Trong lòng mọi người đều thắc mắc, Khang Văn Hân từ khi nào có thêm một sự phụ rồi, hơn nữa còn là kẻ ở rể nhà họ Cố.
Điều này đúng là có hơi khó tin.
Cậu Vương nghe vậy, hít sâu một hơi, trợn mắt há hốc mồm nhìn Khang Văn Hân, cho là đối phương đang nói đùa.
Anh ta xoa tay nói: “Cậu Khang, anh đừng đùa tôi, tên phế vật này sao có thể là sư phụ của anh được chứ?”
“Có liên quan gì tới anh à?” Khang Văn Hân lạnh lùng liếc một cái, nói: “Nếu như anh dám nói xấu sư phụ tôi nửa câu, tôi sẽ đuổi anh ra ngoài ngay!”
Khóe miệng cậu Vương có hơi run rẩy, điều làm cho anh ta giật mình là Khang Văn Hân có thể vì một tên vô dụng mà đuổi mình ra ngoài? Anh ta không khỏi nhớ lại Ngô Phồn ban nãy cũng bị đuổi ra.
Chẳng lẽ không phải do Khang Văn Hân thấy ngứa mắt nên mới đuổi Ngô Phồn đi à? Dần dà, anh ta hiểu được nguyên nhân Ngô Phồn bị đuổi đi.
“Cậu Khang, anh xem anh nói gì vậy chứ, việc này anh nên nói sớm mới phải” Thái độ của cậu Vương lập tức thay đổi một trăm tám chục độ, anh ta vội vàng đưa tay ra với Lý Phàm: “Anh Lý, vừa rồi thật xin lỗi, anh tuyệt đối đừng để trong lòng”
Anh ta biết tiến biết lùi, Khang Văn Hân nhận Lý Phàm là sự phụ thì cho dù có nguyên nhân gì anh ta cũng phải khách sáo với Lý Phàm một chút, nếu không thì anh ta sẽ bị đuổi ra ngoài ngay.
Dù sao nhiều người vẫn đang nhìn mình thế này, anh ta cũng không thể bị đuổi đi tại chỗ được.
Lý Phàm không biết đối phương có ý định gì, cũng không để trong lòng.
Khang Văn Hân không tiếp tục giả bộ nữa, anh ta cười ngây ngô nói thêm: “Sư phụ tới đây sao không nói với con một tiếng để tôi đi đón người”
“Tôi cũng không biết việc này, là do Anh Lập nói với tôi” Lý Phàm liếc mắt một cái, bây giờ anh nghĩ tới cái tên này không có gửi thiệp mời cho mình.
Khang Văn Hân lại hoang mang, kinh ngạc nói: “Không đúng, tôi có phải người tới thông báo rồi mà.
Nhất định là Tiểu Trương không báo đúng chỗ rồi, để con đi dạy dỗ lại”
Anh ta có hơi nhíu mày, ngay từ đầu anh ta đã cho người tới thông báo với Lý Phàm rồi.
Điều anh ta không ngờ tới là người mà mình phải đi lại lừa dối mình.
Lý Phàm xua tay, nói: “Dù sao tôi cũng tới rồi, không cần thông báo.”
Khang Văn Hân cũng không nói thêm gì trong lòng anh ta âm thầm ghi hận tên Tiểu Trương, chờ tên thư ký này về, anh ta nhất định phạt một trận, sao lại không thông báo đúng chỗ chứ?
Cậu Vương thấy Khang Văn Hân và Lý Phàm nói chuyện vui vẻ như vậy liền biết quan hệ của hai người thực sự là thầy trò.
Anh ta âm thầm thở phào một hơi, may mà mình không quá đáng, nếu không thế lực nhà họ Khang mà muốn diệt anh ta thì đúng là dễ như trở bàn tay.
Tất cả mọi người đều không còn dùng ánh mắt kiêu ngạo nhìn Lý Phàm nữa, mà quăng tới vẻ mặt tôn kính.
“Sư phụ, tôi đi xử lý nhiệm vụ mà ba tôi đã dặn trước đã.” Khang Văn Hân nói chuyện một hồi, thấy thời gian không còn sớm nữa thì áy náy cười một tiếng, lúc này mới rời đi.
.
ngôn tình hài
Lý Phàm không ngăn cản, đối phương tổ chức lễ hội bia là muốn lôi kéo vào đối tác cho nhà họ Khang, nếu không thì tổ chức cái này cũng không có lời.
Hay là, em cũng đi lôi kéo vài đối tác đi.” Lý Phàm quay đầu nhìn Cố Họa Y, cười nói.
Mặc dù tập đoàn Họa Vân Y có không ít đối tác, nhưng cũng không thể như vậy mà dừng bước, cần phải mở rộng công ty càng lớn càng tốt.
Cổ Họa Y không tự tin lắm nhìn một vòng, người ở đây trên cơ bản đều là nhân vật có máu mặt ở Hàn Thành, bọn họ sao chịu hợp tác được chứ? Cô chưa kịp được lên, đã có một người đàn ông trung niên mặc âu phục, gương mặt hiền hòa đi tới, nói: “Tổng giám đốc Cố, tôi là Hà Bằng bên tập đoàn vật liệu xây dựng Giang Sơn, gần đây tôi có một dự án, cảm thấy tập đoàn Họa Vân Y của cô là một công ty rất tốt, chúng ta liệu có thể hợp tác làm ăn không”
Đột nhiên nhận được lời mời hợp tác, điều này làm cho Cổ Họa Y trở tay không kịp.
Cô cho là sẽ không ai hợp tác với mình, ai ngờ đối tác lại tự tới.
Mặc dù dựa vào mặt mũi của Khang Văn Hân, nhưng Cố Họa Y cũng hiểu chuyện này cũng có công lao rất lớn từ Lý Phàm.
Hà Bằng không quan tâm đến đối tác lắm, chủ yếu là ông ta muốn làm quen với nhà họ Khang một chút, vì vậy cố ý đến nịnh bợ Họa Vân Y.
Cứ vậy không chừng sẽ thân thiết với nhà họ Khang hơn một chút.
“Đương nhiên là được rồi” Cổ Họa Y không chút do dự, dự án hợp tác này kiểu gì cũng có lời, cho nên quả quyết đồng ý ngay.
Hà Bằng vui mừng trong lòng, lúc này mới bắt đầu thương lượng hợp tác với Cố Họa Y.
Lý Phàm không ngắt lời, chỉ ngồi hút thuốc.
“Anh Lý Phàm, bên kia hình như có bể bơi, chúng ta đi bơi đi” Trần Hiểu Đồng chỉ về phía tiệc bơi cách đó không xa, cười xinh đẹp nói.
Khóe miệng Lý Phàm co rúm, Cố Họa Y còn đang ở bên cạnh đấy, thế này chẳng phải cho anh một bài toán khó sao? Trần Hiểu Đồng đỏ mặt im lặng, liếc sắc mặt Cố Họa Y một cái.
Cô ta cũng hối hận vì mình nóng vội mà nhanh mồm.
Cổ Họa Y lúc đó đang uống nước, nghe được Trần Hiểu Đồng mời Lý Phàm đến bể bơi, cô lập tức phun hết nước trong miệng ra.
Bầu không khí lúng túng không bao lâu, Cố Họa Y lại như chị cả, cưng chiều nhìn Trần Hiểu Đồng, cảnh cáo liếc mắt với Lý Phàm, nói: “Anh đi với cô ấy đi, nhìn cô ấy một chút.”
Lý Phàm cũng nghe ra lời nói bóng gió của Cố Họa Y.
Trần Hiểu Đồng có thể chơi nhưng anh thì không.
“Được rồi.” Lý Phàm bất đắc đi cười một tiếng.
Lúc đầu anh không muốn đi, nhưng bà xã đại nhân đã lên tiếng, anh chỉ đành theo là vệ sĩ cho Trần Hiểu Đồng.
Anh Lập nhất thời lúng túng, không biết nên đi nơi nào.
Lý Phàm lại quên mất anh ta, lúc này đã đồng ý với đối phương mà còn chưa thực hiện nữa.
Anh nói: “Tôi dẫn anh đi làm quen đối tác một chút.”
Tâm trạng Anh Lập cũng không tốt lắm, vì khoe khoang đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Ngô, người thân của anh ta đều không ngừng chỉ trích.
Khi nghe Lý Phàm nói xong, ánh mắt anh ta liền tỏa sáng, như thấy được hi vọng.
“Thật sao?” Anh Lập cực kỳ kích động hỏi thăm.
Anh ta rất tò mò người đối tác mà Lý Phàm nhắc đến là ai.
Nhưng mà anh ta có thể kết luận là người đó nhất định lợi hại hơn nhà họ Ngô.
Khang Văn Hân nhìn thấy Lý Phàm tới thì chủ động tiến lên chào hỏi, nói: “Sư phụ muốn đi đâu, con đi cùng người?”
“Không cần, tôi giới thiệu cho cậu một đối tác làm ăn.
Anh ta là cậu hai nhà họ Anh, Anh Lập, có nhu cầu cấp bách tìm nhà hợp tác” Lý Phàm thản nhiên nói.
Lúc Anh Lập đi tới, đã đoán rất nhiều lần, nhưng không bao giờ ngờ tới, Lý Phàm lại đề cử mình với Khang Văn Hân.
Niềm vui ngoài ý muốn này làm cho anh ta kích động suýt thì quên phản ứng lại.
Thực sự anh ta cũng nghĩ tới Lý Phàm đề cử mình với Khang Văn Hân, nhưng vẫn cho là không có khả năng.
Cục diện rối rắm này của nhà anh ta đoán chừng không có mấy người nguyện ý nhận lấy.
Khang Văn Hân liếc mắt liền hiểu ý của Lý Phàm, cười ha hả nói: “Cậu Anh, rất hân hạnh được biết anh.”
Lần này Lý Phàm ra tay đúng là đưa cho Anh Lập than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Trong lòng anh ta cảm động vô cùng, cũng càng ngày càng tò mò thân phận của Lý Phàm.
Bạn của ngài Thiên, sư phụ Khang Văn Hân, cho dù bất kỳ một cải xưng hô nào đều có thể hù chết phần lớn người ở Hán Thành..