Thiếu Gia Ngông Cuồng


Nhiếp Hải Đường bĩu môi không vui nói: "Em đâu phải loại tiểu thư được cưng chiều như vậy, nhà họ Nhiếp chúng em đã phá sản từ lâu rồi.

Em chỉ là một ngọn cỏ kiên cường có sức sống mãnh liệt thôi.

Anh còn nhớ khi còn
học đại học, đội cầu lông của chúng ta tổ chức huấn luyện dã ngoại.."
người.

Tần Minh và Nhiếp Hải Đường vừa nói vừa cười, nhanh chóng đuổi kịp đoàn
Mà Lâm Chính Kỳ đi đầu đoàn nhìn thấy, trong lòng liên tức giận: "Nghe nói cô gái xinh đẹp đó là cô chủ của nhà họ Nhiếp tại thành phố Quảng.

Bây giờ là học trò tâm đắc của Mộc Thư Vân của Hoàng phái, cũng là một trong những nguồn tiền của Hoàng phái.

Tuy xét về thân phận, hoàn cảnh gia đình và địa vị xã hội đểu rất tốt, nhưng đều không bằng em.


Huống hồ bây giờ em cũng đã có thai"
Lâm Vũ Nhu thở dài nói: "Anh, anh đừng nói nữa, người ta đã yêu Tần Minh từ khi anh ấy vẫn còn nghèo.

Vì tìm cô ấy nên lúc đầu Tần Minh mới chạy tới.

nhà họ Tần tại lâu đài cổ ở Đức, bị coi là Triệu Chính Ngôn rồi lừa em.

Em và Tần minh duy trì mối quan hệ chủ yếu dựa vào lợi ích và ân tình, bây giờ thì dựa vào cái bụng, sao có thể so sánh được với tình cảm chân chính chứ? Cho dù đúng là em đã thích anh ấy rồi, nhưng cũng là yêu thầm mà thôi."
Lâm Chính Kỳ không nghĩ như vậy, nói: "Haizz, thân phận của Tần Minh cao như vậy, tình cảm có ích gì chứ? Nhân vật như cậu ta nếu ở thời cổ đại thì là vua một nước đấy, đều nhìn vào lợi ích"
"Nhà họ Lâm chúng ta giúp cậu ta khống chế Thường Hồng Hi, đây là công lao vô cùng lớn, em mang thai con của cậu ta, đã xét nghiệm DNA rồi, còn là con trai, cậu ta có thể không thích sao? Ba mẹ nuôi và ba mẹ đẻ của cậu ta chắc chắn sẽ thích, Tần Minh không phải là một người hiếu thuận sao? Cậu ta chống lại ba mẹ ruột, sẽ chống lại ba mẹ nuôi sao?"
"Em gái à, anh nói em đừng nản chí như vậy, cái gì nên tranh thì vẫn phải tranh, đừng học theo cô chủ nhà họ Tôn kia, nói chia tay liền chia tay, chỉ đưa
mỗi phí chia tay thôi, vài đồng tiền bạc thì có tác dụng cứt gì? Nhà họ Tôn đó thiếu tiền sao? Trong bụng em có con của cậu ta đấy, ít nhất cũng phải có quyền thừa kế."
"Con trai của em có quyền thừa kế thì Tần Minh mới có thể ở lại bên cạnh em, nửa đời sau em mới không phải làm góa phụ."

"Sau này cố gắng sinh thêm vài đứa nữa, từng đứa một gọi ba, Tần Minh liền hoàn toàn không thể rời xa em.

"Khi đó, Nhiếp Hải Đường và Mộc Tiêu Kiều nhìn thôi cũng lo lắng.

Tình cảm ba con cũng là tình cảm mà"
Đội ngũ oai nghiêm, hai anh em đi phía trước đang nói về tương lai, còn đối tình nhân ở phía sau thì nhớ lại quá khứ.

Nhưng khi mọi người đến bến tàu thì phát hiện thuyền của họ đã bị hai nhóm người cướp.

Tần Minh liếc nhìn, những người này không phải người nhà họ Lý và người của Hoàng phái sao? Tại sao lại đều đến giành thuyền thế?
"Các người làm gì vậy? Tại sao lại muốn giành thuyền của chúng tôi?" Người nhà họ Lâm nhìn thấy có người giành thuyền lập tức tiến lên ngăn cản.

Đây đều là thuyền nhỏ, một chiếc chỉ chứa được vài người, thiếu một chiếc cũng khó.

Lý Tinh Hồng nhảy ra nói: "Chúng tôi có tiền, chúng tôi bỏ tiền ra mua.

Mấy người là người nhà họ Lâm đúng không? Chúng tôi là người nhà họ Lý tại Bắc Kinh, tên tôi là Lý Tinh Hồng, trước đây hai nhà chúng ta chắc đã từng qua lại rồi.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận