Thiếp Thân Đặc Công

Vốn mọi người nhìn Phương Dật Thiên ăn với ánh mắt khinh thường nhưng hiện tại tình huống đã khác. Bên cạnh hắn lúc này một bên là Cố Khuynh Thành đại minh tinh, bên kia là Tiêu Di thành thục xinh dẹp, những người nhận biết được Tiêu Di đều biết rắng nàng là một nhà tạo mẫu nổi tiếng quốc tế, từng giúp Cố Khuynh Thành thiết kế mấy bộ trang phục dạ hội. Hơn nữa đối diện hắn còn có Hồng vinh chủ nhân của buổi tiệc, tuy Phương Dật Thiên ăn hư hổ đói nhưng các nàng vẫn tao nhã dùng bữa. Lập tức có vài người phỏng đoán thân phận Phương Dật Thiên. Tên nam nhân ăn uống không chút phong độ này là ai mà có thể ngồi cùng một chỗ với ba nữ nhân nổi tiếng. Ngay cả Cố Khuynh Thành ngồi bên cạnh hắn cũng vui vẻ cười nói liên tục, trái ngược hoàn toàn với hình ảnh thường ngày của nàng.đám thức ăn rất nhanh bị dọn dẹp sạch sẽ Phương Dật Thiên lúc này mới chùi mép:
- Được ngồi ăn cùng mỹ nữ cũng thật sướng nha, các cô ăn cũng tốt thật nhiều thức ăn như thế thoán chốc đã hết sạch.
Ba nàng nghe xong suýt hộc máu, rõ ràng một mình hắn gần như ăn sạch, cuối cùng lại mang tội danh đổ vào đầu ba nàng, thật là vô cùng đáng giận.
-Phương Dật Thiên, rõ ràng là ngươi ăn nhiều nhất, giờ ngươi lại dám nói thế sao?
Tiêu Di giận dữ chất vấn.
-Thật sao, ta thấy Cố tiểu thư ăn cũng đâu ít.
Phương Dật Thiên ủy khuất nhìn mọi người.

Khuôn mặt xinh đẹp của Cố Khuynh Thành khẽ hồng, nhưng quả thật đêm nay là lần nàng ăn nhiều nhất trong những lần dự dạ hội. Nhưng tất cả cũng do Phương Dật Thiên, nàng vừa dùng xong cá hắn lại đưa sang một cái càng cua, sau đó lại một con tôm, rồi lại một chén canh cá… bất giác nàng cũng ăn khá nhiều. Cố Khuynh Thành vừa ngẩn đầu lên đã thấy vô số ánh mắt từ hội trường nhìn vào, cổ nhành lập tức đỏ ửng, chỉ đành lấy khăn tay khẽ xoa xoa.
-Đúng rồi, chị Hồng Vinh ơi ở đây có tay gấu không, tay gtàu kh ăn ngon lắm, còn cả hổ tiên ( cơ quan sinh dục của hổ? ), đã lâu rồi ta cũng chưa được ăn hổ tiên, rất tốt cho sức khỏe đó.
Phương Dật Thiên giương ánh mắt chờ mong nhìn Hồng Vinh. Tiêu Di giật mình cười mắng:
-Ta đâu có bỏ đói ngươi mười ngày hay nửa tháng gì đâu, hơn nữa đó đều là những vật hiếm làm sao có ở đây được. Hồng Vinh cười nhạt:
-Những thứ đó thật sự ta có thể bảo người đi làm, nhưng giá cả thì hơi đắt một chút.
-Đơn giản thôi mà. Cố tiểu thư, cô muốn thuê ta làm vệ sĩ phải không, hay là đưa tiền cọc ra trước nhé, đầu tiên mời ta ăn hổ tiên đi.
Phương Dật Thiên vô sỉ quay sang đòi hỏi Cố Khuynh Thành. Cố Khuynh Thành giật mình, đây rõ ràng là tống tiền! Hắn là nam nhân đầu tiên dám đòi tiền trước mặt nàng, hơn nữa lại còn đòi ăn thứ ghê tởm kia nữa, thật đúng là cực phẩm nam nhân mà. Sắc mặt Tiêu Di xanh lè, không ngờ Phương Dật Thiên bổng trở nên vô sỉ như thế. Nam nhân bình thường trước mặt Cố Khuynh Thành không phải xum xoa nịnh nọt cũng là tỏ vẻ phong độ, chưa ai như hắn lại đi đòi tiền nàng. Hồng Vinh bật cười, nàng đột nhiên muốn tìm hiểu cha mẹ của Phương Dật Thiên, xem xem họ ra sao mà có thể sinh ra một kẻ dở hơi như thế. Cố Khuynh Thành đầu tiên hơi đỏ mặt, sau đó suy nghĩ rồi cười nói:
-Muốn được làm vệ sĩ cho ta cũng không phải là không thể, nhưng thù lao nghìn vạn tệ này… Nói thế nào ngài cũng phải thể hiện ra bổn sự chứ đúng không? Ta nghe nói Thiên Hải có rất nhiều món ăn vặt ngon, lại có địa điểm vui chơi. Lần này có dịp ở lại Thiên Hải vài ngày, ngài tạm làm vệ sĩ thử việc cho ta vài ngày, nếu ta thấy đủ tư cách sẽ thuê ngày, có được không?
Phương Dật Thiên sửng sốt, hắn chỉ là thuận miệng nói đùa, không ngờ Cố mỹ nhân này lại chấp nhận, hắn đành phải theo lao.
-Ha ha, Phương Dật Thiên ngươi nếu làm vệ sĩ cho Cố Khuynh Thành liền trở thành phú ông nha, mau chấp nhận đi. Tiêu Di khẽ cười.
-Wow, chị Tiêu Di cũng đồng ý sao? Em còn lo chị không chịu, dù sao Phương tiên sinh cũng là vệ sĩ của chị mà. Cố Khuynh Thành vui vẻ nói.
-Hắn không phải là vệ sĩ của ta đâu. Tiêu Di vội vàng phủ nhận.

-Không phải vệ sĩ của chị sao, vậy là do em hiểu lầm. Được rồi, Phương tiên sinh thử việc ngay lúc này luôn nhé. Cố Khuynh Thành cười nói, ngữ khí không biết là đùa giỡn hay là thật. Phương Dật Thiên thở dài, xoa xoa bụng rồi lẩm bẩm:
-Vừa rồi ăn hơi nhiều, thật muốn đi wc rồi!
Nói xong hắn lập tức đứng dậy rời đi, vừa đi vừa than:
-Ôi, bao nhiêu thức ăn ngon chưa tiêu hóa kịp đã phải ra hết rồi, tiếc quá!
Ba nữ nhân phía sau nghe xong suýt té xỉu, nét mặt Tiêu Di lại càng đỏ hồng, nàng vốn biết Phương Dật Thiên là một tên hỗn đản nhưng không ngờ hắn lại dám nói ra những lời như thế trước mặt mọi người. Phương Dật Thiên quả thật có hơi chút mắc tiểu, nhưng hắn chủ yếu muốn tránh mặt Cố Khuynh Thành, hắn không đoán được nàng đùa hay nói thật, tâm tư nữ nhân thật khó đoán. Phương Dật Thiên xả xong, sau khi rửa tay liền bước khỏi WC. Vừa ra ngoài lại gặp Cố Khuynh Thành từ wc nữ bước ra.
-Ồ, thật trùng hợp nha!
Cố Khuynh Thành mỉm cười nhìn Phương Dật Thiên, trên mặt còn tỏ vẻ ngạc nhiên. Phương Dật Thiên cũng mỉm cười, trên đời này sao lại có chuyện trùng hợp như thế được, đi Wc cũng gặp nhau, đây rõ ràng là Cố Khuynh Thành đã chờ hắn ra rồi diễn vở trùng hợp thôi. Phương Dật Thiên biết rõ không nói, đáp lời:
-Ừ, thật là trùng hợp.
-Lời đề nghị vừa rồi của ta Phương tiên sinh thấy sao? Ngoài việc mời vệ sĩ ta còn có chuyện muốn nhờ.

Cố Khuynh Thành đi thẳng vào vấn đề.
-Ta…ta còn phải hỏi ý Tiêu Di.
Phương Dật Thiên lách người định đi đến chỗ Tiêu Di.
-Chị Tiêu Di cũng đã nói rồi, tất cả không thành vấn đề, chỉ chờ ngài đồng ý thôi. Như vậy nhé, kết thúc tiệc ngài cho ta đi nhờ xe.
Cố Khuynh Thành tặng Phương Dật Thiên một nụ cười, không để hắn kịp phản ứng đã rời đi. Phương Dật Thiên giật mình, có ý gì đây? Tiền trảm hậu tấu? Ngồi xe của ta? Một siêu sao quốc tế sao phải đi nhờ xe của ta? Không ngờ chiếc xe tối tàn lại có diễm phúc này!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận