Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Phương Triết nhìn trung niên nhân mỉm cười, hắn ngơ ngẩn một hồi rồi mới khom người thủ lễ.

Hắn chắp tay lại cung kính nói “Vãn bối đã quấy rầy nơi yên nghỉ của tiền bối!”

Trung niên nhân ngắm nhìn Phương Triết một hồi rồi thở một hơi dài chán nản. Bởi vì diện mạo tên thiếu niên này ngoài đẹp ra, còn lại chính là một tên vô cùng yếu kém. Không hiểu cơ duyên thế nào mới có thể đến được nơi này.

Trung niên nhân hai mắt bắt đầu sáng lên khi nhìn đến vỏ kiếm hình cánh quạt trong tay Phương Triết. Đặc biệt là sáu thanh kiếm đã được lấp đầy, chỉ còn chừa lại một chỗ trống.

Ban đầu, trung niên nhân suy đoán đó chỉ là một bộ kiếm bình thường của đệ tử Thất Kiếm Môn nhưng nhìn kỹ lại thì không giống.

Trung niên nhân giơ tay về trước, vỏ kiếm trong tay Phương Triết bị trung niên nhân thu lấy trước sự ngỡ ngàng của Phương Triết. Đối phương tùy ý như thể mọi vật chỉ trong một ý niệm.

Trung niên nhân nhìn vỏ kiếm còn khiếm khuyết một chỗ trống. Thanh kiếm thứ bảy đang lượn lờ bên cạnh như đang chờ đợi mệnh lệnh.

Trung niên nhân không do dự chộp lấy chuôi kiếm lấp vào vị trí thứ bảy còn lại.

Khi bảy thanh kiếm đã có hình dạng hoàn chỉnh, thanh kiếm ở giữa rung lên một hồi như thể cảm nhận bản thể đã hoàn chỉnh. Cả bảy thanh kiếm tức thì thoát ly khỏi vỏ kiếm.

Phương Triết có phần ngỡ ngàng, bởi vì đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy bảy thanh kiếm thoát ly khỏi vỏ kiếm với lưỡi kiếm sáng bóng đẹp mắt. Hình dáng thật không phải chỉ là lớp vỏ đen sần sùi trước đó.

Bảy thanh kiếm tùy ý bay lượn rồi tùy tiện xếp thành hình cánh quạt, rồi đến hình tròn có nét tương đồng như hoa liên. Trạng thái như thể đùa nghịch với hiện thế vì đã rất lâu rồi không có vui như vậy.

Ánh mắt trung niên nhân lúc này như muốn rớt ra ngoài vì kinh ngạc.

Hắn không thể kiềm nén được cảm xúc liền thốt lên “Thất Tinh Kiếm tề tựu rồi!”

Hắn mừng rỡ lặp lại “Thất Tinh Kiếm hợp nhất rồi, đã thật sự hợp nhất rồi… không nghĩ tới sau trận đại chiến tưởng rằng Thất Tinh Kiếm đi đời, không ngờ rằng có ngày Thất Tinh Kiếm lại có thể tề tự...”

Nghĩ đến đây sắc mặt trung niên nhân lại tỏ ra thất lạc một hồi lâu. Bởi vì hắn nhận ra dù Thất Tinh Kiếm đã tề tựu nhưng phần hồn kiếm đã không còn. Nói đúng hơn chính là kiếm linh trước đó gánh chịu quá nhiều áp lực nên đã vỡ vụn.

Hắn thở dài “Tuyệt thế kiếm mà không có kiếm linh chẳng khác nào phế kiếm…”

Hắn tự nói chuyện một mình rồi giơ tay ra bấm một quẻ.

Ánh mắt hắn tức thì nhìn về hướng Phương Triết khiến Phương Triết giật mình. Bởi vì ánh mắt đó như soi thấu tâm can. Thức Hải Phương Triết chớp động rồi tự động phòng vệ. Chỉ là đứng trước mặt trung niên nhân, Phương Triết liền trở thành một khối thủy tinh trong suốt, tùy ý để đối phương tra xét.

Trung niên nhân chỉ tay về phía Phương Triết rồi nói “Ngươi… xuất Tướng Thân ra…”

Phương Triết bất ngờ nhưng cả thân thể hoàn toàn mất tự chủ. Hắn nhất niệm tức thì phóng xuất Thần Hồn Biến Dị ra bên ngoài.

Thần Hồn xuất ra bên ngoài chính là Tướng Thân Biến Dị theo như lời Đàm Thu Nguyệt nói trước đó.

Trạng thái Tướng Thân Biến Dị vẫn vô hồn không cử động, chỉ có một viên châu liên tục xoay vòng theo một chu kỳ nhất định. Đến chu kỳ thứ chín thì viên châu biến hóa thành hình dạng một sợi chỉ màu hoàng kim.

Khi viên châu vừa thành hình dạng sợi chỉ màu hoàng kim, trung niên nhân tức thì chộp lấy sợi chỉ rồi rút ra khỏi vòng chu kỳ bay xung quanh Tướng Thân Biến Dị.

Tướng Thân Biến Dị như mất đi sinh cơ. Biểu hiện khuôn mặt vốn vô hồn tức thì bạo phát ra cuồng nộ với lớp da bên ngoài có dấu hiệu nứt nẻ.

Trung niên nhân không vội mà điểm hai chỉ ngay mi tâm Tướng Thân Biến Dị và Phương Triết. Tại mi tâm Tướng Thân Biến Dị và Phương Triết đồng thời xuất hiện ấn ký “Trấn”.

Ấn ký này như có tác dụng ổn định lại trạng thái Tướng Thân Biến Dị khiến khuôn mặt Tướng Thân Biến Dị trở lại bình thường.

Đối với Phương Triết thì xuất hiện một loại cảm giác khác lạ. Trong tầm mắt xuất hiện vô số hình ảnh mà trước kia hắn chưa từng thấy qua. Đó chính là mối liên kết giữa Thần Hồn và Tướng Thân Biến Dị. Vô số sợi tơ mỏng manh màu hoàng kim kết nối từ thân thể hắn thông qua từng lỗ chân lông đến Tướng Thân Biến Dị. Kết nối này khiến hắn cảm nhận bản thân đã có thể khống chế được Tướng Thân Biến Dị.

Trung niên nhân nhìn trạng thái Phương Triết đã ổn định mới xoay người về sau điểm tay lên không trung. Từ không trung xuất hiện một lô đỉnh có tay cầm hình dạng chân long to lớn với nắp lô đỉnh được mở sẵn.

Tiếp theo, trung niên nhân liền ném Thất Tinh Kiếm cùng sợi chỉ màu hoàng kim vào lô đỉnh.

Quá trình này giống như tế luyện Thất Tinh Kiếm.

Nắp lô đỉnh đóng lại, trung niên nhân mới xoay người lại hướng Phương Triết nói “Đến, chúng ta tâm sự nhân sinh một chút!”



Bên ngoài Thất Kiếm Tiên Cư.

Nhóm bốn hắc y nhân vừa xuất hiện đã thình lình đột kích, không cho đội nhóm Âu Dương Sinh cùng Cao Lãnh Xương cơ hội nghỉ ngơi.

Bốn người này là tùy thân của Thanh Y Cư Sĩ ít khi xuất hiện bên ngoài nên lai lịch tương đối bí ẩn. Dù tu vi chỉ mới tiếp cận Lục Phẩm nhưng bản chất là sát thủ nên binh khí tùy thân đều có tính sát thương cao.

Một người dùng Xích Huyết Mâu, một người dùng Huyết Thủ, một người dùng lợi trảo còn nữ nhân sử dụng một sợi Trường Tiên với một đầu chuốt nhọn sắc bén. Thêm vào đó, nhóm người này sử dụng bộ pháp tiếp cận cực kỳ hư ảo khiến hơn mười đệ tử dưới trướng Cao Lãnh Xương đều nằm la liệt trên mặt đất không biết sống chết.

Âu Dương Sinh không vội hành động mà ở phía sau quan sát cử động của nhóm bốn hắc y nhân. Bọn họ ra tay vô cùng độc đoán cũng như mỗi một chiêu thức đều dồn người khác vào chỗ chết.

Cảnh giới bốn người này chỉ ngoài Ngũ Phẩm Hóa Thần nhưng sự phối hợp ăn ý khiến nhóm sư đệ theo sau Cao Lãnh Xương không kịp phản kháng. Chưa đầy một khắc thời gian, mười sư đệ theo Cao Lãnh Xương phải bỏ mình. Khí tức bọn họ vô cùng yếu ớt vì trọng thương.

Âu Dương Sinh bất đắc dĩ hướng Cao Lãnh Dương truyền âm nói “Tiểu đệ cần Cao sư huynh phối hợp… sử dụng trận pháp Thập Diện Sát Đồ mới có thể sớm giải quyết nhóm người này…”

Cao Lãnh Xương ngẫm nghĩ một lúc liền gật đầu, hắn mới nói “Nếu vậy, Âu Dương sư đệ chiếm vị trí Nhân, ta sư huynh nên chọn vị trí Sát, thế nào?”

Âu Dương Sinh không do dự liền gật đầu đồng ý.

Trong đó, vị trí “Nhân” đóng vai trò mồi nhử để vị trí “Sát” ra sát chiêu kết thúc đối phương. Trong thương trận “Thập Diện Sát Đồ” cần phối hợp mười người chiếm mười vị trí trong thương trận. Mỗi một người đều có một vai trò nhất định và tương hỗ lẫn nhau. Chỉ cần thương trận bạo phát đi ra, nhóm bốn tên hắc y nhân này chắc chắn phải chết.

Cao Lãnh Xương nhìn sang nhóm sư đệ mình gật đầu ra ám hiệu một lần rồi hắn giơ trường thương lên cao. Báo hiệu khởi động thương trận.

Âu Dương Sinh tức tốc cầm trường thương lao về phía bốn tên hắc y nhân với sát khí càng lúc càng bạo liệt.

Nhóm bốn tên hắc y nhân như thể đoán ra thương trận “Thập Diện Sát Đồ” liền tản ra bốn phương hướng khác nhau. Điều này khiến mười tên sư đệ bắt buộc phải giãn cách vị trí với nhau, làm thương trận trở nên rời rạc.

Âu Dương Sinh thấy tình huống không đúng theo kế hoạch, hắn đáp xuống mặt đất đồng thời hai tay siết chặt trường thương một kích cắm xuống mặt đất.

Hắn bạo phát ra thực lực mạnh nhất đồng thời hét lên “Hỗn Thiên Cang Khí, bạo!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui