Thiếu Chủ Bí Mật


Cố Họa Y trừng mắt nhìn Từ Vân Vân, ra hiệu cho cô ta đừng nói linh tinh về những chuyện trong quá khứ nữa.

Từ Vân Vân bĩu môi ngẩng đầu lên nói: “Cậu lườm mình làm gì? Tất cả những gì mình nói đều là sự thật, cậu tự đếm trên đầu ngón tay xem xem những thiếu gia nhà giàu ngày xưa theo đuổi cậu có ai mà tài sản gia đình dưới ba nghìn tỷ chứ? Những người không có nổi ba nghìn tỷ đều ngại không dám bắt chuyện với cậu.


“Cậu nói đi rốt cuộc là vì sao cậu lại kết hôn với kẻ nghèo kiết xác như Lý Phàm cơ chứ? Khi đó mình còn tưởng rằng cậu chỉ là coi anh ta là bia đỡ đạn mà thôi, dùng xong thì vứt đi, bây giờ hai người lại yêu thương nhau thật lòng, đúng là khiến mình mở mang tầm mắt.


“Vân Vân, cậu mà còn nói vậy thì chúng ta sẽ không đến dự buổi yến tiệc nữa, cậu đi mà nhờ ai đó giúp đỡ.”
Cố Họa Y xị mặt nói.

Từ Vân Vân đột nhiên lo lắng, nhanh chóng nắm lấy cánh tay của Cố Họa Y và lắc qua lắc lại làm nũng.

“Đừng mà, mình không nói nữa là được chứ gì, nếu cậu không giúp mình thì không ai có thể giúp mình được.

Nếu đi nhờ người khác, sợ rằng bọn họ đều chỉ nghĩ đến việc tranh giành với mình thôi, đều là chị em thân ai nấy lo, vẫn là Cố Họa Y cậu với mình là chị em tình thân.”
Cố Họa Y bất lực liếc nhìn Từ Vân Vân, trả điện thoại lại cho cô: “Coi như giúp cậu nốt lần này, lần sau nếu còn có chuyện như vậy đừng có tìm tới mình nữa đấy.”
“Chắc chắn sẽ không có lần sau, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta mau sửa soạn rồi đi thôi, nhanh nhanh được mở mang tầm mắt, nghe nói là sự kiện lần này có quy mô khá lớn đấy.”
Từ Vân Vân giục Cố Họa Y đi sớm, làm cô không có tâm trí đâu mà làm việc tiếp, chỉ có thể thu dọn đồ đạc chuẩn bị tan làm.

Lý Phàm xách túi giúp Cố Họa Y và đi ở phía sau Cố Họa Y và Từ Vân Vân.

Đến bãi đỗ xe của công ty, khi Cố Họa Y chuẩn bị lái ô tô của mình, Từ Vân Vân đã lắc lư chiếc chìa khóa xe BMW trên tay.

“Họa Y, đừng lái chiếc xe ấy nữa, xe của cậu tới đó còn không được vào bãi đỗ xe, đi chiếc BMW của mình đi.”
Giờ phút này trong lòng Từ Vân Vân tràn đầy đắc chí, trước kia cô ấy đi đâu cũng Cố Họa Y lấn át, chỉ có thể làm nền cho cô ấy, nhưng bây giờ xe của mình lại xịn hơn xe của Cố Họa Y rất nhiều, khiến Từ Vân Vân lơ lửng trên mây.

Lại nghĩ tới sau này nếu có thể gả cho một người đàn ông giàu có, vậy thì càng đè bẹp Cố Họa Y trên mọi phương diện rồi, đến lúc đó có thể khiến cô ấy làm nền cho mình tỏa sáng.

Cố Họa Y do dự một lúc, cuối cùng vẫn đi về phía chiếc BMW của Từ Vân Vân.

Từ Vân Vân mỉm cười ngồi ở ghế lái, Cố Họa Y ngồi ở ghế phụ, Lý Phàm xách theo túi ngồi ở phía sau.

Chiếc BMW từ từ khởi động, Từ Vân Vân vừa lái xe vừa nói: “Chiếc xe này là do bạn trai cũ của tôi tặng đấy, vốn dĩ tôi muốn có chiếc Mercedes-Benz cơ, có điều mặc dù nó rất thoải mái, nhưng lúc lái xe không đã bằng chiếc BMW.”
“Ha ha.”
Lý Phàm cười lạnh một tiếng, trong tiếng cười lộ ra vẻ khinh bỉ.

Từ Vân Vân nhìn chằm chằm Lý Phàm qua kính chiếu hậu: “Anh cười cái gì, có giỏi thì mua một chiếc cho Họa Y đi, đừng nói là Mercedes-Benz hay BMW, anh mua được cho cô ấy chiếc Audi là được.”
“Đúng là chẳng có gì to tát, hai ngày nữa tôi sẽ mua cho Họa Y một chiếc.”
Lý Phàm thản nhiên nói.

“Ồ, khoác lác thì không mất tiền phải không, còn nói hai ngày nữa sẽ mua cho Họa Y, anh giỏi giang đến vậy sao, mua ngay bây giờ cho Họa Y đi, tôi biết hết giám đốc tiếp thị của các tiệm chuyên bán xe, có cần tôi gọi điện cho họ liên hệ ngay bây giờ luôn không, còn có thể giảm giá thêm cho anh nữa.”
Từ Vân Vân chế nhạo, cô ta cảm thấy Lý Phàm chắc chắn không thể mua nổi xe.

Cố Họa Y day day trán, cô không ngờ Lý Phàm và Từ Vân Vân lại bất hòa như vậy, từ khi gặp mặt họ đã không hợp với nhau.

“Vân Vân, mình sắp nổi giận tới nơi rồi đấy.”
Cố Họa Y xị mặt nói.

Từ Vân Vân bĩu môi, vẻ mặt đầy bất mãn: “Họa Y, cậu cứ bao che cho anh ta như vậy, có phải vì thấy anh ta đáng thương nên bản năng làm mẹ trỗi dậy, nuôi nấng như con không hả?”
“Không phải như cậu nghĩ đâu, Lý Phàm, anh ấy là người có năng lực, chỉ là không tỏ vẻ khoe khoang gì thôi.”
Cố Họa Y miễn cưỡng giải thích hộ anh ấy.

Cố Họa Y chưa rõ Lý Phàm là người như thế nào, nhưng sau bao nhiêu chuyện đã xảy ra, cô có thể chắc chắn rằng anh ấy là người rất giỏi giang.

Có lẽ tiền bạc, danh vọng và quyền lực không là gì đối với Lý Phàm, nhưng Cố Họa Y cảm thấy rằng nếu anh muốn, thì có thể dễ dàng đạt được những thứ đó.

Từ Vân Vân vốn đã muốn kiềm chế không nói gì nữa, dù gì thì lừa gạt Cố Họa Y đến bữa tiệc rượu mới là việc chính, chỉ cần cô tới đó, thì Từ Vân Vân sẽ nhận được rất nhiều lợi ích.

Nhưng khi nghe Cố Họa Y nói rằng Lý Phàm chỉ là không khoe khoang thể hiện mà thôi, Từ Vân Vân không nhịn được nữa: “Họa Y, cậu vì muốn bảo vệ anh ta mà còn nói dối nữa, chuyện này hơi quá đáng rồi thì phải.

Cậu còn coi mình là bạn thân nữa hay không, mình chỉ nói đùa rằng chồng cậu là thứ vô dụng một chút mà thôi, cũng chẳng nói anh ta không phải con người.


Sắc mặt của Cố Họa Y lập tức trở nên lạnh lùng, ánh mắt lạnh băng nhìn Từ Vân Vân khiến cô ta vô cùng căng thẳng.

“Ấy, Họa Y, cậu đừng tức giận, mình là người hèn hạ nhất, chỉ thuận miệng nói vậy thôi, cậu đừng cho là thật, mình thật sự không có ý xấu.” Từ Vân Vân luống cuống giải thích.

“Xin lỗi Lý Phàm đi.”
Cố Họa Y lạnh lùng nói.

Từ Vân Vân liếc nhìn Lý Phàm qua kính chiếu hậu, trong lòng tức giận lắm, đến nỗi khuôn mặt trở nên đỏ bừng.

Không ngờ lại phải xin lỗi kẻ vô dụng này, bà đây chỉ nói một câu đúng sự thật thôi mà!
Thôi bỏ đi, vì những lợi ích kia cứ nhịn vậy, đến bữa tiệc rượu tìm người đến xử lý tên ngu xuẩn vô dụng này là được rồi!
Cũng phải cho Cố Họa Y thấy nữa.

Từ Vân Vân trong lòng vô cùng căm giận, cố nặn ra một nụ cười, giọng nói gượng gạo: “Xin, xin lỗi anh Lý Phàm, lúc nãy tôi nói chuyện mà không nghĩ ngợi gì, anh đừng giận tôi nhé.”
“Không sao đâu, tôi đã quen rồi.”
Lý Phàm thờ ơ nói.

Từ Vân Vân muốn khóc tới nơi, anh đã quen như vậy rồi mà còn không biết điều khuyên Cố Họa Y trước đi, cứ phải đợi đến khi bà đây xin lỗi rồi mới nói, anh đang tát vào mặt mình đấy à!
Lý Phàm nhìn một bên góc mặt của Từ Vân Vân và nói: “Tôi đã quen được xin lỗi, cô không phải là người đầu tiên, cũng không phải là người cuối cùng xin lỗi tôi.

Nhiều người có mắt không tròng quá tôi cũng không biết phải làm sao.”
Từ Vân Vân suýt nữa phun ra máu, chỉ cảm thấy máu khắp toàn thân đang dồn lên não, như thể muốn phun ra khỏi đỉnh đầu vậy.

Ức hiếp, ức hiếp người ta quá đáng!
Từ Vân Vân đỏ mặt tía tai, hai tay cầm vô lăng không ngừng run rẩy, đã không còn giữ chặt được tay lái, chiếc xe BMW đang đi trên đường nghiêng qua trái quẹo qua phải, những chiếc xe phía sau không ngừng ấn còi bíp bíp.

“Họa Y, cậu không quản chồng cậu đi.”
Giọng nói của Từ Vân Vân thoáng nghẹn ngào.

“Những gì Lý Phàm nói đều là sự thật.”
Cố Họa Y bình thản nói: “Dừng xe bên vệ đường đi, tâm trạng cậu không được tốt, đừng nên lái xe.”
Từ Vân Vân lau đi nước mắt nơi khóe mắt, tập trung tinh thần dừng xe ở ven đường: “Hai người ai lái đi, tôi không lái được.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui