“Che giấu sâu như vậy?”
Đầu óc Cố Bội Sam vẫn giống như một nồi cháo, cô ta căn bản không hiểu ý tứ của Từ Vân Vân.
Từ Vân Vân lắc đầu, châm chọc cười nói: “Không phải cho đến bây giờ cô vẫn còn tưởng Lý Phàm là rác rưởi đấy chứ, nếu anh ta là rác rưởi, sợ là trên thế giới này sẽ không có mấy người đàn ông không phải là rác rưởi.”
“Tại sao anh ta lại không phải là rác rưởi!”
Cố Bội Sam còn muốn nói nữa, lại bị Từ Vân Vân hắt một ly nước lạnh lên mặt.
“Cô tỉnh dậy đi, vừa rồi cậu ba Lâm chật vật như thế nào cô không thấy hay sao! Một mình Lý Phàm đánh chó cậu ba Lâm giống như chó nhà có tang! Tần Kế Nghiệp trâu bò như vậy, miệng luôn nói mình là tay sai của Lý Phàm, vì bảo vệ Lý Phàm thiếu chút nữa bị đánh chết, đây là điều mà rác rưởi có thể làm được?”
Cố Bội Sam yên lặng lau vết nước trên mặt, đầu óc đã bình tĩnh hơn rất nhiều.
Từ Vân Vân nói những lời này Cố Bội Sam đều thừa nhận, đến bây giờ nhất định phải thừa nhận Lý Phàm không phải là người bình thường, nhưng cái tên bất lực chết tiệt này, sao đột nhiên lại trở nên mạnh mẽ như vậy!
“Cho tôi một điếu thuốc.”
Cố Bội Sam thất thần nói.
Từ Vân Vân lấy ra một điếu thuốc đưa cho Cố Bội Sam, mỉm cười nói: “Cố Họa Y giấu diếm lâu như vậy, có lẽ là sợ Lý Phàm biểu hiện quá ưu tú, sẽ dẫn tới rất nhiều phụ nữ mơ ước, cô ta thật sự là quá ích kỷ.”
“Sao, cô đã động tâm với Lý Phàm?”
Cố Bội Sam hít một hơi thật sâu, trong lòng cũng hơi rung động.
Phụ nữ sinh ra chính là để phụ thuộc vào kẻ mạnh, Cố Bội Sam và Từ Vân Vân đi lại giữa đám con cháu nhà giàu đông đảo, còn không phải là vì có thể tìm được người đủ mạnh để dựa vào.
Chỉ là các cô vẫn chưa tìm được bạch mã vương tử mạnh mẽ như tưởng tượng, nhưng biểu hiện của Lý Phàm khiến các cô đều động tâm.
“Tất nhiên là động tâm, Cố Họa Y dựa vào cái gì!”
Từ Vân Vân hơi oán giận nói.
Cố Bội Sam gật gật đầu, phụ họa nói: “Đúng vậy, cô ta dựa vào cái gì, nhiều lắm chỉ là xinh đẹp hơn chúng ta một chút, nhưng chính là bởi vì xinh đẹp một chút như vậy, từ nhỏ đến lớn cô ta lại có nhiều hơn chúng ta!”
“Cướp lấy Lý Phàm, cho dù là vì chính chúng ta, hay là vì ghê tởm Cố Họa Y, ít nhất chúng ta phải ngủ với người đàn ông của Cố Họa Y mới có thể làm dịu cơn tức này!”
Ánh mắt Cố Bội Sam sáng ngời, trong nháy mắt não bổ sung ra vô số câu chuyện của anh rể và cô em vợ, mình mới là nước gần lâu đài, khẳng định phải lên mặt trăng trước!
Lý Phàm nếu không phải là rác rưởi, chị đây tự nhiên cũng phải thay đổi thái độ, nếu như có thể cướp được Lý Phàm từ trong tay Cố Họa Y, đến lúc đó Cố Họa Y nhất định sẽ bi phẫn muốn chết.
Cố Bội Sam nghĩ từ nhỏ đến lớn, những thứ mình muốn có được, nhưng cuối cùng lại rơi vào tay Cố Họa Y, nghĩ đến những anh chàng đẹp trai mình để ý, lại nhờ mình đưa thư tình cho Cố Họa Y, ngọn lửa ghen tị trong mắt cô ta càng ngày càng mãnh liệt.
Lấy lại, phải lấy lại tất cả những gì đã bị mất!
Cố Họa Y, nếu cô coi Lý Phàm là bảo vật, vậy tôi sẽ đoạt lấy Lý Phàm, đến lúc đó để cho cô đứng ở một bên nhìn!
Hung hăng nghiền nát đầu thuốc lá, Cố Bội Sam đứng dậy chuẩn bị rời đi, lại bị Từ Vân Vân kéo lại.
“Cô đang vội vã đi tìm Lý Phàm hay sao? Nhưng đừng quên Lý Phàm vừa rồi đối xử với cô như thế nào, hơn nữa bây giờ cô như thế này cũng không thích hợp đi gặp anh ta.”
“Cô muốn làm gì?”
Cố Bội Sam nhìn Từ Vân Vân với vẻ đề phòng.
“Ha ha, muốn đoạt Lý Phàm vào tay, chúng ta có lẽ phải trợ giúp lẫn nhau mới được, cô em vợ cộng thêm bạn thân, tôi nghĩ cho dù Cố Họa Y có dùng hết sức lực cũng không phòng thủ được chúng ta.”
Cố Bội Sam trầm ngâm một chút, chậm rãi gật đầu, một lần nữa ngồi xuống, cùng với Từ Vân Vân bắt đầu bàn bạc chi tiết hợp tác.
……
Ba người Lý Phàm về đến nhà, Vương Cẩn Mai vốn định quát lớn vì Lý Phàm chạy loạn buổi tối, nhưng nhìn thấy Cố Họa Y và Trần Hiểu Đồng tay trong tay đi vào cửa, cả người bà ta ngẩn ra.
“Họa Y, cô gái này là ai?”
“Cháu chào cô ạ, cháu là Trần Hiểu Đồng, là bạn của chị Họa Y, hai ngày nay trong nhà cháu có một số việc, cho nên tạm thời phải ở nhà chị.”
Trần Hiểu Đồng lộ ra nụ cười ngọt ngào.
Vương Cẩn Mai vui vẻ cười nói: “Cháu cứ ở nhà cô thoải mái, trong nhà nhiều người náo nhiệt hơn, cháu và Họa Y ở một phòng, để Lý Phàm ngủ ở trong phòng khách là được.”
Lý Phàm bĩu môi, bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Cố Họa Y kéo tay Lý Phàm, nhẹ nhàng nắm tay Lý Phàm một cái.
Lý Phàm nở nụ cười đáp lại Cố Họa Y, hiểu được vợ đang trấn an mình.
“Lý Phàm, cậu còn không lăn đi đun nước rửa chân, còn đứng ở đó làm gì.”
Vương Cẩn Mai lạnh lùng nói.
“Vâng, con đi ngay.”
Lý Phàm xoay người đi về phía phòng bếp, Trần Hiểu Đồng hơi kinh ngạc nhìn bóng lưng Lý Phàm, không nghĩ rằng thiếu chủ Long Môn lại không có địa vị ở trong nhà như vậy.
Không phải là người nhà họ Cố nên hầu hạ Lý Phàm thật tốt, coi Lý Phàm là tổ tiên để phụng dưỡng hay sao?
Không đúng, chắc là Lý Phàm còn chưa biểu lộ thân phận của mình.
Trần Hiểu Đồng cân nhắc rõ mọi chuyện, nội tâm rất kính nể đối với Lý Phàm, cảm thấy hoàn cảnh của Lý Phàm còn bi thảm hơn so với mình, nghĩ đến đây thái độ trong lòng Trần Hiểu Đồng đối với Lý Phàm lại xảy ra biến hóa nhỏ bé.
Vương Cẩn Mai nhiệt tình chào hỏi bảo Trần Hiểu Đồng ngồi xuống, lôi kéo tay Trần Hiểu Đồng nói chuyện vài câu, đề tài chuyển sang Trần Hiểu Đồng đã kết hôn hay chưa, khi nghe Trần Hiểu Đồng còn chưa kết hôn, Vương Cẩn Mai càng nhiệt tình hơn.
“Họa Y à, anh họ Tông Huyền của con cũng chưa kết hôn, con cảm thấy Hiểu Đồng và anh họ con có xứng đôi không, mẹ cảm thấy có thể giới thiệu cho bọn họ quen biết, chưa biết chừng có thể thành một mối nhân duyên đấy.”
Vương Cẩn Mai cân nhắc giới thiệu cháu trai của mình cho Trần Hiểu Đồng, Trần Hiểu Đồng hơi ngượng ngùng cúi đầu nói: “Cô ơi, gia đình cháu đã đính hôn cho cháu rồi.”
“Đính hôn thì sao, kết hôn còn có thể ly hôn, chuyện lớn như vậy nhất định phải nghiêm túc cân nhắc, cô hối hận lúc ấy đã gả Họa Y cho Lý Phàm, hai.”
Vương Cẩn Mai thở dài nói.
“Ồ? Anh Lý Phàm rất tốt, sao cô có thể hối hận chứ? Nếu chị Họa Y không cần anh Lý Phàm nữa, cháu nhất định sẽ gả cho anh Lý Phàm.”
Trần Hiểu Đồng nghiêm túc nói.
Vương Cẩn Mai kinh ngạc trợn trừng mắt, cảm thấy đầu óc Trần Hiểu Đồng có phải có vấn đề hay không, sao có thể cảm thấy Lý Phàm tốt chứ.
“Cái thằng Lý Phàm rác rưởi kia có cái gì tốt, một xu cũng không kiếm được được, còn vô công rồi nghề, nếu không phải Họa Y nuôi nó, nó đã sớm chết đói bên đường rồi.”
Vương Cẩn Mai nhịn không được nhổ nước bọt nói.
Trần Hiểu Đồng đảo mắt một vòng, trong lòng có chủ ý, cảm thấy có thể tác động lên Vương Cẩn Mai, nếu Vương Cẩn Mai tách Lý Phàm và Cố Họa Y ra, vậy mình sẽ có cơ hội lên trên!
Cố Họa Y khẽ nhíu mày, trong lòng nổi lên một tia chua xót, mặc kệ Trần Hiểu Đồng nói thật hay là nói đùa, những lời vừa rồi của cô ta đều khiến Cố Họa Y cảm thấy không thoải mái.
“Mẹ, mẹ đừng nói Lý Phàm cả ngày không tốt, Lý Phàm rất tốt, mẹ không thấy Hiểu Đồng cũng cảm thấy Lý Phàm tốt hay sao.”
“Hừ, đó nhất định là Lý Phàm rót cho Hiểu Đồng bùa mê thuốc lú gì rồi, loại rác rưởi này rất giỏi lừa gạt phụ nữ.”.