Thiếu Gia Ác Ma

Nghe Nghiêm Quân Đường nói, Tiểu Thất Nhi lập tức mở mắt to, vội vàng lắc đầu."Không! Ta mới không cần......"

Đáng tiếc, nàng phản kháng vô hiệu.

"Vậy thì làm phiền Nghiêm đại ca." Tô Giáng Nhi đơn thuần không có suy nghĩ nhiều, chuyển đầu nhìn về phía Tiểu Thất Nhi.

"Tiểu Thất Nhi,muội xem Nghiêm đại ca tốt với muội không,muội đừng đùa nghịch như vậy nửa."

"Tiểu thư,muội không có nha!" Nàng nào dám nha? Rõ ràng người bị hại là nàng nha!

"Tiểu Thất Nhi, đến đây!" Nghiêm Quân Đường đưa tay đưa về phía Tiểu Thất Nhi.

"Ta......" Lúc nhìn thấy tròng mắt đen của Nghiêm Quân Đường mị lên, lập tức ngậm miệng lại, bị hắn bắt nạt lâu như vậy, nàng rất rõ sự chịu đựng của hắn đã đến cực hạn.Nếu như nàng không biết điều một chút nghe lời, người xui xẻo chính là nàng.

"Tiểu Thất Nhi, đến! Đưa tay cho ta."giọng nói của Nghiêm Quân Đường rất dịu dàng, nhưng khi nhìn ánh mắt rất lạnh kia, Tiểu Thất Nhi phát run.

Nàng nhát gan không dám phản kháng, chỉ có thể biết điều một chút đưa tay giao cho hắn."Cám ơn...... Cám ơn Nghiêm thiếu gia."

Ô...... Làm thế nào? Nàng phải sợ nha!

Tiểu Thất Nhi rút thân thể lại, run rẩy đi cùng Nghiêm Quân Đường đi về phía phòng của nàng, dọc theo đường đi hai người cũng không có nói chuyện, hắn cũng kỳ dị không bắt nạt nàng.

Nhưng mà...... Chính là như vậy mới đáng sợ nha! Nàng dám khẳng định, hắn tuyệt sẽ không bỏ qua cho nàng như vậy, làm không tốt đợi nàng vào phòng.Nàng thì xong rồi, hắn tuyệt đối sẽ bắt nạt nàng rất thảm.

Ô...... Nàng không nên nữa!

Tiểu Thất Nhi vừa kinh lại sợ, vừa nhìn thấy phòng của nàng đang ở trước mắt, nàng len lén dò xét Nghiêm Quân Đường đang đi bên cạnh một cái.

Thấy ánh mắt hắn nhìn về phía trước, không đặt ở trên người nàng.Miệng nàng thở phào, nắm bàn tay nhỏ bé áp sát bên người, thừa dịp từ đây đến phòng nàng chỉ có vài bước, gắng sức đi đến phía trước.

Bất kể có chuyện gì đi nữa! Nàng muốn trốn vào phòng, để hắn ở ngoài cửa, trừ phi hắn rời khỏi, nếu không nàng chết cũng không ra khỏi phòng.Nếu không nàng nhất định sẽ bị hắn ức hiếp đến chết!

Vì cái mạng nhỏ của mình suy nghĩ, Tiểu Thất Nhi chạy trốn đặc biệt mau, dùng sức đẩy cửa phòng ra, xoay người đóng cửa, chuẩn bị chốt cửa thật chặt, động tác rất nhanh nhẹn, một chút không có dừng trệ.

Hô! Thành công!

Yên lòng đem trán áp sát chặt cửa phòng, Tiểu Thất Nhi nhả một bải nước miếng.

"Tiểu Thất Nhi, nàng đã quên đóng cửa sổ." Nghiêm Quân Đường nhanh nhẹn từ song cửa nhảy vào trong phòng, dù bận vẫn ung dung nhìn Tiểu Thất Nhi."Không sao đâu, ta giúp nàng đóng."

Đang nói, hắn từ từ đem cửa sổ đóng lại. Tiểu Thất Nhi kinh ngạc nhìn hắn, nàng nhìn thấy khuôn mặt tà ác của hắn, nàng rõ ràng hiểu ──

Nàng chết chắc!

"Ngươi muốn làm cái gì?"

Tiểu Thất Nhi sợ hãi ngó chừng Nghiêm Quân Đường, thân thể không ngừng từ từ lui về sau, muốn rời xa hắn xa một chút. Nàng vừa lui vừa phát run, miệng nói lớn: "Ta, ta cảnh cáo ngươi đừng lại đây đó! Ta sẽ kêu to đó!"

Nàng nói lớn kiên quyết, hy vọng có thể quát bảo hắn ngưng lại, giọng nói run rẩy thật không có bất kỳ lực thuyết phục, hốc mắt hiện hồng hơn nửa nàng sợ.

"Cảnh cáo?" Lông mày của Nghiêm Quân Đường giương lên đẹp mắt, khóe miệng câu khởi nụ cười vẻ khinh thường."Tiểu Thất Nhi, ta có không có nghe nhầm chứ, nàng bây giờ cảnh cáo ta?"

Giọng nói quá mức khinh nhu làm Tiểu Thất Nhi không nhịn được nuốt nuốt nước miếng, có chút hối hận lời mình vừa mới nói."Ta, ta......" Nàng sợ đến không nói được, nhắm lui sau, rút lui thẳng đến đến hãm hại, nàng ngẩn người, phát hiện mình không đường thối lui.

Nàng nhìn giường hẹp phía sau, Nghiêm Quân Đường toan tính ngó lấy nàng."Tiểu Thất Nhi, nàng đang mời ta sao?"

"Không có!" Nàng trừng hắn, gót chân chuyển động, phải rời khỏi bên giường, nhưng hắn lại nhanh chóng đi tới trước mặt nàng, bàn tay to đẩy, đem nàng cả người đẩy ngã ở trên giường.

"A!" Căn bản đến không kịp phòng bị, Tiểu Thất Nhi ngây ngốc nằm ở trên giường."Ngươi muốn làm cái gì?"

Nàng giơ chân lên, trợn đôi mắt to ngập nước, vừa kinh vừe sợ nhìn lấy hắn, lại không biết hình dạng này ngược lại càng khiến cho nam nhân ham muốn.

Hắn bò theo lên giường, đem nàng bức đến góc, đôi mắt đen đồng nồng tà khí."Nàng cảm thấy ta muốn làm cái gì đây? Tiểu Thất Nhi khả ái?"

Không đợi nàng phản ứng, đôi môi ướt nóng của hắn lập tức chiếm lấy nàng, đầu lưỡi bá khí tiến vào cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào, trượt lên trượt xuống răng trắng, quấn lấy cái lưỡi đinh hương, mặc sức mút trêu chọc, đem hương thơm ngọt ngào thuộc về miệng nàng nếm đến triệt đáy, không lưu một tia khe hở.

"A..a....." Tay nhỏ bé dùng sức tiến đến vai hắn, nàng muốn kháng cự nụ hôn của hắn, nhưng đầu lưỡi lại bị hắn dùng lực quấn mút, hơi thở hắn xộc vào mũi, để sự chống cự của nàng dần dần mềm yếu, không tự chủ được mềm nhũn trong lòng hắn, mặc lưỡi hắn ở trong miệng nàng đùa.

Mỗi lần cũng như vậy, chỉ cần hắn ăn một lần miệng của nàng, toàn thân nàng liền không có lực, mới bắt đầu nàng còn không rõ hắn tại sao ăn miệng của nàng, cho đến sau này nha hoàn đàm luận chuyện lập gia đình, mới biết được đây là một loại động tác thân mật, chỉ có trượng phu mới có thể đối với thê tử như vậy......

Vậy hắn vì sao thường đối với nàng như vậy nha?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui