Một nam nhân muốn ở trước mặt nữ nhân biểu hiện chính mình, duy nhất chỉ có biện pháp là trước hết phải khiến cho nữ nhân này quan tâm, nữ nhân có lòng hiếu kì như thế mới chú tâm háo hức nghe tiếp lời nói của ngươi, khi đó ngươi sẽ có cơ hội tốt biểu hiện tài năng chính mình, hoặc là thoáng khoa trương một chút.
- Dì Tiêu, mầu tóc, hình thái thay đổi ở một điểm nào đó nhất định là trong đó biểu hiện khí huyết vận hành cùng tình trạng thân thể khỏe mạnh hay không, bởi vậy Lâm tiểu thư, ta cũng không phải là mạnh miệng, nếu dì Tiêu không ngại trước hết để tôi trực tiếp xem tóc của nàng sau đó sẽ kết luận.
Phương Dật Thiên nghiêm trang nói.
Tiêu di nao nao, nhìn bộ dáng nghiêm trang của Phương Dật Thiên, nàng không tự chủ được gật đầu nói:
-...... được.
Tiếp theo Phương dật Thiên tự nhiên như vậy đứng lên, đi tới tới bên cạnh dì Tiêu, hắn làm như thật quan sát tóc trên đầu Tiêu di, sau đó ngón tay vuốt nhè nhẹ vào mái tóc dì Tiêu, thật sự là đang xem xét rất cẩn thận.
Giây phút đó, dì Tiêu liếc mắt nhìn Phương dật Thiên, đúng là, nàng quả thật nhìn thấy Phương dật Thiên thái độ thật trọng, thực nghiêm túc, không có biểu hiện qua loa đại khái, tất cả đều nhìn như là đều bình thường tự nhiên vậy!
Lần này, trong lòng nàng cảm thấy tin tưởng Phương Dật Thiên vài phần:
- Màu tóc, hình thái thay đổi liên quan đến gan và thận, khí huyết tuần hoàn cũng có liên quan, công năng của thận cùng với bề mặt tóc chặt chẽ tương liên với nhau, có câu "Thận tinh sung khí, kì hoa phát". Thận tàng tinh (tinh thần - khí), gan tàng huyết, tinh-huyết có thể chuyển hóa cho nhau. Thận yếu, gan yếu, tinh-huyết không đủ, tóc sẽ khô vàng mầu sắc không bóng, dễ dàng gẫy hoặc chẻ ngọn; Khí huyết sung mãn, tóc sẽ đen bóng. dì Tiêu tóc của ngươi tuy rằng dưỡng rất tốt, nhưng vẫn thoáng lộ ra mầu vàng, một vài sợi bị chẻ ngọn, theo lí thuyết mà nói như vậy là cô bị thiếu máu, không bổ sung dinh dương đầy đủ cho tóc; Chắc là do cô làm việc quá nhiều, suy nghĩ quá nhiều, áp lực tinh thần lớn, dẫn đến thiếu máu, tóc mất đi phần dinh dưỡng.
Phương Dật Thiên chậm dãi nói xong, đúng là dùng những từ ngữ như chuyên ngành y học giải thích như thật. (DG: Đoạn này mệt quá, mà không biết có đúng không)
Dì Tiêu nhất thời kinh ngạc, nàng thân là nhà thiết kế thời trang nổi tiếng quốc tế, bình thường áp lực công việc quả thật là rất nặng, tinh thần trí óc đặt lên mẫu thiết kế thời trang rất lớn, mà Phương Dật Thiên lại nói chỉ một câu liền đúng, điều này làm cho nàng ban đầu còn hoài nghi giờ phút này đã biến thành hoàn toàn tin tưởng không nghi ngờ.
- Vậy, vậy có biện pháp nào để cải thiện hay không? Đúng rồi ngươi như thế nào biết điều này? Tiêu di nhịn không được hỏi.
- Ách…không gạt cô, lúc trước tôi có học qua một khóa trung y, tuy rằng chỉ là chút nhập môn, nhưng vẫn biết được chút ít bên ngoài.
Phương Dật Thiên mặt không đỏ hơi thở bình thường nói xong, kì thật hắn làm gì có học qua lớp trung y nào, chỉ là phán đoán dựa vào kiến thức mà lúc trước hắn ở bộ đội học hỏi bác sĩ quân y, không có việc gì liền theo bác sĩ quân y học một chút tri thức về y học thôi.
Nhưng là, chỉ một chút tri thức y học ấy cũng có thể hù dọa người thường, mà để hù nữ nhân càng không thành vấn đề, đặc biệt là hù một thiếu nữ có chỉ số thông minh không cao, tỷ như dì Tiêu.
Lâm Thiên Tuyết lúc này cũng có chút bán tín bán nghi trong lòng, có thể nhịn không được nhíu mày hỏi:
-Uy, Phương dật Thiên, ngươi không phải đang hù chúng ta đấy chứ?
- Lâm tiểu thư có phải cô hoài nghi trong lời nói của tôi sao? Cô có thể hoài nghi nhân phẩm của tôi, nhưng là, sức khỏe của dì Tiêu cô cũng muốn hoài nghi sao?
Phương Dật Thiên thản nhiên hỏi, giương mắt nhìn về phía Lâm Thiên Tuyết.
Lâm Thiên Tuyết không khỏi sửng sốt, không còn lời nào để nói nữa.
- Lại nói tiếp Lâm tiểu thư tóc của ngươi rất dày và tốt, do phần là tuổi ngươi còn trẻ, phần nữa là do ngươi chăm sóc tốt, nếu đem so sánh với dì Tiêu, cô bình thương cũng không có quá nhiều áp lực cùng hao tổn tinh thần trong công việc, cho nên tóc được chăm sóc cũng tương đối là khỏe mạnh.
Phương Dật Thiên nhìn qua đúng là đang bình phẩm như thật, kỳ thật bên trong tiểu tử này có ý giấu diếm khen ngợi Lâm Thiên Tuyết.
Dù sao, cuối cùng là đem sự chú ý lên trên dì Tiêu, có cơ hội, liền phải nắm bắt lấy bất động thanh sắc ca ngợi một chút Lâm Thiên Tuyết cũng không phải là không tốt.
Quả nhiên, Lâm Thiên Tuyết trong mắt không khỏi hiện lên vẻ vui sướng, nàng cũng không ý thức được là bị Phương Dật Thiên âm thầm vỗ mông ngựa một chút.
- Phương Dật Thiên vậy ngươi nói ta làm như thế nào có thể cải thiện chứ?
Dì Tiêu giọng nói hơi biểu hiện lên vẻ bối rối, vội vàng hỏi, dù sao, nàng đã ở cái tuổi không như thiếu nữ thanh xuân nên cũng không kiêng nể gì hỏi thẳng, trước hết chăm sóc cơ thể là điều quan trọng nhất.
- Để tôi nhìn lại đã.
Phương dật Thiên nói xong lại tiến lên một bước nhẹ vuốt vào mái tóc dì Tiêu, cảm giác được mái tóc mềm mại thật là thích, theo bản năng ánh mắt từ trên cao nhìn xuống, nhìn đến cái cổ trắng ngần tinh tế của dì Tiêu!
Nhất thời, thân thể đột nhiên cứng ngắc, cả người nhiệt huyết trào dâng lên, xông thẳng lên não, trên bụng trong nháy mắt bốc lên một cỗ nhiệt lưu nóng rực rất ….mê người!
Dì Tiêu trên người mặc chính là chiếc váy ngắn bó sát lấy bộ ngực, nhưng mà, cặp tuyết phong lại quá mức hùng vĩ và đồ sộ, bởi vậy tạo ra một khe sâu bên trong chiếc váy.
Phương Dật Thiên đang đứng ở góc độ nhìn cực kì thuận mắt, mơ hồ có thể theo đường xẻ kéo dài ở trước ngực nhìn xuống, đầu tiên, đập vào mắt Phương Dật Thiên đó là một cái khe sâu từ cổ xuống trắng như tuyết nõ nà, tiếp theo, lại là hai ngọn núi cao ngất dựng thẳng rung rinh, làm cho hắn thiếu chút nữa không giữ được máu mũi phun trào. (DG:Nhưng ta không giữ được)
"Dì Tiêu không ngờ không mặc áo lót?" Phương Dật Thiên nhất thời hiện lên ý niệm này trong đầu, cả người có chút bốc hỏa.
Hơn nữa cùng thân thể thành thục còn tỏa ra một cỗ hương thơm nhè nhẹ ý nhị, thật sự làm người khác muốn ngừng mà không ngừng được, Phương Dật Thiên đột nhiên phát giác, nếu để hắn một mình cùng dì Tiêu trong căn phòng như vậy hắn khẳng định là chịu không nổi sẽ áp dụng thủ đoạn bạo lực.
Tiêu di mơ hồ cảm giác được ánh mắt Phương Dật Thiên đột nhiên nóng bỏng, trong lòng nhịn không được nhẹ nhàng rung động, mở miệng nói:
- Phương Dật Thiên, ngươi, ngươi còn chưa nhìn ra triệu chứng bệnh gì sao?
Tiêu di mở miệng nói ở một bên Lâm Thiên Tuyết cũng nâng ánh mắt hướng nhìn về phía Phương Dật Thiên.
"Không xong!"
Ánh mắt vẫn như cũ dừng lại trên đôi phong nhũ hùng vĩ của dì Tiêu, Phương Dật Thiên trong lòng âm thầm kêu khổ không thôi.
Như thế thời khắc mấu chốt, Phương Dật Thiên đã không kịp dời ánh mắt, bởi vì trong quá tình khi hắn dời ánh mắt khẳng định sẽ bị Lâm Thiên Tuyết chú ý tới, hơn nữa đối phương sẽ nhìn thấu hắn vừa rồi là xuống rình coi bộ ngực trắng bóng của Tiêu Di
Như vậy, hắn cố gắng sáng tạo hết thảy cơ hội đều trở thành bọt biển, mà hắn không dễ dàng sáng tạo ra cơ hội tiếp cận Tiêu Di cũng không tồn tại, làm sao bây giờ?
Thời khắc mấu chốt, thể hiển bản sắc nam nhi !
Phương Dật Thiên ánh mắt vẫn vẫn không động chút nào, bất quá khóe mắt đa số đã rời khỏi bộ ngực trắng nõn mê người đó. Thần sắc trên mặt hắn bình tĩnh vô cùng, hai hàng lông mày hơi hơi nhíu lại, cho người ta có cảm giác giống như là ở trầm tư suy nghĩ một vấn đề gì đó mà thất thần.
Lâm Thiên Tuyết nhấc mắt thấy thần sắc Phương Dật Thiên lúc này thì hơi sửng sốt, đoán không ra Phương Dật Thiên đang nghĩ gì.Nàng nhìn bộ dáng nghiêm túc của Phương Dật Thiên cũng không có nghĩ đến ý niệm xấu xa rình coi cảnh xuân trước ngực của Tiêu Di trong đầu của hắn .
Phương Dật Thiên không có nghe thấy âm thanh hô to gọi nhỏ kia Lâm Thiên Tuyết liền biết chính mình vừa rồi a vẻ thâm trầm đã hù được nàng.Tiếp theo hắn đột nhiên bừng tỉnh " Hô !" lên một tiếng.
Sau đó tự nhiên thu hồi ánh mắt, nói:"Ta nhớ ra rồi...... Tiêu Di, tóc của người không đủ đen bóng, màu sắc không đủ sang.Chuyện này là do liên quan tới việc người bình thường áp lực công việc quá lớn, tinh thần và máu huyết hao tổn nhiều, về phương diện khác chính là liên quan với việc ngươi dùng nhiều chất hóa học.Cần phải biết rằng có rất nhiều thành phần hóa học gây thương tổn cho da dầu là rất lớn ."
Tiêu Di nao nao, nàng trong lòng biết Phương Dật Thiên nói như vậy là có đạo lý , thường dùng hóa học đối xác thực tổn thương tới da đầu tổn rất nghiêm trọng.Vấn đề là nếu không cần hóa học như vậy tóc nàng sẽ khô ráp mỏng manh .Đây chính là vấn đề lưỡng nan à.(khó cả đôi đường)
"Nhưng mà......" Tiêu Di giọng hơi hơi chần chừ, Phương Dật Thiên tựa hồ là nhìn thấu tâm tư của Tiêu Di.Hắn chặn ngay lời Tiêu Di định nói, nghiêm trang nói:
"Tiêu Di, quá ỷ lại hóa học sẽ làm cho tóc ngươi ngày sau càng ngày càng yếu đi, bởi vậy Tiêu Di hiện tại nên từ bên trong thân thể mình bắt tay vào điều trị và nuôi dưỡng.Buộc lòng phải làm cho máu huyết can thận tinh khí của cơ thể bổ sung trở lại.Như vậy ,tóc của Tiêu Di cũng sẽ từ từ cải thiện lại.Ăn nhiều đồ thực phẩm có màu đen như mộc nhĩ đen, vừng đen sẽ có lợi cho tóc giúp tóc chắc khỏe.
Khi tắm, tốt nhất là có thể để khô tự nhiên , không cần sử dụng máy sấy, để tránh tóc khô ráo. Chú ý dùng lược hoặc tay mát xa da đầu, xúc tiến máu tuần hoàn."
"Tiêu Di, duỗi tay phải ra ." Phương Dật Thiên đột nhiên nói.
"Hứ......" Tiêu Di không kìm nổi lòng hô lên một tiếng, nhưng sau đó nàng phản ứng lại, hỏi,"Duỗi tay phải để làm gì?"
"Bắt mạch!" Phương Dật Thiên quả quyết nói.
Tiêu Di nao nao, nhưng cuối cùng nàng vẫn đem cổ tay phải đến trước mặt Phương Dật Thiên.
Phương Dật Thiên âm thầm hít một hơi thật sâu, vươn tay phải, quang minh chính đại vuốt cổ tay tay phải Tiêu Di cảm giác thật đúng là mềm mại a, mềm mại mà lại vô cùng co dãn.
Phương Dật Thiên thích ý vuốt, ước chừng sờ soạng vài phút hắn mới buông tay ra, sau đó miệng làm như có thật nói:"Tiêu Di, trong cơ thể người quả thật là máu huyết không tốt,chẳng qua …… mạch của ngươi có điểm hỗn loạn, gần đây có phải là tâm không vui hay phiền muộn không?"
Tiêu Di vừa nghe, nhất thời ngây ngẩn cả người, trong miệng thiếu chút nữa kêu Phương Dật Thiên thật là thần y .Nàng mấy ngày gần đây quả thạt tức đến nghẹn họng.Nguyên nhân chủ yếu là nàng có hợp đồng với một công ty thiết kế trang phục nước ngoài trong lúc đó có một chút mâu thuẫn nhỏ, không chịu nhượng bộ công ty này, trong lòng nàng tức giận dâng lên ,liền một mạch từ chức bay trở về nước .
Bởi vậy mấy ngày nay Tiêu Di thật là có chút nóng nảy bực tức. Nội tâm mạnh mẽ, nhưng mà nàng không nghĩ tới Phương Dật Thiên mới bắt mạch một cái lại nhìn ra được, trong lòng giờ phút này có cái nhìn đối với Phương Dật Thiên thoáng thay đổi, cảm thấy Phương Dật Thiên vẫn là có điểm hơn người .
"...... Phương Dật Thiên, ngươi nói đúng rồi, mấy ngày nay tâm tình ta quả thậ có điểm phiền muộn, nhìn không ra được ngươi lại thật sự có thể bắt mạch xem bệnh cho người khác?" Tiêu Di hỏi.
"Ha ha, ta cũng ta chỉ học được một chút bề ngoài thôi, đem cái này khoe khoang trước mặt Tiêu Di thật là không phải à." Phương Dật Thiên cười nói.
"Ta cảm thấy ngươi xem cực kỳ chuẩn xác, vậy ngươi nói xem ta nên điều dưỡng thế nào đây? Lần này về nước ta cũng định hảo hảo điều chỉnh thân thể một chút." Tiêu Di hỏi.
"Tiêu Di vấn đề về tóc của người , ta có thể chuyên môn thuốc Đông y chỉ cho ngươi mua một ít trung y thảo dược điều chế rượu thuốc chuyên môn bảo vệ tóc, loại trung y thảo dược rượu thuốc này đều là đối với bảo dưỡng tóc rất hữu dụng. Về phần tâm hoả (tức giận trong lòng)có thể uống một ít thanh tâm hỏa dược vật( thuốc ).
Ví dụ dùng kim ngân hoa, hạt sen pha trà uống hằng ngày, bất quá......" Phương Dật Thiên nói đến thời điểm này cố ý dừng một chút, ngừng câu nói kế tiếp.
Tiêu Di đang nghe hăng hái thình lình Phương Dật Thiên không nói tiếp , nhất thời còn có việc chưa nói hết hỏi:
"Bất quá như thế nào?"
"Bất quá ta cảm thấy có vẻ hữu hiệu quả chính là có thể thông qua xoa bóp mát xa các huyệt vị trên thân thể, khai thông các kinh mạch gân cốt thân thể Tiêu Di , như vậy trong cơ thể tâm hoả ( cơn tức giận trong lòng )cũng có thể thông qua phương pháp xoa bóp này mà phát tiết ra ngoài.Bình thường ngâm trong ca nhỏ trong cũng được, bất quá ngâm trong ca nhỏ chỉ sợ sẽ ở Tiêu Di thân thể lưu lại tụ huyết tạm thời . Cho nên ta cảm thấy thông qua mát xa xoa bóp các mạnch là tốt nhất.Ngoài ra còn có thể giúp cơ thể âm dương cân bằng, lưu thông máu, thanh độc toả nhiệt, giải trừ mệt nhọc, tăng cường thể chất."
Phương Dật Thiên bốc phét nói, lại nói tiếp, hắn quả thật đúng là có học một hai thủ pháp xoa bóp mát xa kinh mạch huyệt đạo.Nếu như, có thể mát xa thân thể thành thục mê người kia của Tiêu Di,vậy thì......:88:
Tiêu Di nghe vậy sau phương tâm không khỏi lâm xao động, nhịn không được thốt ra, hỏi:"Như vậy ngươi biết mát xa xoa bóp sao?"
"Ách, thật ra biết một chút, trên thực tế trước kia ở nhà ta thường xuyên giúp ta mẹ xoa bóp mát xa , hiệu quả cũng không tệ." Phương Dật Thiên nói xong dừng một chút, theo sau lại nói,"Đương nhiên, nếu Tiêu Di cần cứ nói ta nhưng thật ra không ngại bêu xấu một chút, chỉ sợ là Tiêu Di không tin được ta, ha ha."
Tiêu Di tâm tư chợt động, trong miệng đang chuẩn bị nói cái gì, nhưng mà nàng chú ý tới Lâm Thiên Tuyết đang ngồi ở bên cạnh, liền nhịn xuống , thuận miệng cười nói:"Ha ha, chuyện này về sau rồi nói."
Kỳ thật, Tiêu Di đã động tâm, sau khi nàng thấy Phương Dật Thiên có thể chuẩn xác nói ra không sai một tí nào về bệnh của nàng , nàng đã hoàn toàn tin tưởng Phương Dật Thiên.
Nếu có thể thông qua xoa bóp mát xa của Phương Dật Thiên mà tiêu trừ tâm hoả trầm tích trong cơ thể ,như vậy thì tâm tình của nàng sẽ trở nên thoải mái hơn rất nhiều.Chỉ là, Lâm Thiên Tuyết ngồi ở bên cạnh. Nàng lại như thế nào không biết xấu hổ mở miệng đáp ứng Phương Dật Thiên?
Nàng suy nghĩ có nên đợi đến khi Lâm Thiên Tuyết không có mặt sẽ gọi Thương Dật Thiên đến không đây?