"Thân phận của cậu? Chuyện này khó tới mức nào chứ?" Cli Olsen vén tóc một cách quyến rũ, nói: "Thường Hoan là sếp cũ của tôi, còn chuyên ngành của tôi là tìm kiếm thông tin.
Chỉ cần có mạng thì không có tin tức nào mà tôi không tìm được.
Mặc dù tôi đã rời khỏi anh ta nhưng tôi có virus Trojan luôn theo dõi mạng lưới tin tức của anh ta.
Anh ta tìm được cậu, tôi tất nhiên cũng tìm được cậu."
Tần Minh chợt hiểu ra cô ta còn là một hacker mạng.
Cli nói tiếp: "Tôi nhắc nhở cậu một câu, tôi đã lưu lại hồ sơ cá nhân của cậu rồi.
Cho dù lúc trước cậu đánh bại Thường Hoan rất nhanh chóng, đồng thời xóa sạch tài liệu anh ta ở Trung Quốc, nhưng tôi đã lấy hết tin tức trước khi các cậu nắm được.
Bởi vậy, bây giờ tôi hiểu rất rõ về cậu."
Cô ta bước tới mấy bước, thấy Tần Minh vẫn thản nhiên lại nói: "Không ngờ người thừa kế tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ là một người bình thường như thế.
Ông chủ Thường để tất cả của cải của ông ta cho cậu, thật khiến người ta thấy khó tin.
Cậu là con riêng của ông ta à?" "Tôi và ông ta à..." Tần Minh lười giải thích vấn đề liên quan tới con riêng, anh hỏi sang chuyện khác: "Được rồi, sao cô muốn tìm tôi? Chẳng phải tôi đã giúp cô cứu em gái cô ra sao? Tôi không đổi ý."
Cli phẫn nộ chất vấn: "Vậy tại sao cậu còn không chịu bỏ qua cho chúng tôi? Tôi đã không làm việc cho Thường Hoan nữa.
Tôi chỉ muốn tìm một nơi để sống bình yên với em gái tôi, nhưng người của cậu vẫn luôn đuổi giết tôi."
Tần Minh nói: "Tôi không ra lệnh đó.
Hơn nữa, trước mắt tôi đã rời khỏi tập đoàn rồi, có tin hay không là tùy cô.
Nếu tôi biết, vừa rồi sẽ không cứu cô."
Cli im lặng một lát mới nói: "Tôi không thể nào tin nổi lời này của cậu.
Không phải người vừa tấn công tôi là vệ sĩ của cậu sao?"
Tần Minh nhíu mày lại, bực mình dùng tiếng Anh quát: "Vậy cô muốn thế nào? Bảo tôi không ngừng giải thích, chứng minh với cô à? Cô đừng đùa chứ! Tôi không có thời gian đầu.
Con đàn bà thổi tha nhà cô một là cút, hai là tiếp tục tấn công tôi lần nữa.
Lần này tôi thề sẽ tuyệt đối không cứu cô."
Anh nói xong thì rời đi mà không thèm quay đầu lại.
Anh lười nói chuyện vô nghĩa với cô ta.
Nhưng Cli lại đuổi theo.
Cô ta thấy Tần Minh mất kiên nhẫn thì hơi chột dạ, cảm giác anh không nói dối.
Cô ta biết Tần Minh có địa vị cao hơn mình rất nhiều.
Đó là tồn tại khiến cô ta phải ngước mắt nhìn lên.
Cô ta cũng không có năng lực giết được anh.
Dường như ngoại trừ tin tưởng anh, cô ta cũng không có cách nào khác.
Cô ta nói với giọng điệu cầu xin: "Vậy anh hủy bỏ lệnh truy sát tôi đi."
Tần Minh buồn cười nói: "Tôi nói rồi, tôi đã rời khỏi tập đoàn.
Bọn họ tự phát bảo vệ tôi chứ tôi không cầu xin bọn họ làm thế.
Cô tự nghĩ cách đi."
Cli nhìn Tần Minh ai oán: "Vậy anh thuê tôi đi.
Nếu tôi đi theo bên cạnh anh, bọn họ sẽ phải hủy bỏ truy sát tôi."
Tần Minh chợt nghĩ, điều này thì có thể được.
Anh không muốn để người của tập đoàn âm thầm bảo vệ mình, bởi vì làm vậy sẽ khiến anh vô tình mắc nợ ân tình của người ta.
Đến lúc Thường Hồng Hi tìm tới nói chuyện với anh, anh sẽ không đủ tự tin.
Nghe nói Cli Olsen này là nữ sát thủ chuyên nghiệp cùng một trại huấn luyện với Tổng Dĩnh ra, vẫn thông thạo về hack mạng và công nghệ mạng.
Bởi vì cô ta từng đi theo Thường Hoan nên bị người của anh ta xem là kẻ phản bội, lại bị người của Thường Hồng Hi xem là bè cánh còn sót lại của anh ta.
Cô ta bị cả hai bên căm ghét, đuổi giết khắp nơi, thật sự đã bị dồn vào đường cùng rồi.
Tần Minh nói: "Bây giờ tôi không có nhiều tiền, chỉ có thể cho cô một nghìn một tháng, cô có làm không?"
Cli hoảng sợ: "What? Một nghìn đô la à?"
Tần Minh sửa lời: "Độ là cái đầu cô đấy! Là tiền tệ.
Bây giờ tôi rất nghèo."
Cli bất mãn trông thấy nhưng vẫn cắn môi nói nhỏ: "Được, tôi đồng ý làm thuê cho cậu."
Tần Minh nói tiếp: "Tôi thuê có kỳ hạn thôi.
Cô không thể dựa vào tôi cả đời được.”
Cli trừng mắt với anh.
Cô ta vốn chỉ tính tạm thời dựa vào Tần Minh với mục đích thoát khỏi sự truy sát của sát thủ trong tập đoàn, chứ chưa từng nghĩ sẽ ở lại lâu.
Chắc ba, bốn tháng là đủ rồi, nhịn một chút cũng không sao.
Không ngờ một giây sau, Tần Minh nói: "Cô chỉ được phép ở cùng tôi ba mươi năm, lâu hơn thì tôi sợ vợ tương lai của tôi sẽ nghi ngờ mối quan hệ giữa chúng ta không đứng đắn mất.
Cô tính xem, một năm mười hai nghìn, ba mươi năm chính là ba trăm sáu mươi nghìn.
Tôi trừ thuế giúp cô, tôi gửi luôn một lần cho cô hơn hai trăm.
Cô thấy thế nào? Nếu được thì gửi tài khoản cho tôi."
Cli Olsen chỉ vào mặt mình và chất vấn với vẻ mặt vô cảm: "Cậu nhìn tôi giống con ngu à? Với trình độ của tôi như vậy, muốn tìm công việc lương một triệu đô một năm còn chẳng phải là vài phút sao? Cậu cho tôi một nghìn? Còn là nhân dân tệ nữa? Tôi làm việc cho cậu ba mươi năm cơ á? Từ lần đầu tiên gặp mặt, cậu ngoài giở trò lưu manh với tôi thì có thể làm được gì chứ?"
Tần Minh cong môi và hất cằm, nói rất khí phách: "Tôi còn có thể cho cô sống sót"
Anh vừa nói ra lời này, Cli Olsen lập tức nghẹn lời.
Bây giờ cô ta đúng là thịt cá, Tần Minh là dao thớt, anh muốn chặt chém, bóp nặn thế nào tùy ý.
Bởi vì hai người mới gặp mặt ba lần, mỗi lần đều là Tần Minh để cho cô ta sống sót.
Anh thấy Cli xoắn xuýt đau khổ, vừa đi vừa nói: "Vậy cô cứ suy nghĩ cho kỹ rồi hãy tới tìm tôi, tôi sẽ không ép cô.
Chắc cô biết Tiểu Dĩnh nhà chúng tôi nhỉ? Người ta làm không lương đấy." "Tống Dĩnh à?" Cli sửng sốt hỏi: "Hừ, chẳng phải cô là tình nhân của cậu sao? Loại thư ký bản thân đó đều là nô lệ trong phòng của mấy ông chủ thôi."
Tần Minh đột nhiên trầm mặt xuống, tức giận nói: "Cô còn dám sỉ nhục cô ấy, tôi không cần bọn họ đuổi theo giết cô, cô có tin tôi có thể giết có ngay bây giờ không?"
Cli Olsen sửng sốt.
Cô ta đột nhiên cảm giác ớn lạnh sống lưng.
Ánh mắt Tần Minh làm cô ta cảm giác bị uy hiếp, giống như một con đại bàng đang nhìn chằm chằm vào con mồi của mình.
Cô ta lộ ra ở trước mặt anh, chẳng còn chỗ nào để ẩn nấp nữa.
Vèo vèo.
Cli theo bản năng lùi lại một đoạn.
Cô ta biết rõ Tần Minh chỉ là một sinh viên bình thường, nhưng vào giờ phút này vẫn không dám tới gần anh.
Cli Olsen không có nhiều lựa chọn, đành phải nhận lời: "Được, tôi nhận lời cậu.
Nhưng tôi yêu cầu phải trả mức lương phù hợp với trình độ của tôi.
Một năm ít nhất phải năm trăm nghìn đô la"
Tần Minh nói: "Cô chỉ xứng với mức lương đó thôi, không có thương lượng"
Cli bất đắc dĩ: "Em gái tôi bị trúng đạn trong lúc chạy trốn, bây giờ rất cần tiền để chữa bệnh.
Hơn nữa tôi muốn dẫn theo con bé bên cạnh, lúc vào Trung Quốc cũng phải chuẩn bị giấy tờ nên đang nợ không ít tiền.
Tôi vẫn cần có nhiều tiền hơn."
Tần Minh thở dài: "Cô lại mang về con ghẻ rồi cho tôi rồi." đứa
Nhưng anh vô cùng tán thưởng hành động này của Cli Olsen.
Cô ta làm tất cả những điều này đều chỉ muốn em gái của mình có thể sống cuộc sống bình thường.
Cô ta là một người chị tốt.
Anh lấy ra thẻ của mình và đưa tới, nói: "Mật khẩu là *xxxxx, bên trong còn có chín trăm triệu.
Cô cầm qua cứu và thu xếp cho em gái cô đi."
Cli cầm thẻ ngân hàng mà cảm giác nặng trình trịch.
Đây là tiền cứu mạng em gái cô ta đấy,
Cô ta đột nhiên quỳ một chân và nói rất chân thành: "Chỉ cần cậu chủ không quay về, Cli Olsen tôi sẽ cố gắng hết sức bảo vệ cậu chủ."
Tần Minh nói: "Được rồi, Olmei cô đứng lên đi, sau này là người mình thì không cần làm lễ lớn như vậy"
Cli ngẩn người, nghi ngờ hỏi: "Cậu chủ gọi tôi là gì?"
Tần Minh nói: "Olmei.
Tôi đặt biệt danh cho cô cũng như đám người A Long và Tiểu Dĩnh vậy.
Cô có thích không?"
Cli Olsen mỉm cười: "Thích."
Vào giờ phút này, một người phụ nữ đang ẩn nấp ở một giảng đường nào đó trong trường, giơ súng với tư thể hiện ngang.
Đó không phải là Tổng Dĩnh sao?
Cô ta vác một khẩu súng trường 98k có gắn ống ngắm 8x, nhìn hai người Tần Minh và Chi ở trong sân tập.
Tống Dĩnh đột nhiên rút khẩu súng lại, nói với giọng điệu mất kiên nhẫn: "Hừ...!Từ bè phái của kẻ thất bại đã nhanh chóng biến thành cấp dưới đi theo bên cạnh người kế thừa.
Cli Olsen, cô quả nhiên có bản lĩnh đấy.
Cuộc chiến đấu giữa cô của tôi sẽ kéo dài từ trại huấn luyện đến tận nội bộ của tập đoàn sao?" "Tôi mà biết vậy, vừa nãy đã dùng đạn thật rồi." Tống Dĩnh cầm súng nhanh chóng đi xuống tầng.
Sau khi Tần Minh thu phục xong Cli, cũng giao cho cô ta nhiệm vụ đầu tiên, đó là điều tra về phó giám đốc La của đài truyền hình..