Phương Dật Thiên dừng xe, cùng Lâm Thiên Tuyết bước ra. Chân Khả Nhân cùng mọi người liền tiến lên.
-Chào, các mỹ nữ khỏe chứ!
Phương Dật Thiên chủ động bắt chuyện.
-Tiểu Tuyết, chúng ta vào thôi.
Chân Khả Nhân nắm tay Lâm Thiên Tuyết kéo đi.
-Đã lâu không chơi tennis, lần này chúng ta phải phân cao thấp nha, chia đội thế nào đây?
Vương Tư Miểu hỏi.
-Cứ như lần trước đi, ta cùng Tư Miểu một đội, Khả Nhân cùng Tiểu Tuyết một đội.
Hứa Thiến đáp lời.
Khuôn mặt Phương Dật Thiên đỏ lên, các cô gái xem hắn như không khí, cảm giác này thật xấu hổ.
-À, vậy còn tên hỗn đản kia thì vứt đi đâu đây?
Cuối cùng Chân Khả Nhân cũng không nhịn được, chỉ tay về phía Phương Dật Thiên hỏi mọi người. Dù sao Phương Dật Thiên cũng chính là người đàn ông đầu tiên của nàng, tuy bề ngoài nàng tỏ vẻ lạnh nhạt nhưng lại rất để ý đến hắn.
-Tiểu Tuyết, ngươi dắt theo hắn là muốn để hắn chơi cùng chúng ta sao?
Đôi mắt quyến rũ của Hứa Thiến liếc nhìn Phương Dật Thiên.
-Chơi? Kiểu gì đây? 5P à, cái này thì ta rành lắm đó!
Phương Dật Thiên nghiêm trang trả lời, những từ ngữ dâm đãng như thế từ miệng hắn nói ra không ngờ lại trở nên vô cùng nghiêm túc!
5P??
Chúng nữ lập tức phản ứng, bọn họ có bốn người, thêm Phương Dật Thiên nữa là năm, khó trách tên vô sỉ này nói gì mà …5P!
Phương Dật Thiên nhàn nhạt nhìn bốn mỹ nữ:
-Đùa một chút thôi mà, ta chỉ muốn cùng mọi người chơi một chút trò chơi thân thể cho tim đập ngực nở thôi!
-Tên vô sỉ này! Đáng giận quá mà!
Khuôn mặt Lâm Thiên Tuyết đỏ hồng, dù sao Phương Dật Thiên này cũng là do nàng mang đến, lúc này hắn nói như vậy khiến nàng vô cùng mất mặt.
-Hừ, chắng cần để ý đến hắn đâu. Hắn rõ ràng là một tên hạ lưu vô sỉ mà còn giả thành quân tử Liễu Hạ Huệ!
Chân Khả Nhân phụ họa, nội tâm nàng đang mắng Phương Dật Thiên, tên hỗn đãn này chiếm được nàng rồi còn muốn vươn độc thủ đến Tiểu Tuyết và Hứa Thiến nữa sao? Thật đáng giận mà!
Vốn quán tennis này chỉ cho hội viên đi vào, nhưng bốn người Lâm Thiên Tuyết lại có thẻ bạch kim, Lâm Thiên Tuyết lại đảm bảo Phương Dật Thiên là vệ sĩ của nàng, cuối cùng năm người đều tiến vào. Bốn người bước đến lấy vợt cùng một thùng banh xong bắt đầu trận đấu.
Sân tennis này cũng thuộc loại trung bình, có tổng cộng mười khu sân để đánh, mà Lâm Thiên Tuyết các nàng chơi tại sân số ba. Phương Dật Thiên ngồi trên ghế nhìn bốn mỹ nữ tung tăng đánh vợt, đủ các kiểu dáng quơ bóng, khi thì chạy nhanh, khi thì nhảy lên, khi lại ưỡn ngực…. bốn nàng khiến khung cảnh xung quanh cũng sống động hẳn lên.
Thật ra bốn người các nàng đều là mỹ nữ hiếm gặp, Lâm Thiên Tuyết ưu mỹ cao quý, Chân Khả Nhân lãnh ngạo tinh xảo, Hứa Thiến quyến rũ diễm lệ, Vương Tư Miểu nhã nhặn lịch sự, bốn mỹ nhân lúc này lại ở cùng một chỗ, cùng mặc quần sọc ngắn, áo bó sát người… bốn nàng chạy nhảy để lộ ra những đường cong mê người khiến người khác vừa nhìn vào đã muốn phạm tội.
Phương Dật Thiên chưa hề tập qua tennis nhưng nhìn bốn cô gái tung tăng thì cũng xem như đang học tập dần. Sau một hồi xem xét, cuối cùng Phường Dật Thiên nhận xét kĩ thuật của các nàng thật sự quá tệ, đánh cầu không có lực… nhưng cũng không lạ, các nàng đều là đại tiểu thư chưa động qua việc tay chân thì lực tay ở đâu để mà đánh cầu.
Sau một hồi quan sát Phương Dật Thiên cũng bắt đầu nhàm chán, ngẫu nhiên Hứa Thiến mang bộ ngực cao vút chạy ngang hay Chân Khả Nhân với cặp đùi tuyệt vời làm hắn chú ý… Nhưng ánh mắt hắn lại tập trung trên người Lâm Thiên Tuyết. Tại sao lại có cảm giác ngực Lâm Thiên Tuyết lại to hơn trước, độ cong cũng tuyệt hơn?
Chẳng lẽ là hiệu quả của mát xa ngực? Nếu thế thì quá tốt, bản thân nên tiếp tục không ngừng cố gắng, vì chủ nghĩa nhân đạo mà giúp Lâm Thiên Tuyết có một bộ ngực đẹp! Sau hơn nửa giờ đánh bóng, các mỹ nữ cũng đã mệt mỏi bắt đầu đem đồ uống ra ghế nghỉ ngơi.
Thân thể bốn nàng mồ hôi đầm đìa, kết hợp với hương thơm cơ thể quả thực như một ngòi nổ dẫn động quả bom dục vọng trên người nam nhân…Mồ hôi thấm ướt quần áo bốn nàng khiến các đường cong mê người dần hiện ra.
-Chơi mệt rồi sao?
Phương Dật Thiên hỏi.
-Ngươi ngồi nhìn có vui không? Đúng rồi, ngươi có biết đánh tennis không?
Vương Tư Miểu lên tiếng.
-Ta.. trước kia quả là không biết nhưng sau khi nhìn bốn người thì vô sự tự thông, đã biết đã biết…
Phương Dật Thiên cười nói.
-Chém gió! Cái gì mà vừa nhìn đã biết! Ta không tin!
Chân Khả Nhân hầm hừ.
-Khả Nhân, nếu không tin bạn với hắn đánh thử đi!
Hứa Thiến một bên châm ngòi.
Phương Dật Thiên khẽ liếc nhìn Hứa Thiến, phần áo trước ngực nàng vì thấm mồ hôi đã bó sát vào trong, lúc này nhìn kĩ tự như nàng không mang áo ngực.
-Đánh tay đôi thì không cần, nếu Khả Nhân đánh thắng thì ta giấu mặt vào đâu, trước tiên để ta tập giao bóng đã!
Phương Dật Thiên vừa nói xong đã tiện tay cầm vợt tiến vào sân. Tay trái Phương Dật Thiên cầm một quả bóng khẽ đập xuống đất vài cái rồi vung lên, tay phải cầm vợt đánh mạnh!
Vụt!
Một thanh âm vang lên, quả bóng kia theo một góc độ tuyệt vời đánh tới, không những quỹ đạo tuyệt đẹp mà tốc độ lại nhanh vô cùng,
Vụt! Vụt!
Liên tiếp hai quả bóng được Phương Dật Thiên đánh tới, quỹ đạo lẫn tốc độ đều như quả bóng đầu tiên, căn bản là không kịp để người khác phản ứng. Bốn mỹ nữ bên ngoài lập tức tròn mắt kinh ngạc, trống ngực dồn dập hưng phấn:
-Trời? Chẳng lẽ hắn là Chandler sao? Phát bóng tuyệt vời quá!
-Không phải hắn vừa nói không biết đánh tennis sao? Tại sao lại chuyên nghiệp như thế?
-Hừ, hắn vốn là kẻ lừa đảo, gạt chúng ta không biết đánh cầu, nếu vừa rồi đánh đơn với hắn khẳng định chúng ta đã thua!
Phương Dật Thiên sau một hồi phát bóng cũng đã ra mồ hôi, hắn bước ra ngoài sân lại bắt gặp ánh mắt kinh ngạc của bốn mỹ nữ:
-Đừng nhìn ta như thế, sao ở đây lại xuất hiện bốn nữ sắc lang thế này!
-Ngươi… lưu manh!
Lâm ThiênTuyết thở phì phì tức giận, sau đó không nhịn được lại hỏi:
-Tại sao ngươi đánh tennis lợi hại vậy?
-Lợi hại?
Phương Dật Thiên khẽ cười ra vẻ bí hiểm, nhẹ nhàng bước đến nâng cằm Lâm Thiên Tuyết:
-Chỉ là theo các ngươi chơi trò chơi tim đập nảy ngực thôi!