Thiếu Gia Giả Thích Giấu Nghề

Ngày diễn ra tiệc sinh nhật Lý Thiệu Tây.

Buổi tối, sảnh lớn khách sạn năm sao lớn nhất thành phố. Khách sạn hào nhoáng từ vẻ ngoài vàng son nạm ngọc cho tới thiết kế xa hoa của nội thất bên trong. Một cái đèn chùm, một cái ghế, cũng là thủ công bằng tay tinh xảo có giá trên trời. Lý gia bỏ tiền đặt tiệc nguyên một sảnh lớn, có thể nghĩ, tiền tài bỏ ra là con số thiên văn.

Bên ngoài lối vào sảnh tiệc, một đống lớn bảo tiêu đeo kính râm đứng bên ngoài kiểm tra thiệp mời, phải đúng là thiệp mời của Lý gia viết, có chữ kí đàng hoàng mới được cho vào. Không biết còn tưởng rằng ở đây đang làm tiệc tiếp đón tổng thống không bằng.

Từ chập tối đã có nhiều siêu xe đậu ở đây, người đi vào đều là nhà giàu, minh tinh nổi tiếng, người có thực quyền ở thành phố, những người chỉ được nhìn thấy trên ti vi ùn ùn không dứt kéo vào, cánh phóng viên sao mà bỏ mặt làm ngơ một bữa tiệc đình đám như vậy được, lập tức đưa tin. Người vây xem ngày một nhiều, gây ùn tắc một khu vực, đám bảo tiêu đành phải tăng ca giải quyết chuyện này.

Bên trong phòng nghỉ.

Lý gia là chủ nhà nên rất sớm đã có mặt tại đây, Lý gia gen đã tốt sẵn, đám người hầu nữ không chớp mắt mà nhìn lom lom. Chỉ cần gả cho một trong bốn thiếu gia này, thì không khác gì gà nòi biến thành phượng hoàng, hưởng thụ vinh hoa phú quý.

Lý Phong Nam, Lý Mộc Đông, Lý Thiệu Tây và Lý Tiểu Bắc đều ăn mặc một kiểu tây trang trắng tinh viền bạc, giống vương tử thời xưa, khí chất như lan như tùng.

Bà Lý rất tự hào nhìn đàn con, tuy Lý Tiểu Bắc hơi kém chút nhưng không sao, bà ta sẽ dạy dỗ cậu ta lại từ đầu, thành thiên chi kiêu tử. Cũng nhờ bốn anh em này mà bà ta nở mày nở mặt với hội phu nhân nhà giàu, ai cũng khen là sinh con khéo, rất hưởng thụ ánh mắt ghen tị, hâm mộ của đám bà bạn.

Lý Mộc Đông vẫy tay với Lý Tiểu Bắc: “Lại đây anh sửa lại cà vạt cho.”

Lý Tiểu Bắc dịu ngoan bước qua, được đám anh trai vây quanh, tâm tình rất tốt: “Dạ.” Bọn Lý Phong Nam cảm thấy bọn họ nên quan tâm em trai ruột thất lạc nhiều hơn. Suốt thời gian qua cũng vì lơ đễnh với Lý Mộng Khiết mà đẩy cậu ra xa, bọn họ không hi vọng lịch sử tái diễn.

Ông Lý nhìn đồng hồ, mày nhíu chặt: “Sao Mộng Khết còn chưa tới vậy?” Còn chưa tới nửa tiếng nữa là khai tiệc, người thì không thấy bóng dáng đâu.

“…” Một câu hỏi, cả căn phòng chìm trong hầm băng.

Bà Lý càng là bực bội, khi không lại nhắc tới thằng con thừa đó: “Nó không tới thì kệ nó!”

Lý Mộc Đông hài hòa không khí: “Mẹ đừng nói vậy, hôm nay là ngày vui của Thiệu Tây, rất nhiều người đang nhìn đấy mẹ à.”

Lý Phong Nam đã định đón Lý Mộng Khiết về Lý gia ở để cùng đến nhưng cậu không những từ chối thẳng thừng mà còn cầm chổi quét anh ta và trợ lý ra ngoài: “Con không rõ em ấy có tới không nhưng lễ phục con đã đưa rồi.”

Lý Tiểu Bắc lúc đầu còn vui vẻ đón nhận Lý Mộng Khiết về nhà, nhưng bây giờ cậu ta không thích chút nào, bĩu môi: “Cậu ta nói sẽ tới mà, sao có thể bỏ lỡ dịp đoàn viên này được chứ.” Lý do Lý Mộng Khiết quá quắt, nhặng xị với cậu ta chắc chắn là vì ghen tị với cậu ta rồi. Cậu ta có thể cảm thông cho Lý Mộng Khiết, hưởng mười sáu năm tình yêu thương cưng chiều bị mất hết tất cả trong vòng một ngày, là ai thì cũng khó mà chấp nhận. Cậu ta đã vị tha không so đo như vậy, còn không biết điều, quá đáng.

Lý Phong Nam nghe vậy, sợ cậu ta buồn, nghiêm túc tỏ vẻ: “Em đừng lo, Tiểu Bắc, bọn anh sẽ không thiên vị em và Mộng Khiết đâu, hai đứa đều là em trai bọn anh.”

Bà Lý cũng lập tức tỏ thái độ: “Tiểu Bắc con yên tâm đi, dù thằng đó nó có về thì địa vị của con sẽ không thay đổi, con mới là tứ thiếu gia Lý gia!”

Lý Tiểu Bắc tươi cười sáng lạn trở lại. Quả nhiên, cha mẹ anh trai ruột của mình đều rất thích mình, Lý Mộng Khiết ghen tị cũng đúng.

Ông Lý đứng lên, dẫn đầu bước ra khỏi phòng nghỉ: “Không đợi nữa, khách khứa cũng sắp tới đông đủ cả rồi, ra chào hỏi đi.” Không thể vì đợi Lý Mộng Khiết tới mà làm khách quý chờ đợi, bọn họ đều là nhân vật có máu mặt trong thành phố, ông ta đã mất rất nhiều thủ đoạn để kết giao.

Ông Lý vẫn còn nhớ thương Lý Thiệu Tây kết giao bạn bè là tội phạm giết người: “Thiệu Tây, chuẩn bị cho tốt đi.”

“…Vâng!” Lý Thiệu Tây sau cú sốc của Lâm Vũ Phi, phiên tòa xử phạt hôm đó hắn cũng tham gia, còn bị Tô Hạ Dương thương hại mà nhìn, vẫn chưa lấy lại tinh thần, uể oải vài hôm. Hắn không ngờ bạn trai của mình lại có tâm tư thâm trầm như vậy, hắn đã mời thám tử đi điều tra thêm về Lâm Vũ Phi, mới biết được trong âm thầm cậu ta hãm hại không ít người. Vì muốn làm bạn trai hắn mà không từ thủ đoạn chứ không phải đơn thuần.

Lòng người cách một lớp da, hắn vì chuyện này mà làm cạch mặt Lý Mộng Khiết, báo ứng chăng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui