- Cậu không phải Tu sĩ Kim Đan tầng hai?
Sau khi Kim Thủy bị chấn động, kiêng nể nhìn Diệp Mặc chằm chằm, lại nắm chặt trường thương trong tay.
Diệp Mặc cầm 'Tử Đao" lên lạnh lùng nói
- Tôi cũng giết qua mấy người Kim Đan viên mãn rồi, thêm một người như ông cũng không sao. Ông đã dám tìm đến tôi, cần gì phải hỏi tu vi của tôi là gì? Cái đó cũng không có quan hệ tới ông. Liên đại tỷ, chị tránh ra đi, vừa rồi đã làm phiền chị rồi. Chuyện còn lại để tôi làm.
Liên đại tỷ bỗng tỉnh táo lại, khóe miệng lộ ra một tia cười quyến rũ
- Chú em Mặc, cậu cũng biết ngụy trang đấy nhỉ, ngay cả tôi cũng bị cậu lừa rồi. Vừa rồi khi tôi nói muốn giúp cậu, cậu sớm biết Kim Thủy đã đến đây. Cũng may động tác của cậu cũng mau, bằng không cậu nghĩ xem tôi có bỏ qua cho cậu không.
Diệp Mặc bị thanh âm nũng nịu của cô làm cho nổi da gà, vội vàng nói:
- Là hai tên này muốn đánh tôi, tôi còn chưa xuất toàn lực, không ngờ bọn họ đã xong đời, tôi chỉ hy vọng họ Kim này đừng để cho tôi thất vọng.
Nói xong, Diệp Mặc chuyển quay về phía Kim Thủy chậm rãi nói:
- Tôi hôm nay sẽ làm cho ông hài lòng, về phần 'Ngưng thúy đằng" không phải tôi không để nó cho ông, nhưng vì đưa nó cho ông, ông cũng không dùng được.
Vượt ra ngoài dự đoán của Diệp Mặc chính là, sau khi Kim Thủy nghe xong lời Diệp Mặc nói, không ngờ ôm quyền nói với Diệp Mặc:
- Mạc đạo hữu, Kim mỗ không biết Mạc đạo hữu không ngờ đã là Kim Đan viên mãn, đã mạo phạm tới cậu xin hãy tha lỗi. Để bồi thường, Kim mỗ đồng ý lấy ra một linh khí trung phẩm để bồi thường cho Mạc đạo hữu.
Nói xong, tay của gã duỗi ra, một pháp bảo hình thước toàn thân đều đen thùi hiện ra ở trên tay gã, không ngờ là một Càn Khôn thước của Sơn Trại, là một cái linh khí trung phẩm.
Sau khi gã thấy Diệp Mặc trong nháy mắt đã giết Tôn Hậu Thường, trong lòng nổi lên sự kiêng nể mãnh liệt. Tuy rằng gã cũng không nhất định sợ Diệp Mặc, nhưng hiển nhiên tu vi của Diệp Mặc còn cao hơn nhiều so với gã. Hơn nữa còn có Liên Ngọc Chi, kẻ thích ném đá xuống giếng. Nếu gã tiếp tục như vậy, dù không chết cũng bị thương. Mà gã sắp đạt tới Ngưng Anh. Đương nhiên không muốn bị thương?
Diệp Mặc thấy Càn Khôn Thước này, trầm ngâm một hồi không nói gì. Nói thật lòng, sau khi hắn thăng cấp Kim Đan tầng hai, rất muốn tìm một tu sĩ Kim Đan viên mãn chiến đấu thử một chút. Hắn muốn xem thử nếu mình không dùng trận pháp, không dùng 'Vô ảnh', so với một tu sĩ Kim Đan viên mãn rốt cuộc kém nhau bao xa.
Nhưng hắn biết hôm nay ngay lúc này quả thật không phải lúc chiến đấu tốt nhất, không tính đến hắn còn cõng theo Tô Tĩnh Văn, một khi đánh nhau, đối mặt với một tu sĩ Kim Đan viên mãn. Hắn không thể cam đoan Tô Tĩnh Văn không bị thương.
Dường như biết Diệp Mặc đang chần chừ, Kim Thủy bỗng nhiên nói:
- Mạc đạo hữu, tuy rằng tôi lần này là mạo phạm cậu. Nhưng nếu đánh nhau tôi cũng không chắc mình sẽ thua cậu. Hơn nữa bây giờ đối với Mạc đạo hữu mà nói, cũng không thích hợp đánh nhau, vậy sao không bắt tay giảng hòa?
Diệp Mặc lạnh lùng nhìn Kim Thủy, hắn biết nếu giữ lại tên Kim Thủy này. Khẳng định sẽ nguy hiểm tới tính mạng của hắn. Nhưng hắn cũng không nói gì thêm, không cần phải nhiều lời, nếu không giữ lại Kim Thủy liền trực tiếp động thủ, những lời vô nghĩa này Diệp Mặc không thích nói.
Kim Thủy dường như biết Diệp Mặc đang do dự, gã không chút lựa chọn đưa Càn Khôn thước trong tay ném cho Diệp Mặc nói:
- Kim mỗ cáo từ.
Nói xong Kim Thủy xoay người lấy ra trường thương, lập tức rời đi.
Diệp Mặc không đuổi theo Kim Thủy. Nếu không muốn đánh thì phải dứt khoát một chút, không cần lề mề.
- Anh Lê. Cái này cho anh.
Diệp Mặc ném linh khí trung phẩm ' Càn Khôn Thước ' cho Lê Kinh Mân, lại kiểm tra nhẫn của Mẫn Vu Giang, lấy đi 'Lam Nguyệt khoáng thạch' và 'Tiếp Lan Xuân Hiểu", những thứ còn lại bên trong nhẫn đều cho Lê Kinh Mân.
Lê Kinh Mân biết Diệp Mặc giàu có, hơn nữa pháp bảo của anh vẫn là một linh khí trung phẩm rất bình thường, nên không từ chối, liền nhận lấy.
Thấy Lê Kinh Mân nhận được một nhẫn trữ vật, Liên đại tỷ có chút ủy khuất nói:
- Chú em Mạc à, tôi cũng ra sức giúp cậu, lần này sau khi trở về cái tên Kim Thủy kia chắc chắn sẽ không tha cho tôi…
Diệp Mặc làm sao không biết ý tứ này của Liên đại tỷ, hắn tự tay lấy ra nhẫn trữ vật của Tôn Hậu Thường, kiểm tra đồ vật bên trong một chút, sau đó lấy đi một viên linh thạch cực phẩm, đem nhẫn ném cho chị Liên nói:
- Đồ vật trong này cũng đủ bồi thường cho chị rồi, trốn ở một bên mà cười đi.
Nói xong Diệp Mặc và Lê Kinh Mân chào hỏi nhau vài câu, hai người bước trên pháp bảo linh khí, đảo mắt đã biến mất.
Liên Ngọc Chi thấy Diệp Mặc lấy đi linh thạch cực phẩm, đồ thừa còn lại mới vứt cho mình, trong mắt lập tức lộ tia tiếc nuối. Ở trong mắt cô, đồ vật trong nhẫn của Tôn Hậu Thường chỉ có một viên linh thạch cực phẩm là đáng giá nhất, nhưng thứ quý nhất này đã bị lấy đi, còn có thứ gì tốt.
Tuy nhiên cô vẫn là dùng thần thức thăm dò đồ vật trong nhẫn một chút, rất nhanh cô liền lấy ra một bình ngọc, khi cô mở bình ngọc ra phát hiện bên trong là một viên 'Ngưng Anh đan', lập tức tim đập thình thịch. Cô thật không ngờ, thậm chí ngay cả loại đan dược này Tôn Hậu Thường cũng có, thật là làm cho người ta bất ngờ rồi. Bạn đang đọc truyện được tại
Không lẽ tên tu sĩ họ Mạc kia không phát hiện ra thứ này? Tại sao ngay cả 'Ngưng Anh đan' cũng không lấy đi? Tuy nhiên cô rất nhanh liền loại bỏ khả năng này, tên tu sĩ kia hiển nhiên biết bên trong có một viên 'Ngưng Anh đan" nên lúc nãy mới nói mình trốn ở một bên mà cười đấy.
Một tu sĩ Kim Đan tầng hai mà ngay cả 'Ngưng Anh đan' cũng không cần quan tâm, vậy hắn giàu có đến mức nào? Nghĩ đến trước đây, Diệp Mặc ngay cả 'Ngưng thúy đằng' và những thứ linh tinh đều tùy tiện trao đổi ra ngoài, Liên Ngọc Chi lập tức chỉ biết lai lịch của Diệp Mặc tuyệt đối không tầm thường. Hơn nữa trên người hắn còn có thứ đan dược quý hơn so với 'Ngưng Anh đan', nhưng những thứ này cô cũng không muốn nghĩ thêm nữa.
Bởi vì cô hiện tại đã có 'Thanh uẩn đan' và 'Ngưng Anh đan", việc cấp bách bây giờ là cô nhất định phải tìm được một chỗ yên tĩnh để Kết Anh, đối với cô mà nói những thứ phục vụ cho việc Kết Anh đều đã có, thành công được hay không chỉ còn xem may mắn của cô mà thôi.
Nghĩ đến đây, trong lòng của cô lập tức tràn đầy nhiệt huyết, vội vàng lấy ra phi kiếm, đảo mắt liền biến mất không thấy nữa.
...
Vốn Diệp Mặc và Lê Kinh Mân dự định tách ra rồi đi tới thành Phỉ Hải, nhưng vì chuyện của Kim Thủy và Liên đại tỷ, Diệp Mặc đã thay đổi ý định. Bởi vì Kim Thủy và Liên đại tỷ kia đã biết Lê Kinh Mân và hắn đi cùng nhau, những người đó tìm không thấy mình, nói không chừng sẽ tìm Lê Kinh Mân, như vậy tách ra, lại càng dễ bị người khác phát hiện. Dù sao Lê Kinh Mân hiện tại cũng biết mình muốn đi tới Phỉ Hải rồi, đương nhiên còn có một nguyên nhân, hắn quyết định dùng phi thuyền đã mua được để nghiên cứu bệnh tình của Tô Tĩnh Văn.
Phi thuyền muốn một đường bay về phía Phỉ Hải, phải có một người điều khiển phi thuyền, Lê Kinh Mân là lựa chọn tốt nhất.
Diệp Mặc đem ý nghĩ của mình nói cho Lê Kinh Mân biết, Lê Kinh Mân lập tức đồng ý. Anh ta không hỏi tu vi của Diệp Mặc, cũng biết tu vi của Diệp Mặc cao hơn anh ta nhiều, bất kể là nhân phẩm của Diệp Mặc hay là tu vi anh ta đều rất khâm phục. Hơn nữa ở cùng Diệp Mặc một chỗ, chỗ nào không hiểu anh ta còn có thể hỏi Diệp Mặc. Nhưng anh ta lại không biết, tu vi của Diệp Mặc đúng là Kim Đan tầng hai.
Diệp Mặc mua được phi thuyền này từ trong tay Cổ Cửu Nhân, mạnh hơn gấp nhiều lần so với 'Phi vân trùy' mà lúc trước hắn vẫn thường dùng.
Diện tích cũng lớn hơn so với 'Phi vân trùy', bên trong có ba gian phòng, còn có trang thiết bị sinh hoạt. Tốc độ lại không thể so sánh nổi, hơn nữa tính thoải mái cũng hơn hẳn 'Phi vân trùy'. Diệp Mặc sau khi luyện hóa phi thuyền, đặt tên gọi là 'Phi Vân thuyền'.
Khuyết điểm duy nhất đã được nêu trên đại hội tu sĩ, chính là năng lực phòng ngự của 'Phi Vân thuyền' quá thấp. Diệp Mặc luyện khí không được xem là lợi hại, nhưng lại tinh thông trận pháp, hắn ở trên 'Phi Vân thuyền' có bố trí mấy trận pháp, năng lực phòng ngự của 'Phi Vân thuyền' lập tức tăng lên không ít.
Sau khi lấy ra 'Phi Vân thuyền' giao cho Lê Kinh Mân điều khiển, Diệp Mặc lại đem Tô Tĩnh Văn vào một phòng ngủ bên trong 'Phi Vân thuyền', sau khi sắp xếp xong cho Tô Tĩnh Văn, hắn lấy 'Tiếp Lan Xuân Hiểu' ra bắt đầu nghiên cứu chuyện nhập đan.
Lê Kinh Mân dưới sự chỉ dẫn của Diệp Mặc, tận lực đem 'Phi Vân thuyền' dọc theo chỗ hẻo lánh mà đi, không gặp bất kỳ khó khăn nào. Lê Kinh Mân thậm chí có thể lợi dụng thời gian rảnh để tu luyện, nhưng anh ta cũng không đi quấy rầy Diệp Mặc, anh ta biết Diệp Mặc đang nghiên cứu việc 'Tiếp Lan Xuân Hiểu" nhập đan.
Diệp Mặc vốn cho rằng 'Tiếp Lan Xuân Hiểu' nhập đan phải đơn giản hơn rất nhiều so với 'Dẫn thần thảo', nhưng hai ngày sau, hắn mới phát hiện ý nghĩ của mình căn bản chỉ là phiến diện mà thôi.
'Tiếp Lan Xuân Hiểu' có thể nhập đan, nhưng sau khi nhập đan, hiệu quả chữa bệnh tâm thần lập tức liền yếu đi, Diệp Mặc dùng hết sáu gốc 'Tiếp Lan Xuân Hiểu' mà vẫn không thành công.
Lúc này Diệp Mặc đang rất cảm kích Mẫn Vu Giang, nếu không phải Mẫn Vu Giang đưa tới mười gốc 'Tiếp Lan Xuân Hiểu" thì lúc này Diệp Mặc thật sự đã có chút sốt ruột rồi.
'Tiếp Lan Xuân Hiểu' có thể nhập đan, vẫn là dựa vào lốc xoáy tụ kết nước thuốc mà hắn phát minh ra ở luyện đan danh nhân đường mới có thể. Nhưng sau khi nhập đan, dược hiệu bị giảm xuống, đây là việc Diệp Mặc nghĩ mãi vẫn không ra
Lúc trước hắn dùng 'Dẫn thần thảo" luyện chế 'Chức thần đan' vốn không phát sinh tình huống này, vì sao 'Tiếp Lan Xuân Hiểu' lại không được?
Dược hiệu bị giảm, nguyên nhân là bởi vì 'Tiếp Lan Xuân Hiểu' sau khi thành đan không thể duy trì được dược tính, lập tức sẽ tiêu tan. Ngày thứ ba, bởi vì liên tục dùng thần thức khống chế lốc xoáy nước thuốc trong nội đan, thần thức của Diệp Mặc bị tiêu hao rất lớn, khi hắn dùng 'Phục thần đan' khôi phục thần thức, bỗng nhiên nghĩ tới 'Vạn niên thạch duẩn tủy'.'Vạn niên thạch duẩn tủy' có thể luyện chế thành 'Phục thần đan" là bởi vì loại thạch duẩn tủy này có thể hấp thu dược liệu nước thuốc còn lại, hình thành đan dược mới.
Kỳ thật 'Phục thần đan' và 'Vạn niên thạch duẩn tủy' đã không có nhiều quan hệ tới nhau nữa, mà 'Phục thần đan' sở dĩ có thể thành công, là vì tác dụng của 'Vạn niên thạch duẩn tủy', đem nhiều loại dược liệu dung hợp lại với nhau, và không cho dược tính bị tiêu tan.
Diệp Mặc càng nghĩ lại càng thấy, có lẽ trước đây là vì cấp bậc 'Vạn niên thạch duẩn tủy' rất cao, cho nên nhất thời không thể nghĩ ra nên thả nó cùng một chỗ với 'Tiếp Lan Xuân Hiểu' cấp ba mà thôi.
Đang lúc Diệp Mặc muốn lấy 'Vạn niên thạch duẩn tủy' ra kết hợp với phương pháp đan tuyền của mình để luyện chế lại đan dược một lần nữa, đèn cảnh báo trong phòng bỗng nhiên phát sáng.
Đèn cảnh báo này là Diệp Mặc và Lê Kinh Mân dùng để liên lạc cho nhau, bởi vì hắn phải nghiên cứu phương thuốc, cho nên dưới tình huống bình thường, Lê Kinh Mân sẽ không quấy rầy hắn.
Hiện tại đèn cảnh báo sáng lên, hiển nhiên là Lê Kinh Mân gặp rắc rối. Diệp Mặc lập tức thả đan dược trong tay xuống, đóng cửa phòng lại, chợt chớp động đã ra hiện ra ở mũi 'Phi Vân thuyền'…