Thiếu Chủ Bí Mật


Nếu tốc độ não bộ nhanh, nhưng cơ thể lại không theo kịp, thì rất dễ xuất hiện tình huống động tác biến dạng, như vậy sẽ để lộ sơ hở.

Hơn nữa cơ thể không cảm thấy đau đớn, không có nghĩa là năng lực phòng bị thật sự tăng cao.

Nếu xương cốt bị gãy, ngược lại vì không cảm thấy đau đớn, mà không thể đưa ra phán đoán tốt về tình trạng cơ thể mình.

Nên thuốc mà mấy người Cletti nắm giữ không phải là thuốc cực kỳ tốt, thậm chí có thể nói là thuốc khá thất bại.

Nhưng đây là thuốc tốt nhất mà mấy người Cletti nắm giữ, thuốc cường hóa mà Long Môn phát minh thật sự rất lợi hại, nhưng bọn họ hoàn toàn không lấy được.

Bruce do dự, trán nổi gân xanh, cực kỳ nghiêm túc nói: “Ông đừng nói nhiều như thế nữa, đến lúc đó cứ tiêm cho tôi là được, Cletti, tôi hy vọng anh có thể thực hiện lời hứa của mình, nếu tôi chết trên võ đài, các anh phải chăm sóc người nhà của tôi.”
“Không thành vấn đề, nếu thật sự có giây phút đó, chắc chắn tôi sẽ chăm sóc tốt người nhà của cậu.”
Bruce nhắm mắt lại, trầm giọng nói: “Được, mọi người để tôi yên tĩnh một lát đi.”
Cletti ra hiệu, huấn luyện viên quyền anh và bác sĩ lần lượt rời khỏi phòng nghỉ ngơi.

Cletti là người rời đi cuối cùng, anh khẽ đóng cửa lại, rồi đi vào văn phòng Thompson.


7 giờ 50 phút, Lý Phàm một mình đi tới quán huấn luyện quyền anh.

Sở Trung Thiên đang đứng ở cửa phụ để đón Lý Phàm, thấy anh tới thì sốt sắng bước đến.

“Cậu Lý, sao giờ cậu mới tới? Cuộc thi đấu của cậu được đẩy lên trận đầu tiên rồi, nghe nói là có nhân vật lớn sắp tới đây.”
“Nhân vật lớn? Là ai vậy?”
“Tôi cũng không biết cụ thể là ai, ngoài ra tôi thấy hình như Bruce – đối thủ của cậu hơi khác thường, có rất nhiều huấn luyện viên quyền anh và bác sĩ đi vào phòng nghỉ của cậu ta, không biết bọn họ đang làm gì.”
Lý Phàm khẽ cười, không hề để tâm đến lời nói của Sở Trung Thiên.

“Được rồi, ông đừng căng thẳng như thế, có phải cuộc thi của tôi sắp bắt đầu rồi đúng không?”
“Vâng, chưa tới 10 phút nữa sẽ bắt đầu.”
Sở Trung Thiên dẫn Lý Phàm vào phòng thay đồ.

Lý Phàm thay đồ thi đấu, rồi cực kỳ ung dung đi vào con đường ra trận, bắt đầu chờ đợi.

Trong quán huấn luyện quyền anh đã chật kín người vây xem, Long Hậu đang ngồi trong phòng bao tầng hai.

“Cuộc thi lần này không xảy ra sai sót nào chứ?”
Long Hậu lạnh nhạt hỏi.

“Không ạ, tôi đã liên lạc với họ, bảo họ đẩy cuộc thi đấu giữa Lý Phàm và Bruce lên trước nhất, Bruce là quyền thủ rất lợi hại, mạnh hơn Nộ Lãng lần trước rất nhiều.”
Trong lòng Trương Đức Võ tràn đầy mong đợi, nếu Bruce có thể đánh chết Lý Phàm tại chỗ, thì đó là kết quả tốt đẹp nhất.

MC trận đấu bước lên võ đài, ánh đèn đang chiếu lên người ông ta.

“Chào mọi người, trận đấu quyền anh ngầm quốc tế mà nhiều người mong đợi sắp sửa bắt đầu, Bruce – võ sĩ da trắng số một của chúng ta sẽ đánh mở màn, đối thủ của cậu ấy là Lý Phàm – tuyển thủ bản địa dự thi với thân phận dự bị.”
“Tiếp theo, xin mời tuyển thủ Lý Phàm của chúng ta lên võ đài, tôi muốn mọi người làm quen cậu ấy một chút, tôi đã nóng lòng muốn hỏi cậu ấy mấy câu rồi.”
Ánh đèn chiếu về phía lối ra con đường để quyền thủ bước lên đài, Lý Phàm bước ra ngoài, sải bước đi lên võ đài.

“Ha ha, tuyển thủ Lý Phàm đúng không, cậu nhìn vóc dáng cậu xem, còn gầy hơn tôi nghĩ nữa, lẽ ra vóc dáng quyền thủ đều rất cao lớn rắn chắc, nhưng tôi thấy cậu không có cơ bắp gì mấy.”
MC hơi khinh bỉ nhìn Lý Phàm, cảm thấy anh quá gầy, hoàn toàn không có vóc dáng mà quyền thủ nên có.

“Tôi có bao nhiêu cơ bắp cũng chẳng liên quan gì, miễn sao tôi có thể đánh thắng là được, đúng không?”
Lý Phàm lạnh nhạt nói.

“Đúng vậy, xem ra tuyển thủ mới của chúng ta cực kỳ tự tin, vậy để tôi mời Bruce lên võ đài.”
MC vừa dứt lời, Bruce đã bước lên võ đài.

Không ít người giàu có làm khán giả bên dưới là khách quen trong quyền anh ngầm quốc tế, bọn họ tới đây không những để tận mắt chứng kiến sự căng thẳng kích thích từ trận đấu, mà còn để cá cược.

“Trời ơi, không ngờ lại là cuộc chiến giữa Bruce và Lý Phàm, xem ra Lý Phàm này sắp tiêu đời rồi, chưa kịp nổi danh đã phải chết trên võ đài.”
“Tôi muốn đặt cược Bruce một triệu đô la mỹ! Đây đúng là núi tiền từ trên trời rơi xuống, không cần nói cũng biết tôi sắp giàu to rồi.”
“Mặc dù mọi người đều là người nước H, tôi cũng không đành lòng nhìn Lý Phàm bị đánh chết, nhưng một khi bước lên võ đài thì số mệnh cậu ta đã được định đoạt, tôi cũng đặt Bruce thắng.”
Mấy nhà giàu có lần lượt đặt cược, ai cũng đặt Bruce thắng, theo số lượng đặt cược đang tăng nhanh của Bruce, thì tỷ lệ cược của Bruce liên tục giảm sút, mắt thấy sắp biến thành tỷ lệ cược âm rồi.

Tỷ lệ cược âm nghĩa là chỉ cần Bruce thắng, thì người cược Bruce thắng sẽ làm nhà cái lỗ vốn.

Long Hậu híp mắt nhìn hai người đứng trên võ đài, khẽ cười nói: “Ông cược Bruce 300 tỷ cho tôi.”
“Vâng.”
Trương Đức Võ kêu người tới giải quyết chuyện đặt cược, rất nhanh đã đặt xong 300 tỷ.

Nháy mắt tỷ lệ cược âm của Bruce đã biến thành một nhân một.

MC đeo tai nghe, nghe thấy thông báo có thể bắt đầu trận đấu.

“Được, trận đấu của chúng ta sắp bắt đầu rồi, trước khi bắt đầu tôi muốn hỏi Bruce một câu, cậu có tự tin đánh bại đối thủ của cậu không?”
“Tất nhiên là có rồi, tên da vàng này sẽ không sống quá năm phút nữa, vì tôi sẽ tiễn anh ta đi gặp Diêm vương ngay.” Bruce hung ác nói.

“Được, trận đấu chính thức bắt đầu.”
MC nói xong thì lui xuống ngay, chỉ sợ mình bị hai người trên võ đài đánh bị thương.

Thi đấu trong quyền anh ngầm quốc tế không có trọng tài, ngoài việc không thể dùng vũ khí, thì không còn quy tắc nào khác, quyền thủ hoàn toàn có thể lấy mạng nhau.

Bruce hít sâu một hơi, cảm nhận được tốc độ phản ứng trong não bộ đang tăng lên, như thể mọi thứ trước mắt đang chậm lại.

“Ha ha, tên da vàng, tới đây đi, tôi cho cậu đánh tôi trước đấy!”
Bruce nhếch miệng cười nói.

Bảo Lý Phàm ra tay trước đã sớm nằm trong dự tính của Bruce, vì não bộ và cơ thể không phản ứng đồng bộ, nên Bruce phải thích ứng một chút.

Hơn nữa, Bruce cảm thấy mình cần phải nhìn thấu kẽ hở của Lý Phàm trước, rồi nắm chắc nó để đánh chết Lý Phàm.

Lý Phàm nhướng mày, rồi sải bước đi về phía Bruce.

Dưới võ đài nhất thời vang lên tiếng xua đuổi, vốn tưởng rằng sẽ có một màn đấu đặc sắc, ai ngờ Lý Phàm lại đi dạo trên võ đài, điều này không hợp với suy nghĩ của mọi người.

“Cậu có đánh được không đấy, nếu không biết đánh thì mau cầu xin rồi đi xuống đi.”
“Cậu đừng lãng phí thời gian của chúng tôi nữa, chúng tôi muốn xem đấu quyền anh đặc sắc.”
“Tên rác rưởi này từ đâu tới vậy, sao có thể thông qua vòng đấu dự bị thế?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui