Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

- Hả…

Đôi tu sĩ nam nữ kia lộ ra vẻ vui mừng ngạc nhiên, bọn họ không ngờ vì mình là khách hàng đầu tiên, đến phí luyện chế cũng không cần phải trả, điều này quả thực khiến người ta không dám tin.

Nữ tu sĩ tóc vàng dáng người gầy lại càng liên thanh nói:

- Cám ơn, cám ơn tiền bối.

Nói xong, cô vội lấy ra một miếng Hải Lam San đưa cho Diệp Mặc nói:

- Cái tôi có chính là nguyên liệu này, tôi muốn luyện chế ra linh khí phi hành hạ phẩm, nếu như không đủ, tôi còn mấy loại nguyên liệu yêu thú cấp năm…

Cô chính là vì nguyên liệu không đủ, muốn luyện chế một pháp bảo phi hành, lại không có đủ thù lao cho luyện khí sư, cho nên thấy Diệp Mặc quảng cáo mới mừng rỡ như vậy.

Những người xung quanh quen biết hai người họ đều lắc đầu:

- Rõ ràng là tên lừa đảo, vậy mà cũng tin.

- Nghe nói năm ngoái cũng có một người làm như này rồi, cuối cùng hắn thu thập được rất nhiều nguyên liệu, nhưng một món linh khí cũng không luyện chế ra được. Vì người ta tu vi cao, những người mất đi nguyên liệu cũng chỉ có thể tự cho là mình đen đủi mà thôi.

Những bàn tán ở trên Diệp Mặc cũng nghe thấy rất rõ, hắn nhíu nhíu mày, cuối cùng cũng hiểu được vì sao mình đến bây giờ vẫn chưa có mối làm ăn nào. Hóa ra chiêu này của mình sớm đã có người dùng rồi, hơn nữa còn dùng để lừa nguyên liệu nữa. Xem ra tu sĩ nam nữ làm khách hàng đầu tiên này của mình, cũng mới đến đây không lâu.

Quả nhiên đôi nam nữ kia sau khi nghe thấy những lời bàn tán kia lập tức có chút căng thẳng, nam tu sĩ kia chằm chằm nhìn Hải Lam San trong tay Diệp Mặc, sợ Diệp Mặc luyện chế hỏng mất. Vì tu vi của Diệp Mặc vừa nhìn là biết được không phải là người mà bọn họ có thể trêu trọc được, nếu như Diệp Mặc làm hỏng nguyên liệu của bọn họ, bọn họ cũng chỉ có thể tự nhận mình xui xẻo mà thôi.

Diệp Mặc nhìn ra sự căng thẳng của nam tu liền cười nhạt nói:

- Nếu như hai người tin tôi, tôi sẽ giúp hai người luyện chế pháp bảo phi hành, nếu như không tin, bây giờ tôi sẽ trả lại Hải Lam San cho hai người.

- Không, tiền bối, tôi tin tưởng anh.

Nữ tu tóc vàng gầy ốm lập tức khẳng định nói.

Diệp Mặc gật đầu nói

- Tốt lắm, bây giờ tôi sẽ giúp hai người luyện chế.

Hải lam san là nguyên liệu cực phẩm cấp năm, nếu như đưa cho Lục Vô Hổ luyện chế, Diệp Mặc tin rằng cho dù là linh khí thượng phẩm, thậm chí là linh khí bán cực phẩm thì Lục Vô Hổ cũng có thể luyện chế ra được. Mặc dù hắn không thể so sánh được với Lục Vô Hổ, nhưng nếu hắn chỉ là luyện chế ra một linh khí hạ phẩm, thì cũng là thất bại một chút rồi. Cho nên Diệp Mặc quyết định ít nhất cũng phaỉ luyện chế ra một linh khí phi hành trung phẩm.

Diệp Mặc giơ một tay lên, một mồi lửa màu cam đậm xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Mồi lửa này của Diệp Mặc vừa mới xuất hiện, những người xung quanh lập tức bị thu hút mà kinh ngạc thốt lên.

- Tử Quỳ Hỏa, không ngờ là mồi lửa kì dị - Tử Quỳ Hỏa.

- Chẳng lẽ lại có thể luyện linh khí được, không phải là tên lừa gạt sao? Tôi nhớ là năm ngoái tên tu sĩ luyện khí đó không luyện khí trước mặt mọi người thì phải, hắn chỉ luyện chế trong cấm chế, cuối cùng đi ra nói luyện chế thất bại, sau đó nguyên liệu không còn.

- Tôi thấy vị tu sĩ này đúng là có bản lĩnh thật, nếu không sẽ không luyện khí trước mặt mọi người, huống chi còn có Tử Quỳ Hỏa.

- Chắc là vậy, vì như vậy hắn sẽ không có cách nào lén lấy nguyên liệu làm của riêng của mình.



Đối với những lời bàn tán nghị luận xung quanh, Diệp Mặc làm như không nghe thấy, hắn đã là tu vi Ngưng Thể hậu kì rồi, phóng Tử Quỳ Hỏa ra, thì không có ai có thể ngấp nghé được.

Nhưng hai tu sĩ nam nữ kia, nghe những lời nghị luận của những người xung quanh lại trở lên vui mừng, bọn họ nghe thấy những lời bàn tán xung quanh, rõ ràng tiền bối luyện khí trước mặt mọi người không phải là tên lừa gạt.

Miếng Hải Lam San dưới ngọn lửa Tử Quỳ Hỏa của Diệp Mặc nhanh chóng hóa thành một chất lỏng màu lam, trôi nổi trước mặt Diệp Mặc, dường như căn bản không thấy sự quan sát của những người xung quanh, thủ quyết của Diệp Mặc từng đợt từng đợt đánh vào chất lỏng màu lam đó, tốc độ vô cùng nhanh lẹ, cho dù là những tu sĩ xung quanh, cũng không nhìn rõ Diệp Mặc đã đánh bao nhiêu thủ quyết vào trong đó nữa.

Chất lỏng màu lam của Hải Lam San kia bắt đầu dần dần chuyển động trong không trung, sau đó biến hóa thành hình thức ban đầu của pháp bảo phi hành, đến cuối cùng, chuyển động càng ngày càng nhanh, cuối cùng những người xung quanh chỉ có thể nhìn thấy một màu lam đang xoay tròn quanh người Diệp Mặc, còn căn bản nhìn không rõ hình dạng thế nào.

Duy nhất chỉ có thể nhìn rõ chính là thủ quyết của Diệp Mặc không ngừng đánh vào trong chất lỏng màu lam đó, dường như đang vẽ trận pháp, lại dường như đang luyện hóa nguyên liệu.

- Hình như không đúng rồi, tôi đã từng chứng kiến người khác luyện khí, sao lại không có lò luyện khí?

- Đúng vậy, luyện khí ít nhất cũng phải có một lò luyện khí chứ? Làm gì có kiểu luyện khí như này? Thật kì lạ.



Nghị luận của những người xung quanh không ảnh hưởng chút nào đến Diệp Mặc, hắn đương nhiên biết luyện khí phải dùng đến lò luyện khí, bình thường không có lò luyện khí thì không thể luyện chế ra một pháp khí cấp thấp thông thường, linh khí cấp cao, thậm chí là chân khí cũng không có cách nào luyện chế ra được. Nhưng từ sau khi Diệp Mặc quyết định học luyện khí từ Lục Vô Hổ, thì cũng không dùng đến lò luyện khí.

Tam Sinh quyết nghiên cứu vạn vật tự sinh, trói buộc không phải là cách tốt nhất. Cho nên hắn quyết định bỏ lò luyện khí, không dùng lò luyện khí để trói buộc pháp quyết luyện chế. Diệp Mặc phát hiện pháp bảo luyện chế như vậy, đẳng cấp pháp bảo càng cao thì yêu cầu đối với thần thức của luyện khí sư lại càng cao. Thậm chí luyện khí sư bình thường vẫn chưa để cho pháp bảo thành hình, thì nguyên liệu đã bị hư hao rồi. Không phải trình độ luyện khí không được, mà là thần thức không khống chế được nguyên liệu. Diệp Mặc tu luyện có Tử Nhãn Thần Hồn Thiết Cát, hơn nữa thần thức mạnh mẽ, thì cũng không sợ điều này.

Vì Diệp Mặc phát hiện ra, không dùng lò luyện khí luyện chế pháp bảo, một khi pháp bảo được luyện chế ra rồi, năng lực và tính năng công kích lợi hại hơn nhiều so với pháp bảo cùng cấp.

Có kinh nghiệm này rồi, Diệp Mặc lại càng bỏ qua suy nghĩ sử dụng lò luyện khí. Có một thời gian hắn thậm chí đến luyện đan cũng muốn bỏ lò đan, nhưng hắn nhanh chóng liền phát hiện nếu bỏ lò đan mình luyện chế ra nhiều nhất cũng chỉ là đan dược thiên cấp nhất phẩm. Hơn nữa tác dụng đan dược bộc lộ, một chút cũng không ôn hòa, rất dễ khiến người tu luyện tổn thương kinh mạch, đối với người tu luyện căn bản không có chút tác dụng tốt nào.

Cuối cùng kết quả mà Diệp Mặc nhận được chính là khi luyện khí thì phong mang càng lộ càng tốt, luyện đan thì lại cần lò luyện cô đọng lại phong mang trong đó, có lẽ đợi hắn một ngày nào đó chính thức trở thành Đan vương cực phẩm rồi, hắn thậm chí có thể không dùng đến lò đan để luyện chế ra đan dược ôn hòa mà lại nghịch thiên, nhưng chắc chắn không phải bây giờ.

Những người vây xem Diệp Mặc càng ngày càng nhiều, còn vòng tròn màu lam quay quanh Diệp Mặc lại càng ngày càng sáng, cuối cùng thậm chí còn có chút chói mắt. Lại nửa tuần hương nữa trôi qua, vòng tròn màu lam quanh người Diệp Mặc phát ra những âm thanh ong ong, nhanh chóng màu lam quay điên cuồng kia lại lần nữa biến hóa, nhưng thời gian biến hóa lần này lại cực ngắn, khi sự xoay chuyển kia hoàn toàn dừng lại, một pháp bảo phi hành màu lam vô cùng tinh xảo nằm gọn trong tay Diệp Mặc.

- Linh khí thượng phẩm…

- Không ngờ là linh khí thượng phẩm? Hải lam san cấp năm luyện chế ra được một linh khí thượng phẩm, điều này là thật sao?

- Vậy trận pháp phòng ngự trên linh khí kia, vừa nhìn thì ít nhất là cấp sáu, thật là cừ.

- Một pháp bảo phi hành thật đẹp…

Tiếng nghị luận càng ngày càng lớn, bầu không khí trong đám người càng ngày càng kích động. Không ai ngờ rằng, Diệp Mặc chẳng những không phải là tên lừa gạt, còn là một đại sư luyện khí có thể luyện chế ra linh khí thượng phẩm, tên này ít nhất cũng là đại sư linh khí thất phẩm rồi.

Đôi nam nữ tu sĩ yêu cầu Diệp Mặc luyện chế linh khi phi hành thì lại càng kích động không ngừng, sắc mặt hai người họ đều đỏ ửng lên, bọn họ đồng thời cũng trở nên lo lắng. Vốn dĩ Diệp Mặc có thể giúp luyện chế ra được một món linh khí phi hành hạ phẩm, bọn họ cũng đã vô cùng mãn nguyện rồi. Nhưng không ngờ, vị đại sư luyện khí này bây giờ lại luyện chế ra linh khí phi hành thượng phẩm. Điều này quả thực nằm ngoài dự liệu của bọn họ.

Bọn họ lo lắng Diệp Mặc sau khi luyện chế ra pháp bảo phi hành linh khí thượng phẩm này, lúc trước nói miễn phí có giữ lời hay không. Vì giá của linh khí thượng phẩm và linh khí hạ phẩm khác nhau quá lớn, căn bản không thể so sánh được. Giá một món linh khí thượng phẩm mua được mấy chục món linh khí hạ phẩm cũng là chuyện bình thường, huống chi còn là pháp bảo phi hành có giá trị cao hơn?

Diệp Mặc lại đưa pháp bảo phi hành trong tay cho đôi nam nữ tu sĩ kia nói:

- May mắn không làm nhục mệnh, luyện chế một món linh khí thượng phẩm, không biết bằng hữu có hài lòng hay không?

Nữ tu sĩ kia kích động nhận lấy linh khí mà Diệp Mặc đưa cho cô, thậm chí tay còn chút run rẩy. Linh khí thượng phẩm này cô lại không hài lòng sao, nếu như không phải Diệp Mặc giúp cô luyện chế, cho dù cô vất vả cực nhọc hơn mười năm nữa xung quanh Lăng Đảo này, cũng chưa chắc có thể lấy được linh khí phi hành thượng phẩm tốt như này.

Diệp Mặc thấy cô kích động nói cũng nói không ra lời, cũng không có để ý. Luyện chế món pháp bảo phi hành màu lam này hắn cũng tốn một chút suy tư, mục đích chính là vì quảng cáo. Tiếp theo luyện chế tiếp những pháp bảo sau, hắn nhất định sẽ không nỗ lực như này, hắn cần tiết kiệm thời gian, như vậy thu thập nguyên liệu mới nhanh được.

- Cám ơn, cám ơn tiền bối…

Nam tu sĩ kia kịp phản ứng lại, vội vàng kéo nữ tu sĩ nói lời cảm ơn với Diệp Mặc.

Diệp Mặc khua tay nói:

- Hai người là khách hàng đầu tiên của tôi, cũng là giúp tôi, thì cũng không phải khách khí nữa.

Nói xong, Diệp Mặc đứng dậy ôm quyền nói:

- Các vị bằng hữu, tôi ở đây luyện khí, vừa nãy mọi người cũng đã nhìn rồi, vẫn là giá cũ, hai bộ nguyên liệu luyện chế ra một món linh khí trung phẩm, hoặc là linh khí thượng phẩm, vị bằng hữu nào muốn luyện chế, thì bây giờ mời lên báo danh.

Diệp Mặc vừa mới dứt lời, những tu sĩ đứng xem ai ai cũng muốn bước lên, bản lĩnh luyện khí của Diệp Mặc, mọi người cũng đã nhìn thấy rồi, cơ hội tốt như này nếu như bỏ lỡ, thì đúng là thằng ngu. Bây giờ đã không còn ai ngưỡng mộ đôi nam nữ vừa được Diệp Mặc luyện khí cho nữa, vì ý của đại sư luyện khí trước mặt nói là, ai ai cũng có cơ hội.

Những tu sĩ kiếm sống ở biển không nhiều lắm, nhưng tài nguyên thì lại nhiều, bất luận là nguyên liệu luyện khí, hay là nguyên liệu luyện đan, đều vô cùng nhiều.

Diệp Mặc thấy mọi người đều xông lên, liền khua tay nói:

- Mọi người xếp hàng có trật tự, chuẩn bị tốt nguyên liệu của mình, những người nào chen ngang không có trật tự, thì không cho luyện khí.

Nửa câu nói trước của Diệp Mặc thì vẫn chưa có ai để ý, nhưng sau khi Diệp Mặc thêm vào câu chen ngang không luyện khí, những tu sĩ đang chen lấn xếp hàng ai ai cũng đứng vào hàng ngũ, cũng không có ai dám chen ngang nữa. Đôi nam nữ tu sĩ lúc trước Diệp Mặc giúp luyện khí miễn phí, vốn dĩ muốn giúp Diệp Mặc bảo vệ một chút, nhưng thấy một câu nói của Diệp Mặc có thể sắp xếp xong, cũng không nói gì thêm.

Sau đó Diệp Mặc cũng không chậm trễ nữa, cũng không tỉ mỉ cẩn thận như vừa nãy dùng Hải Lam San luyện chế pháp bảo phi hành, nhưng cho dù như vậy, từng món đồ linh khí trung phẩm cũng giống như hoa tươi nở rộ trong tay Diệp Mặc.

Những tu sĩ lấy được linh khí lại càng vui mừng không ngớt, liên mồm cám ơn. Dùng nguyên liệu nhiều hơn gấp đôi có thể đổi lấy một món linh khí, chuyện như này ở Lăng Đảo, không có ai là không muốn cả.

Nguyên liệu trong nhẫn trữ vật của Diệp Mặc càng ngày càng nhiều, cuối cùng thậm chí tích lũy được thành một ngọn núi nhỏ. Tốc độ hắn luyện chế linh khí càng lúc càng nhanh, lúc mới bắt đầu, hắn luyện chế linh khí thượng phẩm có chút thất bại, đến cuối cùng, tỉ lệ thành công hoàn toàn là 100%.

Ba ngày sau, Diệp Mặc thậm chí bắt đầu luyện chế linh khí cực phẩm, còn lúc này hắn lại không nhận những đơn linh khí trung phẩm nữa. Treo bảng luyện khí linh khí thượng phẩm và linh khí cực phẩm, cứ như vậy nguyên liệu mà hắn thu thập được cấp bậc càng ngày càng cao.

Vì Diệp Mặc ở đây luyện khí, những tu sĩ đến vây quanh sạp hàng của Diệp Mặc càng ngày càng nhiều, theo tin tức truyền đi, lại càng có nhiều tu sĩ đến đây.

Nhiều tu sĩ như vậy đến tìm Diệp Mặc, Diệp Mặc chỉ có một mình, rõ ràng giúp không xuể, vào lúc này hắn lại lần nữa treo một cái bảng mới lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui