Thiếp Thân Đặc Công

Tay súng bắn tỉa trong lòng hoảng hốt, sát khí thâm trầm mãnh liệt như thủy triều đánh úp lại nhất thời làm cho hắn có cảm giác hít thở không thông.
Hắn là sát thủ, hắn cũng có được sát khí trên người, nhưng là sát khí đáng sợ như thế hắn vẫn là lần đầu tiên trải nghiệm được, hơn nữa, trong cỗ sát khi này còn âm thầm ẩn hàm một mùi máu tanh cực kỳ nồng đậm, đây mới là điều thực sự là làm cho người ta cảm thấy kinh hãi.
Nếu không phải là huyết tinh ở trên chiến trường chém giết nhiều năm, thì có thể dùng cái gì để ngưng tụ hình thành sát khí có mùi vị máu tanh nồng đậm như thế này đây?
Một khắc này, tay súng bắn tỉa trong lòng không khỏi sợ hãi hoảng loạn, hắn thân là sát thủ nhiều năm, trong lòng cũng biết dưới loại tình huống này bối rối không thể nghi ngờ chính là sơ hở trí mạng, bởi vậy hắn nháy mắt điều chỉnh lại cảm xúc, quay ngược tay lái, muốn né qua chiếc xe màu đen phía sau lưng đang đâm tới.
Nhưng là, trong tình huống thế này thỳ hắn làm sao mà né được đây?
Phanh!
Một tiếng vang thật lớn, chiếc xe màu đen đã từ phía sau đâm vào thùng xe của hắn.
Bãi đỗ xe ngầm này lối đi nhỏ có xu hướng dốc xuống, chiếc xe kia từ phía sau đâm tới, xe của hắn liền bị bị đâm cho trượt xuống, mà xe của hắn cũng nhất thời không kiểm soát được.
Tay súng bắn tỉa cắn chặt răng nhấn ga, muốn từ nơi khác trong bãi đỗ xe ngầm chạy hết ga để thoát ra, nhưng đằng sau chiếc xe màu đen kia vẫn đang chạy như bay mà đến, bám sát xe của hắn.
Đột nhiên, đầu xe chiếc Mescedes Benz màu đen kia đột nhiên chuyển hướng, lại là liều lĩnh vọt tới đâm vào cửa sổ xe nơi hắn ngồi.
Phanh!
Lại là một tiếng vang thật lớn, chiếc xe màu đen đâm trúng cánh cửa ô tô cạnh chỗ tay súng băn tỉa ngồi, trực tiếp đưa chiếc xe hơi này đâm bay, cuối cùng gắt gao dính vào bên vách tường.
Bên trong chiếc xe bị chiếc Benz màu đen kia tập kích, thân thể của tay súng bắn tỉa trong xe lay động kịch liệt, bất quá dưới sự bảo vệ của dây an toàn hắn thực chất cũng không bị thương thế gì, mà lúc này, hắn đột nhiên nhìn thấy cửa chiếc Benz màu đen mở ra, một thân ảnh mạnh mẽ từ bên trong xe nhảy ra, hướng tới chỗ hắn vọt tới.
Tay súng bắn tỉa trong lòng hoảng hốt, tay phải hắn vươn tới thắt lưng quần, định mò tới khẩu súng cắm tại trong thắt lưng quần, nhưng mà, tốc độ của thanh niên vừa nhảy ra từ trong xe kia chính là vượt quá xa tưởng tượng của hắn, ngay tại thời điểm tay hắn động vào khẩu súng bên hông, bóng người kia đã vọt tới trước cửa xe của hắn, tiếp theo, người này một quyền hướng hắn đánh tới mà không hề thèm để ý gì tới kính chắn cửa ô tô.
Phanh! Oanh!
Đầu tiên là một tiếng thủy tinh ở cửa xe bị đánh tan, tiếp theo, đó là người này một quyền oanh ngay tại trên mặt tay súng bắn tỉa tạo ra thanh âm như vậy.
Răng rắc! Ngay sau đó, nương theo nhiều tiếng vang liên tiếp, tay súng bắn tỉa rõ ràng là nghe được tiếng xương cằm của mình gãy đoạn! Một quyền thật là khủng khiếp! Nếu không có thêm cửa xe thủy tinh chống đỡ, một quyền này giáng xuống, khuôn mặt tay súng bắn tỉa cũng chỉ sợ sẽ nát tan! Cùng lúc đó, tay súng bắn tỉa rút ra từ bên hông một khẩu súng, nhưng là, một đôi tay trầm ổn tràn đầy khí lực đã kìm kẹp cánh tay phải của tay súng bắn tỉa, nhất thời, cánh tay phải của hắn run lên một trận cứng ngắc, căn bản không thể nhúc nhích!
Răng rắc!
Lại là một tiếng vang chói tai, cánh tay phải của tay súng bắn tỉa liền bị đôi tay hữu lực này bẻ gãy , tay súng bắn tỉa rú lớn một tiếng thảm thiết, nâng cánh tay phải lên để không bị rớt xuống.
Tay súng bắn tỉa vẻ mặt khủng bố phẫn nộ, hắn ngửa mặt nhìn ra ngoài cửa xe, hắn thấy một thanh niên với khuôn mặt kiên cường, hai mắt sắc bén, ẩn ẩn chớp động lên một cỗ sát khí thâm trầm nội liễm!
Đây rõ ràng chính là người mà hắn vẫn khổ sở truy đuổi phía trước -- Phương Dật Thiên!
Chính là, trong lòng của hắn nghĩ mãi cũng không biết, máy phát sóng rõ ràng thu được sóng là xe của Phương Dật Thiên đã dừng ở trong bãi đỗ xe, như vậy, Phương Dật Thiên sao lại có thể lái xe tấn công hắn từ phía sau đây?
Mà lúc này, Phương Dật Thiên cũng thấy rõ khuôn mặt của tay súng bắn tỉa trước mặt, đầu tiên là hắn hơi kinh ngạc, rồi sau đó trong mắt hàn mang hiện ra, lạnh lùng nói: "Là ngươi? ! Ta đang muốn đi tìm ngươi, lại không nghĩ rằng ngươi tìm tới ta trước, bất quá, ở trước mặt ta, ngươi mãi mãi chỉ là con mồi!"
Phương Dật Thiên nói xong đem cửa xe của tay súng bắn tỉa mở ra, liền đó nhảy tới một cái, chuẩn xác đánh vào huyệt Thiên Trung trên ngực tay súng bắn tỉa, làm cho tay súng bắn tỉa tạm thời không thể nhúc nhích, sau đó, Phương Dật Thiên cười lạnh: "Di? Ngươi nhìn qua hẳn là một sát thủ, tưởng muốn giết ta? Mà ngay cả Ngân Hồ cũng từng thất bại dưới tay ta, ngươi lại tính con *** gì đây?"
Tay súng bắn tỉa nghe vậy sắc mặt ngạc nhiên, trong mắt ngày càng hoảng sợ, thân là sát thủ, đối với sát thủ Ngân Hồ trong giới sát thủ được mệnh danh là đỉnh cấp sát thủ thanh danh hiển hách tự nhiên là như sấm bên tai, có đánh chết hắn cũng chưa từng dám nghĩ đến vậy mà ngay cả sát thủ Ngân Hồ được xưng là chưa bao giờ sai lầm cũng thua dưới tay Phương Dật Thiên?
Vậy thì chẳng phải là thực lực của Phương Dật Thiên khủng bố đến mức khó có thể tưởng tượng?
Tay súng bắn tỉa thở hào hển, giờ phút này trong mắt của hắn dần hiện ra vẻ sợ hãi, nếu biết Phương Dật Thiên khủng bố như thế, như vậy đánh chết hắn hắn cũng không dám trêu chọc Phương Dật Thiên, bất quá bây giờ hối hận cũng đã là vô dụng.
Phương Dật Thiên lôi thân thể tay súng bắn tỉa từ bên trong xe đi ra, ánh mắt của hắn liếc một cái, đem cây súng lục và chiếc điện thoại của tay súng bắn tỉa rơi bên trong xe cầm lên, sau đó đem tay súng bắn tỉa nhét vào chiếc xe Benz đầu xe đã bị nát.
Tiếp theo, Phương Dật Thiên đem dây thừng đã chuẩn bị trước đem tay súng bắn tỉa trói lại, nhìn về phía tay súng bắn tỉa đang vô cùng sợ hãi và kinh ngạc, hắn thản nhiên cười cười, nói: "Ta biết ngươi trong lòng khẳng định rất ngạc nhiên vì cái gì ta lại có thể lái xe từ phía sau đâm ngươi đúng không? Dựa theo dự tính của ngươi, xe của ta hẳn là ở bãi đỗ xe trước mặt, đúng hay không?"
"Đáng tiếc, ngươi đánh giá rất cao thủ đoạn của ngươi, đồng thời, ngươi cũng quá mức xem nhẹ năng lực của ta, khả năng khống chế theo dõi, chắc chắc ta được xưng là tổ tông của ngươi!" Phương Dật Thiên cười lạnh, sau đó, hắn hướng tới một chiếc xe con trong bãi đỗ xe đi tới, thân thể hắn ngồi xổm xuống phía sau xe, từ hai khung gầm của chiếc xe lấy ra một cái hộp trông như một hộp diêm màu đen loại lớn nhỏ gì đó.
Một khắc này, tay súng bắn tỉa ánh mắt ảm đạm, hắn biết, cái hộp diêm đó chính là máy theo dõi mà hắn gắn ở trên xe của Phương Dật Thiên.
Cũng chính giờ khắc này, tay súng bắn tỉa cũng rõ ràng tất cả, cũng biết rằng hắn ở trước mặt Phương Dật Thiên thật sự là không bằng con chim sâu, cho dù là cho hắn một trăm một nghìn lần cơ hội, hắn cũng không phải là đối thủ Phương Dật Thiên!
Hắn cũng minh bạch Phương Dật thiên đối với hắn theo đúng câu nói kia......
"Ở trước mặt ta, ngươi mãi mãi chỉ là con mồi!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui