Thiếp Thân Đặc Công

Phương Dật thiên đi ra khỏi quán trà tới xe của mình, thần sắc vẫn lười nhác như cũ, bất quá trong mắt vẫn tự nhiên còn hiện lên một tia băng lạnh sắc nhọn.
Phương Dật thiên đi tới đưa tay định mở cửa xe , đúng lúc đang muốn mở cửa xe, đột nhiên phía sau lưng xuất hiện cảm giác sắc lạnh, theo bản năng dã thú hắn biết trước được có nguy hiểm đang từ bốn phía tiến đến.
Quả thật gặp nguy hiểm, sát khí lan tràn, đối phương đang tiềm phục trong bóng tối, dưới tình huống không tốt này, kẻ xấu sẽ không thực sự lộ diện mục hung ác.
Săc mặt của Phương Dật Thiên vẫn bình tĩnh như thường, hắn âm thầm cười lạnh, hừ, đã tìm tới tận cửa rồi sao?
Nghĩ thế, hắn mở cửa xe, ngồi vào chỗ tay lái, làm như không có việc gì rồi lái xe rời đi.
Ngay tại thời điểm Phương Dật thiên lái xe rời đi không lâu, ở một hướng khác, một chiếc xe Audi màu đen cũng chạy ra.
Bên trong cỗ xe màu đen này là một nam nhân sắc mặt cực kỳ xanh xao, trên mặt mang theo một cặp kính râm, lúc này trời rất nóng, vậy mà trên người của hắn cư nhiên còn mặc một bộ áo gió màu xám nhạt, nắm tay lái ổn trọng, ngón tay dài nhỏ, một đôi tay như vậy, vô luận là cầm súng hay là đang cầm đao không thể nghi ngờ đều cực kỳ ổn trọng.

Nếu Phương Dật thiên có thể thấy rõ mặt người này, vậy hắn sẽ rất giật mình, vì rõ ràng đây chính là người đêm hôm đó sát hại Đao Ba Hán, những tên bắn tỉa thần bí!
Ánh mắt của tay súng bắn tỉa này lạnh lùng nhìn về phía trước, hắn cũng không vội truy tung chiếc xe của Phương Dật Thiên, trên thực tế, hiện tại hắn thực không rõ xe của Phương Dật Thiên đến tột cùng là đi về hướng nào, bất quá nhìn qua cũng khống thấy hắn nóng nảy.
Ở bên cạnh hắn có một cái la bàn, cái la bàn này màu xanh trên màn hình thường thường hiện lên từng đạo sóng điện, mỗi lần sóng điện hiện lên nó lại quét qua một điểm nhỏ màu đỏ, điểm đỏ này chính là vị trí của Phương Dật Thiên.
Vưa rồi, Phương Dật Thiên còn chưa đi ra khỏi quán trà, hắn đã lẳng lặng tiến tới chiếc xe của Phương Dật Thiên gắn lên một chiếc máy theo dõi, dựa vào dụng cụ thu sóng này, cho dù là Phương Dật thiên lái xe đến chân trời góc biển hắn cũng có thể tìm được.
Bởi vậy, hắn mới không nóng nảy. Hắn cũng biết Phương Dật thiên là người không đơn giản, nếu như đơn giản lái xe theo đuôi truy tung như vậy khẳng định như vậy sẽ bị Phương Dật Thiên phát hiện, đối phó với người như Phương Dật Thiên hắn đương nhiên sẽ không phạm loại sai lầm cấp thấp này.
Lúc này đây, nhiệm vụ của hắn chính là truy tung Phương Dật thiên, thời cơ chín muồi sẽ thông báo cho Dương Tuấn bên kia, tiếp theo, Dương Tuấn bọn họ sẽ thông báo cho nhân thủ của Cửu gia chạy tới, mục đích đúng là muốn cho Phương Dật Thiên mãi mãi không thể mở miệng.
Nghe nói, lần hành động này được Cửu gia âm thầm cho phép, chỉ vì Phương Dật Thiên đã ở vô hình trung xúc phạm đến Cửu gia.
Cửu gia nếu cho phép, Dương Tuấn đương nhiên sẽ ra mặt phối hợp, bởi vậy mới khiến hắn theo dõi Phương Dật thiên, tìm một cơ hội tuyệt hảo vây giết hắn.
Tay súng bắn tỉa nhìn vào điểm đỏ trên màn hình, không ngừng điều chỉnh phương hướng xe, không vội không chậm theo dõi, đối với hắn mà nói, lúc này đây hắn tuyệt sẽ không để Phương Dật Thiên thoát, lần trước hành động đã làm cho Dương Tuấn giảm bớt lòng tín nghiệm đối với bọn chúng, còn lần này không thể nghi ngờ là cơ hội cuối cùng của mình.
Lại nói Phương Dật đang Thiên lái xe chậm rì rì trên đường lớn, trong dòng xe cộ thong thả đi trước.
Giờ phút này, hắn cảm giác được cỗ nguy hiểm kia đã biến mất không thấy nữa, bất quá trong lòng vẫn ẩn ẩn chút bất an làm cho hắn biết cái gai kia vẫn âm thầm ẩn núp còn đang bám sát hắn, cái loại cảm giác này giống như là vô hình trung có một đôi mắt âm thầm theo dõi hắn, lúc nào cũng đang nhòm ngó hắn.
Loại cảm giác này làm cho hắn thực không thoải mái, loại cảm giác này cũng không phải là lần đầu tiên xuất hiện, quá khứ có rất nhiều lần khi hắn bị địch nhân theo dõi cũng xuất hiện loại cảm giác bất an này.
"Chẳng lẽ ta bị theo dõi? Hừ, theo dõi ta sao?" Khóe miệng của Phương Dật xuất hiện một tia cười lạnh.

Một đường lái xe, hắn âm thầm chú ý qua mấy chiếc xe trước mặt và phía sau, loại bỏ dần từng chiếc xe không có khả năng theo dõi, xem ra đối phương thực sự không phải là áp dụng phương thức theo đuôi thông thường, nếu là như thế đối phương làm như thế nào biết được phương hướng hành tung của hắn?
Phương Dật thiên ngẫm nghĩ, trong đầu đột nhiên hiện lên một ý niệm —— dụng cụ theo dõi!
Đối phương đã gắn máy theo dõi trên xe mình? Trước mắt xem ra cũng chỉ có một loại khả năng này, đối phương đến tột cùng là người nào? Thật thú vị, cư nhiên chủ động tìm tới tận cửa, tốt lắm, lão tử thật muốn nhìn xem đến tột cùng mày là loại người gì!" Phương Dật thiên cười lạnh.
Mà lúc này, điện thoại di động của hắn vang lên, nhìn qua, là Lâm Thiển Tuyết gọi tới, hắn vừa mở máy liền nói: "A lô, Lâm tiểu thư, tôi là Phương Dật Thiên đây."
"Tôi biết là anh, hôm nay anh không tới sao?" Lâm Thiển Tuyết hỏi.
Vốn sau khi cùng Quan Lâm gặp mặt xong hắn tính lái xe đi đến biệt thự Lâm gia, bất quá cũng khi phát giác bản thân bị theo dõi, loại tình huống này hắn đương nhiên không thể lái xe tới biệt thự Lâm gia, mặc kệ đối phương là loại người gì, tóm lại đối phương đã lộ ra một tia nguy hiểm, nếu lái xe đi đến Lâm gia như vậy chẳng phải là đem nguy hiểm tới cho Lâm Thiển Tuyết, Tiêu Di các nàng sao?
"Thật có lỗi, hôm nay tôi có chút không thoải mái, xin phép nghỉ một ngày, có thể chứ?" Phương Dật thiên thản nhiên nói.
"Thân thể không thoải mái? Anh bị làm sao à? Vậy sao anh không đi tới bệnh viện khám xem?" Lâm Thiển Tuyết ân cần hỏi han.

"Không cần, nghỉ ngơi một chút là tốt thôi, bệnh cũ mà." Phương Dật Thiên thuận miệng nói.
"Anh rốt cuộc là bị làm sao vậy? Anh phải nói rõ ràng ra đi!" Lâm Thiển Tuyết truy vấn.
"Tôi đang tới thời kỳ kinh đây, lý do này đã đủ chưa? Không có việc gì tôi dập máy trước, cô cứ ở yên trong nhà đi, có chuyện gì nhớ gọi điện thoại cho tôi!" Phương Dật Thiên nói xong liền cúp máy.
Phương Dật Thiên vận động giãn gân cốt một chút, hắn đương nhiên không muốn cùng đối phương chơi loại trò chơi lái xe chạy vòng vòng này, có rảnh rỗi không bằng về nhà đánh một giấc còn hơn.
Lúc này, hắn đột nhiên nhìn về phía, ở đó xuất hiện một trung tâm tắm hơi massage ôn nhu hương dục, ánh mắt hắn đột nhiên sáng ngời, đối với loại trung tâm ôn nhu hương dục này hắn sớm đã nghe qua đại danh, nghe nói đám mỹ nữ massage ở bên trong phục vụ không tồi hắn còn chưa có thử qua a.
Nghĩ đến đây, Phương Dật Thiên liền lái xe hướng tới nhà tắm dục nhạc này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận