Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Cố Hà Chu ngượng ngùng nói:

- Cái đám Giác Hồn Tảo này có tốc độ cũng khác nhau, khống chế không tốt, thì tỉ lệ thành công cũng không cao lắm. Một khi bị tôi lưới được, thì tôi có thể thông qua phương pháp theo dõi, rồi chậm rãi thu lấy Giác Hồn Tảo.

Diệp Mặc gật đầu. Hắn đã hiểu phương pháp của Cố Hà Chu rồi, tuy rằng không thể nói là há miệng chờ sung, nhưng cũng không khác là bao. Cái lưới lớn kia của y chỉ để sẵn một chỗ, chờ khi Giác Hồn Tảo tới, thì y sẽ dùng phương pháp này để khiến cho Giác Hồn Tảo tự tiến vào trong cái lưới đó. Nhìn một đoạn dây mảnh mầu vàng trong tay y thì cũng biết nó chắc là cần thu lưới rồi, cái này cũng không khác với việc câu cá là mấy.

Phương pháp này tuy bắt được Giác Hồn Tảo, nhưng lại không phải là thứ mà Diệp Mặc muốn. Cho nên hắn liền ôm quyền nói với Cố Hà Chu rằng:

- Cảm tạ Cố huynh đã vui lòng chỉ giáo, tôi xin được cáo từ trước.

Cố Hà Chu cho rằng Diệp Mặc muốn đi Hải Giác thành, cho nên vội vàng nói:

- Anh Diệp, anh muốn đi Hải Giác thành sao? Vậy thì chuyện trên người của anh có ngàn vạn linh thạch không nên tiết lộ ra ngoài, bằng không thì cái tên phó thành chủ Phong Tiển kia nhất định sẽ có ý đố cướp đoạt của anh đấy. Tên Phong Tiển này cực kỳ vô sỉ, hơn nữa cũng vô cùng háo sắc.

Diệp Mặc cười nhạt một tiếng rồi nói:

- Anh không cần lo lắng, cái tên Phong Tiển kia đã bị tôi giết rồi. Tôi đi trước đây, khi nào rảnh rỗi ta sẽ gặp lại nhau ở Hải Giác thành.

Nói xong thì Diệp Mặc liền xoay người biến mất ở phía phụ cận Hải Giác đảo. Hắn muốn đi bắt Giác Hồn Tảo, không thể ở lại khu vực phụ cận này được.

Giác Hồn Tảo còn có Minh Tảo và Ám Tảo. Đối với Diệp Mặc mà nói thì đương nhiên là Ám Tảo có lực hấp dẫn hơn rồi. Một khối Minh Tảo đẳng cấp tương đối thấp, thì Diệp Mặc đã cảm giác chỗ tốt lớn như vậy, vậy thì cái Ám Tảo kia sẽ còn nghịch thiên cỡ nào? Diệp Mặc thậm chí còn có chút mong đợi.

- Cái gì, Phong Tiển đã bị anh giết rồi sao?

Khi Cố Hà Chu khiếp sợ nói ra những lời này, thì y phát hiện Diệp Mặc đã rời khỏi từ lâu rồi. Lập tức y càng khiếp sợ hơn vì nơi mà Diệp Mặc đi tới không phải là Hải Giác đảo, mà là nơi sâu bên trong Hải Giác, rất rõ ràng là hắn muốn đi bắt Giác Hồn Tảo cao cấp hơn, thậm chí còn có thể là hắn đi tìm bắt Ám Tảo.

- Điên rồi, điên thật rồi...

Cố Hà Chu nhìn thân ảnh Diệp Mặc biến mất ở phía sâu trong Hải Giác, đứng một chỗ thì thào nói.

Y biết rằng Diệp Mặc đi chuyến này rất có thể là sẽ không thể trở về được rồi. Vì cho dù là tu sĩ có tu vi cao tới đâu, thì sau khi tiến vào nơi sâu bên trong Hải Giác, mà có lẽ chỉ là tiến vào nơi có thật nhiều Giác Hồn Tảo, thì cũng chính là có đi mà không có về rồi.

...

Ám Tảo xác thực là rất đáng sợ, nhưng Diệp Mặc cũng không hề lo lắng. Ngày trước hắn đã có kinh nghiệm tránh né không gian loạn lưu và không gian đao gió ở trong Vẫn Chân cấm địa rồi. Chỉ cần tạo ra một đạo chân nguyên khí tràng, để cho không gian loạn lưu sau khi tiến nhập vào đạo chân nguyên khí tràng kia thì sẽ khiến cho chân nguyên khí tràng có sự thay đổi, từ đó mà hắn sẽ biết được phương hướng xuất hiện không gian loạn lưu.

Càng về sau thì tu vi của hắn càng đề cao hơn, cho nên với 'Vực' được mở rộng ra thì hắn càng không cần phải để ý. Cho tới khi hắn lạc vào 'Vết nứt hư không', thì hắn còn mặc cho không gian đao gió đánh lên người hắn mà hắn cũng không hề sợ hãi chút nào.

Bây giờ đối với Diệp Mặc mà nói, thì cái Ám Tảo kia bất quá cũng không khác mấy với không gian loạn lưu và không gian đao gió. Chỉ cần 'Vực' của hắn mở rộng ra, tới khi Ám Tảo kéo tới thì hắn có thể biết được từ sớm rồi. Đương nhiên loại chuyện này cũng có nguy hiểm rất lớn, bởi vì tốc độ của Ám Tảo quá nhanh, cho nên dù đã sớm biết, thì cũng không nhất định là có thể tránh né hết được.

Đây cũng chính là nguyên nhân mà tu sĩ khác không dám tới thử. Một khi tránh né không được, thì có thể là sẽ bị chết do va chạm với Ám Tảo.

Mấy cái bóng đén ngang dọc lai tới. Diệp Mặc không dám tiếp tục đi vào sâu hơn nữa. Giác Hồn Tảo ở đây đã đủ nhiều rồi. hắn lập tức sử dụng phương pháp của Cố Hà Chu, đao quang của Tử Đao chập chờn, chỉ đơn giản một chút thôi đã khiến cho Giác Hồn Tảo ở phía trước phải thay đổi phương hướng, cũng không hề gây hại gì cho hắn cả. Đáng tiếc chính là 'Vực' có tác dụng rất nhỏ đối với Giác Hồn Tảo.

Tử Đao phân tán đao quang ra ngoài, mỗi một đao đều có chứa đựng thần thức của Diệp Mặc, có thể khiến cho Giác Hồn Tảo phải thay đổi phương hướng một cách chính xác. Đây chính là 'Huyễn vân hành ý đao' của Diệp Mặc. Người khác nếu như không thể đem thần thức ẩn chứa vào trong đao quang, thì cũng không thể nào làm giống như Diệp Mặc được.

Răng rắc...

Một dao động có tốc độ nhanh hơn nhiều so với Minh Tảo vọt vào bên trong 'Vực' của Diệp Mặc. Diệp Mặc thậm chí còn chưa kịp phản ứng, lực lượng kia đã đụng vào ngực của hắn rồi.

Diệp Mặc cảm giác được chân nguyên mình trở nên nhộn nhạo, thiếu chút nữa là phun ra một ngụm máu tươi. Mà một đạo lực sau khi khiến hắn bị như vậy, thì lại thay đổi một phương hướng khác. Đảo mắt một cái đã biến mất hoàn toàn rồi. 'Vực' đối với Minh Tảo thì còn có chút tác dụng, nhưng đối với Ám Tảo thì không có nửa điểm tác dụng nào cả.

- Đây là Ám Tảo sao? Thật lợi hại...

Diệp Mặc nuốt xuống một viên đan dược, trong lòng cũng âm thầm sợ hãi than. Đây là bản thân hắn đấy, nếu đổi thành người khác, thì chắc sau pha vừa rồi không chết cũng phải mất nửa cái mạng rồi. Hơn nữa tu sĩ có thể sống sót được phỏng chừng là rất ít. Với loại tốc độ như thế này thì hoàn toàn có thể khiến cho thân thể tu sĩ nổ tung sau khi va chạm.

Bị Ám Tảo đánh một cú, thì Diệp Mặc lại bình tĩnh trở lại. Một bên hắn khống chế 'Vực' của mình khiến cho đao quang của Tử Đao đánh bay Giác Hồn Tảo lao tới, một bên thì nghĩ đến phương pháp xử lý tốt hơn.

Một ngày sau, thì Diệp Mặc đã vô cùng uể oải tiến vào Thế giới trang vàng nghỉ ngơi. Sau một ngày không ngừng săn bắt và tránh né Giác Hồn Tảo, thì Diệp Mặc đã có chút ít quen thuộc với Giác Hồn Tảo rồi. Hơn nữa tuy là Ám Tảo cũng tập kích hắn vài lần, nhưng một lần cũng không trúng được hắn.

Chỉ là chân nguyên và thần thức của hắn cực kỳ mệt mỏi. Diệp Mặc lấy ra Giác Hồn Tảo lúc trước Cố Hà Chu cho hắn sau đó bắt đầu sử dụng để khôi phục lại thần thức.

Khiến Diệp Mặc kinh hỉ chính là sau khi sử dụng Giác Hồn Tảo để khôi phục lại thần thức, thì vốn thần thức đang cực kỳ mệt mỏi của hắn đã lập tức được khôi phục, tiếp đó hắn lại vận chuyển công pháp 'Tử nhãn thần hồn thiết cát' để tu luyện thần thức, thì thần trí của hắn cũng lập tức tiến bộ lên vài lần so với bình thường.

Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, thì thần thức của hắn không chỉ khôi phục được mà còn tăng tiến thêm được một ít.

Giác Hồn Tảo quả nhiên là đồ tốt, không hề kém hơn 'Dưỡng thần tuyền' tinh khiết. Diệp Mặc không biết Dưỡng Thần Châu sinh ra 'Dưỡng thần tuyền' cực kỳ tinh thuần thì sẽ có hiệu quả như thế nào, nhưng hắn biết rằng hiệu quả của 'Dưỡng thần tuyền' không được tinh thuần thì khẳng định là không thể tốt bằng Giác Hồn Tảo được.

Dưỡng Thần Châu là đồ tốt, hơn Giác Hồn Tảo không chỉ mấy lần, chỉ có một khiết điểm duy nhất chính là nó sinh ra 'Dưỡng thần tuyền' hơi chậm một chút, một năm cũng không được quá hai ba giọt. Với lại đó là dưới trạng thái linh khí đầy đủ, còn một khi linh khí thiếu thốn, thì đẳng cấp 'Dưỡng thần tuyền' được sinh ra có thể sẽ càng thấp. 'Dưỡng thần tuyền' tinh thuần của hắn, thì hắn còn chưa nghĩ tới việc sẽ sử dụng bây giờ, vì hắn muốn tích góp được một lọ sau đó cùng mọi người dùng.

Sau khi khôi phục lại thần thức ở bên trong Thế giới trang vàng, thì Diệp Mặc lại lần nữa xuất hiện ở ngoài Hải Giác. Một ngày vừa rồi, thì hắn đã thử nghiệm qua vô số biện pháp rồi. Dùng 'Vực', dùng 'Chân nguyên thủ', dùng 'Đại đỉnh tám cực'...

Tất cả các biện pháp này đều không có một biện pháp nào có thể thật sự bắt được một Giác Hồn Tảo nào cả. Không khiến cho Giác Hồn Tảo thay đổi phương hướng mà trốn đi, thì chính là khiến cho Giác Hồn Tảo lập tức nổ tung, ngay cả một chút bột phấn cũng không còn sót lại.

Cuối cùng Diệp Mặc dự định sẽ luyện chế một cái lưới lớn học theo phương pháp của Cố Hà Chu. Cách này của Cố Hà Chu cũng không tốt, tuy là có tác dụng, nhưng đồng dạng cũng là rất nguy hiểm. Một khi bắt được Giác Hồn Tảo, thì y nhất định phải kéo lấy Giác Hồn Tảo kia bay trong một thời gian ngắn. Mà trong cái khoảng thời gian ngắn này, chính là thời điểm nguy hiểm nhất. Ai biết rằng bên cạnh mình còn có Giác Hồn Tảo nào bay tới nữa không?

Cố Hà Chu cũng biết biện pháp này nguy hiểm, cho nên chỗ của y cũng chỉ là ở sát phía bên ngoài, nơi có ít Giác Hồn Tảo. Tốc độ của Giác Hồn Tảo ở đây cũng kém xa so với nơi có nhiều Giác Hồn Tảo.

Lại có mấy đạo bóng đen đi qua, đồng thời còn có một Ám Tảo cũng đi qua. Tử Đao của Diệp Mặc tuy rằng không bắt được Ám Tảo, nhưng sau khi đã trải qua một ngày suy xét, thì hắn cũng đã biết được một ít quy luật. Tốc độ của Ám Tảo rất nhanh, 'Vực' không thể chống đỡ được nó, nhưng một khi Ám Tảo tới, thì 'Vực' của hắn sẽ có sự dao động. Lúc này hắn sẽ né tránh, bằng không thì nhất định sẽ bị va trúng.

Cũng may là Ám Tảo ở đây cũng không phải là rất nhiều, cho nên Diệp Mặc lại lần nữa khống chế Tử Đao khiến cho đao quang đánh bay đi mấy đọa bóng đen. Nhưng lúc này thì hắn lại chợt nhớ tới một vấn đề.

Hải Giác có nhiều Giác Hồn Tảo bay loạn khắp nơi như vậy, nhưng vì sao đám Giác Hồn Tảo này lại không một lần nào đụng vào nhau?

Diệp Mặc càng nghĩ càng nghi hoặc. Nếu như không phải là hắn đã chiếm được một miếng Giác Hồn Tảo, thì hắn thậm chí còn cho rằng những Giác Hồn Tảo này đều là sinh vật có thần trí đấy. Nhưng thực tế, những Giác Hồn Tảo này tuyệt đối chỉ là một loại tài liệu, hoặc là một loại linh dược, căn bản là không hề tồn tại thần trí.

Khả năng duy nhất đó là nó chính là một loại thực vật trời sinh đã có một loại năng lực cảm ứng.

Diệp Mặc nghĩ tới đây, thì trong lòng liền khẽ động. Khi lại có một đạo bóng đen phóng tới, thì hắn liền không chút do dự nào mà phóng ra một đaọ thần thức đao, chặt đứt tất cả các mối liên hệ xung quanh Giác Hồn Tảo vừa bay tới này.

Chuyện xảy ra tiếp theo khiến Diệp Mặc vô cùng kinh hỉ, đó là Giác Hồn Tảo kia trong nháy mắt đã chậm lại, sau đó ngoan ngoãn để cho Diệp Mặc thu vào trong tay.

Một khối Giác Hồn Tảo cực kỳ hoàn mỹ lúc này đã yên tĩnh nằm trong lòng bàn tay của Diệp Mặc. Cái loại cảm giác khiến cho Nguyên Thần thư thái này, khiến cho Diệp Mặc lập tức biết rằng khối Giác Hồn Tảo này còn tốt hơn khối mà Cố Hà Chu cho hắn gấp mấy lần.

Hóa ra chỉ cần đơn giản như vậy thôi. Diệp Mặc cố gằng khắc chế nội tâm vui mừng lại. Hắn đã sớm nghĩ đến việc sử dụng công pháp thần thức rồi, nhưng cũng may là đến lúc này cũng chưa chậm, chỉ mới lãng phí hơn một ngày mà thôi.

Chuyện tiếp theo thì đối với Diệp Mặc mà nói chính là rất đơn giản. Không cần biết Giác Hồn Tảo có tốc độ cao như thế nào, nhưng một khi đã đem sự liên hệ của nó đối với xung quanh chặt đứt hoàn toàn, thì nó cũng sẽ dừng lại, và lúc đó nó cũng chỉ là một khối khoáng thạch bình thường mà thôi. Đương nhiên, cũng có thể nói nó là một loại linh dược bình thường.

Diệp Mặc bắt Giác Hồn Tảo càng lúc càng dễ dàng, lại có một đạo bóng đen mà thần thức của hắn không thể nào theo được lần nữa lao vào trong 'Vực' của hắn. Diệp Mặc biết rằng đây hẳn là một khối Ám Tảo rồi. Hắn liền không chút do dự nào phóng ra liền mấy đạo thần thức đao, sau đó thì khối Ám Tảo kia liền nhanh chóng chậm lại rồi rơi vào trong tay Diệp Mặc.

Diệp Mặc lần đầu tiên được nhìn rõ Ám Tảo. Loại Ám Tảo của Giác Hồn Tảo này có mầu sắc khác hoàn toàn so với Minh Tảo. Minh Tảo là mầu nâu đen, mà Ám Tảo là một mầu trắng nõn giống như một đóa hoa tuyết vậy. Đặt nó ở trong lòng bàn tay nhìn rất đẹp. Hai mảnh phân ra hai bên giống như hai cái lỗ tai của một chú thỏ trắng nhỏ, nhìn vô cùng khả ái. Hơn nữa cảm giác dễ chịu cho Nguyên Thần và thần thức còn mạnh hơn gấp mấy lần so với khối Minh Tảo có tỷ lệ tốt mà vừa rồi hắn bắt được.

Lúc trước Cố Hà Chu nói rằng Ám Tảo tốt hơn Minh Tảo nhiều, thì Diệp Mặc còn không mấy ấn tượng, nhưng lúc này thì hắn biết rằng Ám Tảo không chỉ tốt hơn nhiều so với Minh Tảo, mà quả thực là không thể so sánh cùng nhau rồi. Diệp Mặc cũng không còn tâm tư để săn bắt Minh Tảo nữa rồi, hắn lập tức lấy tốc độ nhanh nhất tiến vào sâu bên trong Hải Giác để săn bắt Ám Tảo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui