnh hắn biến mất, vô ảnh vô tung. Lúc mọi người nhận ra, hắn đã đứng bên cạnh quốc vương. Hắn ngồi xuống soát người quốc vương tìm kiếm thứ gì đó. Sau một hồi, hắn lấy ra một lọ đan dược, đây chính là cực phẩm liệu thương đan trước đó đã cho Cốc Nam Hải sử dụng. Trong lọ chỉ còn một viên duy nhất màu hồng nhạt. Hắn mở miệng Đoàn Thiên Khải ra rồi nhét vào.

Long Ngạo Thiên thấy vậy, hắn nhất thời nóng giận. Một đao chém về phía Phương Triết, một đoàn hỏa diễm xuất hiện quét qua hắn. Khi đoàn hỏa đi qua, thân ảnh hắn cùng quốc vương cũng biến mất vô ảnh vô tung.

Khi nhìn lên vị trí quan chiến trên đài cao của vương tộc. Mọi người phát hiện Phương Triết cùng quốc vương đã ở đó từ bao giờ. Bàn tay Phương Triết nhẹ nhàng chạm lên vai quốc vương, rồi truyền vào một luồng linh khí tinh thuần. Luồng linh khí chảy dọc kinh mạch, giúp quốc vương khai thông tất cả huyết mạch tắc nghẽn. Lúc này sắc mặt quốc vương đã có khí sắc trở lại. Hắn mở mắt ra nhìn Phương Triết.

Phương Triết an ủi “Chuyện còn lại quốc vương cứ giao cho ta!”

Hắn đối quốc vương Đoàn Thiên Khải ấn tượng vô cùng tốt, người này cũng đã cấp hắn thân phận học sinh của Đệ Nhất Học Viện. Xem như là coi trọng hắn, lại ban cho hắn đất phong ở Vương thành. Đây cũng xem như đối với phương gia ban một ân tình. Quốc vương nhìn hắn gật đầu, cũng là lúc thân ảnh hắn lại một lần nữa biến mất.

Sau một hô hấp, trên giữa lôi đài hắn lại xuất hiện một lần nữa. Hắn đứng đối diện Long Ngạo Thiên năm mươi trượng.


Long Ngạo Thiên lúc này vô cùng sửng sốt, thân thủ của tên nhóc đối diện vô cùng linh hoạt, cước bộ vô ảnh vô tung. Cảnh giới này, hắn bản thân ngoài cửu phẩm cũng chưa chắc đạt được. Nhưng hắn không quan tâm, hắn có Quỷ Diện Đao, thiên hạ vô địch.

Hắn nhìn Phương Triết xác nhận lại một lần nữa “Ngươi thực sự muốn đối nghịch với bổn tướng quân?”

Phương Triết không trả lời, hắn tay cầm Ngân Hoàng Kiếm chỉ về Long Ngạo Thiên, điềm tĩnh nói “Đến, đánh một trận sảng khoái!”

Hắn dứt lời, cước bộ lập tức hướng về trước, một hô hấp tiếp theo Ngân Hoàng Kiếm đã trực tiếp tiếp cận, một kiếm đâm thẳng. Với động tác của Long Ngạo Thiên, hắn không thể đỡ được “Đoạt Thiên Kiếm” của Phương Triết. Nhưng Quỷ Diện Đao dễ dàng gạt lưỡi kiếm sang một bên, sẵn bồi một nhát hỏa diễm chém ngược lại. Phương Triết nhất thời thoái lui.

Hắn bất ngờ “Đao có linh trí?”

Hắn không nghĩ tới Quỷ Diện Đao thực sự có linh tính. Bạch Vi Nhất trưởng lão từng đề cập, có một số bảo khí không tồn tài trong thế gian này có linh tính, người ta gọi đó là linh khí. Linh khí thường có uy lực kinh thiên động địa, có thể tự nó nhận chủ sẽ phát ra chân chính uy lực. Đây chính là lý do, hắn thường xuyên tích huyết nhận chủ. Nhưng Bạch Nhật Phi Kiếm không hề có phản ứng.

Hắn tin tưởng, Quỷ Diện Đao không phải phàm vật, cũng như Thú Linh Liên hắn đang đeo cũng không phải phàm vật. Hắn lại nhìn sang hộ oản của Kim Vô Lại, hộ oản đó cũng không phải phàm vật.

Hắn muốn xác nhận thêm một lần nữa.


Ngân Hoàng Kiếm hướng về trước, khí thế không ngừng bộc phát ra xung quanh. Đây chính là thức cuối cùng Vân Du Tiên Kiếm Quyết, Vân Du Tiên Thiên Kiếm. Chiêu mạnh nhất mà hắn chưa từng dùng đến trước đó. Bởi vì trước giờ chưa từng có ai xứng để hắn vận dụng.

Hôm nay hắn muốn dùng nó, đối phó với Long Ngạo Thiên.

Lúc này một hư ảnh đạo nhân khổng lồ xuất hiện, tay cầm trường kiếm uy thế vô cùng bá đạo. Mặc dù là hư ảnh, nhưng giọt mưa rơi xuống, không hề xuyên qua được. Hư ảnh vô cùng chân thật.

Mũi kiếm hắn đâm về trước, tức thì hư ảnh đạo nhân cũng đâm về trước một nhát, tốc độ vô cùng nhanh, nhanh như muốn xé rách cả không khí. Long Ngạo Thiên nhíu mày, hắn biết chiêu thức này vô cùng khủng bố, hắn ngoài cửu phẩm tông sư cảnh giới nhưng không thể dự đoán được uy lực của chiêu thức này. Hắn không dám khinh thường.

Hắn cầm chặt chuôi đao, khí thế hắn cũng bộc phát. Hắn hét lên “Phần Thiên Hỏa, phá!”

Nhát chém vừa ra, một ngọn hỏa diễm bùng phát bắn về phía chiêu kiếm của Phương Triết. Hỏa diễm như như cơn lốc khổng lồ thổi bay chiêu kiếm của Phương Triết, đánh bật hắn lui về phía sau mười bước. Hắn phun một ngụm máu. Hắn chưa kịp định thần lại, Long Ngạo Thiên đã phóng tới, chém một đao ngay ngực hắn, hắn dùng Ngân Hoàng Kiếm chống đỡ kèm theo một lớp linh khí hộ thân. Nhưng không thể phản kháng, Ngân Hoàng Kiếm bị cắt đứt làm hai dễ dàng như một thanh kiếm gỗ. Lưỡi đao chém hắn bay về sau năm mươi trượng, ghim hắn dính vào bức tường phía sau, bức tường đổ sụp xuống, kế đến cả tòa nhà cũng đều bị sụp đổ.

Tất cả mọi người không người nào khép lại được miệng mình. Quỷ Diện Đao thực sự vô cùng bá đạo, uy lực quá mạnh.

Phương Triết lúc này từ trong đống đổ nát phóng ra bên ngoài. Hắn lúc này quần áo đều tơi tả. Hắn lại phun thêm một ngụm máu, đòn vừa rồi quá mạnh. Nếu hắn không đề phòng tạo một lớp phòng ngự, hắn đã bị trọng thương.


Hắn đánh giá thực lực của Long Ngạo Thiên bất quá là ngoài cửu phẩm, nhưng thêm thanh Quỷ Diện Đao quỷ dị, hắn không có đường thắng nếu đối đầu trực tiếp.

Chiêu thức Vân Du Tiên Kiếm Quyết vừa rồi, người bình thường chỉ thấy một hư ảnh của một thanh đại kiếm khổng lồ. Nhưng thực chất, hắn bổ sung thêm một trăm kiếm khí tấn công Long Ngạo Thiện, nhưng đều bị Quỷ Diện Đao chống đỡ dễ dàng, tốc độ của Quỷ Diện Đao nhanh hơn cả hắn. Đó chính là nguyên nhân, hắn không thể nào đụng vào người Long Ngạo Thiên được. Quỷ Diện Đao thực sự có linh tính. Nó luôn bảo vệ chủ nhân nó vô cùng cẩn thận.

Hắn nhìn Ngân Hoàng Kiếm trong tay bị gãy làm hai, hắn không thất vọng. Vì Nhân Hoàng Kiếm còn gãy, nói chi chỉ là một thanh bảo kiếm mua trong tiệm bảo khí.

Long Ngạo Thiên nhìn Phương Triết, hắn bên ngoài tỏ ra ngạo nghễ, nhưng bên trong hắn đánh giá cao tiểu tử trước mặt. Chiêu vừa rồi, nếu không có Quỷ Diện Đao, hắn chống đỡ không nổi. Tay hắn lúc này vẫn còn đang ê ẩm.

Hắn đối với Phương Triết đã có sát ý. Hắn âm lãnh nói “Ngươi đã chọc giận được bổn tướng quân. Sau hôm nay không một ai người Nam Hạ được rời khỏi đây”

Hắn cười hắc hắc nói tiếp “Bổn tướng quân đã cho ngươi và các bằng hữu ngươi cơ hội, chỉ là do ngươi không chịu nắm bắt lấy!”

Hắn dứt lời, một đao bổ về phía ba người Bạch Văn Sơn, Kim Vô Lại và Hoa Thiên Nhai. Ba người bọn họ, túc trực bên hàng khán đài để bảo hộ người dân bình thường, tay không tấc sắt. Hỏa diễm quá khủng bố, khiến bọn người Bạch Văn Sơn như bị thu nhỏ lại, bọn họ quá nhỏ bé trước sức mạnh của Long Ngạo Thiên.

Phương Triết nhanh chóng xuất hiện trước mặt bọn họ, xuất ra Bạch Nhật Phi Kiếm, ngón tay khẽ điểm. Phi kiếm lơ lửng trước ngực hắn, mũi kiếm chỉ về hướng đoàn hỏa diễm đang lao tới.

Hắn quát lớn “Xuyên Tâm Kiếm, phá!”

Trong sát na, khi đoàn hỏa diễm tiếp cận Phương Triết chỉ còn không đến một trượng, phi kiếm bắn về trước như xé rách không khí, một lưu quang lóe lên va chạm với Quỷ Diện Đao tạo ra một âm thanh cực kỳ lớn. Đoàn hỏa diễm bị Bạch Nhật Phi Kiếm áp chế, đẩy lùi Long Ngạo Thiên về sau mười bước chân. Áp lực quá lớn, khiến Long Ngạo Thiên không chịu được phun ra một ngụm máu.


Hắn vẫn là người bình thường, có nội công thâm hậu nhưng đối với dư chấn của linh lực, hắn không có khả năng chống đỡ được.

Trên lôi đài, một vết hằn cực kỳ lớn vẫn còn lưu lại.

Xuyên Tâm Nhất Kiếm vừa rồi bá đạo, nhưng vẫn không làm suy yếu được Quỷ Diện Đao.

Long Ngạo Thiên thở hồng hộc, hắn nhìn về phía thiếu niên đối diện. Thủ đoạn tên này không phải là một kiếm sĩ bình thường có thể bạo phát ra uy lực như vậy. Tên thiếu niên này vô cùng đáng sợ. Hắn vẫn còn sợ hãi chiêu vừa rồi, nếu không phải Quỷ Diện Đao hấp thu hết uy lực, hắn chắc chắn đã tan xương nát thịt.

Phương Triết tiếp tục giơ bàn tay ra một bên. Chín mươi chín thanh phi kiếm trúc cùng Bạch Nhật Phi Kiếm xuất hiện, xếp hành một hình hoa liên, xoay đều trên bầu trời. Đây chính là Liên Hoa Kiếm thức thứ hai của Ngự Kiếm Quyết do Thiên Sơn Tán Nhân sáng tạo.

Toàn bộ khán đài lúc này như đang xem Phương Triết diễn tạp kỹ. Hình ảnh rung động này chỉ có ở bên ngoài Vương thành, do những kỳ nhân dị sĩ biểu diễn thần hồ kỳ kỹ bán thuốc gia truyền mà thôi.

Ba người Bạch Văn Sơn ở phía sau lưng cũng động dung rồi. Trước đó là “Nhất Kiếm Xuyên Tâm” uy lực đã không thể nào dùng lời nói miêu tả được. Giờ đây, một đài sen, được xếp từ những thanh tiểu kiếm lơ lửng trên bầu trời. Đây như một giấc mơ, hoặc chỉ là có trong trí tưởng tượng của bọn hắn.

Bên phía Long Ngạo Thiên cũng đứng ngồi không yên, hắn nhìn khí thế như vậy. Trong lòng không hề yên tâm, mặc dù có Quỷ Diện Đao bảo hộ. Hắn bắt đầu sợ hãi, dùng một tay hấp thu lấy thanh trường đao cố thủ. Hắn vẫn chưa dám đặt niềm tin triệt để vào Quỷ Diện Đao được. Mạng sống là của hắn.

Phương Triết điểm hai ngón tay về trước, Liên Hoa Kiếm xoay tròn, rồi hóa thành lưu quang bắn về phía Long Ngạo Thiên. Từng lưu quang như những cơn mưa sao băng bắn xuống, uy lực khiến toàn bộ lôi đài chấn động, đất đá bị bong tróc, bụi bay tán loạn.

Mặc dù những lưu quang vô cùng khủng bố, rất mạnh nhưng bản chất vẫn là những tiểu phi kiếm bằng trúc. Uy lực có lớn, vẫn bị những đoàn hỏa diễm đốt cháy khi chạm vào nó. Cảnh tượng này giống như chín mươi chín con thiêu thân lao vào lửa. Hầu như không hề có một tác dụng nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận