Thiếp Thân Đặc Công

Không phải chỉ một lần Tiêu di cho rằng cuộc sống của nàng cứ theo quỹ tích như vậy, dựa theo kế hoạch nàng đã định đâu vào đấy cứ thế mà tiếp diễn, sẽ chỉ là một người như vậy đầy đủ và khoái hoạt sinh hoạt, vô câu vô thúc.
Nàng cũng cho rằng sẽ không còn nam nhân thứ hai nào đó sẽ xâm nhập được vào trong lòng của nàng, mà nàng cũng chuẩn bị cho mình sẵn tâm lý là không bao giờ mở rộng cửa lòng mà đem cất giữ thêm một người nam nhân nữa.
Song lần này về nước nghỉ ngơi, cũng là làm cho cuộc sống vỗn đã theo quỹ tích của nàng xuất hiện sự lệch lạc không tưởng được.
Phương Dật Thiên xuất hiện giống như một cơn bão táp bất ngờ xâm nhập vào trong nội tâm, con tim của nàng, hắn cà lơ phất phơ, hắn lười nhác, hắn thô lỗ bên ngoài, nhưng ẩn giấu dưới sự tục tằng đó là cả một nội tâm tinh tế tỉ mỉ, hắn bất cần đời bên ngoài nhưng bên trong lại tang thương thâm trầm, hắn ngang ngược, bá đạo... Tất cả đều làm xao động trái tim của nàng, làm cho chính nàng cũng không thể kìm lòng mà bị hắn hấp dẫn.
Mà mấy ngày ở chung này, nhiều chuyện nhỏ phát sinh cũng làm cho nàng hiểu biết một chút về người đàn ông này, mà một chút hiểu biết như vậy cũng là đã làm cho nàng kìm lòng không được mà hãm sâu vào, phảng phất như là thuốc phiện, không thể tự kìm chế.
Hơn nữa nàng cùng người đàn ông này nhiều lần hữu ý hay vô ý dây dưa không rõ đã ở vô hình trung làm cho cổ dục vọng mãnh liệt từ sâu trong nội tâm của nàng trỗi dậy, mỗi lần nhìn về phía Phương Dật thiên, nàng lại cảm giác được thân thể của mình dường như có loại cảm giác bị thiêu đốt mãnh liệt, giống nhau, số mạng của nàng dường như đã định rằng cả đời này sẽ bị hắn thiêu đốt như vậy.
Đêm nay, bị người nam nhân này ôm ấp lấy, vuốt ve, hôn hít, trong nội tâm nàng rất phấn kích đồng thời cũng dâng lên một tia mong được, và lại đã rất nhiều năm rồi nàng không có hưởng thụ cái loại cảm giác lên đỉnh vu sơn này.
Trong phòng một mảnh tối đen, không khí có vẻ vô cùng mập mờ, đột nhiên, một tiếng kêu yêu kiều cố ý đè nén đi vang lên đủ để cho máu người ta sôi sục máu huyết, rồi sau đó, kịch liệt tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ cùng với kia tứ chi tiếng va chạm đan lại với nhau, thật lâu quanh quẩn trong phòng.
Tiêu di gắt gao nhắm hai mắt lại, hơi cong đôi môi anh đào lên thở gấp gáp, trên mặt là một màu hồng khác thường, ngay vừa rồi một khắc này, thể xác và tinh thần rất nhiều năm trống rồng của nàng đã được lấp đầy, thân thể rất nhiều năm chưa từng bị khai khẩn giống như hạn hán đã lâu gặp được mưa xuân, dễ dàng thoải mái mà tiếp nhập, cái loại cảm giác này quả thực là quá mỹ diệu.
Trong lòng của nàng tràn đầy kích thích, tiêu hồn, phấn khởi, vui sướng, kích động. . . rất nhiều cảm xúc, tuy nói đã rất nhiều năm không có cùng nam nhân điên loan đảo phượng, bất quá nàng vẫn còn rất nhiều kinh nghiệm, nghênh hợp với động tác Phương Dật Thiên, nàng cảm nhận từng đợt cao trào khoái cảm mãnh liệt như thủy triều cao ngất mà ập đến.
Lúc thân thể của nàng hoàn toàn tiếp nhận Phương Dật Thiên, nàng đã chuẩn bị tâm lý rất tốt, nhưng là Phương Dật thiên tiến quân thần tốc, toàn thân nàng vẫn là nhịn không được mà run rẩy từng đợt, rồi sau đó, nàng liền cảm giác được từng đợt cảm giác ngọt ngào dào dạt.
Nàng âm thầm có điểm kinh ngạc trước kích cỡ cái đó của Phương Dật Thiên (:88:), đồng thời cũng vì kinh nghiệm phong phú, kỹ thuật chu đáo của Phương Dật thiên mà tâm trí nàng cói xu hướng tận tình hưởng thụ, bất quá trong lòng nàng cũng biết Phương Dật Thiên thành thạo và có thể trụ được lâu như vậy nhất định là đã trải qua vô số lần thực chiến.
Nhưng là, lúc trước Phương Dật thiên đã nói đó chỉ là quá khứ, đối với giờ phút này mà nói tất cả đều không quan trọng.
Phương Dật Thiên cũng ồ ồ thở hào hển trầm thấp, thân thể của hắn đã đạt đến cảm giác phấn khích đỉnh cao, cực kỳ phấn khích, nếu không phải tự thể nghiệm, hắn cũng không tưởng tượng được rằng Tiêu di cho hắn thứ cảm giác kích thích tuyệt đỉnh như thế, cảm giác tuyệt vời trước nay chưa từng có!
Nơi khe suối cốc sâu kín kia phảng phất như là có tiếng nước chảy róc rách nhẹ nhàng mà êm tai, hắn giống như là một con cá lớn ở trong suối cốc vui sướng bơi lên, không ngừng thăm dò những nơi kỳ diệu của suối cốc. (:96:)
Khe suối cốc thăm thẳm này hiển nhiên là đã chôn sâu nhiều năm, con đường nhỏ nơi sâu thẳm suối cốc khúc chiết uyển chuyển, dòng nước róc rách dễ chịu làm thân thể của hắn dường như được bay lên thiên đường, thông đạo chật chội kia, khi thỳ co rút, khi thỳ bóp chặt, cho hắn sự hưởng thụ sự kích thích thể xác và tinh thần tuyệt vời, hắn rõ ràng cảm giác được vẫn còn một dòng nước cuồn cuộn giống như thủy triều mà ra, càng cho hắn sự trợ giúp mà mạnh mẽ tiến vào. :96:
Khi hắn mạnh mẽ tiến vào thăm dò nơi khe suối tuyệt vời đó, tiếng Tiêu di thở gấp càng lúc càng kịch liệt, trong bóng tối, Phương Dật thiên có thể cảm nhận được rõ ràng nửa người trên của nàng ba đào phập phồng dữ dội, liên miên dâng lên hạ xuống làm cho hắn không kìm lòng được mà vùi miệng đắm chìm trong biển rộng ba đào đó (ngậm bồ hòn làm ngọt đó mà :88:), quả thật là biển rộng a, làm cho người ta chỉ cần nhìn vào tác động dâng lên hạ xuống đó cũng đủ trầm luân không muốn thoát.
Hắn nhịn không được vươn hai tay, nắm chặt lấy thứ hung khí gây lên ba đào kia, mượn lực dưới càng thêm dũng mãnh tiến lên mà tiến lên chinh phục, làm cho ba đào mãnh liệt kia đẩy lên cao ngất.
Hai người vẫn tiếp tục chiến đấu, tư thế đã biến hóa vô số lần, Tiêu di đã lên đỉnh cực khoái mấy lần nhưng Phương Dật thiên vẫn như lúc đầu, vô cùng dũng mãnh, phong độ không hề bị suy giảm, thậm chí còn càng ngày càng nhanh hơn, mạnh hơn nữa. :98:
Tiêu di thầm giật mình về sự mạnh mẽ của Phương Dật Thiên , tuy nói nàng sớm biết được Phương Dật thiên ở phương diện này kinh nghiệm phong phú, dũng mãnh phi thường, bất quá, sự mạnh mẽ của Phương Dật Thiên cũng là vượt xa tưởng tượng của nàng, làm cho nàng vừa mừng vừa sợ.
m thanh đê mê mập mờ không ngừng quanh quẩn ở khắp các ngõ ngách trong phòng, giờ này khắc này, có lẽ căn phòng này đã biến thành "sung sướng Thánh Địa". (:110:)
Chậm rãi, Phương Dật Thiên càng lúc càng mãnh liệt đánh sâu vào, giống như sóng biển gào thét, một nhát tiếp một nhát, không ngừng nghỉ gián đoạn đánh sâu hang ổ của địch, triệt để làm Tiêu di vùi lấp ở giữa những lần tấn công ấy, mà nàng sớm đã ý loạn tình mê, trong thần chí ngoại trừ sự khoái cảm cao ngất này thì không còn gì khác.
Rốt cục, Phương Dật thiên ồ ồ gầm nhẹ một tiếng phún xuất toàn bộ tinh hoa của cuộc chiến vào trong khe suối sâu thẳm kia. Tiêu di cũng theo đó mà kịch liệt phản ứng, hai dòng nước quyện vào nhau mang theo một khoái cảm không thể nói bằng lời. Tất cả lại dần dần trở về bình tĩnh. (phối hợp thật chặt chẽ :96:)
Trong phòng một mảnh yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng hít thở trầm trọng của hai người, trên giường hai người đang ôm chặt nhau, chậm rãi hưởng thụ cảm giác tuyệt với sau trận đại chiến, tất cả như vậy thật là ấm áp.
Tiêu di vẫn như cũ gắt gao nhắm hai mắt, đôi môi anh đào khẽ cong lên thở gấp, trên mặt ửng hồng sắc đỏ tươi ướt át, mà nàng vẫn còn chưa phục hồi tinh thần lại sau khi trải qua loại khoái cảm đỉnh cao này, vẫn đắm chìm trong cảm giác tuyệt vời vừa rồi.
Cái loại cảm giác này đã thật lâu rồi nàng không có thể nghiệm qua, mà khoái cảm nàng vừa trải qua so với tất cả những lần trước cộng lại còn muốn hơn rất nhiều.
Cái này đương nhiên là do công của Phương Dật ngày đích dũng mãnh phi thường, cũng là do ở thân thể của hắn cũng bị đè nén nhiều năm, tóm lại, đêm nay nàng thực thỏa mãn, phi thường thỏa mãn, trong sự thỏa mãn còn kèm theo một tia cảm giác ngọt ngào.
Từ nay về sau, mình chính là nữ nhân của người đàn ông này, mà hắn cũng đã trở thành nam nhân của mình, nghĩ vậy, Tiêu di trong lòng lại nổi lên cảm giác ngọt ngào ấm áp.
Phương Dật Thiên nhìn khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp của Tiêu di, nhịn không được nhẹ nhàng mà hôn nàng, nụ hôn này làm cho hắn muốn ngừng mà không được, mình rốt cục đã chiếm hữu được nàng, so với trong tưởng tượng thì nhanh hơn một ít, hồi tưởng lại cảm giác vừa rồi nữ nhân này cho hắn, hắn vẫn là phải lay động tâm linh.
"Tiêu di, anh không làm cho em thất vọng chứ?" Phương Dật thiên thổi nhẹ một hơi vào bên tai Tiêu di nói.
Thân thể mềm mại của Tiêu di nhẹ nhàng run run, một đôi mắt như hoa đào nở mở ra, dường như oán hận trừng mắt nhìn Phương Dật Thiên, nói: "Anh muốn nhanh đem người ta giết chết đấy à, không dịu dàng chút nào, không biết thương hương tiếc ngọc."
"Tiêu di à, em đối với anh có sức hấp dẫn quá lớn, anh vẫn muốn triền miên với em trọn một đêm a." Phương Dật thiên cười hắc hắc nói.
"A? Ôn nhu như thế nào? Anh....Anh chẳng lẽ còn muốn?" Tiêu di trong lòng giật mình không nhỏ, nghĩ rằng hỗn đản này không phải là nói thật chứ?
"Tiêu di à, em đối với anh có sức hấp dẫn quá lớn, anh vẫn muốn triền miên với em trọn một đêm a." Phương Dật thiên cười hắc hắc nói.
"Không được, en....em sợ em chịu không nổi, em đã đã nhiều năm. . . Anh phải để cho em nghỉ một lúc đã chứ." Tiêu di âm thanh trách cứ nói.
"Vậy thôi được, anh giảm từ suốt đêm xuống còn nửa đêm vậy." Phương Dật thiên vô sỉ nói, hai tay nhẹ vỗ về trên da thịt bóng loáng như ngọc của Tiêu di, cảm thụ được thứ hung khí kia của Tiêu di lớn đến mãnh liệt a.
Tiêu di nhẹ nhàng yêu kiều rên nhẹ một tiếng, một đôi mị nhãn tràn ngập xuân thủy ngước nhìn Phương Dật thiên, hai tay ôm lấy thân thể Phương Dật, cả người cuộn tròn trong lòng Phương Dật thiên.
"Dật thiên, tối nay là một đêm tuyệt vời nhất trong những năm gần đây của em, cám ơn anh đã cho em một đêm tuyệt vời như thế." Tiêu di nỉ non nói.
Phương Dật Thiên cũng ôm chặt thân thể mềm mại của Tiêu di, ôn nhu nói: "Anh cũng không muốn chỉ cho em một đêm cảm giác tuyệt vời mà thôi, anh đâu phải là người keo kẹt, hơn nữa em xem, về sau năm tháng còn lâu dài như thế. . ."
Tiêu di nghe ra ý của Phương Dật thiên, hờn dỗi một tiếng, quyến rũ động lòng người.
Hai người triền miên ôm nhau một lúc, Phương Dật thiên đột nhiên nâng cằm Tiêu di lên, nói một câu làm cho Tiêu di cả người run lên:
"Tiêu di, chúng ta tiếp tục lên thiên đàng đi!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui