Thiếu Chủ Bí Mật



Bờ Biển Sao Trời là nhà hàng cao cấp có tiếng ở Hán Thành, xếp hàng giá cả đắt đỏ, lại thêm phong cách phục cổ được thiết kế kỳ công, khiến nó trở thành một trong số những nhà hàng thường được các phú nhị đại lui tới nhất.

Lúc này.

“Cậu Tô, cậu Hà, tôi nói hai người nghe, Bờ Biển Sao Trời này mặc dù không phải nơi chỉ tiêu đắt đỏ nhất, nhưng không gian kinh điển, thêm nữa rất nhiều người đẹp, chỉ cần hai vị nhìn trúng người đẹp nào, thì cứ giao cho Cố Tuấn Hào tôi”

Anh ta mặt mày nịnh nọt, nhìn hai cậu ấm ngồi đối diện.

Cậu Tô và cậu Hà đều là cậu ấm tới từ tỉnh Sở Châu, gia tộc đằng sau hai người đều là gia tộc kinh doanh lớn có danh vọng.

Lần này anh ta tận tâm tiếp đãi hai cậu ấm này, là để khai thác mối quan hệ, lấy được chút công việc.

Cậu Tô liếc mắt nhìn anh ta, hoàn toàn không xem anh ta ra gì.

Người muốn xu nịnh như anh ta, cậu Tô từ nhỏ đã nhìn thấy rất nhiều, căn bản không chỉ mình anh ta.

Càng là người hạ mình thấp hèn, khom người nịnh nọt, thì càng không được cậu Tô để mắt.

“Nghe rất thú vị, Hà Bân, cậu thấy thế nào”

Cậu Hà được Cố Tuấn Hào gọi là Hà Bân nhìn có vẻ địa vị thấp hơn cậu Tô một chút, dường như trong ba người địa vị của cậu Tô là tôn quý nhất.

“Đương nhiên phải xem ý anh Tô rồi, tôi chỉ theo anh đến nhìn ngắm thế giới thôi, anh nói sao thì tôi làm vậy.

Hà Bân cười nói.

“Vậy cứ chọn Bờ Biển Sao Trời anh nói đi, cũng xem xem các cô gái ở Hán Thành các anh thế nào”

Cậu Tô tùy ý nói.

“Dạ được, chúng ta lập tức xuất phát”

Cố Tuấn Hào lấy chìa khóa xe Chrysler ra, vì tiếp đãi hai cậu ấm này, anh ta đã rút máu thuê một chiếc siêu Xe.

Cậu Tô và Hà Bân ngồi vào xe, Cố Tuấn Hào hưng phấn ngồi vào ghế lái.

“Ha hả, xe nhà anh còn không có tài xế? Đừng nói bình thường đều tự anh lái xe nhé”

Cậu Tô khinh thường cười nói.

Cố Tuấn Hào ngượng ngùng cười: “Đây không phải vì để phục vụ cho hai vị tốt hơn sao, mang theo tài xế có rất nhiều chỗ không tiện”

“Ừ, lái xe đi” Chọn trang nguồn như trên hình khích lệ chúng mình nhé! Sẽ phục vụ các bạn nhiệt tình!”

Cậu Tô nhàm chán nói.

Cố Tuấn Hào lái xe đến Bờ Biển Sao Trời, thâm nghĩ lát nữa phải biểu hiện thật tốt, không thể lại làm trò cười nữa, nếu để cậu Tô mất mặt, chuyện lần này đều sẽ ngâm nước nóng hết.

Xe dừng ở cổng, anh ta xuống xe, ân cần mở cửa sau: “Đến rồi, mời hai vị xuống xe”

Cậu Tô và Hà Bân xuống xe, cùng nhìn cánh cổng lớn của Bờ Biển Sao Trời.

Thấy cánh cổng tràn đầy phong cách cổ điển, cậu Tô khẽ gật đầu: “Cũng có chút phong cách”

Cố Tuấn Hào thấy vậy thì cười híp mắt, vui vẻ dẫn đường, dắt họ vào trong.

Nhân viên đón khách đứng ở cửa thấy ba người họ đi tới, khom lưng chào hỏi: “Ba vị đã đặt trước rồi chưa ạ?”

“Đặt trước? Tôi từng tới bao nhiêu lần rồi, trước giờ đều không cần đặt trước”

Cố Tuấn Hào có chút không vui nói.

“Xin lỗi anh, hôm nay nhà hàng chúng tôi đã được bao rồi, ngoại trừ khách quý đặt trước thì không nhận khách nữa”

Nhân viên giải thích.

Cố Tuấn Hào không nhịn nỗi nữa, vốn định dẫn cậu Tô và Hà Bân tới tìm lại mặt mũi, không nghĩ tới bây giờ ngay cả cửa lớn cũng không thể vào, thực sự là thể diện vỡ nát đầy đất.

“Haha”

//
"thieu-chu-bi-mat-181-0""thieu-chu-bi-mat-181-0""thieu-chu-bi-mat-181-1""thieu-chu-bi-mat-181-1""thieu-chu-bi-mat-181-2""thieu-chu-bi-mat-181-2"

Cậu Tô cười lạnh nói.

Sắc mặt Cố Tuấn Hào lập tức đỏ bừng, hối hận ban nãy chém gió dữ quá, nên bây giờ căn bản không xuống đài được.

“Không phải, hai vị nghe tôi giải thích, đây chỉ là hiểu lầm nhỏ thôi, để tôi gọi điện liên hệ một chút, tuyệt đối có thể xử lý xong chuyện này”

“Thưa anh, dù anh có gọi điện thoại cho ông chủ tôi cũng vô ích, chuyện bao chỗ hôm nay chính là do ông chủ chúng tôi tự mình sắp xếp”

Quản lý lạnh lùng nói.

“Đồ khốn, sao ông không nói sớm với tôi!”

Cố Tuấn Hào tức giận muốn giết người, không dễ gì mới ninh nọt được cậu Tô, nhưng bây giờ lại sắp vì một lần sắp xếp sai lầm mà ngâm nước nóng.

“Ông sắp xếp phòng bao tốt nhất cho tôi ngay đi, thức ăn đắt nhất, tên thối tha bao chỗ đó, tùy tiện sắp xếp một chỗ cho họ là được rồi, nếu ông không làm theo lời tôi, tôi sẽ lập tức kêu người đập nát nhà hàng các người!”

Cố Tuấn Hào uy hiếp, quản lý không chút sợ hãi: “Nếu có bản lĩnh này thì anh cứ kêu người tới đập đi”

Cố Tuấn Hào bị chọc tức tới muốn ói máu, mẹ nó tức xỉu rồi.

“Họ Cố kia, anh tiếp đãi chúng tôi như vậy, chuyện này chúng tôi ghi lại rồi”

Hà Bân lạnh giọng nói.

“Đừng, đừng mà, hai vị đợi chút, tôi lập tức có thể sắp xếp xong”

Cố Tuấn Hào vội đến đầu đầy mồ hôi, cũng không biết nên xử lý thế nào nữa.

Anh ta nghiêng đầu, hung ác nói: “Ông, ông mau sắp xếp phòng bao tốt nhất cho tôi, nếu không tôi thực sự sẽ nổi giận!”

Nhưng mà.

Lúc này, một giọng nói không hòa hợp lắm từ phía sau truyền tới.

“Mời ra ngoài.”

Cố Tuấn Hào tức giận quay đầu sang, kinh ngạc phát hiện, Lý Phàm dẫn Cố Họa Y từ phía sau họ đi tới.

Anh ta lập tức cau mày, âm trầm nói: “Lý Phàm, Đây không phải nơi anh nên tới!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui