Thiếu Gia Ngông Cuồng


“Fuck!” Một tên thuộc hạ của Mine nhấc chân đạp lên tường, mắng: “Chúng ta bị lừa rồi.

Đây là tên nhóc gian trả.”
Mine Hathaway cũng sa sầm mặt, vốn tưởng Tần Minh dùng kế vườn không nhà trống nên họ lơ là, cho rằng tất cả lực lượng phòng bị của Tần Minh đều bố trí ở mấy tầng cao nhất, muốn đọ sức đến cuối cùng với bọn họ, vì vậy mới cả tin vào sự tiện lợi của thang máy.
Kết quả Tổng Dĩnh ở phòng điều khiển đã kiểm soát thang máy, thả họ từ tầng sáu mươi xuống, vậy vừa nãy leo thang bộ uổng công rồi.
Mine lạnh lùng nói: “Đây chỉ là trò hề vặt vãnh, leo lên lại, không thể lơ là được.

Tôi không muốn thua một tên nhóc miệng còn hội sữa.
Đội của Mine lại leo cầu thang, lần này vẫn không ai ngăn cản, cứ vài tầng lại có người bảo họ đi thang máy, nhưng họ sẽ không đi thang máy nữa.
Lần này leo thang bộ mất nửa tiếng, cuối cùng cũng lên đến tầng cao nhất của tòa nhà Thế Kỷ.
Nhóm Mine Hathaway vẫn không bị cản trở, xông vào phòng họp, nhưng không thấy Tần Minh đầu, trong phòng họp chỉ có nhóm Tống Dĩnh, và họ cũng có bất kỳ phản kháng nào.
Một tên thuộc hạ mắng: “Fuck, cậu ta đi rồi? Đồ thỏ đế, loser.
Có một tên thuộc hạ khác chất vấn: “Thế này hông giống bình thường.
Bọn họ leo cầu thang đến nỗi đầu đầy mồ hội, nhưng lại phát hiện Tần Minh đã đi rồi.

thế chẳng phải họ giống kẻ ngốc bị chơi một vố à?
Nhưng Mine Hathaway lấy một thiết bị điện tử ra, dấu chấm đỏ trong đó vẫn hiển thị vị trí là ở đây, không thể sai được.
Bà ta cau mày nói: “Thiết bị theo dõi vẫn ở trong phòng này, xem ra cậu ta đã phát hiện tôi lén đặt máy theo dõi trên người cậu ta rồi, khá lắm.


Nhưng cậu ta không hoàn thành bài kiểm tra của tôi dành cho cậu ta, cậu ta không bắt được tôi.

Định nộp cho tôi một bài thi không phân thắng bại sao?”
Tống Dĩnh nói: “Không, bà đã thua rồi.

Cậu chủ đã hoàn thành bài kiểm tra này.
Một tên thuộc hạ của Mine khinh thường nói: “Cô nhóc, cô nói cái gì nữa? Bảo chủ của cô ra đây, cậu ta là đồ nhát gan, cậu ta đào ngũ.
Mine Hathaway nói: “Tôi thua? Không thể nào, cậu ta cũng đâu có bắt được tôi.
Còn chưa nói xong, một họng súng chĩa vào đầu Mine Hathaway khiến vẻ mặt bà ta cứng
Thuộc hà của Mine kinh ngạc, lần lượt rút súng ra chĩa về người này, một người cũng được trang bị vũ trang giống bọn họ nhưng lại không thuộc đội của họ.
Trong tiểu đội này, trang phục của mỗi người đều khác nhau, vì vậy độ nhận diện cũng rất cao, đội bọn họ không thể có người khác trà trộn vào được.

Thành viên của đội hét lớn: “Ôi trời, người này không phải số bảy." “Số bảy đi đâu rồi?" “Bỏ súng xuống.
Nhưng quả thực người này đã trà trộn vào đội mà bọn họ lại không hề hay biết, sao cậu ta lại làm được?
Rốt cuộc người này là ai?
Lúc Mine Hathaway quay đầu lại, người chĩa súng vào bà ta cũng bỏ khẩu trang xuống, chẳng phải là Tần Minh sao?
Các thuộc hạ của Mine ngạc nhiên, bởi vì đồng phục vũ trang mà Tần Minh mặc là của một người trong đội bọn họ, mà lúc này đã không thấy người kia đâu nữa.

Vừa nãy bọn họ còn cười nhạo Tần Minh là tên thỏ đế, nhưng ngay sau đó phát hiện Trần Minh đã trà trộn và đội của bọn họ, dọc đường họ lại không hề nhận ra?
Tần Minh cười thu súng lại, nói: “Cô Mine, thế này có được xem là cháu đã qua ải chưa? Cháu đã nói rồi, trong trò chơi này cháu như gian lận vậy”
Mine Hathaway vẫn đang ngạc nhiên, bà ta biết đây chắc chắn không phải dễ dàng gian lận như Tần Minh nói, có thể im hơi lặng tiếng đánh tráo với thuộc hạ của bà ta, việc này chắc chắn không dễ.
Ánh mắt bà ta nhìn Tần Minh dần thay đổi, bà ta vốn nghĩ rằng đến đọ sức chính diện với Tần Minh một lần, nhưng Tần Minh thật sự biến lần đọ sức này thành một trò chơi, khiến bà ta không tìm ra sơ hở, thua một cách tâm phục khẩu phục.
Mine xua tay, bảo thuộc hạ rời đi trước, bà ta nói: "Khá lắm, cậu không chỉ đạt yêu cầu mà còn được điểm tối đa.

Cậu chủ, tôi sẽ giữ lời hứa của mình sau này cậu có bất cứ chỉ thi gì tôi đều sẽ làm theo.
Tần Minh thầm thở phào, cuối cùng cũng quy phục được Mine Hathaway – một trong bốn vị nguyên lão, vậy sau này anh tiếp quản tập đoàn sẽ thuận lợi hơn rồi.

Tần Minh nhiệt tình ôm Hathaway, anh nói: “Cô Mine, chào mừng cô gia nhập”
Mine Hathaway mỉm cười: "Cậu chủ, cậu chứng minh năng lực của cậu với tôi.

Nhưng tôi vẫn rất tò mò, làm sao cậu phát hiện được máy định vị tôi để trên người cậu?”
Tần Minh cười: “Lúc cháu vừa vào cô đã tiếp xúc cơ thể với cháu rồi, nhiệt tình một cách thái quá khiến cháu nghi ngờ, sau đó lại chơi trò bắt vua với cháu, cho nên sau khi cô đi cháu đã tự sao cô lại tìm cháu trong tòa nhà này? Rất có khả năng là cô đã để gì đó lên người cháu, kiểm tra một lượt thì quả nhiên tìm thấy máy theo dõi.
Mine khen ngợi: “Tư duy nhạy bén, perfect.

Vậy cậu làm cách nào để trà trộn vào đội của tôi?”
Tần Minh tháo đồ vũ trang trên người xuống, cơ thể ướt đẫm mồ hôi, anh nói: “Cháu từ bỏ phản kháng là để mọi người lơ là, không đoán được chiến lược của cháu.


Lúc vào cửa, người thuộc hạ đó của cô đi cuối cùng nên bị người của cháu khống chế, cháu thay đồ thì chẳng tốn bao nhiêu thời gian.

Cháu đã chạy theo mọi người suốt một trăm tầng.
Mine Hathaway nhìn quần áo Tần Minh ướt đẫm thì lộ vẻ xúc động.
Điều bà ta ngạc nhiên không chỉ là bà ta không phát hiện ra người của mình bị đánh tráo mà còn kinh ngạc hơn khi người của mình dễ dàng bị Tần Minh khống chế như vậy? Có thể thấy dưới trướng Tần Minh có không ít cao thủ.
Bà ta nhớ đến lời của Thường Hồng Hi, có vẻ bà ta thật sự đã đánh giá thấp Tần Minh rồi, bên trong cậu thanh niên này ẩn giấu bản lĩnh khiến người ta khó mà tin được.
Mine gọi hết thuộc hạ của bà ta vào.

Lần này đi vào, những người đó đã thay đồ bình thường, hơn nữa họ đều rất xấu hổ.
Không ngờ bọn họ đều không phát hiện Tần Minh trà trộn vào đội, ngoài việc khiến họ lợi lỏng cảnh giác, Tần Minh còn cho người gây rối họ ở mỗi tầng lầu để phân tán sự chú ý của bọn họ.
Dù sao thì đây không phải một cuộc chiến sinh tử thật sự mà giống một bài kiểm tra trí tuệ hơn.
Nhưng Tần Minh đã làm đến mức tốt nhất, chẳng những không ảnh hưởng đến hoạt động của cả tòa nhà mà thậm chí còn không đánh trực diện, chiến thắng mà không cần giao đấu, càng khiến những người này thua một cách tâm phục khẩu phục.
Cho nên, ánh mắt bọn họ nhìn Tần Minh cũng thay đổi thành vẻ kính phục.
Mine dẫn đầu, mười một người xếp thành một hàng, nắm tay đặt trên ngực, nói: “Cậu chủ nhỏ! Từ này về sau tôi là bậc tôi tớ trung thành nhất của cậu
Tần Minh bắt tay với từng người, xem như làm quen.
Nhưng Tần Minh hơi bất mãn nói: “Sau này mọi người gọi cậu chủ là được rồi.
Tần Minh không muốn bị coi như một nhóm con nuôi với Thường Hoan.
Sau khi chinh phục được Mine Hathaway, bầu không khí giữa hai bên tốt hơn rất nhiều, nói câu được câu chăng về vài chuyện cũ, ví dụ như năm đó Thường Hồng Hi đã thu phục bà ta thế nào, tại sao bà ta lại chạy ngược chạy xuôi vì Thường Hồng Hi, bồi dưỡng nhân tài, đối phó với kẻ địch và những chuyện khác.
Đồng thời cũng nói đại khái về hoàn cảnh hiện tại của tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ, trong tình hình kinh tế toàn cầu suy thoái, tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ hằng ngày vẫn đang g góp một khối tài sản khổng lồ, kiểm soát một lượng lớn nguồn năng lượng và khoa học kỹ thuật, công nghệ sinh dược, tài chính thế giới v.v.
Những nội dung cốt lõi này cụ thể hơn nhiều so với những tài liệu mà Tống Dĩnh đã tổng kết, cũng tác động đến Tần Minh nhiều hơn.

Tương lai anh sẽ thừa kế một đế chế kinh doanh được ví như 'con thú khổng lồ trên trái đất.

Điều này khiến Tần Minh cảm thấy xúc động, đồng thời cùng khiến anh hiểu được áp lực của mình.
Trò chuyện đến cuối cùng, Mine Hathaway nói: “Cậu chủ, ở nước M, Thường Hoan đã được tại ngoại, anh ta là người có thực lực mạnh nhất trong các con nuôi của ông Thường, đằng sau anh ta có sự hỗ trợ của Triệu Tinh và một người bí ẩn, cũng là người muốn có được quyền thừa kế nhất.

Anh ta biết cậu ở thành phố Quảng, chắc chắn anh ta sẽ đợi thời trở lại, cậu nhất định phải cẩn thận
Thường Hoan được tại ngoại anh có thể hiểu được, dù sao thì trước đó anh xúi giục người đẹp tóc vàng – thuộc hạ của anh ta, thu thập được không ít bằng chứng phạm tội của Thường Hoan, có thể tại ngoại xem như anh ta có bản lĩnh.
Nhưng Tần Minh tò mò hỏi: “Triệu Tinh? Người bí ẩn? Bọn họ là ai?”
Mine tức giận nói: “Triệu Tinh là người vợ hợp pháp của ông Thường, còn người bí ẩn là tình nhân của Triệu Tinh.

Cho đến nay, chúng tôi vẫn chưa tìm ra được người tình đó là ai.

Chắc chắn bọn họ sẽ ra tay với cậu.

Cậu chủ, cậu không thể lơ là một giây phút nào, cậu không có thời gian.

Bước tiếp theo, cậu phải kiểm soát sản nghiệp của cả châu
Á càng sớm càng tốt.

Nếu không....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận