Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn


Bên trong Bát Môn Đài.
Phương Triết bên ngoài tỏ ra kinh ngạc trước tin tức nhóm người Cửu Đạo Minh tiết lộ, nguyên nhân chính là vì Thiên Sát Ấn.

Mục đích từ ban đầu chính là vì Thiên Sát Ấn mà mà đến.
Khi còn ở quảng trường đấu giá, Phương Triết sớm lấy ra Thủy Lăng Kính quan sát tình huống, hắn sớm phát hiện ở vị trí khách nhân tham gia đấu giá đa phần đều là người ẩn giấu tu vi.

Thậm chí một vài thương nhân với dáng vẻ lương thiện cũng đang ẩn mình.
Phương Triết phát hiện trong số đó có chín người đặc biệt, tại vị trí ngực trái thoắt ẩn thoắt hiện một luồng hắc khí tỏa ra, dù ẩn giấu thật sâu cũng không thoát khỏi Thủy Lăng Kính.
Phương Triết đoán được, nếu đã là thành viên Thiên Sát, chắc chắn bọn họ đã nhận ra bản thân hắn cũng đang sở hữu Thiên Sát Ấn.

Lúc này, hắn mới bắt đầu đánh giá lại từ đầu và nhận ra sự bất đồng so với diễn biến ban đầu.

Bọn chúng đến vì Thiên Sát Ấn.
Khi chín người này xuất đầu lộ diện và đề nghị lôi đài quyết đấu thì Phương Triết mười phần xác định nhóm này đến bất thiện, dù bên ngoài có thể hiện đạo mạo thế nào.
Đến lúc này, Phương Triết không còn đường lui bởi vì cho dù rời khỏi Ứng Long Thành cũng sẽ bị bọn người này truy cùng diệt tận.

Thậm chí có thể bọn họ sẽ truy đuổi đến tận Đạo Viện - Bắc Cảnh.
Cách duy nhất chính là chấp nhận lời thách đấu sinh tử, nhân tiện Phương Triết muốn thử Man lực hắn mạnh đến mức độ nào.

Lúc này, Phương Triết cầm Xi Vưu Kiếm giơ sang một bên rồi nói “Long huynh, mời!”
Long Hiệp không đồng ý để một tiểu tử nhường một chiêu, hắn vỗ ngực nói “Một tiểu tử oắt con không đáng nhường ta một chiêu.

Ta đứng đây cho người tùy tiện đánh trước ba chiêu…”
Phương Triết thoáng mỉm cười rồi buông Xi Vưu Kiếm ra, Xi Vưu Kiếm tức thì xoay vòng tạo thành một cơn lốc gây ra uy áp xung quanh.

Xi Vưu Kiếm bay đến trước ngực Phương Triết đồng thời hướng mũi kiếm về phía Long Hiệp sẵn sàng tấn công.
Phương Triết điểm ngón tay về phía Long Hiệp, Xi Vưu Kiếm tức tốc lao đến Long Hiệp chỉ trong chớp mắt.

Long Hiệp đang thờ ơ thì hoảng hốt rồi lúng túng dùng hai tay bợ lấy Long Đao chống chịu.
Uy lực cùng tốc độ quá nhanh khiến toàn bộ người quan chiến ở quảng trường Bát Môn Đài không kịp nhìn rõ.
Nhóm trưởng lão, trong đó trưởng lão Thiên Vệ Quân là người hiếu chiến cũng tỏ ra kinh ngạc.

Nội tâm bắt đầu đánh giá cao Phương Triết.
Phía Long Hiệp lúc này bỡ ngỡ lẫn xấu hổ.

Đối phương chỉ dùng một chiêu đơn thuần đã đẩy lùi hắn năm bước chân, thậm chí trên Long Đao còn lưu lại vết hằn.
Long Hiệp bắt đầu giận dữ, hắn trấn định lại tinh thần rồi lao về phía Phương Triết một đao bổ xuống đồng thời hét lên “Long Tuyệt Trảm!”
Phương Triết thu Xi Vưu Kiếm về, một tay cầm Xi Vưu Kiếm quét nhẹ một chiêu dễ dàng chống đỡ “Long Tuyệt Trảm”.

Đồng thời hắn quét một đường từ dưới lên bắt buộc Long Hiệp dùng Long Đao chống đỡ, uy lực chiêu thức của Phương Triết chứa đựng sức nặng trên vạn cân khiến Long Hiệp buộc phải thoái lui về sau.
Long Hiệp mở to mắt ra nhìn thiếu niên đối diện, dáng dấp vô hại lại lợi hại như vậy.

Tuy trong chiêu thức không hề có sát khí nhưng sức nặng cũng như uy lực rất cường đại.
Hắn không do dự mà vận dụng “Long Bộ”, cước bộ dũng mãnh lao về phía Phương Triết sử dụng chiêu thức “Phá Quan Liên Hoàn Đao” với ý định dồn Phương Triết về một góc Bát Môn Đài.
Phương Triết không vội phản đòn mà giả vờ vừa chống đỡ vừa lùi về sau, thuận theo ý định đối phương.
Long Hiệp đắc ý tiếp tục dồn Phương Triết về một góc, ý định hắn chính là sử dụng tuyệt sát chiêu “Phi Long Phá Không Trảm”.

Đồn địch nhân về một góc, khi tung chiêu địch nhân không thể trốn tránh.
Khi Phương Triết đã lùi đến một góc Bát Môn Đài đúng ý Long Hiệp.

Long Hiệp bắt đầu hai tay nắm chặt chuôi đao, hướng Long Đao hướng thiên.


Xung quanh Long Đao tức thì huyễn hóa ra to lớn kèm theo lôi điện liên tục chớp động.
Long Hiệp cười nói “Người chết chắc!”
Phương Triết nhìn khí thế cũng như uy lực của đao pháp Long Hiệp tăng lên mười lần.

Hắn buông Xi Vưu Kiếm ra, hai tay giơ sang hai bên.
Động tác kỳ lạ của Phương Triết khiến toàn bộ người quan chiến bất ngờ.

Đa phần có suy nghĩ, tiểu tử Phương Triết đang buông tay chịu chết.
Long Hiệp cảm nhận đã đủ giới hạn tích tụ lực lượng liền quát lên “Trảm!”
Hắn tức thì bổ xuống, hư ảnh đại đao to lớn mang theo lôi điện cuồn cuộn áp sát tới.

Khi va chạm vào Phương Triết thì lôi quang bắn ra lóe sáng cả Bát Môn Đài khiến người xem không nhìn rõ được.
Khi ánh sáng chói lóa tắt đi, hình ảnh thông qua chiếc gương ở quảng trường Bát Môn Đài là tiểu tử Phương Triết dùng hai tay chắp lại, cản phá “Phi Long Phá Không Trảm”.
Long Hiệp nhận ra Phương Triết hai bàn tay ép chặt Long Đao, hắn cười hắc hắc nói “Ta nói rồi, đây là [Phi Long Phá Không Trảm]!”
Phương Triết không hiểu thì từ bên dưới mặt đất bắn lên một luồng lôi điện có hình dạng chân long.

Khí tức chân long áp sát khiến Phương Triết sửng sốt.
Hắn nhanh chóng điểm ra một chỉ đồng thời quát lên bốn lần “Trấn! Trấn! Trấn! Trấn!”
Tức thì xung quanh hắn xuất hiện bốn tấm khiên Kết Giới màu hoàng kim bao bọc xung quanh.

Đây là thủ đoạn phòng thủ cấp tốc, bền bỉ nhất, ít tốn sức lực nhất.
Luồng lôi diện đi qua hoàn toàn không gây ảnh hưởng gì đến Phương Triết khiến Long Hiệp hai mắt muốn lòi ra ngoài.

Đây là tuyệt chiêu tất sát kỹ duy nhất của Long Đao Phái đã bị đối phương dễ dàng chống đỡ.

Đặc là xung quanh đối phương thình lình xuất hiện bốn tấm khiên kỳ lạ, có sức chống chịu vô cùng bền bỉ.
Nội tâm Long Hiệp bắt đầu nhảy dựng, ánh mắt hắn tuyệt vọng nhìn về phía lão đại - phó môn chủ Vạn Minh Tông Lục Chỉ.
Ba hô hấp sau, hắn bạo thể mà chết.
Từ trong đống nhục thể vương vãi khắp nơi xuất hiện một lưu quang nhỏ nhắn như một con hồ điệp bay về phía Lục Chỉ.
Tràng cảnh này khiến nhiều người bất ngờ lẫn khó hiểu.
Người khoài không biết, trước khi bước vào Bát Môn Đài chín người đã ký một khế ước câu thông với Nguyên Anh trong Đan Điền.

Người nào thất bại sẽ bạo thể mà chết, Thiên Sát Ấn sẽ tạm thời quy về phía lão đại Lục Chỉ.
Bọn họ cũng là thành viên Thiên Sát, Thiên Sát Ấn cũng là mục tiêu của bọn họ.

Lần Bát Môn Đài này cũng là lần tranh đoạt nội bộ trong Cửu Đạo Minh.
Phía trên tầng mây, La Chính Hành tỏ ra kinh ngạc trước hành động dứt khoát của nhóm người Cửu Đạo Minh.
Hắn nhìn sang Thiên Chủ tỏ ra bái phục nói “Thiên Chủ lão đệ đúng là thần cơ!”
Vừa nói, La Chính Hành vỗ vai Thiên Chủ La Thiên Bảo nghe “bạch bạch” điều này khiến Thiên Chủ La Thiên Bảo quay sang với gương mặt đầy sát khí “Hôm nay lão huynh muốn chết đúng không?”
La Chính Hành cười hắc hắc gãi đầu rồi làm ra vẻ vô tội nhìn sang nơi khác..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận