Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

- Vừa rồi không phải là không gian sụt lún?

Cảnh Anh Ly lập tức hoàn toàn hiểu rõ, có người bắt chước không gian sụt lún. Nếu như thật sự là không gian sụt lún, dù cho cô một lòng muốn chạy trốn thì cũng sẽ không thoát khỏi cái chết được. Diệp Mặc thật biết nắm bắt thời cơ, không ngờ nhanh chóng đã lấy ra đại đỉnh tám cực chống đỡ.

- Cảm ơn nhiều, anh lại cứu tôi một lần.

Cảnh Anh Ly đồng thời cũng hiểu rõ vừa rồi Diệp Mặc dùng thiên hỏa là giúp cô, tuy rằng cô không thấy Diệp Mặc thiêu hủy cái gì, nhưng cô hiển nhiên biết đó không phải là thứ gì tốt.

Diệp Mặc gật đầu:

- Cô cũng đã từng cứu tôi, thế nên loại chuyện này đừng có để ở trong lòng. Thế nhưng, phỏng chừng tầng thứ bảy Vẫn Chân điện này rất không đơn giản, hơn nữa tựa hồ bị vật gì đó chiếm lấy làm địa bàn rồi. Nơi này trước đây hẳn không phải là cái tình trạng này, phải là sau này mới có tình huống này phát sinh.

- Tôi cũng cảm giác ở đây không thích hợp, chúng ta đi nhanh lên...

Cảnh Anh Ly vô thức rùng mình một cái, chỉ là nửa câu sau cô vẫn chưa nói hết, cũng đã ý thức được, coi như là có muốn đi thì cũng không có cách nào để đi, nơi này là Vẫn Chân điện tầng bảy, có thể đi được tới nơi nào chứ? Đi tới tầng tám sao hay là xuống tầng sáu?

Diệp Mặc thấy Cảnh Anh Ly nói nửa chừng, cũng biết cô đã hiểu ra rồi, nên liền nói:

- Lúc này chúng ta căn bản không biết đi đâu, không nói chúng ta không tìm được cửa tiến lên tầng tám, coi như là tìm được rồi, chúng ta có thể đi lên không? Về phần lùi lại hoặc xuống tầng thứ sáu thì càng không được. Biện pháp duy nhất lúc này là chờ thời điểm Vẫn Chân điện đóng cửa, chúng ta được truyền tống ra ngoài.

- Đồng ý.

Cảnh Anh Ly chỉ vì bất ngờ bị kinh hãi nên mới có suy nghĩ lung tung, lúc này tỉnh táo lại đã sớm hiểu rõ được tình thế. Ngoại trừ ở lại chỗ này cố thủ, còn lại không có bất cứ biện pháp nào khác. Không nói đến việc không biết cửa tiến nhập tầng tám, coi như là có biết thì tại tầng bảy quỷ dị này, cô và Diệp Mặc có thể đi lên tới tầng tám mà không gặp phải chuyện gì hay không. Huống hồ tầng tám là cái dạng gì, ai có thể biết được?

Hiểu rõ đạo lý này, Cảnh Anh Ly trước tiên xuất ra lá chắn pháp bảo của mình, cô biết Diệp Mặc khẳng định biết bố trí trận pháp. Điểm ấy không cần cô phải nhắc nhở.

Quả nhiên, sau khi cô vừa xuất ra lá chắn pháp bảo, Diệp Mặc lại đánh ra vài đạo pháp quyết vào đại đỉnh tám cực, sau đó không chút do dự lấy ra trận kỳ bắt đầu bố trí trận pháp.

Ngoài dự liệu của Diệp Mặc và Cảnh Anh Ly chính là, sau khi Diệp Mặc bố trí trận pháp phòng ngự quanh hai người, xung quanh bọn họ vẫn không có chút động tĩnh nào.

- Chúng ta có phải đã quá cẩn thận rồi hay không?

Cảnh Anh Ly cũng thoáng trầm tĩnh lại, nhìn Diệp Mặc hỏi.

Diệp Mặc lắc đầu:

- Tuyệt đối phải cẩn thận, dự cảm của tôi luôn luôn đúng, chúng ta ở tại chỗ này là tốt nhất, nơi này cách cửa vào của tầng bảy không xa, hẳn là còn chưa tới chỗ nguy hiểm nhất. Cô dùng những trận kỳ này trông coi trận pháp phòng ngự, một khi trận pháp phòng ngự buông lỏng cô lập tức dựa theo phương vị mà tung trận kỳ.

Nói xong Diệp Mặc lấy ra một đống trận kỳ đưa cho Cảnh Anh Ly.

Nếu như không phải là vì quá lo lắng, Diệp Mặc thật là muốn đi xem cái "Chân thần các" kia. Thế nhưng hắn cảm giác một khi đi thì khẳng định sẽ xảy ra chuyện, lúc này mới cưỡng chế cách suy nghĩ này xuống.

- Anh sao thế?

Cảnh Anh Ly tiếp nhận trận kỳ rồi có chút nghi hoặc nhìn Diệp Mặc.

- Tôi còn phải luyện chế trận kỳ, nếu như cô có tài liệu luyện chế trận kỳ thì đều cho tôi hết đi.

Diệp Mặc nói xong trực tiếp ngồi ở bên trong đại trận phòng ngự bắt đầu luyện chế trận kỳ.

Cảnh Anh Ly không hỏi lại, trực tiếp lấy tài liệu của mình ra. Một đống tài liệu được xếp đống trước mặt của Diệp Mặc.

Diệp Mặc bắt đầu không ngừng luyện chế trận kỳ, tuy rằng hắn không phải luyện khí sư, nhưng vì thường luyện chế các loại trận kỳ nên đối với việc luyện khí cũng có chút hiểu biết. Hắn thậm chí đang suy nghĩ, nói không chừng sau đó hắn nhờ vào việc luyện chế trận kỳ mà có thể trở thành cao thủ luyện khí.

- A, bà ngoại...

Khi Cảnh Anh Ly cầm trận kỳ khẩn trương nhìn chằm chằm bên ngoài trận, không ngờ đột nhiên nhìn thấy hình ảnh bà ngoại của mình. Tuy rằng cô chưa từng thực sự thấy qua bà ngoại. Thế nhưng lúc này người ở ngoài trận thực sự là bà ngoại của cô không thể nghi ngờ.

Cô vô thức tiến lên, lại cảm thấy thức hải của mình chợt lạnh lẽo, có một loại cảm giác tan vỡ giống như là khi đi qua thang đá.

Cô cản bản là không kịp phản ứng, phía trước của đại trận phòng ngự cấp năm dần hiện ra một vòng sáng màu trắng nhạt, tựa hồ đem vật gì đó quét ra ngoài.

Cảnh Anh Ly giật mình một cái, nhưng lại phát hiện phía trước của đại trận phòng ngự cấp năm không ngờ bị tổn hại một lỗ thật lớn. Nếu như thêm một chút nữa, đại trận phòng ngự cấp năm tầng đầu sẽ hoàn toàn bị phá nát.

Lúc này cô đâu còn nhìn thấy cái bóng của bà ngoại nữa. Cảnh Anh Ly kinh hô một tiếng:

- Nguy hiểm thật, không ngờ giống như là tâm ma của bản thân, có thể ảnh hưởng đến thức hải. Bạn đang đọc truyện được tại truyenfull.vn

Đồng thời trận kỳ trong tay trực tiếp hướng về phía pháp trận bị phá vỡ, đem chỗ bị phá vỡ của trận pháp tu bổ lại, Cảnh Anh Ly vẫn còn có chút sợ hãi, cô vô thức nhìn Diệp Mặc đang còn luyện chế trận kỳ ở bên cạnh nói:

- Đáng lẽ tôi phải nhớ rằng Đoạn Cửu Dương chết như thế nào mới phải?

Diệp Mặc nhìn cô một cái nói:

- Tôi đã sớm biết, chỉ là cô nên chú ý một chút, đừng cho pháp trận bị công phá, nếu như trận pháp bị hủy, đối với chúng ta chính là tử lộ, hiện tại biện pháp duy nhất là kiên trì đến khi Vẫn Chân điện đóng cửa.

Cảnh Anh Ly xấu hổ gật đầu, cô cảm giác sự thông minh của mình ở trước mặt Diệp Mặc căn bản là không có chỗ dùng. So sánh với sự bình tĩnh và trầm ổn của Diệp Mặc, sự thông minh của cô lúc này có chút phù phiếm rồi.

Lấy lại bình tĩnh, Cảnh Anh Ly cũng thoải mái hơn, mình cần gì phải tự coi nhẹ mình? Người như Diệp Mặc ở trên thế gian này có thể có mấy người chứ? Cô cũng biết trong lòng của Diệp Mặc cũng giống cô, thực sự thừa nhận cô là một người thông minh.

Thủ pháp luyện chế trận kỳ của Diệp Mặc càng lúc càng nhanh, mà trận kỳ chồng chất trước mặt hắn cũng càng lúc càng cao.

Sự an tĩnh rất nhanh qua đi, thần thức của Cảnh Anh Ly đều không thể nhìn rõ được bóng đen không ngừng nhắm hướng trận pháp của bọn họ mà công kích. Trận pháp bị đánh liên tục lung lay, ở bên ngoài trận pháp phòng ngự, tự hồ như "Không gian đao gió" và "Không gian loạn lưu" cũng xuất hiện nhiều hơn.

Ánh sáng bên ngoài trận pháp liên tục lóe ra, những đợt tập kích không ngừng bị ngăn trở, mà Cảnh Anh Ly chỉ có thể không ngừng tung ra trận kỳ và linh thạch. Về phần trận pháp công kích gì đó, cô đến giờ cũng không biết là cái gì.

Ầm, ầm, ầm...

Từng đợt tiếng vang ầm ầm truyền vào tai, trận pháp tựa hồ đã không chịu nổi những công kích kịch liệt bên ngoài rồi. Cảnh Anh Ly lo lắng nhìn Diệp Mặc, thế nhưng Diệp Mặc vẫn như cũ không ngừng luyện chế trận kỳ, thậm chí như là không nghe được thanh âm công kích bên ngoài.

Răng rắc...

Diệp Mặc bố trí hai tầng trận pháp phòng ngự, rốt cuộc có một tầng đã bị công phá, Cảnh Anh Ly thậm chí đã nhìn thấy một khuôn mặt đờ đẫn mờ ảo, thế nhưng trong nháy mắt liền biến mất, thật giống như là ảo giác vậy.

- Diệp Mặc...

Cảnh Anh Ly tuy rằng thông mình tuyệt đỉnh, thế nhưng đối mặt với loại tình huống này, cô đã luống cuống. Còn tiếp tục như vậy, một tầng còn lại của trận pháp phòng ngự này rất nhanh cũng sẽ bị công phá.

Lúc này cô âm thầm may mắn khi nghe lời Diệp Mặc nói, cái tầng thứ bảy này thật đúng như địa ngục u minh, nhìn không nhìn được, thần thức cũng không xuyên thấu được, lại không ngừng bị công kích, thậm chí thức hải còn bị một loại khí âm lãnh xâm lấn.

Rắc rắc...

Tầng thứ hai của trận pháp phòng ngự cũng có một chút buông lỏng rồi, phát sinh ra âm thanh rắc rắc, bóng đen bên ngoài tựa hồ không ngừng kéo đến, càng lúc càng nhiều.

Khi mà Cảnh Anh Ly đã không biết phải làm sao, Diệp Mặc liền đứng lên nói với Cảnh Anh Ly:

- Cô nghỉ ngơi một lát đi, hiện tại giao chỗ này cho tôi.

Nói xong Diệp Mặc không đợi Cảnh Anh Ly trả lời, trận kỳ trong tay đã giống như rải hoa mà đánh ra ngoài.

- Anh không phải tu bổ lại trận pháp sao?

Cảnh Anh Ly phát hiện ra trận kỳ ném ra ngoài cũn không phải là để tu bổ trận pháp, mà là bố trí một trận pháp mới.

- Không sai.

Diệp Mặc trầm giọng đáp, vừa rồi khi Cảnh Anh Ly trông coi trận pháp, hắn đã phát hiện trận pháp cấp năm căn bản là không có cách nào để bọn họ có thể phòng thủ đến khi Vẫn Chân điện đóng cửa. Hơn nửa tài liệu ở đây rất nhiều, lại là tài liệu cao cấp, hắn liền luyện chế trận kỳ của trận pháp phòng ngự cấp sáu.

Lúc này hắn bố trí chính là trận pháp phòng ngự cấp sáu.

Cảnh Anh Ly thấy Diệp Mặc bố trí trận pháp, cũng không rảnh rỗi, cô liền bắt đầu tu bổ lại chỗ hỏng của trận pháp phòng ngự cấp năm.

Sau một canh giờ hai người mới xong việc, khi tầng thứ hai của trận pháp phòng ngự sắp bị phá, Diệp Mặc trong tay ném ra bốn viên linh thạch cực phẩm, hơn nữa còn kèm theo cả hơn mười khối linh tinh.

Cảnh Anh Ly chỉ cảm giác không gian quanh bản thân từng đợt lay động, một trận pháp phòng ngự mới đã xuất hiện ở trước mặt cô.

- Đại trận phòng ngự cấp sáu?

Cảnh Anh Ly kêu lên một tiếng kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía Diệp Mặc càng lúc càng phức tạp. Cái tên Diệp Mặc này thật là thiên tài có chút thái quá rồi, không ngờ dưới tình huống như vậy có thể bố trí ra đại trận phòng ngự cấp sáu. Tuy rằng một trận pháp đại sư cấp sáu, vẫn kém xa so với tông sư trận pháp, thế nhưng ở Nam An châu liệu có bao nhiêu đại sư trận pháp cấp sáu?

Phải biết rằng có rất nhiều môn phái để có thể mời một đại sư trận pháp cấp sáu đều phải tiêu tốn vô số linh thạch. Cái tên Diệp Mặc này chỉ cần xoay sở một chút đã thăng cấp trình độ trận pháp lên cấp sáu, riêng khả năng bố trí trận pháp này của hắn có thể ăn đứt toàn bộ Tu Chân giới rồi.

Hơn nữa cô thấy Diệp Mặc không ngờ lại có nhiều linh thạch cực phẩm và linh tinh như vậy, cái này quả thực là còn nhiều hơn so với chính mình rất nhiều, hắn thật sự là một tán tu sao?

Diệp Mặc điều tiết lại chân nguyên rồi nói:

- Chúng ta chỉ cần bảo vệ cái đại trận phòng ngự cấp sáu này là được, đáng tiếc là cái gì cũn không lấy được, mà lại lãng phí của tôi rất nhiều linh thạch cực phẩm như vậy, lại còn cả linh tinh nữa.

- Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?

Cảnh Anh Ly thấy Diệp Mặc đã bố trí xong đại trận phòng ngự cấp sáu, cũng thở phào nhẹ nhõm một chút, lập tức hỏi.

Diệp Mặc trầm mặc một chút rồi nói:

- Tôi cũng không xác định rõ, thế nhưng bóng đen bên ngoài thoạt nhìn rất giống quỷ tu, thế nhưng bất đồng chính là quỷ tu này không có chút ý thức nào, hình như giống như bị người khác điều khiển vậy.

- Không phải là quỷ tu, bóng đen đó đúng là không có ý thức, thế nhưng nó có thể xâm lấn thức hải.

Trong lòng Cảnh Anh Ly vẫn có chút sợ hãi.

Dừng một chút, cô vô thức nhìn Diệp Mặc một chút nhưng phát hiện Diệp Mặc cũng đang nhìn cô, trong ánh mắt hai người đều có một loại kiêng kỵ và trầm trọng. Bởi vì bọn họ đều có suy đoán giống nhau, bóng đen bên ngoài tuy không có cách nào để nhìn thấy rõ ràng, thế nhưng bất luận nó có phải là quỷ tu hay không, đều có một điểm đặc biệt chính là bọn họ đều tin rằng nó bị người khác điều khiển.

Ở trong tầng thứ bảy của Vẫn Chân điện mà chỉ huy bóng đen này, hiển nhiên không phải là mới tồn tại mà là đã tồn tại từ lâu rồi. Mà một người đã tồn tại thời gian rất dài trong Vẫn Chân điện tầng bảy, không ngờ lại không có tin tức bị truyền ra ngoài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui