Thiếu Chủ Bí Mật


Cố Thiệu Dũng há hốc mồm, nhìn Kruff mà khóc không ra nước mắt, ông ta cảm thấy mình làm thế nào cũng không xong.

Tần Kiến Chương nhìn Cố Họa Y và Lý Phàm, bắt đầu suy ngẫm về những thông tin mà mình đã thu thập được lúc trước, xem ra lần này ông chủ muốn đối phó với Lý Phàm.

Cố Tuấn Hào tức giận đập bàn, không phục nói: “Tại sao lại là yêu cầu của Lý Phàm! Lẽ nào chúng tôi không phải là đối tác của ông hả? Tại sao ông lại đối xử khác biệt với chúng tôi như vậy!”
“Vì đây là sự sắp đặt của thượng đế, tôi tin thượng đế, cho nên tôi tin vào sự chỉ dẫn của thượng đế.”
Trên mặt Kruff phát ra tia sáng chói lọi, như thể biến thành một linh mục già.

Cố Thiệu Dũng kéo Cố Tuấn Hào, nhỏ giọng nói: “Con nhịn một chút đi, lúc này đừng gây chuyện, bây giờ chỉ có thể trông cậy vào ông Kruff, nếu ông Kruff không quan tâm nữa thì chúng ta thật sự hết cách rồi.”
“Sao có thể hết cách được, công ty chúng ta cũng có nhân viên pháp lý.

Nếu thực sự không được nữa thì chúng sẽ thuê luật sư.

Con không tin lại để mặc cho tên xúi bẩy này cưỡi lên đầu chúng ta!”
Cố Tuấn Hào chỉ vào mặt Tần Kiến Chương rồi gầm lên.

Tần Kiến Chương chỉnh lại quần áo, mỉm cười nói: “Nhân viên pháp lý trong công ty các người đều là những tên luật sư rác rưởi hay sao mà đến nổi phải mời luật sư bên ngoài.

Haha, các người cứ thử đi, xem ai dám cùng Tần Kiến Chương tôi tranh luận trước tòa!”
Tần Kiến Chương tin tưởng tuyệt đối vào sự thành bại của vụ kiện, hơn nữa anh ta đã có danh tiếng nên sẽ không ai muốn trở thành đối thủ của Tần Kiến Chương trong vụ kiện về lĩnh vực y tế cả.

Cố Thiệu Dũng muốn đi cầu xin Cố Họa Y giúp đỡ nhưng lại không muốn để Tần Kiến Chương ngạo mạn, vì vậy ông ta đập bàn mắng thư ký: “Gọi nhân viên pháp lý đến đây, nuôi cậu ta không phải để làm kiểng đâu!”
“Vâng, tôi sẽ đi ngay.”
Thư ký lon ton chạy đi, không lâu sau đã dẫn nhân viên pháp lý đến.

Khi nhân viên pháp lý nghe thấy tên của Tần Kiến Chương trên đường đi đến đây thì trong lòng vô cùng sợ hãi, sau khi vào phòng họp, anh ta cẩn thận nhìn Tần Kiến Chương.

“Thầy… thầy Tần, sao thầy lại đến đây? Em là nghiên cứu sinh do giáo sư Pháp Đại La hướng dẫn.

Thầy La và thầy cũng tính là anh em bạn học nhỉ.” Nhân viên pháp lý cố gắng xây dựng mối quan hệ, hy vọng có thể thông qua mối quan hệ này làm lắng xuống mọi chuyện.

Tần Kiến Chương liếc mắt nhìn nhân viên pháp lý, trong mắt tràn đầy khinh thường.

“Giáo sư La? Anh ta cũng xứng làm giáo sư hả? Sinh viên anh ta dạy cũng giống như anh ta thôi.

Đừng có bắt quàng làm họ với tôi.

Lúc nhận vụ kiện thì tôi không bao giờ để tình cảm xen lẫn vào.”
Nhân viên pháp lý lập tức đỏ bừng mặt, có chút xấu hổ đi đến bên cạnh Cố Thiệu Dũng.

“Không phải là tôi không có năng lực, mà là do người ta rất giỏi trong lĩnh vực kiện tụng y tế.

Tôi đứng cách người ta cả mười con phố, căn bản nói không lại anh ta, chứ đừng nói là thắng kiện.”
Cố Thiệu Dũng nhìn nhân viên pháp lý, ông ta cũng biết trình độ của nhân viên pháp lý công ty rất kém, giải quyết vụ kiện bình thường thì còn được, nếu để nhân viên pháp lý tranh luận với Tần Kiến Chương thì Cố Thiệu Dũng là người đầu tiên không yên tâm.

“Cậu không thể đi tranh chấp với cậu ta, vậy luật sư có thể tranh chấp cậu ta có những ai, bây giờ lập tức đi liên hệ cho tôi!”
Cố Thiệu Dũng căm hận nói.

Nhân viên tư pháp suy nghĩ một chút, lật xem danh bạ điện thoại nói: “Thầy Tần được coi là người lợi hại nhất trong kiện tụng y tế, những người lợi hại còn lại có giáo sư Trần và giáo sư Cao, tôi sẽ liên lạc với họ.”
Cố Thiệu Dũng gật đầu, cảm thấy chỉ cần tìm được người có trình độ tương đương với Tần Kiến Chương thì mới có thể trấn áp được sự kiêu ngạo của Tần Kiến Chương.

Tần Kiến Chương cười lắc đầu: “Ông Trần, ông Cao? Haha, bọn họ dám tiếp đơn của các người thì tôi sẽ đưa đầu cho các người đi đá bóng.

Những người đó đều là bại tướng dưới tay tôi, căn bản không dám kiện tụng với tôi đâu.”
Cánh tay cầm điện thoại của nhân viên pháp lý trở nên cứng ngắc, anh ta nhìn nút gọi trên màn hình nhưng lại không nhấn xuống được.

“Gọi! điện! thoại! Ngơ ngác ở đó làm gì!”
Cố Thiệu Dũng xấu hổ hối thúc.

Nhân viên pháp lý cuối cùng nhấn nút gọi, hồi hộp chờ kết nối cuộc gọi, sau đó nhanh chóng nói tình huống.

Ngay sau đó sắc mặt của nhân viên pháp lý bắt đầu trở nên khó coi, anh ta cúi đầu tiếp tục gọi một cuộc khác.

Cuộc điện thoại thứ hai rất nhanh đã kết thúc, nhân viên pháp lý mặt như đưa đám nói: “Không được rồi, bọn họ không muốn nhận, nói rằng đời này sẽ không cùng người họ Tần kia ra tòa.”
“Hahaha, các người cứ tiếp tục đi tìm luật sư đi, để tôi xem các người có thể tìm ai đấu với tôi, ở trong nước không có ai thắng được tôi trong vụ kiện y tế đâu.”
Tần Kiến Chương đắc ý nói.

Nhìn thấy bộ dạng đắc ý của Tần Kiến Chương, Cố Tuấn Hào nghiêng đầu nhìn Lý Phàm, châm chọc nói: “Đồ bỏ đi kia, gần đây không phải đặc biệt có năng lực sao? Anh có bản lĩnh thì đánh tên luật sư này đi.”
Lý Phàm lạnh nhạt nói: “Đàn ông chỉ nên dùng lý lẽ để phân cao thấp chứ không nên động tay động chân, sao có thể đánh nhau với luật sư được.”
“Ôi chao, người này rất sáng suốt.

Đánh luật sư là việc ngu xuẩn nhất trên đời.

Chỉ cần các người dám động một sợi lông của tôi thôi thì tôi sẽ kiện cho các người tán gia bại sản.

Tôi chỉ đến đây tạo một ít áp lực cho các người thôi, chúng tôi đã chuẩn bị một bất ngờ lớn phía sau.”
Cố Thiệu Dũng cúi thấp đầu, trong lòng hận không thể đạp Tần Kiến Chương xuống đất, ép Tần Kiến Chương nói ra ông chủ của Tần Kiến Chương rốt cuộc là ai.

Nhưng mà Cố Thiệu Dũng chỉ có thể nghĩ như vậy thôi, giống như Tần Kiến Chương đã nói, nếu đánh Tần Kiến Chương thì chỉ có thể khiến mình bị tổn thất mà thôi.

“Họa Y, con, con nhất định phải nói chuyện với ngài Kruff và nhờ ngài Kruff giúp đỡ.”
Cố Thiệu Dũng cuối cùng cũng chịu thỏa hiệp, vứt bỏ mặt mũi của mình sang một bên.

Lần này Cố Họa Y đã phản ứng lại, nhanh chóng nhìn Kruff nói: “Ông Kruff, xin ngài giúp chúng tôi liên hệ với luật sư nổi tiếng quốc tế với.”
Kruff vui vẻ gật đầu, lấy điện thoại ra nói: “Tôi sẽ liên lạc với luật sư Angel, là luật sư tranh chấp y tế quốc tế nổi tiếng nhất.”
Nghe đến tên luật sư Angel, sắc mặt Tần Kiến Chương trở nên vô cùng khó coi, mặc dù luật pháp trong nước và nước ngoài có một số điểm khác biệt nhưng đội ngũ luật sư dưới quyền Angel đều thông thạo luật pháp và điều khoản của các quốc gia.

Hơn nữa các luật sư dưới quyền của Angel đều rất giỏi, một vài người còn giỏi hơn Tần Kiến Chương hồi đó.

Có thể nói, Angel cử bất kỳ luật sư nào của mình đến đây cũng có thể đánh bại Tần Kiến Chương.

Các vụ kiện mà Tần Kiến Chương thua năm xưa hầu hết đều thua dưới tay những luật sư ưu tú đó.

Nhìn thấy Kruff bắt đầu gọi điện thoại, trong lòng Tần Kiến Chương rất lo lắng, cầu trời phật phù hộ, nhất định phải khiến Angel từ chối lời mời của Kruff.

Kruff gọi điện thoại nói vài câu, đột nhiên cảm xúc trở nên cáu kỉnh: “Anh nói cái gì? Không thể phái người qua sao? Anh đây là không cho tôi mặt mũi sao!”
“Kruff, tôi đã nhận ủy thác độc quyền của Tây Môn Chí Bằng, vì vậy trong thời gian hai năm chỉ có thể bào chữa cho công ty của Tây Môn Chí Bằng, xin lỗi tôi thực sự bó tay.”
Kruff bất lực đặt điện thoại xuống: “Xin lỗi, tôi cũng bó tay.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui