Thiếu Chủ Bí Mật


Sở Trung Thiên gọi một vòng điện thoại, hỏi hết địa đầu xà các nơi của Hán Thành, cuối cùng cũng có được một chút xíu tin tức.

“Cướp từ vùng khác tới đặc biệt lái xe chở đất dựa vào tai nạn xe cộ giết người sao? Xe chở đất? Không tốt!”
Trong lòng Sở Trung Thiên căng thẳng, nếu quả thật là cướp như trong tin tức nói, sợ là sau khi bọn họ biết Lý Phàm đậu ở trên đường sẽ chủ động đụng tới.

Đây chính là xe chở đất! Xe nhỏ bị xe chở đất đụng vào, trên căn bản không có đường sống.

Nghĩ đến nếu Lý Phàm ở địa bàn của hắn bị đụng chết, mồ hôi lạnh sau lưng Sở Trung Thiên chảy xuống, nếu nói như vậy, sợ là hắn cũng sẽ chôn theo Lý Phàm.

“Tất cả mọi người hết tốc lực tiến về phía trước! Dùng tốc độ nhanh nhất để đi cho tôi, đèn đỏ cũng xông qua cho tôi, nếu như có xe cản đường thì đụng ra cho tôi!”
Sở Trung Thiên hạ ngoan tâm, cho dù là chọc tới phiền toái lớn bằng trời, cũng phải vào hôm nay cược mạng đi bảo vệ Lý Phàm.

“Dạ, ngài Thiên ngài đừng khẩn trương, chúng ta cách đường lớn Tân Giang đã rất gần, không cần lo lắng.”
Thủ hạ thấy Sở Trung Thiên quá khẩn trương, không nhịn được khuyên một câu.

Sở Trung Thiên không phản ứng lại thủ hạ, mà híp mắt nhìn xe cộ bốn phía, suy nghĩ một chút nói một chút: “Để cho tất cả mọi người đều chú ý xe chở đất, chỉ cần là trên đường nhìn thấy xe chở đất, toàn bộ cản dừng lại.”
“Ngài Thiên, có cần thiết như vậy không?”
Thủ hạ có chút không hiểu hỏi.

“Thi hành là được, nhanh.”
Thủ hạ cúi đầu cầm điện thoại di động lên bắt đầu gửi tin nhắn trong nhóm, để người trên các xe cũng chú ý xe chở đất trên đường.

Trên đường một chiếc xe chở đất gào thét tới, thủ hạ của Sở Trung Thiên lái xe ép xe chở đất ép ngừng ở ven đường.

Tài xế xe chở đất mặt đầy ngơ ngác nhìn người cản xe, có chút không biết rõ chuyện gì.

“Các ngươi muốn chết có phải hay không, vừa rồi nếu không phải tôi đạp thắng xe, có thể đụng chết các ngươi!”
Tài xế xe chở đất căm tức nói.

Xe chở đất cũng cần kéo nhiều chạy nhanh, chạy chậm thì kiếm được ít tiền.

“Kêu cái gì mà kêu, lão tử là thủ hạ của ngài Thiên, cản xe chở đất là mệnh lệnh của ngài Thiên, không muốn chết cả nhà thì thành thật đi.”
“Trời, ngài Thiên.”
Tài xế xe chở đất lập tức kinh sợ, đây chính là đại lão lớn nhất Hán Thành, đừng nói tài xế xe chở đất, cho dù là ông chủ công ty xe chở đất cũng không dám chọc Sở Trung Thiên.

“Mấy vị huynh đệ, ngài Thiên cản xe chở đất chúng tôi làm gì, chúng tôi cũng chỉ là lăn lộn ăn miếng cơm mà thôi, chẳng lẽ Ngài Thiên muốn vào quân giới xe chở đất? Vậy cũng phải đi tìm phiền toái của ông chủ chúng tôi chứ.”
Tài xế xe chở đất còn băn khoăn phải kéo nhiều chạy nhanh, nếu như bị cản ở trên đường, vậy thu nhập cũng sẽ bị bớt đi không ít, hơn nữa chạy không đủ chuyến còn bị trừ tiền.

“Sao ông nhiều chuyện như vậy, có cướp lái xe chở đất muốn gây ra tai nạn xe cộ, chúng ta đang thay trời hành đạo bắt cướp, ông biết tin tức gì không? Biết gì thì nói ngay, đừng làm trễ nãi chúng ta khuếch trương chính nghĩa.”
Tài xế xe chở đất sững sốt một chút, không nghĩ tới một tên côn đồ nhỏ há mồm thay trời hành đạo, ngậm miệng khuếch trương chính nghĩa.

Chỉ là nghe thấy cướp muốn lái xe chở đất gây ra tai nạn xe cộ, tài xế xe chở đất cũng có chút tức giận, đây không phải là rõ ràng chụp chậu cứt cho ngành xe chở đất sao.

“Tôi nhớ ra rồi, sáng nay khi đoàn xe chúng tôi làm việc thiếu ba xe, gọi điện thoại cũng không có ai nghe, chúng tôi cũng suy nghĩ ba tên cháu trai kia xảy ra chuyện rồi, bây giờ bọn họ người và xe cũng không tìm được, tôi đoán chừng sợ là có liên quan đến chuyện cướp mà anh nói, tôi nói cho anh biển số xe của bọn họ.”
Tài xế xe chở đất nói ra biển số xe của ba chiếc xe bị mất tích, tên côn đồ không dám thờ ơ, hưng phấn gửi cho thủ hạ bên người Sở Trung Thiên, gọi điện thoại hồi báo tình huống.

Thủ hạ báo cáo tình huống lại cho Sở Trung Thiên, Sở Trung Thiên lập tức nói: “Thông báo đi, gặp phải ba chiếc xe chở đất này, cho dù chết cũng phải gắt gao ngăn lại cho tôi!”
“Vâng.”
Thủ hạ làm việc, gửi vào các nhóm biển số xe của ba chiếc xe chở đất, để bọn tiểu đệ cũng chú ý một chút.


Cố Họa Y thấy Lý Phàm ngồi ở ghết sau rất khó chịu, vì vậy xuống xe mở cửa sau, ngồi vào trong xe ôm lấy đầu Lý Phàm, để đầu Lý Phàm tựa vào trên bắp đùi của cô.

Nhẹ nhàng lau mồ hôi trên mặt Lý Phàm, nhìn sắc mặt có chút tái nhợt của Lý Phàm, Cố Họa Y đau lòng đến gấp gáp.

“Lý Phàm, anh thế nào rồi, anh ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện, tôi và Xuyến Xuyến đều không thể không có anh.”
Lý Phàm đưa tay ra, đôi tay ngọc của Cố Họa Y vội vàng cầm lấy tay Lý Phàm đưa ra.

“Đừng lộn xộn, anh cũng đã như vậy rồi thì nằm yên đi, nếu không tôi gọi điện thoại cấp cứu, để xe cứu thương tới, trên xe cứu thương có bác sĩ cấp cứu.”
“Không cần, tôi chỉ nằm như vậy một lát là được.”
Lý Phàm nhắm mắt lại, đầu ở trên đùi Cố Họa Y nhẹ nhàng lúc lắc một cái.

Bây giờ tình trạng của Lý Phàm nói nhẹ không nhẹ, nói nặng cũng không nặng, chỉ là hấp thu lượng rượu cồn quá lớn dẫn đến.

Lý Phàm đang toàn lực hóa giải rượu cồn trong cơ thể, điều này cần một chút thời gian.

Nhưng, bây giờ kẻ địch lớn nhất của Lý Phàm chính là thời gian.

Cố Họa Y mím môi một cái, còn muốn khuyên Lý Phàm một chút, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra.

Tích tích tích.

Một chuỗi tiếng còi xe truyền tới, trong dòng xe chạy một chiếc xe chở đất đâm trái đâm phải điên cuồng chạy, đưa tới sự bất mãn của rất nhiều tài xế, vì vậy rối rít ấn còi.

Tên cướp lái xe chở đất căn bản không để ý tới tiếng còi của những chiếc xe khác, chỉ nhìn chằm chằm chiếc xe đậu ở đường đối diện.

Đó là xe của Cố Họa Y, cũng là mục tiêu tên cướp muốn đâm.

“Ở đường xe hướng ngược lại, bây giờ số lượng xe chạy có chút lớn, trực tiếp đâm sợ là có chút khó khăn.”
Tên cướp tướng mạo hung ác lấy điện thoại ra, gửi ghi âm vào cuộc trò chuyện nhóm: “Tôi đã phát hiện mục tiêu, đậu ven đường ở đường xe hướng ngược lại, bây giờ số xe chạy có chút nhiều, trực tiếp đâm không quá thực tế, tôi lái xe đi về trước một chút nằm ngang ở trên đường cản đường, các ngươi chờ lượng xe ít đi thì trực tiếp đâm, đâm thật mạnh!”
“Được, lão đại nhanh đi cản đường đi, dòng xe chạy có thể ít đi một phần ba, tôi lập tức đâm liên hoàn đến, tái hiện phong thái đâm liên hoàn đoạt mệnh.”
“Vậy Lão Nhị đâm liên hoàn đoạt mệnh, chờ kiểm tra thiếu thì bổ khuyết, nếu chưa đâm chết thì tôi bổ thêm.”
“Được rồi, các ngươi chuẩn bị.”
Tên cướp tướng mạo hung ác để điện thoại di động xuống, hung hăng đạp cần ga một cước, lái xe chở đất tiếp tục đi về phía trước, lúc cách vị trí xe của Cố Họa Y hơn ba trăm mét, đột nhiên xoay tay lái, đụng phải một chiếc xe chở hàng lớn chạy hướng ngược.

Sau khi xe chở đất và xe chở hàng lớn đụng nhau, chặn đứng một bên đường của xe Cố Họa Y.

“Bên này tôi đã chặn đường, các người mau hành động!”
“Nhận được!”
Hai tên cướp còn lại bắt đầu gia tăng tốc độ, nhìn dòng xe hướng ngược dần dần giảm bớt, trên mặt của hai người đều lộ ra nụ cười hưng phấn.

Cũng trong lúc này, Sở Trung Thiên đưa đoàn xe thủ hạ đoàn xe lái thật nhanh, vì tiện việc chỉ huy, xe Mercedes Benz của Sở Trung Thiên lái ở phía trước nhất.

“Ngài Thiên, hai chiếc xe chở đất trước mặt hình như là biển số vừa rồi thông báo.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui