Thiếu Chủ Bí Mật


Cổng lâu đài đã đóng, bữa tiệc bên trong bắt đầu, tất cả mọi người đắm chìm vào không khí bữa tiệc dưới ánh đèn, âm nhạc và ca múa, hoàn toàn không ngờ sát khí đã buông xuống.

Sau cổng thành to lớn, hai người bảo vệ lười biếng đứng hút thuốc, lúc này chẳng có ai ra vào vào thành, nên đây là lúc công việc của họ rảnh rỗi nhất Hai người bảo vệ rất tò mò về bữa tiệc, nhưng họ không thể rời khỏi vị trí, chỉ có thể nhỏ tiếng bàn tán.

Một tiếng máy xe vang lên ngoài cổng, hai người bảo vệ liếc nhau, trong ánh mắt đều hiện lên sự nghi ngờ.

“Tiếng này nghe có lẽ là xe thể theo, nhưng bữa tiệc đã bắt đầu rồi, sao còn có người đến chứ.”
“Nói không chừng là có chuyện trì hoãn nên tới trễ, nhưng cấp trên đã ra lệnh, không cho người vào nữa, nghe tiếng kêu cửa thì cứ coi như không nghe là được.”
Hai người bảo vệ dửng dưng tựa vào sau cổng thành, không tính ra xem tình hình bên ngoài.

Ngoài cổng, cấp dưới của Trương Cường đã xuống xe, tay cầm các loại trang bị nhìn cổng lớn đang đóng.

“Khốn nạn, này mấy tên kia vậy mà đóng cả cổng lớn lại!”
Mã Gia Thành tức tới muốn hộc máu.

Trương Cường vỗ vai Mã Gia Thành, cười tủm tỉm nói: “Đừng khẩn trương như vậy, chuyện nhỏ mà thôi, người đâu, đến gắn thiết bị gây nổ.”
Hai tên dữ dằn xấu xí khiêng thùng tới, từ bên trong lấy ra thuốc nổ và kíp nổ, chầm chậm bước tới trước cổng, bắt đầu tùy ý gắn thuốc nổ lên trên cổng, nhìn qua có vẻ rất không chuyên nghiệp.

Mã Gia Thành khẩn trương nói: “Anh Cường, như vậy không sao đi, có thể làm chúng ta bị thương không?”
“Ha ha ha.”
Nhóm xã hội đen đều cười phá lên, cảm thấy mấy tên con nhà giàu này thật là chưa thấy qua sự đời.

“Đừng khẩn trương, hai người anh em này của tôi ngay cả kho tiền của ngân hàng cũng cho nổ được, nói gì tới cánh cổng này, chỉ là chuyện nhỏ, hay là muốn tôi cho người dùng tên lửa phá cũng được.”
Trương Cường ăn nói dõng dạc.

“Ha ha, vẫn là anh Cường chuyên nghiệp, chúng tôi tìm anh là đúng mà.”
Mã Gia Thành cuống quít nịnh nọt Trương Cường.

“Lục Tử, dẫn theo một nhóm người bảo vệ an toàn cho chủ thuê của chúng ta, những người còn lại bày ra đội hình chiến đấu, xông vào trong cho tôi, gặp người giết người gặp phật giết phật, đợi lát nữa khống chế được hiện trường, các ngươi có thể tìm những cô gái xinh đẹp phóng túng.”
Trương Cường vừa dứt lời, nhóm xã hội đen la hét phấn khởi, giống như một đám dã thú vậy.

Nhóm xã hội đen nghẹn lâu ngày chỉ chờ lời này của Trương Cường, hơn nữa nghĩ tới lâu đài này có nhiều cô gái con nhà quyền quý xinh đẹp, thú tính trong lòng nhóm xã hội đen đều bộc phát.

Gương mặt hai người bảo vệ sau cửa đều biến sắc, nghe tiếng la như dã thú bên ngoài, đều cảm thấy tình huống không đúng.

“Bên ngoài rốt cuộc là làm sao vậy, sao tôi nghe tiếng lại thấy rất bất an.”
“Hay là chúng ta đi nhìn thử? Hay là báo cho cấp trên, tôi nghe tiếng thì bên ngoài có khá nhiều người.”
Lúc hai người bảo vệ cân nhắc, xã hội đen đã bày thiết bị nổ xong, lui về phía sau đến an toàn khoảng cách rồi, trực tiếp ấn nổ.

Oanh!
Tiếng nổ mạnh vang lên, cổng sắt chắc chắn của lâu đài bị nổ thành vô số mảnh nhỏ trong ngọn lửa.

Vụ nổ khiến hai người bảo vệ chịu xung kích mạnh văng ra, sau đó còn bị những mảng nhỏ của cổng theo vụ nổ đâm thẳng vào người.

Hai người bảo vệ trợn tròn mắt nhìn khói lửa sáng rực, miệng phun ra một ngụm máu, rồi dần nhắm mắt lại.

Lúc cơ thể hai người rơi xuống đất thì cũng đã mất mạng.

“U hú! Tôi thích xem pháo nổ báo hiệu chiến đấu nhất à, vì những cô em xinh đẹp trong thành, nhanh xông vào à.”
“Đù má, đều con mẹ nó giữ đội hình chiến đấu, đừng cướp chỗ tôi, cô gái xinh đẹp nhất là của tôi.”
Nhóm xã hội đen kêu gào vọt đi, nhưng vẫn nghiêm túc duy trì đội hình chiến đấu như cũ.

Trương Cường chắp tay sau lưng, đứng cùng Mã Gia Thành: “Đi thôi, chúng ta vào kiểm tra chiến lợi phẩm.”
“Được, đi vào rồi em muốn làm nhục tên nghèo hèn và tên nước ngoài kia một phen!”
Mã Gia Thành giận dữ nói, đi theo Trương Cường vào trong lâu đài.

… Trong phòng giám sát của lâu đài, lúc thấy cảnh cổng bị nổ tung, bảo vệ trong phòng giám sát ngạc nhiên tới há hốc mồm.

.

Xin hãy đọc truyện tại # .

NET #
Sau một hồi ngây người, thì thấy một đám xã hội đen vọt vào lâu đài, bảo vệ phòng giám sát cầm bộ đàm hét lên: “Có, xã hội đen cầm súng xông vào, đã vào trong rồi!”
Đội trưởng đội bảo vệ nghe tiếng hét trong bộ đàm thì rất khó chịu: “Cậu chưa tỉnh ngủ phải không, đâu ra xã hội đen cầm súng.”
“Ở cổng, đã xông vào rồi, rất nhiều người cầm súng xông vào đây!”
Đội trưởng đội bảo vệ lắc đầu, cảm thấy người ở phòng giám sát bị hoang tưởng: “Các cậu ở đây canh, đừng để khách quý bên trong sợ hãi, tôi tới phòng giám sát xem thử.”
Đội trưởng đội bảo vệ vừa căn dặn xong tính rời đi, thì đột nhiên nghe được một chuỗi tiếng súng, sau đó thì thấy những bảo vệ bên cạnh đồng thời ngã xuống như rạ.

Thật sự có xã hội đen!
“Rút lui!”
Đội trưởng đội bảo vệ hét một tiếng, dẫn đầu chạy vào trong hành lang, chạy như điên tới chỗ sảnh tổ chức tiệc.

Khi sắp vọt tới bữa tiệc, một viên đạn bắn vào bả vai đội trưởng đội bảo vệ.

Đội trưởng đội bảo vệ lảo đảo, ráng chịu đựng chạy vào sảnh tiệc, cả người là máu la lớn: “Có kẻ xấu xông vào, nhanh trốn đi!”
Những cậu ấm cô chiêu nổi tiếng trong bữa tiệc đều ngơ ngác nhìn đội trưởng đội bảo vệ, không kịp hiểu ý của anh ta.

Sau đó một chuỗi tiếng súng liên tiếp vang lên.

“A!”
Những cô chủ cậu chủ già giàu nổi tiếng hét lên, vội tìm chỗ trốn, nhưng sảnh tiệc là kiểu rộng rãi, thoáng đãng, căn bản không có chỗ trốn.

Kruff đang ngồi nói chuyện với Lý Phàm và Cố Họa Y ở phòng trong, sự hỗn loạn bên ngoài khiến thuộc hạ của Kruff cảnh giác.

Lúc nhóm xã hội đen tiến vào hội trường bữa tiệc, mấy bảo vệ của Kruff giống như gặp kẻ thù: “Không xong rồi, có người xấu xông vào, có lẽ là tới vì ngài Kruff.”
Kruff nhìn những tên xã hội đen đang không ngừng xông vào từ cửa sảnh tiệc, nét mặt khó coi.

“Đây là có chuyện gì!” Kruff hỏi.

“Tôi cũng không biết, nhưng vì an toàn của ngài, tôi hy vọng ngài có thể nghe theo sắp xếp của chúng tôi, chúng tôi sẽ cố hết sức đảm bảo an toàn của ngài.”
Bảo vệ nghiêm túc nói.

Cố Họa Y lo lắng túm chặt cánh tay Lý Phàm: “Sao lại có xã hội đen ở đây.”
“Đừng sợ, chỉ là một đám đầu trộm đuôi cướp mà thôi, có lẽ là Mã Gia Thành không phục, cho nên tìm người báo thù.”
Lý Phàm bình tĩnh nói.

Đúng lúc Lý Phàm nói xong, thì Mã Gia Thành và Trương Cường cùng đi vào sảnh tiệc.

Mã Gia Thành nét mặt kiêu ngạo, hung ác, hô: “Tên nghèo hèn họ Lý đâu rồi, còn có tên ngoại quốc đánh tôi nữa.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui