Thiếu Chủ Bí Mật



Cố Họa Y rầu rĩ không vui ngồi trong phòng, trong đầu nhớ lại chuyện trong phòng bao.

Từ chối Âu Dương Trung Thành, Cố Họa Y không hối hận.

Nhưng nghĩ đến Âu Dương Trung Thành có thể sẽ làm ra chuyện trả thù, trong lòng Cố Họa Y lại có hơi sợ.

Công ty y dược của Âu Dương Trung Thành là có năng lực rất lớn, nếu thật sự muốn đối phó với nhà họ Cố, có thể nói từng phút thì có thể bóp chết nhà họ Cố.

Càng đừng nói Tiền tổng bọn họ cũng là chân sai vặt của Âu Dương Trung Thành, bọn họ những đầu sỏ này giúp Âu Dương Trung Thành quyền lực ngút trời, đủ để nghiền nát nhà họ Cố đến mức không còn lại gì.

Lý Phàm đi vào phòng, đi tới đằng sau Cố Họa Y, hai tay nhẹ nhàng để trên vai của Cố Họa Y, kéo Cố Họa Y vào trong lòng.

Cảm giác ỷ dựa khiến Cố Họa Y trần ngập cảm giác ấm áp, có điều cảm giác ấm áp này rất nhanh thì bị sự rầu rĩ trong lòng đánh tan.

“Lo lắng cái gì.”

Lý Phàm khẽ hỏi, đưa ngón tay vuốt phẳng lông mày đang nhíu lại của Cố Họa Y.

Cố Họa Y nhắm mắt lại buồn rầu nói: “Đương nhiên lo lắng chuyện kinh doanh, Âu Dương Trung Thành ở trong giới y dược trong tỉnh có ảnh hưởng rất lớn, chỉ cần ông ta mở lời, sản phẩm của chúng ta có thể không có ai dùng rồi.”

“Hơn nữa còn có Tiền tổng bọn họ vẽ đường cho hươu chạy, tâm tư của ba người bọn họ đều rất hiểm, liên thủ với Âu Dương Trung Thành, em cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì.”

Cố Họa Y càng nói càng lo lắng, cứ cảm thấy chuyện không hay sắp xảy ra, có lẽ ngày mai thức dậy thì sẽ nhận được tin tức không tốt.

“Đừng nghĩ nhiều như vậy, mọi thứ đều có Anh, mọi vấn đề giao cho anh giải quyết, đối phó với người xấu anh rất chuyên nghiệp.”

Lý Phàm rất tự tin nói.

Cố Họa Y bị Lý Phàm chọc cười, hờn dỗi nói: “Em sao không biết anh còn biết đối phó người xấu vậy.”

“Em sao có thể không biết chứ, trước đó nguyên liệu bên phía nhà máy, là anh đã đối phó không ít với người xấu, em không phải đều đã quên rồi chứ.”

Nhớ tới chuyện nguyên liệu của nhà máy, mắt Cố Họa Y cười thành hình trăng lưỡi liềm, tạm thời đem sự rầu rĩ trong lòng đè xuống.



Sáng sớm, Cố Họa Y bị điện thoại đánh thức, sau khi nghe máy nói vài câu, Cố Họa Y vội vàng tắm rửa thay quần áo.

Ra khỏi phòng, Cố Họa Y trực tiếp ra khỏi cửa nhà, Lý Phàm cầm bữa sáng vừa mới làm xong, rúi vào trong tay của Cố Họa Y.

“Đừng hoảng, mang theo bữa sáng ăn trên đường, có phải là công ty xảy ra chuyện rồi không?”

Lý Phàm hỏi.

Cố Họa Y miễn cưỡng mỉm cười: “Không sao, có chuyện khẩn cấp phải đi xử lý mà thôi, em đi đây.”

Nhìn bóng lưng vội vàng rời khỏi của Cố Họa Y, khóe miệng của Lý Phàm khẽ cong lên, thấp giọng nói: “Những thứ không biết sống chết này.”

Lời của Lý Phàm, Cố Họa Y đã đi xa tự nhiên không có nghe thấy.

Khởi động xe, Cố Họa Y đạp chân ga, chiếc xe gầm rú lao ra ngoài.

Cả đoạn đường vội vàng chạy tới công ty, Cố Họa Y đều chưa kịp thở thì đi vào thẳng phòng họp.

Trong phòng họp ngồi kín nhân vật chủ chốt của nhà họ Cố, Cố Thiệu Dũng, Cố Thiệu Phong, Cố Tuấn Hào, Cố Bội Sam đều mang vẻ mặt âm trầm nhìn Cố Họa Y vừa đi vào.

Trong lòng Cố Họa Y kêu lộp bộp, đi đến vị trí của mình ngồi xuống, ánh mắt thắc mắc nhìn mọi người.

Cố Tuấn Hào cười lạnh, vung tay đập mấy văn kiện đến trước mặt Cố Họa Y.

“Đều là chuyện tốt cô làm! Cô rốt cuộc có biết bàn chuyện kinh doanh không, không biết thương lượng cô nói sớm đi, nhìn xem kết cục cô đắc tội với Âu Dương tổng, chỗ tôi không dễ gì bàn bạc được mấy đơn hàng đều bay cả rồi, đều hối hận hủy hợp tác!”

Cố Bội Sam thích thú nhìn Cố Họa Y, trong lòng tràn ngập cảm xúc vui sướng khi thấy người ta gặp họa.

“Họa Y, cô nói cô sao lại không nắm chặt cơ hội vậy chứ, Âu Dương tổng là nhân vật cự đầu của giới y dược trong tỉnh, cô đang yên đang lành lại đắc tội với Âu Dương tổng, đã liên lụy cả chúng tôi gặp xui xẻo theo, những cái này cô cũng xem thử đi, khách hàng cũ của nhà chúng ta cũng đều hủy đơn rồi.”

Lại là mấy phần văn kiện bị đập lên bàn, ánh mắt khiêu khích của Cố Bội Sam nhìn Cố Họa Y đang ngây ngẩn.

Cố Thiệu Phong bĩu môi, ngón tay gõ trên bàn, ho khẽ hai tiếng rồi nói: “Không chỉ là những hợp đồng này, chuyện chúng ta gom quỹ để mở rộng sản xuất, chú và bên đơn vị tín dụng đều nói chuyện ổn rồi, tối qua tổng giám đốc của bên đơn vị tín dụng đột nhiên gọi điện cho tôi nói, chuyện vay vốn miễn bàn, cũng là chỉ thị của Âu Dương tổng.”

“Mấy đối tác hợp tác chiến lược đã xác định hết, tối qua nhận được điện thoại của Âu Dương tổng, cùng lúc bày tỏ sẽ không hợp tác với chúng ta, mọi kế hoạch phát triển của nhà họ Cố chúng ta đều vì cháu đã đắc tội với Âu Dương tổng mà dừng lại hết! Tất cả đối tác hợp tác đều vứt bỏ chúng ta rồi!”

"thieu-chu-bi-mat-202-0"

Cố Thiệu Dũng đanh giọng quát hỏi!

Tinh thần của Cố Họa Y có hơi mờ mịt, nhìn người thân ở trước mặt, khóe môi mấp máy hai cái, không biết nên nói như nào.

Nói không phải là lỗi của mình sao?

Chắc không có ai muốn nghe, cái bọn họ muốn đều là lợi ích, một khi lợi ích của bọn họ bị thiệt hại, sẽ không quan tâm lỗi ở trên người ai.

Nói bản thân có thể giải quyết?

Cố Họa Y không có tự tin này.

Chỉ một buổi tối thì có thể khuấy đảo tình hình, khiến phần lớn đối tác hợp tác đều quay lưng với nhà họ Cố, Cố Họa Y cảm thấy mình chắc chắn không có năng lực thay đổi thái độ của Âu Dương Trung Thành, trừ phi… thỏa mãn điều kiện ngủ cùng Âu Dương Trung Thành.

Nhưng Cố Họa Y không muốn làm ấm ức bản thân, không muốn bán đứng chính mình, càng không muốn làm những chuyện không biết liêm sỉ đó.

Nhìn thấy Cố Họa Y không nói chuyện, Cố Bội Sam châm chọc nói: “Cô nói xem cô sao lại đắc tội với Âu Dương tổng? Có phải là hôm qua từ chối tiếp đón rồi không, mới khiến Âu Dương tổng thẹn quá hóa giận rồi, cô thật sự tưởng tất cả đàn ông đều thèm cô chắc.”

“Hay là cô cho rằng cô là dát vàng đính kim cương, cho nên ra giá trên trời, khiến Âu Dương tổng nổi giận? Cô chắc sẽ không cảm thấy mình là tiên nữ xuống trần, chức nữ, thất tiên nữ trong truyền thuyết, cuối cùng đều là gả cho tên nghèn hèn vô dụng, cô ngược lại khá giống bọn họ.”

Cố Bội Sam càng nói càng khó nghe, trên mặt đều là vẻ châm chọc và nụ cười bỏ đá xuống giếng.

Gương mặt xinh đẹp của Cố Họa Y tức đến trắng bệch, hai tay siết chặt góc áo của mình, nói: “Cô có ý gì, bây giờ nên nghĩ xem sao giải quyết vấn đề.”

“Ha ha, giải quyết vấn đề, đương nhiên là phải giải quyết vấn đề, nhưng vấn đề không phải là do cô gây ra sao, tự nhiên phải là cô tới giải quyết vấn đề, đừng nói cô chỉ biết gây họa, căn bản không biết giải quyết.”

Cố Bội Sam cảm thấy vô cùng thoải mái, cơ hội có thể thống khoái sỉ nhục Cố Họa Y như này không nhiều.

Nhất là gần đây Cố Họa Y trong kinh doanh xuân phong đắc ý, càng khiến Cố Bội Sam chỉ có hận ghen ghét, hận không thể trực tiếp hắt một chậu nước bẩn lên người Cố Họa Y.

“Tôi sẽ nghĩ cách giải quyết.”

Cố Họa Y kiên định nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui