Ông Võ gượng cười nói: “Chuyện này không đơn giản như thế, người đẹp mà bọn họ thích không phải hạng tầm thường, mà phải tương tự như Cố Họa Y.”
Lúc này, cậu Long cũng không khỏi nhíu mày, tấm tắc: “Quả thật bọn họ đưa ra yêu cầu quá cao, ngay cả tôi cũng muốn có Cố Họa Y.”
Ông Võ lạnh nhạt nói: “Nếu không có người đẹp, bọn họ sẽ không đồng ý.”
Cậu Long trầm ngâm: “Chẳng lẽ không còn cách nào khác à?”
Có thể nói anh là người của Long Môn, bình thường hô mưa gọi gió, ngoài việc hái sao trên trời, thì chuyện gì anh cũng có thể làm được.
Nhưng yêu cầu này thật sự rất khó, tìm một người đẹp còn được, nhưng ba người thì không thể nào, làm anh không khỏi đau đầu.
Ông Võ thấy bộ dạng mặt mày ủ rũ của cậu Long thì cười nịnh nọt ngay: “Cậu chủ, cậu đừng sốt ruột, tôi vẫn còn một cách hay.”
“Cách hay gì?” Cậu Long sáng mắt ngay, thúc giục: “Ông có cách hay gì thì mau nói ra đi, đừng dài dòng nữa, bằng không tôi thật sự đánh ông đấy.”
Ông Võ hơi tức giận, rồi mới nói: “Tôi nghe nói trong biệt thự của Lý Phàm có ba người đẹp, lần lượt là Trần Hiểu Đồng, Trúc Hoa Nguyệt, một người là người đẹp Tây Vực, còn người kia là người đẹp ranh mãnh, cộng thêm hoa khôi Hán Thành Cố Họa Y.”
“Ồ, vừa khéo gọp đủ luôn.” Cậu Trần mừng rỡ, đồng thời trong lòng cũng hâm mộ Lý Phàm, không ngờ anh ta lại chiêu nạp được ba người đẹp, hơn nữa còn mỗi người một vẻ.
Cậu Long bỗng thở dài, nhưng ba người đẹp này đều đang ở trong biệt thự của Lý Phàm, đừng nói là bắt ba người, dù chỉ một người cũng khó như lên trời rồi.
Ông Võ nói tiếp: “Như vậy chúng ta có thể nhờ ba người đó ra tay, chỉ cần bọn họ kết hợp với nhau, chắc chắn sẽ thành công, cộng thêm tôi đứng ra bảo đảm, bọn họ sẽ xuống tay một cách trắng trợn với Lý Phàm.”
“Được, cách này rất hay, còn giáng thủ sư xinh đẹp cuối cùng thì mời thế nào?” Cậu Long tò mò hỏi.
Ông Võ cười đáp: “Chuyện này đơn giản thôi, giáng thủ sư xinh đẹp đó thích đàn ông, đến lúc đó tôi sẽ hy sinh thân mình.”
Dứt lời, ông Võ bày ra dáng vẻ hào hiệp hy sinh vì nghĩa, cậu Long thấy thế thì cực kỳ cạn lời, chợt nhận ra ông ta quá dối trá, gì mà hy sinh sắc đẹp của mình?
Cậu Long bắt đầu tò mò với giáng thủ sư xinh đẹp đó, chắc chắn là một người xinh đẹp tuyệt trần, nên hỏi ngay: “Ông có hình của giáng thủ sư xinh đẹp đó không?”
Ông Võ tìm hình của giáng thủ sư xinh đẹp, lúc cậu Long nhìn thấy tấm hình, hình như hồn anh đã bị lấy mất rồi.
Thậm chí ngay cả tên con anh cũng nghĩ xong rồi, anh bắt đầu thấy mà thèm, đúng là tuyệt phẩm.
Người phụ nữ trong bức ảnh rất đẹp, có thể nói là đẹp kiểu yêu nghiệt hại nước hại dân.
Cậu Long chợt nhận ra bốn người tuyệt đỉnh vô song này hơi kỳ lạ, nếu không thích gái đẹp, thì là thích trai đẹp.
Cậu Long ho khan nói: “Về chuyện hy sinh sắc đẹp này cứ để tôi đi, ông không làm được đâu.”
Ông Võ nghe xong thì hơi nổi nóng, rõ ràng anh đang giành người đẹp với ông, nhưng ông không tiện nói gì thêm, dù gì anh cũng đẹp trai lại có bối cảnh lớn hơn ông.
Cậu Long và ông Võ bắt đầu đi gặp giáng thủ sư xinh đẹp ngay, lúc cô nhìn thấy hai người nhất thời xị mặt.
Rõ ràng ngoại hình của cậu Long và ông Võ không hề lọt vào mắt cô, cô còn tưởng hai người đẹp đến mức nào, hóa ra chỉ có thế.
Cô nhất thời lộ ra vẻ mặt chán ghét, ông Võ định bắt chuyện thì bị giáng thủ sư xinh đẹp phớt lờ, lạnh nhạt nói: “Xin lỗi, tôi sẽ không nói chuyện với người xấu.”
Điều làm ông Võ nổi nóng là giáng thủ sư xinh đẹp vừa dứt lời đã kéo khẩu trang lên ngay, ông Võ nghiến răng, chẳng lẽ ông thật sự xấu đến thế à, chẳng qua chỉ có một vết sẹo thôi mà, chí ít vẫn có cảm giác an toàn hơn hung thần ác sát.
Cậu Long bắt đầu cười nhạo ông Võ một cách vô tình, rồi bày ra dáng vẻ mà mình tự cho là rất đẹp trai nói: “Người đẹp…”
“Thật ngại quá, anh cũng xấu như ông ta, tôi đi trước nhé!” Giáng thủ sư xinh đẹp bỗng đứng dậy, lạnh nhạt nói.
Cậu Long hóa đá tại chỗ, mặc dù anh không quá tự luyến, nhưng rất tự tin về ngoại hình của mình, anh không ngờ mình lại bị giáng thủ sư xinh đẹp khinh thường như thế.
Anh nhất thời chịu đả kích lớn, như bị sét đánh trúng.
Ông Võ thấy cậu Long cũng bị đối xử như mình thì cố nhịn để không bật cười thành tiếng, thầm nghĩ xem ra cậu cũng không thu hút được người ta.
Giáng thủ sư xinh đẹp lạnh nhạt nói: “Tôi biết hai người có ý với tôi, nhưng tôi nói cho hai người biết, tôi không hề có ý với hai người, nên hai người hãy gạt suy nghĩ đó đi.”
Ông Võ và cậu Long nghe xong thì sắc mặt vô cùng lúng túng, không ngờ giáng thủ sư xinh đẹp lại từ chối họ.
Lúc giáng thủ sư xinh đẹp đứng dậy, cô bỗng nhìn thấy tấm hình của Lý Phàm trên tấm phi tiêu, rồi bị thu hút ngay.
Cậu Long lạnh nhạt nói: “Đây là người tôi muốn cô giết, tôi sẽ cho cô ba tỷ.”
“Thành giao.” Giáng thủ sư xinh đẹp bỗng đồng ý rất sảng khoái.
Cậu Long vô cùng ngạc nhiên, chuyện gì thế này, lúc nãy anh ra giá là bước cuối cùng, anh tưởng cô sẽ từ chối anh, ai ngờ giáng thủ sư xinh đẹp lại đồng ý.
Nếu không chính tai nghe thấy, anh không dám tin đây là sự thật, anh nghĩ chắc chắn trong chuyện này có chỗ kỳ lạ, nên không khỏi tò mò, chuyện gì thế này?
Ngay cả ông Võ cũng vô cùng khó hiểu, ông biết giáng thủ sư xinh đẹp chỉ đồng ý hành động khi nhìn thấy trai đẹp, mặc dù ông chưa từng nhìn thấy lần nào.
Nhưng lần này cô lại phá lệ đồng ý vì tiền.
Ông Võ cũng không nghĩ nhiều, chí ít cô đã đồng ý rồi, nên ông lấy chi phiếu ra ngay, rồi nói với giáng thủ sư xinh đẹp: “Cái đó, mời cô nhận tiền của chúng tôi.”
Chủ yếu là ông sợ giáng thủ sư xinh đẹp sẽ nuốt lời, lỡ cô nuốt lời thì chuyện này gần như có thể nói là không kịp hối tiếc.
Giáng thủ sư xinh đẹp đi tới, chẳng thèm liếc nhìn đã cất vào túi.
Trong lòng cậu Long mừng rỡ, không ngờ mọi chuyện lại đơn giản như thế.
Giáng thủ sư xinh đẹp quay đầu ngay, rồi nở nụ cười e thẹn nhìn Lý Phàm ở trong tấm ảnh.
Giáng thủ sư xinh đẹp vừa rời đi, ba người tuyệt đỉnh vô song khác cũng cùng xuất hiện.
Ba người tuyệt đỉnh vô song này đều là đàn ông, nên lần này cậu Long và ông Võ không dùng mỹ nam kế, mà bắt đầu quan sát từng người từ trên xuống dưới.
Quần áo trên người ba người này không giống nhau, trong đó có một người ăn mặc như đạo sĩ, chính là khí công đại sư, cũng là sư phụ Cuồng Ma Chung Cực..