Thiếu Chủ Bí Mật



Ken két, cửa phòng từ từ mở ra Trong khoảnh khảc đó, đám Cố Thiệu Huy gân như nín thở, cảm giác thứ đang từ từ mở ra kia không phải cửa phòng, mà là cánh cửa dân đến địa ngục “Tiêu rồi, tiêu rồi, nếu Hoàng Văn Cẩm quay trở về thì chúng ta tiêu hết rồi”

Cố Tuấn Hào run rấy nói thâm, sau lưng mướt mồ hôi Gương mặt sưng đỏ của Hoa Nhật Tâm cũng đang run rẩy, nhớ lại cảnh bị Hoàng Văn Cẩm dạy dỗ khi nãy, trong lòng Hoa Nhật Tâm vô cùng sợ hãi Lý Phàm lại vô cùng nhàn nhã, vô cùng hứng thú nhìn cánh cửa đang được mở ra, nhìn thấy một cô phục vụ ăn mặc lộng lây tươi cười quyển rũ đứng sau cánh cửa, Lý Phàm nhịn không được bật cười “Ha ha ha, là nhân viên phục vụ, mọi người đừng căng thẳng”

Nghe thấy giọng cười của Lý Phàm, mọi người cảm thấy vô cùng chói tai, cảm thấy tiếng cười này của Lý Phàm là đang trào phúng bọn họ.

“Ai căng thắng chứt Cái tên ngu ngốc này! Chỏ này là nơi anh nói chuyện sao, nếu anh còn lên tiếng tôi sẽ không khách sáo với anh nữa!”

Cố Tuấn Hào giả vờ hung dữ để che giấu cơn khủng hoảng trong lòng khi nãy.

Trong mắt Hoa Nhật Tâm có chút thắc mäc, bọn họ còn chưa gọi món xong, sao lại có một đám nhân viên phục vụ bưng thức ăn vào rồi.

“Chúng ta vẫn chưa gọi món, có phải mấy người bưng nhầm phòng rôi không?”

Hoa Nhật Tâm hỏi “Không sai, đây là tổng giám đốc Ngô ra lệnh, chắc chăn sẽ không sai”

Nữ nhân viên phục vụ dẫn đầu đáp, sau đó bước lên bày đô ăn lên bàn: “Món này là Trứng lòng đào núi bào ngư”

Trong một cái mâm tròn siêu lớn, bào ngư hai đầu siêu cấp được sắp xếp ngay ngắn, xếp thành hình một ngọn núi nhỏ.

Hoa Nhật Tâm nhìn thoáng qua núi bào ngư, hai mắt lập tức mở lớn!

Mẹ nó đây chính là món ăn trong truyền thuyết, chỉ riêng món này cũng đã vài trăm triệu rồi!

Nếu mẩy món ăn sau cũng có tiêu chuẩn như thế này, Hoa Nhật Tâm cảm thấy hôm nay anh phải ăn đáng táng gia bại sản rồi!

“Món này là nhân sâm nấu hành”

“Món này là hãc tùng lộ gan ngông”“

‘Món này là Từng món ăn siêu xa xỉ được đưa lên, đám Cổ Thiệu Huy cũng ngu người.

Tính sơ sơ giá tiền của mẩy món ăn này cũng đã hơn sáu tỷ, đã vượt quá giới hạn sức tưởng tượng của đám Cố Thiệu Huy rồi Hoa Nhật Tâm cũng không còn tâm trạng nhìn thức ăn, mà chỉ nhanh chóng nhìn lại menu trong tay, mở thẳng đến series Đế Vương cuối cùng Nhìn giá cả chói mắt trên thực đơn, cánh tay đang cầm thực đơn của Hoa Nhật Tâm cũng run lên.

“Các người… đừng nói là bưng thức ăn cho chúng tôi dựa theo menu của Tiệc Đế Vương đó nha…

“Vâng thưa anh, đây là combo Tiệc Đế Vương”

Người phục vụ vừa nói vừa đặt một chai rượu vang đỏ lên bàn hỏi: “La Romanee-Conti năm 90, có cần mở ra ngay không ạ?”

Hoa Nhật Tâm đã sắp phát điên rồi, mẹ nói đây chính là La Romanee-Conti năm 90, nếu mua từ tay các nhà bán rượu thì cũng đã hơn chín trăm triệu rồi, vào tay Quan Nhân Đường thì lên đến một tý tám!

“Mấy món này không phải do tôi gọi, sao các người lại tự tiện lên món thế, nếu thế tôi sẽ không thanh toán!”

Hoa Nhật Tâm đã quyết định làm mặt dày không biết xấu hổ.

Nguyên combo Tiệc Đế Vương này cũng gân đến mười hai tỷ, toàn bộ tiên mặt và tiên trong tài khoản của Hoa Nhật Tâm cộng lại cũng chỉ hơn chín tỷ thôi.

Tuy giá trị con người của Hoa Nhật Tâm rất cao, nhưng cũng không có nhiều tiên mặt như thể, tiên còn lại đều dùng để đầu tư, không thể lấy ra ngay lập tức được!

//
"thieu-chu-bi-mat-132-0""thieu-chu-bi-mat-132-0""thieu-chu-bi-mat-132-1""thieu-chu-bi-mat-132-1"

Hoa Nhật Tâm buôn bực nói Cố Bội Sam nhìn Lý Phàm, oán hận nói: “Chắc chản là do chủ tịch Hoàng ra lệnh! Ông ta muốn chúng ta mất mặt vì không trả nổi tiền, sau đó lại mượn tay Ngô Đạo Văn để dạy dỗ chúng ta!”

“Shh!”

Nhóm Gố Thiệu Huy đồng loạt xuýt xoa, cẩn thận suy nghĩ lại thì cũng có khả năng lãm “Có lý, chờ lát nữa Ngô Đạo Văn đến, mọi người nói ngọt một chút, nhất là Lý Phàm! Nếu cậu còn dám ăn nói bậy bạ thì đừng trách tôi xài gia pháp với cậu!”

Cố Thiệu Huy dùng ánh mát tàn nhãn nhìn chăm chăm Lý Phàm, lo lăng lát nữa Lý Phàm lại lên cơn, nếu lại đác tội với Ngõ Đạo Văn nữa thì thật sự tiêu đời “Tôi sẽ không nói gì nữa.”

Lý Phàm nói xong rôi ngậm chặt miệng lại Cố Thiệu Huy thở phào nhẹ nhõm, nghe có tiếng bước chân đi đến, cuống quít đứng dậy.

“Tổng giám đốc Ngô, sao ông lại đích thân đến đây, tôi còn đang định ra đón ông”

Cố Thiệu Huy khiêm tốn nói “Xin chào tổng giám đốc Ngô, tôi là Hoa Nhật Tâm của Đầu Tư Đỉnh Hâm, lần trước từng gặp ông một lân trong một bữa tiệc rượu, tôi đã ngưỡng mộ.

tổng giám đốc Ngô từ lâu”

Hoa Nhật Tâm cung kính nói Nhóm Gố Tuấn Hào cũng rối rút đứng dậy chào hỏi, cả đám đều nịnh bợ Ngô Đạo Văn Ngô Đạo Văn luôn mỉm cười, thấy người nào nói chuyện đều gật đầu chào hỏi với người đó, nhìn cứ như nhà lãnh đạo đang tiếp đãi cấp dưới Nhưng ánh mat của Ngô Đạo Văn vẫn luôn vô tình hay cố ý liếc sang Lý Phàm, thấy Lý Phàm lạnh mặt không nói tiếng nào, không hiếu sao Ngô Đạo Văn lại cảm thấy hơi chột dạ.

Chẳng lẽ đưa đồ ăn không nịnh bợ được, ngược.

lại còn chọc giận anh sao?

Ngô Đạo Văn hơi hoảng hốt, chí muốn ứng phó cho xong rồi nhanh chóng rút lui “Mọi người đừng khách sáo, bữa tiệc này là Quan Nhân Đường tặng, tất cả chỉ phí đều được miễn, mời mọi người ăn ngon miệng”

Đám Gố Thiệu Huy, Hoa Nhật Tâm đều sững sốt, cảm thấy chuyện này thay đổi quá đột ngột, khác hắn với những gì mọi người nghĩ!

Không phải đây là âm mưu mượn đao giết người của chủ tịch Hoàng sao?

Sao lại thành tặng miền phí rồi?

Một bàn thức ăn đỉnh cấp và rượu tặng không vậy sao?

Thời buổi này tiền tài mất giá trị đến thế à?

Chỉ tính riêng giá vốn, bàn thức ăn và rượu này cũng gần sáu tỷ!

“Đây thật là làm chúng tôi hoảng sợ, nhưng mà tôi vẫn có chuyện thắc mắc, không biết lần này tổng giám đốc Ngô tặng cho ai.”

Cố Thiệu Huy yếu ớt hỏi Mọi người cũng đều há to miệng, dỏng lỏ tai lên, chờ Ngô Đạo Văn trả lời.

“Cũng vì nể mặt cậu Lý nên mới tặng”

Ngô Đạo Văn cười híp mất nói


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui