Thiếu Chủ Bí Mật


“Ngài Lý, tôi nghĩ chín trăm triệu đối với anh cũng không tính là nhiều nhỉ? Còn về tung tích của Trương Tiểu Hồng, so với chín trăm triệu này, bên nào nặng bên nào nhẹ, trong lòng anh tự rõ ràng.

Dù sao cũng là chuyện lớn liên quan đến mạng người, chắc hẳn anh sẽ không từ chối.

Nếu như anh tùy tiện bịa ra câu nào dối gạt tôi, vậy có thể sẽ có chuyện đấy.”
Cao Ninh nhét tờ giấy vào trong túi quần, sau đó không nhanh không chậm đẩy đẩy gọng kính vàng, híp mắt nói ra.

Hình như thằng nhóc này đang đấu tâm lý với mình, Lý Phàm im lặng.

Kế khích tướng, trước đó đã từng có người dùng nát loại phương pháp này khiêu khích anh rồi.

Lý Phàm cũng không đồng ý luôn, anh nói: “Ừ, quả thật đối với tôi chín trăm triệu cũng không đáng là bao… nhưng mà, Cao Ninh, cậu nhất định phải nói cho tôi biết, cậu muốn dùng chín trăm triệu này vào chỗ nào, nếu như là chuyện vi phạm pháp luật, cho dù tôi phải đi đường vòng để nghe ngóng tin tức của Trương Tiểu Hồng cũng tuyệt đối không cho cậu chín trăm triệu này.”
Sắc mặt Cao Ninh sầm lại: “Cái này, có vẻ ngài Lý quản hơi nhiều rồi.”

Ừm, suy cho cùng sinh viên chưa từng trải qua mưa gió thì vẫn chỉ là sinh viên, cho dù IQ cậu ta cao, nhưng dù sao cũng không chịu được dọa nạt.

Dường như chín trăm triệu này đối với Cao Ninh vô cùng quan trọng.

Nếu không, cậu ta cũng sẽ không đột nhiên mở lời đòi anh.

“Được rồi, nếu cậu đã không muốn nói cho tôi biết, tôi cũng không cách nào ép buộc cậu.

Vậy tôi đi trước, tạm biệt.”
Nói xong câu đó, Lý Phàm vờ như muốn rời đi.

Đợi anh đi ra ngoài được mấy bước, đột nhiên Cao Ninh cuống lên, nói: “Khoan đã!”
“Nghĩ xong rồi?” Lý Phàm quay đầu, cười híp mắt nhìn cậu ta.

Trận chiến này, Cao Ninh thua rồi, cậu ta gật đầu đi đến bên cạnh anh, thấp giọng nói: “Vì tạo điều kiện cho tôi đến trường học, ba tôi kinh doanh một quán ăn nhỏ, gần đây buôn bán không tốt, học phí của đại học Hán Thành lại vô cùng cao, vì vậy ông ấy làm việc không kể ngày đêm, sau đó bệnh tim tái phát phải nhập viện, làm phẫu thuật cần sáu trăm triệu, ba trăm triệu còn lại kia, tôi muốn dùng để mua chút đồ dinh dưỡng cho ông ấy, cũng có thể giảm nhẹ áp lực học phí…”
“Thì ra là thế, được, tôi biết rồi, mong cậu mau chóng liên hệ với người bạn kia, tôi trở về sẽ chuẩn bị chín trăm triệu chờ cậu, mau chóng sắp xếp cho chúng tôi gặp mặt.

Còn nữa, Cao Ninh, những tin tức mà cậu nói này, tôi tùy tiện động tay là có thể điều tra được, hi vọng cậu không lừa tôi.” Lý Phàm nghiêm túc nói xong lời này rồi quay người rời đi.

Anh lái xe trở về khách sạn, gọi bữa sáng của nhà hàng, một bàn đầy ắp vô cùng phong phú, ngay sau đó, Lý Phàm lần lượt gọi điện thoại cho Phương Nhược Tuyết và Thôi Thắng Quân, một người từ một gian phòng khác chạy đến, người còn lại thì lái xe đến khách sạn.

Tiếng gõ cửa vang lên, Lý Phàm biết là bọn họ đến rồi, vội vàng đứng lên mở cửa chào đón.

“Mau vào, lại nói mấy anh em chúng ta cũng đã rất lâu không cùng ăn một bữa sáng thịnh soạn rồi, vào đi, cùng nhau ăn chút gì, mặc dù đã đến trưa rồi, nhưng tôi biết hai người các cậu đều là cú đêm.”

Phương Nhược Tuyết và Thôi Thắng Quân ngơ ngác nhìn nhau, dường như hơi bất ngờ với biểu hiện của Lý Phàm, nếu bọn họ đã đến rồi, vậy cũng không cần khách khí, đặt mông ngồi xuống ghế sofa, Thôi Thắng Quân giơ tay gắp một chiếc bánh bao canh nóng hổi cho vào trong miệng, vừa ăn vừa ấp úng nói: “Lão Lý, cậu cứ nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì cần hai anh em chúng tôi giúp đỡ, lại còn làm trò mời bữa sáng này nữa.”
Lý Phàm mỉm cười xoa xoa tay: “Ha ha, vẫn là cậu cả Thôi hiểu tôi, chính là quay vòng vốn bên chỗ tôi hơi khó khăn… muốn tìm các cậu vay chín trăm triệu.”
“Khụ khụ.” Thôi Thắng Quân suýt nữa bị lời nói của anh làm cho nghẹn lại, mở to hai mắt: “Bao nhiêu?! Chín trăm triệu, đối với cậu đó mà là vấn đề à, còn tìm hai anh em chúng tôi vay.”
Phương Nhược Tuyết im lặng suy ngẫm một lát, cẩn thận nói: “Ngài Lý, có phải anh gặp chuyện gì nên mới cần chín trăm triệu này không?”
Anh ngẫm nghĩ, cuối cùng Lý Phàm quyết định không nói chuyện này cho bọn họ, miễn gây thêm rắc rối: “Các cậu yên tâm đi, thật sự là quay vòng vốn khó khăn nên mới nhờ hai cậu, tôi bình thường có thể như vậy sao? Giúp đỡ chút là được rồi.”
Thôi Thắng Quân thoáng nhìn Phương Nhược Tuyết, bất đắc dĩ nói: “Được rồi, cậu gửi số tài khoản cho tôi, đợi lát nữa tôi chuyển thẳng vào tài khoản ngân hàng của cậu, còn nữa, người anh em, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, cậu nhất định phải nói, nếu không chính là không coi chúng tôi là anh em.”
“Chắc chắn, chắc chắn rồi.” Lúc này, trái tim vẫn luôn lơ lửng của Lý Phàm cuối cùng cũng buông xuống.

Ngay sau đó, tiếng nhắc nhở của điện thoại di động vang lên, Lý Phàm lấy ra nhìn, vậy mà lại là thông báo tài khoản ngân hàng nhận được ba trăm triệu tiền chuyển khoản.

Phương Nhược Tuyết vừa thao tác xong, đặt điện thoại di động xuống, nghiêm túc nói: “Tôi không có tiền như cậu cả Thôi, chuyển cho cậu ba trăm triệu trước, không đủ lại nói.”
“Cảm ơn!”
… Buổi chiều, điện thoại của Cao Ninh gọi đến đúng như đã hẹn.

Sau khi chỉnh trang bản thân xong, Lý Phàm lái xe rời khỏi khách sạn, chạy về phía chợ thương mại đối diện đại học Hán Thành, nghe theo lời Cao Ninh nói, dừng ở quán cafe bên kia đường phố gặp mặt.

Mười phút sau, anh xuất hiện trong quán cafe, Cao Ninh vẫy vẫy tay với anh: “Bên này.”

Lý Phàm gật đầu, chậm rãi đi về phía cậu ta, ngoài ra ngồi bên cạnh là một sinh viên nữ trẻ tuổi, khuôn mặt xinh đẹp rực rỡ, trang điểm tinh tế khéo léo, mái tóc xoăn màu nâu, mặc quần short jean và áo t-shirt, đều là hàng hiệu, thoạt nhìn cũng là hạng người không thiếu tiền… Nhưng mà nghĩ lại cũng đúng, dù sao cũng là bạn tốt của Trương Tiểu Hồng, gia thế nào có thể kém được chứ, dù thế nào Trương Tiểu Hồng cũng sẽ không chơi với con nhà gia đình nghèo khổ, phải không? Như vậy không thực tế, đây cũng không phải là đóng phim truyền hình.

Lý Phàm ngồi xuống đối diện cô gái xinh đẹp, lễ phép nói: “Chào cô, tôi tên là Lý Phàm, là sư đệ của Trương Tiểu Hồng.”
Tần Tử Thiên vô cùng hứng thú ngước cằm nhìn Lý Phàm, vừa rồi cô ta nhìn thấy anh lái BMW, cũng tầm một hai tỷ, coi như là xe bậc trung, thoạt nhìn hoàn cảnh gia đình khá tốt, bề ngoài chính là kiểu lạnh lùng đẹp trai, dường như chỉ trong nháy mắt Tần Tử Thiên đã nhìn trúng anh, có loại xúc động muốn tìm hiểu sâu hơn về anh.

“Chào anh, tôi tên là Tần Tử Thiên, bạn thân của Trương Tiểu Hồng.”
Thấy hai người tự giới thiệu xong rồi, Cao Ninh từ từ lên tiếng: “Ngài Lý, cô Tần này chính là bạn thân của Trương Tiểu Hồng, quan hệ giữa hai người bọn họ vô cùng tốt, chắc hẳn cô ta biết tung tích của Trương Tiểu Hồng, chuyện của tôi đã làm xong rồi, như vậy…”
Lý Phàm lại nói: “Chờ chút.”
Sau đó nhìn về phía Tần Tử Thiên, không thể không nói, càng nhìn càng thấy cô Tần này xinh đẹp, thuộc về loại người vừa xinh đẹp lại vừa có khí chất: “Cô Tần, cô thật sự biết tung tích của Trương Tiểu Hồng sao? Mong cô nói đúng sự thật cho tôi biết.”
Anh nói chuyện thẳng thắn không dây dưa dài dòng, có thể nói, đối với Tần Tử Thiên mới quen biết là hơi khó nghe.

Nhưng Tần Tử Thiên căn bản không để ý, chỉ mở điện thoại di động của mình ra, giơ danh bạ cho Lý Phàm xem, nói: “Đây là một số điện thoại di động khác của Trương Tiểu Hồng.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận