Suy nghĩ đến việc dược liệu bên trong Sa Nguyên Dược Cốc không phải là ít, Diệp Mặc lập tức động tâm. Hắn ôm quyền nhìn Nhan Tranh nói:
- Anh Nhan, tôi đã hiểu được ý của anh. Anh yên tâm đi. Tôi khẳng định sẽ giúp anh chuyện này. Chỉ có điều tôi có một yêu cầu nho nhỏ.
Nhan Tranh thấy Diệp Mặc đã đồng ý, lập tức cao hứng nói:
- Mời anh Diệp cứ nói. Chỉ cần Nhan Tranh tôi có thể làm được, tôi chắc chắn sẽ không từ chối.
Diệp Mặc gật đầu nói:
- Ba người tăng thêm này, hẳn là tôi có thể giúp anh Nhan làm được. Chỉ có điều tôi cũng muốn có tên trong danh sách vào Sa Nguyên Dược Cốc. Không biết anh Nhan...
Thời điểm Nhan Tranh nhờ Diệp Mặc trợ giúp, cũng đã nghĩ tới điểm này. Diệp Mặc và sư phụ anh ta đều là luyện đan sư. Khi Sa Nguyên Dược Cốc được mở ra, nếu như một luyện đan sư không muốn có tên trong danh sách kia mới là chuyện lạ. Nghĩ đến đây, anh ta vội vàng nói:
- Không có vấn đề, yêu cầu của Dược Cốc Sa Nguyên chính là tu sĩ dưới Kim Đan có thể đi vào. Anh Diệp đúng lúc cũng có thể đi vào.
Đương nhiên Diệp Mặc chắc chắn sẽ không lo lắng. Hắn đã là Linh đan sư cửu phẩm. Nửa năm sau, nói không chừng hắn cũng có thể trở thành một Đan Vương nhất phẩm. Với thực lực của một Đan Vương nhất phẩm, Diệp Mặc tin rằng hắn có thể giành được một vị trí trong Top 10 luyện đan của Danh Nhân Đường.
...
Sau khi tiễn chân Nhan Tranh, Diệp Mặc trực tiếp tới thăm Ngu Vũ Thiên.
Sau khi Ngu Vũ Thiên, Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng biết được Diệp Mặc quay trở về, đã chờ hắn một lúc rồi. Hơn nữa nội thương của Ngu Vũ Thiên đã hết. Bởi vì Diệp Mặc đã bố trí tập hợp linh trận cho nên linh khí ở ngành dược Hoa Hạ rất dồi dào. Ngu Vũ Thiên rất hài lòng về chỗ này. Ngoài tu luyện ra, lại càng toàn tâm toàn ý dạy cho hai người Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng.
Tuy rằng Diệp Mặc để lại cho Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng công pháp tu luyện tốt nhất, nhưng dù sao tu vi của hắn không cao bằng Ngu Vũ Thiên. Rất nhiều chỗ, Ngu Vũ Thiên chỉ cần nói một chút, Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng cũng đã có thể hiểu được.
Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng biết ở trong này sẽ nguy hiểm, cho nên sau khi các cô đi ra gặp mặt Diệp Mặc xong, liền lập tức đi vào tu luyện. Thật ra Ngu Vũ Thiên lại ở lại, dường như có điều gì muốn nói với Diệp Mặc
- Ngu tiền bối, tôi tin tưởng ba tháng sau, bên tôi có thể chế luyện ra Thảo Hoàn Đan. Nếu như ba tháng sau tiền bối có thể đạt đến Kim Đan viên mãn, thì không còn gì tốt hơn.
Diệp Mặc sợ Ngu Vũ Thiên hỏi hắn về chuyện Thảo Hoàn Đan, hắn không đợi Ngu Vũ Thiên hỏi đã nói ra trước.
Diệp Mặc muốn ba tháng sau Ngu Vũ Thiên đột phá Nguyên Anh cũng vì một chút tư lợi. Nửa năm sau hắn phải đi Sa Nguyên Dược Cốc. Hơn nữa Diệp Mặc cũng biết khoảng cách giữa Toái Diệp và Hà Châu quá xa. Cho dù ngồi Truyền Tống Trận cũng phải truyền đến truyền đi. Nếu chẳng may phát sinh chuyện gì, có một tu sĩ Nguyên Anh ở bên cạnh Diệp Lăng và Tống Ánh Trúc, hắn cũng yên tâm hơn rất nhiều. Nguồn: https://truyenfull.vn
Ban đầu Ngu Vũ Thiên ở lại vốn không phải vì chuyện Thảo Hoàn Đan. Nhưng Diệp Mặc nói cho cô biết ba tháng sau có thể chế luyện ra Thảo Hoàn Đan, tin tức này vẫn khiến cô kinh ngạc một hồi lâu mới hồi phục lại tinh thần. Tuy rằng cô biết là sư phụ Diệp Mặc chế luyện, nhưng vẫn cảm thấy giật mình.
Tuy nhiên ngay lập tức Ngu Vũ Thiên liền lắc đầu nói:
- Trong vòng ba tháng tôi căn bản không có bất kỳ biện pháp nào tấn cấp Kim Đan viên mãn, trừ phi tôi có Thanh Uẩn Đan. Tuy rằng tôi có linh thảo chế luyện Thanh Uẩn Đan, nhưng lại không quen biết linh đan sư nào cao hơn thất phẩm, cũng không có cách nào chế luyện ra Thanh Uẩn Đan. Nếu như sư phụ anh tới thì tốt rồi. Thật ra tôi muốn nhờ sư phụ anh giúp một việc...
Ngu Vũ Thiên còn chưa nói xong, Diệp Mặc cũng đã hiểu được ý của Ngu Vũ Thiên. Hắn suy nghĩ một hồi, quả quyết nói:
- Ngu tiền bối, xin thứ lỗi vừa rồi tôi cũng không nói nói thật. Kỳ thật tôi chính là một Đan Vương nhất phẩm. Tôi nói muốn chế luyện Thảo hoàn đan, không phải là cầu sư phụ tôi chế luyện, mà tự tôi chế luyện. Cho nên, tôi có thể giúp tiền bối chế luyện ra Thanh Uẩn Đan.
- Cái gì? Cậu nói cậu là Đan Vương nhất phẩm sao?
Ngu Vũ Thiên đứng phắt dậy. Cô thật sự không thể tin được lời Diệp Mặc vừa nói. Diệp Mặc mới bao nhiêu tuổi, cũng dám nói mình là một Đan Vương nhất phẩm. Hắn điên rồi sao?
Diệp Mặc biết Ngu Vũ Thiên kinh ngạc và khiếp sợ. Nếu như không phải hắn tu luyện Tam Sinh Quyết, hắn cũng không thể tin được ở tầm tuổi này hắn đã trở thành Đan Vương. Hắn càng không thể tưởng tượng được trên thế giới thậm chí có công pháp nghịch thiên như vậy. Công phát này quả thực là ngọn nguồn khai thiên lập địa. Trong lòng Diệp Mặc hiểu được, sau khi tu luyện Tam Sinh Quyết, thành tựu cuối cùng của hắn tuyệt đối không chỉ là một Đan Vương mà thôi.
Tuy rằng hiện tại hắn còn chưa thật sự chế luyện đan dược Thiên Cấp nhất phẩm, nhưng Diệp Mặc tin tưởng hắn có thể làm được, hơn nữa cũng không mất bao nhiêu thời gian. Sở dĩ hiện tại hắn không thể xác định mình có thể chế luyện đan dược Thiên Cấp, chủ yếu không phải không tin vào năng lực luyện đan của mình, mà là không có đan dược Thiên Cấp chế luyện. Hiện tại hắn nói quá về mức độ luyện đan của mình, là vì muốn Ngu Vũ Thiên yên tâm.
Về phần các loại Trú Nhan Đan, Ngũ Nguyên Đan không phải bởi vì khó chế luyện nên được xếp vào hàng Thiên Cấp, mà bởi vì dược liệu quý giá được định nghĩa là Thiên Cấp, loại đan dược này đương nhiên số lượng có hạn.
- Đúng, tôi không điên. Tôi quả thật là một Đan Vương nhất phẩm. Bất kể cô có tin hay không.
Diệp Mặc đọc rõ ràng từng tiếng một.
Tuy rằng Ngu Vũ Thiên rất muốn tin Diệp Mặc, nhưng lời Diệp Mặc nói thật sự quá mức thái quá. Sắc mặt cô trở nên nghiêm túc, nhưng không hỏi lại. Cô lấy ra hơn mười loại dược liệu vứt trên mặt đất nói:
- Hiện tại anh chế luyện Thanh Uẩn Đan đi. Tôi đứng ở đây xem.
Diệp Mặc biết ý của Ngu Vũ Thiên. Hắn căn bản cũng không từ chối, trực tiếp lấy Thần Nông Đỉnh ra.
Diệp Mặc đã dùng Thần Nông Đỉnh nhiều năm, sớm thuận tay. Tuy rằng hắn cảm giác mình còn chưa hoàn toàn luyện hóa được Dược Đỉnh này, nhưng dùng Thần Nông Đỉnh luyện đan cũng làm ít công to.
Thấy Diệp Mặc dùng thần thức khống chế Dược Đỉnh một cách thuần thục, hơn nữa chân nguyên đánh ra một nhóm chân hỏa, Ngu Vũ Thiên lại thật sự có chút tin.
Trên mặt đất có vài chục loại dược liệu, nhưng không phải hoàn toàn đều là dược liệu mà Thanh Uẩn Đan cần. Diệp Mặc biết đây là do Ngu Vũ Thiên cố ý. Hắn cũng không cần nghĩ, phất tay lấy ra hơn mười loại linh được trong đó, trực tiếp ném vào trong Dược Đỉnh.
Ngu Vũ Thiên thấy Diệp Mặc lấy ra chuẩn xác những được liệu cần thiết của Thanh Uẩn Đan, lại gật đầu, cảm giác Diệp Mặc quả thật có chút bản lĩnh. Nhưng thấy Diệp Mặc cầm hơn mười loại dược liệu chẳng phân biệt trước sau ném vào trong đỉnh, lập tức sắc mặt có chút khó coi.
Cho dù cô không phải là luyện đan sư, nhưng cô cũng có thể chế luyện ra đan dược bình thường. Cô biết bất kể chế luyện đan dược gì, khi bỏ dược liệu vào trong đỉnh đều phải theo trình tự. Nếu như làm nhầm, ngoại trừ chế luyện ra một lò tro bụi, thậm chí còn bị nổ. Nhưng không ngờ Diệp Mặc lại một lần ném hơn mười loại dược liệu vào. Điều này khiến sắc mặt của cô rất khó coi.
Đương nhiên Diệp Mặc cố ý làm vậy. Nếu lựa chọn phải bộc lộ tài năng, đương nhiên, hắn chắc chắn sẽ không dựa theo phương pháp thông thường.
Sắc mặt Ngu Vũ Thiên rất nhanh lại trở nên kinh ngạc. Cô nhìn thấy tuy Diệp Mặc ném hơn mười cây dược liệu cùng một lúc vào trong đỉnh luyện đan, nhưng lại không có bất kỳ mùi vị khó ngửi nào tản ra. Ngược lại cặn của những dược vật kia không ngừng phun ra khỏi miệng đan đỉnh.
Chừng mười phút trôi qua, Ngu Vũ Thiên không thấy động tác của Diệp Mặc có chút chậm chạp. Thậm chí càng ngày càng thuận lợi, càng ngày càng lưu loát. Trong lòng cô thậm chí đã âm thầm khiếp sợ. Tuy rằng Diệp Mặc chỉ có tu vi Trúc Cơ tầng năm, nhưng thần thức của hắn không hề thua kém tu sĩ Giả đan, thậm chí còn có phần hơn.
Ngu Vũ Thiên cẩn thận dùng thần thức của mình thăm dò bên trong dược đỉnh của Diệp Mặc. Cô lại phát hiện hơn mười cây linh dược bên trong dược đỉnh đã nhanh chóng được phân giải chiết xuất. Hơn nữa cô thấy trình tự chiết xuất của Diệp Mặc cũng rõ ràng. Tuy rằng Ngu Vũ Thiên không thể chế luyện linh đan cao cấp, nhưng không có nghĩa là cô không thật sự tinh mắt. Cô chỉ cần vừa nhìn, đã biết tiêu chuẩn luyện đan của Diệp Mặc tuyệt đối là cấp bậc đại sư.
Một giờ sau, Ngu Vũ Thiên đã phát hiện dược liệu bên trong dược đỉnh dần dần được chiết xuất xong, trở thành nước thuốc tinh khiết. Mà thần thức của Diệp Mặc lại khống chế được những nước thuốc này không ngừng trộn lẫn, sau đó kéo duỗi.
Thủ pháp luyện đan rất nhanh. Tuy rằng Diệp Mặc chưa chế luyện Thanh Uẩn Đan xong, nhưng Ngu Vũ Thiên đã biết Diệp Mặc tuyệt đối có thực lực chế luyện ra Thanh Uẩn Đan. Luyện đan sư bình thường chiết xuất những dược liệu này chí ít cũng cần tới hai canh giờ. Nhưng Diệp Mặc chỉ cần hơn nửa canh giờ cũng đã chiết xuất xong.
Diệp Mặc vẫn dùng chân nguyên đan hỏa bình thường. Nếu chẳng may hắn dùng loại lửa khác, vậy luyện đan chẳng phải càng thêm lợi hại sao?
Ngay khi Ngu Vũ Thiên còn đang ngạc nhiên, Diệp Mặc lại đánh ra mấy đan quyết. Nước thuốc trong Thần Nông Đỉnh dưới sự khống chế của đan quyết và thần thức dần dần ngưng tụ lại. Lại thêm nửa canh giờ, Thanh Uẩn Đan dần dần thành hình, tỏa ra mùi đan dược thoang thoảng.
Ngu Vũ Thiên còn đang đắm chìm trong thủ pháp luyện đan lưu loát của Diệp Mặc, chợt có mấy tiếng leng keng vang lên. Mười hai viên Thanh Uẩn Đan màu xanh đậm đã được Diệp Mặc kéo ra, bỏ vào trong bình ngọc đã được hắn chuẩn bị từ trước.
- Tiền bối, đan dược đã chế luyện xong rồi. Cô xem Thanh Uẩn Đan này thế nào?
Diệp Mặc đưa bình ngọc tới trước mặt Ngu Vũ Thiên, cắt ngang sự chấn động trong lòng Ngu Vũ Thiên.
Ngu Vũ Thiên theo bản năng nhận bình ngọc, nhưng lập tức có phản ứng, Diệp Mặc thật sự chế luyện được linh đan thất phẩm Thanh Uẩn Đan. Hơn nữa tốc độ còn nhanh như vậy.
Cô phục hồi lại tinh thần, đổ một viên Thanh Uẩn Đan vào trong lòng bàn tay. Cô lập tức ngạc nhiên nói:
- Đan tốt, Thanh Uẩn Đan thượng đẳng. Còn là một lò chín viên. Cậu quả nhiên là một Đan Vương nhất phẩm. Tôi đã hiểu lầm cậu.
Nhưng trong lòng Ngu Vũ Thiên lại dâng lên sóng to gió lớn, chứ không phải chỉ có sự ngạc nhiên như vẻ ngoài của cô. Cô biết một Đan Vương nhất phẩm có ý nghĩa thế nào. Đan Vương ở Bắc Vọng Châu, có người nào không phải là tiền hô hậu ủng, vô số người săn đón? Mà trước mắt mình lại có một vị như thế, hơn nữa tốc độ luyện đan còn nhanh như vậy, tuổi còn trẻ như vậy.
Thiên tài, quả nhiên thế giới này chỉ có thiên tài mình không nghĩ tới, không có thiên tài không thể thấy.
Diệp Mặc thấy Ngu Vũ Thiên cầm Thanh Uẩn Đan xuất thần như vậy, liền cắt ngang nói:
- Ngu tiền bối, có Thanh Uẩn Đan này, có phải tiền bối có thể tấn cấp Kim Đan viên mãn trong vòng ba tháng hay không?
Ngu Vũ Thiên phục hồi lại tinh thần. Cô vội vàng nói:
- Diệp Mặc, tuy rằng tôi lớn tuổi hơn cậu, hơn nữa còn là sư phụ của em gái và vợ cậu. Tuy nhiên cậu là một Đan Vương nhất phẩm. Về sau vẫn gọi tôi chị Ngu là được rồi. Hai chữ tiền bối thật sự không dám nhận. Về phần tấn cấp Kim Đan viên mãn, tôi tin tưởng có Thanh Uẩn Đan, trong vòng ba tháng, hẳn là tôi có thể làm được...