“Phụt!”
Một ngụm máu tươi từ trong miệng Tiến sĩ Hàn phun ra, tiến sĩ Hàn từ từ ngã xuống đất, hai tay ôm lấy lồng ngực lõm xuống hét lên từng trận thê thảm.
“Xương sườn, xương sườn của tôi gãy rồi.
Tôi bị thương, bị nội thương, mau gọi xe cấp cứu! Gọi xe cấp cứu đến giúp tôi!”
Giờ phút này kiến thức chuyên môn của tiến sĩ Hàn khiến anh ta có thể nhận định được tình trạng thương tích của mình, chắc chắn là gãy xương sườn, dường như phổi và gan cũng bị xương sườn gãy đâm vào gây thương tổn, nếu không sẽ không phun ra máu.
Gãy xương sườn không đáng sợ, nhưng nếu nội thương không được cấp cứu kịp thời, e rằng chẳng mấy chốc sẽ mất mạng.
“Anh không chết được, tôi sẽ để cho anh chấp nhận thẩm phán chính nghĩa.”
Lý Phàm khẽ cười nói.
Khi tung cú đá đó Lý Phàm không dùng quá nhiều lực, điều khiển sức mạnh của mình một cách hết sức kỳ diệu.
Sức mạnh đó đủ để khiến tiến sĩ Hàn bị thương nặng nhưng sẽ không để cho anh ta chết.
“Lão Hách, gọi điện thoại gọi cảnh sát tới đi.”
“A, à à.”
Lúc này Hách Vạn Lý mới lấy lại tinh thần từ trong cơn hoảng loạn, hít thở sâu hai hơi, ổn định tinh thần, bấm điện thoại của cảnh sát.
Sau khi liên lạc với cảnh sát, Hách Vạn Lý nhìn tình trạng thê thảm của tiến sĩ Hàn mà trong lòng vẫn còn có chút sợ hãi.
“Ngài Lý, không ngờ cậu còn biết võ, vừa rồi làm tôi sợ muốn chết, suýt chút nữa không biết nên làm cái gì.”
“Ha ha, nơi này giao cho ông.”
Lý Phàm đứng dậy rời đi, sau khi Lý Phàm rời đi, không ít nhân viên bảo vệ đã đến gần cửa và nhìn vào bên trong.
Nhìn thấy tình cảnh thê thảm của tiến sĩ Hàn giờ phút này, các nhân viên bảo vệ đều trợn tròn mắt.
Những nhân viên bảo vệ mà Tập đoàn Họa Vân Y thuê đều không phải người bình thường, kém nhất cũng là những người tinh nhuệ của đội chiến đấu đã xuất ngũ, cho nên đều có năng lực phân biệt.
“Tiến sĩ Hàn bị tổn thương cũng không nhẹ, cái này không phải là Phó tổng giám đốc Hách làm ra chứ?”
Một bảo vệ hóng hớt nói.
Hách Vạn Lý gượng cười lắc đầu: “Tôi không có khả năng đó.
Vừa rồi tiến sĩ Hàn phát điên, muốn giết ngài Lý nhưng bị ngài Lý đạp một cước đá bay ra ngoài nên liền biến thành dáng vẻ như bây giờ.”
“Hít!”
Các nhân viên bảo vệ đồng loạt hít vào một ngụm khí lạnh, trong mắt đều lóe lên tia sáng khiếp sợ.
Nếu đánh người đến thổ huyết thì họ cũng có thể làm được, nhưng chỉ cần một cước đạp người ta đến thổ huyết là điều chắc chắn khó mà làm được.
“Cái này có chút lợi hại, chính diện đạp gãy xương sườn có độ khó cao, hơn nữa nhìn dáng vẻ tiến sĩ Hàn là bị một lần duy nhất đạp gãy bảy, tám cái xương sườn, sức mạnh lớn cỡ nào chứ?”
“E rằng chỉ có binh vương mới có thể làm được, dù sao tôi cũng chưa từng gặp lính tinh nhuệ nào có thể trâu bò như vậy, chỉ có những kẻ trong truyền thuyết kia mới lợi hại như vậy.”
“Cái này lợi hại hơn nhiều so với một chiêu mà chúng ta đã học để khống chế kẻ thù.
Đây là một chiêu chết người, chỉ có đội phụ trách thi hành hành động chém đầu trong quân đội mới có người ghê gớm như vậy, ngài Lý chắc chắn là người mạnh mẽ giấu tài.”
Các nhân viên bảo vệ rối rít gật đầu lia lịa, sau một hồi thảo luận nhất trí cho rằng Lý Phàm là người mạnh mẽ không để lộ tài năng.
“Sau này đều phải giữ vững tinh thần, nếu không để ngài Lý vạch ra những sơ hở của chúng ta thì coi như mất hết thể diện.”
“Phải ở trước mặt ngài Lý biểu hiện tốt một chút, nói không chừng trước đây ngài Lý đã từng làm việc trong đội ngũ bí mật, cũng không thể để cậu ấy coi thường chúng ta.”
Các nhân viên bảo vệ đều nâng cao mức độ chăm chỉ làm việc, bắt đầu thảo luận làm thế nào để cải thiện công tác bảo vệ.
Xảy ra việc tiến sĩ Hàn tiết lộ bí mật thì nói đến Ban bảo vệ cũng có trách nhiệm nhất định.
Trong lòng Hách Vạn Lý vô cùng cảm khái, không ngờ Lý Phàm trừng trị tiến sĩ Hàn còn có thể mang lại năng lượng cho những nhân viên bảo vệ kiêu căng khó thuần phục này.
“Ngài Lý nói là giết gà dọa khỉ, xem ra hiệu quả thật không tầm thường.” Hách Vạn Lý khẽ tự nhủ.
…
Lý Phàm về tới văn phòng Cố Họa Y, nói qua tình hình cho Cố Họa Y một chút, miễn cho Cố Họa Y lo lắng quá mức.
Trong lòng Cố Họa Y có chút kinh ngạc, không ngờ tiến sĩ Hàn còn ở sau lưng làm ra loại chuyện này.
“Thật sự là biết người biết mặt không biết lòng, vốn dĩ em còn nghĩ anh ta chỉ là EQ thấp, ai biết… Ôi, em đây coi như là nhìn nhầm đúng không?”
“Chuyện này làm sao có thể coi như như nhìn nhầm chứ? Là tiến sĩ Hàn kia chê chở mình quá chặt chẽ vô hại.”
Sau khi nói xong, ánh mắt Lý Phàm nhìn về phía mặt bàn, có chút tò mò cầm tấm thiệp mời đặt trên bàn lên.
“Đây là thiệp mời ai đưa tới?”
“Là người mà tên là Trình Tư Vũ, nói là tối nay mời em dự tiệc, trao đổi việc thành lập Hội Thương mại Dược phẩm.”
Cố Họa Y không hứng thú lắm với bữa tiệc chiêu đãi tối nay, việc thành lập Hội Thương mại không mang lại nhiều lợi ích cho Tập đoàn Họa Vân Y hiện nay.
“Thành lập Hội Thương mại? Trình Tư Vũ này có lai lịch thế nào?”
Lý Phàm vừa liếc nhìn thiệp mời, vừa tò mò hỏi.
“Em cũng không rõ lắm, nói là Tổng giám đốc của Dược Phẩm Trung Hải, em chưa từng nghe nói đến Dược Phẩm Trung Hải.”
Lý Phàm lên mạng tra một chút, đúng là không tìm ra thông tin gì liên quan tới Dược Phẩm Trung Hải.
Khi Lý Phàm đang chuẩn bị gọi cho Hách Vạn Lý hỏi thăm thì Hách Vạn Lý đã đẩy cửa đi vào.
“Ngài Lý, đã giao tiến sĩ Hàn cho cảnh sát mang đi.”
“Ừm, vậy là được rồi, lão Hách, ông có biết Dược Phẩm Trung Hải không?”
Lý Phàm dò hỏi.
Sắc mặt Hách Vạn Lý có chút thay đổi, vẻ mặt nghiêm nghị khẽ gật đầu.
“Đương nhiên biết, Dược Phẩm Trung Hải là một con cá sấu lớn ẩn núp, ở bên ngoài hoàn toàn không có tiếng tăm gì nhưng ở trong giới lại nổi tiếng.
Bây giờ trong số mười công ty dược phẩm hàng đầu trong nước thì có sáu công ty đều bị Dược Phẩm Trung Hải khống chế cổ phần.”
“Đương nhiên phương thức nắm giữ cổ phần của họ cũng không tầm thường, mà là nắm giữ chéo thông qua nhiều công ty có vỏ bọc đăng ký ở nước ngoài, thuộc loại cổ đông lớn giấu mặt cho nên thông qua báo cáo tài chính công khai thì hoàn toàn không biết họ có thực lực lớn như vậy.”
Cố Họa Y sững sờ một lúc, sợ hãi trước những gì Hách Vạn Lý nói.
“Dược Phẩm Trung Hải lợi hại như vậy? Vậy họ muốn thành lập Hội Thương mại Dược phẩm cũng không cần thiết phải tìm đến chúng ta bàn luận, Trình Tư Vũ mời tôi đi là muốn làm gì?”
“Thành lập Hội Thương mại? Trình Tư Vũ tới?”
Hách Vạn Lý kinh ngạc nói.
“Lão Hách, bình tĩnh một chút, kích động như vậy làm gì?”
Lý Phàm cười nói: “Biết cái gì thì nói hết ra, để chúng ta tiện phán đoán ý đồ đến đây của họ.”
Hách Vạn Lý sắp xếp mạch suy nghĩ lại một chút: “Trình Tư Vũ là con cháu nhà họ Trình, ông cụ nhà họ Trình là chuyên gia của giới y dược trong nước, có thể nói là học giả có chức quyền, hiện tại các viện sĩ hàn lâm và giáo sư nổi tiếng giới y dược trong nước đều là học trò của ông cụ Trình.”
“Chính vì mối quan hệ này mà nhà họ Trình mới có thể ở giới y dược trong nước như cá gặp nước.
Tuy nhiên những năm qua, sau khi Trình Tư Vũ cầm lái nhà họ Trình thì có liên hệ chặt chẽ với vốn ở nước ngoài, thúc đẩy rất nhiều dược phẩm nước ngoài tiến vào trong nước, có thể nói là tham vọng không nhỏ.”
Lý Phàm hơi nhướn mày một chút, đối với công ty dược phẩm ở nước ngoài Lý Phàm biết khá nhiều, dù sao Long Môn cũng nắm giữ không ít công ty dược phẩm ở nước ngoài.
“Anh ta muốn thành lập Hội Thương mại Dược phẩm không phải là có tham vọng thống trị ngành dược phẩm trong nước chứ?”.