Tuy nói là đang nằm ở trên giường mềm mại thoải mái, chẳng qua Phương Dật Thiên không thấy thoải mái, ngược lại còn phải lo lắng đề phòng , động cũng không dám động, muốn ho cũng không dám.
Thân thể thành thục của Liễu Ngọc đang nằm bên cạnh hắn, đưa lưng về phía hắn, đem bộ lưng trắng như ngọc cùng với kiều đồn đẫy đà đang lộ ở trước mắt Phương Dật Thiên
Càng đáng chết hơn, đùi của Liễu Ngọc vẫn đang đặt trên bộ phận đó của hắn, ngẫu nhiên dịch chuyển giống như kích thích.
Từ tiếng hít thở đồn đập của Liễu Ngọc trong lòng hắn biết Liễu Ngọc khẳng định là cảm ứng được, nàng một chân đặt lên trên, cứng hay không cứng chẳng lẽ nàng không biết?
Nói thực ra Liễu Ngọc làm sao không biết biến hóa phản ứng của Phương Dật Thiên, nàng khoát lên đó cũng cảm thấy như một ngọn lửa nóng bỏng, nhưng mà nàng cũng ngại ngùng nghĩ mình rút chân về, như vậy thì cảm giác xấu hổ và ám muội sẽ nổi lên, thậm chí nổi lên rồi thì không thể khống chế được.
Những năm gần đây, từ lúc chồng nàng mất nàng liền lao vào công việc, luôn lo lắng vì công việc , chống đỡ cả gia đình,nàng đã lâu chưa cùng một người nam nhân thể nghiệm qua sự ám muội và kích thích như vậy à .
Lúc này, Phương Dật Thiên ở chung với nàng lâu như vậy khiến nàng nàng tự nhiên cảm giác bị hút vào nam nhân bên cạnh nàng, nói nội tâm nàng không có nổi sóng là giả, trên thực tế, nàng xuân tâm đã có chút nhộn nhạo, sắc mặt ửng hồng cùng với hô hấp dồn dập đã chứng minh điều này.
Nhưng mà, lý trí lúc nào cũng nhắc nhở nàng, nàng muốn kìm chế, đem quan hệ của nàng với Phương Dật Thiên kìm chế bằng lý trí, lại nói tiếp, cũng là tránh làm cho bị thương tổn.
Phương Dật Thiên tựa hồ là không thể cứ tiếp tục để cho đùi ngọc của Liễu Ngọc cứ cọ xát trên người hắn , hai tay của hắn đột nhiên sờ lấy đùi của Liễu Ngọc, trong một khắc, Liễu Ngọc phát ra một tiếng kêu yêu kiều rất nhỏ, khiến cho nam nhân nghe được cảm thấy cực kỳ khiêu gợi
Phương Dật Thiên cầm lấy đùi phải Liễu Ngọc, nhẹ nhàng mà đem bắp đùi của nàng nhấc lên, như vậy mới khiến cho hắn dễ chịu một chút, chẳng qua hai tay vừa chạm đến chiếc đùi mềm mại co dãn của Liễu Ngọc khiến hắn không nhịn được tâm tình cũng trở nên lay động, cặp đùi cực kỳ co dãn gắt gao kẹp lấy thân thể của nam nhân tuyệt đối là vô cùng hưởng thụ!
"Mẹ, mẹ làm sao vậy?. Thi Thi đột nhiên mở miệng hỏi.
"A? !" Liễu Ngọc có chút thở dốc, vội vàng nói, "Không, không có gì, Thi Thi, con nhanh ngủ đi!"
" Mẹ, sao mẹ không thay áo ạ? Mẹ không mặc áo ngủ hay ? quần áo mẹ đang mặc có mùi rượu mà." Thi Thi khó hiểu hỏi.
"... Ách, " Liễu Ngọc nhất thời nghẹn lời, đành phải nói, "Mẹ quá mệt mỏi , cho nên, cho nên không thay cũng được."
"Vậy không được, Mẹ như thế nào có thể mặc váy mà ngủ để con đem áo ngủ của mẹ tới." Thi Thi nói xong liền đi xuống giường, sau đó tự nhiên liền bật đèn lên!
Lập tức, sắc mặt Liễu Ngọc cũng thay đổi, nàng vội vàng nhìn lại, chứng kiến Phương Dật Thiên còn ở trong chăn, nàng liền vội vàng nói: "Thi Thi, con mau tắt đèn, Mẹ nhìn ánh đèn có chút khó chịu, con mau tắt đèn, Mẹ mới thay áo ngủ, được không nào?"
Thi Thi tuy trong lòng cảm thấy mẹ của nàng đêm nay hành động hơi kỳ quái, chẳng qua nàng cũng không suy nghĩ làm gì, nghe mẹ nói như vậy liền tắt đèn.
Liễu Ngọc lúc này mới thở một ngụm khẩu khí, chậm rãi đi xuống giường, mà lúc này, Thi Thi đang cầm một chiếc váy ngủ màu tím đi tới.
Liễu Ngọc thoáng nhìn nhìn phía sau, cuối cùng hay cắn chặt răng, đem chiếc váy trên người cởi ra.
Lập tức,ở trong chăn Phương Dật Thiên ánh mắt cũng nhìn chăm chú , Liễu Ngọc cư nhiên trước mặt hắn cởi váy ra, hắn có chứng kiến gần cảnh xuân mê người của Liễu Ngọc, tuy không có bật đèn, nhưng trong bóng đêm hắn vẫn có thể nhìn thấy được rõ ràng tất cả.
Da thịt trắng như tuyết, vòng eo nhỏ tinh tế, những đường cong kinh tâm động phách...
Phương Dật Thiên nhất thời cảm giác được cổ họng hơi khát, trong người nổi lên ngọn lửa thiêu đốt,trong lòng hắn với Liễu Ngọc cực kỳ tôn trọng, nhưng lúc này hắn không thể kìm chế được phản ứng sinh lý của chính mình!
Liễu Ngọc cởi váy dài lập tức sắc mặt đỏ bừng , tiếp theo, nàng nhanh chóng đem bộ áo ngủ màu tím mặc vào, lúc này nội tâm của nàng cực kỳ giao động , hé ra khuôn mặt trái xoan tinh xảo,tâm tình kích động cũng khiến những đường cong trên thân thể nhộn nhạo lên,vô tình làm tản ra một cỗ phong vận thiếu phụ nồng đậm.
"Thi Thi, ngủ đi, ngoan, ngủ sớm một chút!" Liễu Ngọc nói xong lại ôm lấy Thi Thi, nằm ở trên giường.
"Mẹ,con muốn cái chăn." Thi Thi nhẹ giọng nói lên.
"A, Mẹ biết rồi." Liễu Ngọc nói xong duỗi tay đi phía sau đem chiếc chăn đang trùm lên người Phương Dật Thiên kéo tới
Phương Dật Thiên hơn nửa người đặt ở trên chăn, Liễu Ngọc đương nhiên kéo không được, không có biện pháp, Phương Dật Thiên đành phải thuận theo chiều kéo của Liễu Ngọc và xoay người vào phía lưng của Liễu Ngọc!
Ai ngờ, xoay người lại thân thể hắn lại cùng với phía sau lưng của Liễu Ngọc tiếp xúc, gắt gao dính tại một chổ!
Trong một khắc, Phương Dật Thiên hô hấp ngừng lại, mà thân thể Liễu Ngọc cũng cứng đờ, sau đó nàng nhẹ nhàng phát ra một tiếng thở gấp gáp, cảm giác lâu rồi chưa từng trải qua nay lại xuất hiện, phảng phất như là dục vòng ẩn dấu tiềm tàng nay được phóng thích, cực kỳ dễ chịu.
Cũng may Thi Thi nằm nghiêng đưa lưng về phía Liễu Ngọc, bị Liễu Ngọc ôm vào trong ngực ngủ, bởi vậy Thi Thi cũng không có chứng kiến cảnh đó nếu không là cực kỳ xấu hôt.
Kề sát tại sau lưng Liễu Ngọc, Phương Dật Thiên hô hấp cũng không nhịn được đồn đập lên,cái lưng như ngọc đang ở trước ngực hắn, hắn rõ ràng có thể cảm giác cái lưng cực kỳ mềm mại, ngoài ra, từ người Liễu Ngọc nhè nhè toát ra hương thơm vào mũi hắn, khiến cho hắn cực kỳ hưởng thụ.
Cái này cũng chưa tính gì, so sánh với dưới, chiến trường càng thêm làm cho người ta muốn ngừng mà không được.
Bộ phận cực kỳ quan trong của hắn kề sát ở tại kiều đồn thành thục đẫy đà của Liễu Ngọc, hắn rõ ràng cảm nhận được sự mềm mại và ấm áp.
Vả lại trên người Liễu Ngọc mặc một cái áo ngủ mỏng manh, trong trong váy ngủ hầu như Liễu Ngọc không còn mặc gì thêm, Phương Dật Thiên cũng nguyên vẹn cảm giác được phiến tràn ngập co dãn mềm mại cùng với tia không khí ấm áp có như không.
Phương Dật Thiên đành phải liên tục hít sâu vài lần, để khống chế tâm tình hiện tại, giờ phút này hắn rõ ràng đang khinh nhờn không tôn trọng Liễu Ngọc a, ngẫm lại thật đúng là không nên. Nhưng là, tình cảnh này, hắn còn có thể có biện pháp nào? Nếu, lúc trước nghe được Thi Thi ra khỏi phòng không có trốn trên giường đến, mà là thản nhiên đối mặt với Thi Thi, như vậy dựa vào tâm tư đơn thuần của Thi Thi thì nàng cũng không có suy nghĩ gì bậy?
Hiện tại muốn làm như vậy, vốn là một việc đơn giản lại trở nên cực kỳ phức tạp.
Hoàn cảnh này, rõ ràng là làm cho hắn đến điểm mấu chốt của luân lý, tùy thời đều có thể sụp đổ, mà một khi sụp đổ chuyện gì có thể phát sinh thì khó có thể đoán trược được
Đang lúc trong lòng hắn nghĩ lung tung, đột nhiên, hắn cảm giác được kiều đồn của Liễu Ngọc đột nhiên dịch ra phía sau, khiến Phương Dật Thiên không kịp thời phản ứng!
Trong một khắc, hắn cảm giác được bộ phận đó của mình bị một cái khe hở kẹp lấy!