Thiếu Gia Ngông Cuồng


"Um...!U..."
Tiếng phụ nữ rên rỉ bên tai, Tần Minh vùi đầu vào ngực Tống Dĩnh, nhiệt tình hôn lên da thịt cô ta, hưởng thụ sự mềm mại của cô ta.

Lúc này anh đã hoàn toàn đánh mất lý trí, chỉ làm theo bản năng.
Mặc dù Tống Dĩnh đã uống rượu nhưng cô ta không say, cô ta hiểu rất rõ kiểu đàn ông sức lực tràn trề như Tần Minh muốn làm gì tiếp theo.
Thân là thư ký của Tần Minh, bắt đầu từ lúc được phân đến bên cạnh Tần Minh thì cô ta đã giác ngộ được việc trở thành người phụ nữ của Tần Minh, chỉ khác nhau ở chỗ cô ta có thể leo đến vị trí nào?
Mặc dù Tần Minh say rượu nhưng cô ta không quan tâm, phối hợp với Tần Minh hơi vụng về.

Nhưng động tác của Tần Minh dần khiến cô ta cảm thấy hưng phấn, trong đầu cô ta nghĩ, hôm nay cô ta sẽ được trở thành phụ nữ ư?
Cô ta không biết quá trình này có đau đớn hay không, vừa hưng phấn vừa sợ hãi.

Trong lòng cô ta hi vọng Tần Minh có thể tỉnh táo và tương tác với cô ta nhiều hơn.
Quần của Tổng Dĩnh sắp cởi bỏ dưới sự tấn công của Tần Minh.

"Ting ting..."
Điện thoại trên bàn bỗng vang lên một hồi chuông dài, Tần Minh đang vùi đầu tận lực hôn hít ngực Tổng Dĩnh bỗng ngẩng đầu lên, men say trong người cũng tỉnh táo hơn mấy phần.
Anh theo thói quen bò ra khỏi giường, cầm lấy điện thoại, ợ một tiếng rồi hỏi: "A lộ, ai đấy?"
Trong điện thoại lại là giọng nữ quen thuộc kia, cô ấy nói: "Ố...!Giao hàng nhanh đúng không?"

Tần Minh im lặng xoa trán nói: "Cút, nửa đêm rồi còn ai giao hàng nữa."
Anh trực tiếp cúp máy, bực bội thật đấy.

Sao gần đây luôn có người hỏi anh là giao đồ ăn, giao hàng nhanh thế? Thông tin cá nhân của anh bị lộ sao?
Sau cuộc gọi ồn ào này thì anh cũng tỉnh táo hơn, anh cầm ly nước bên cạnh lên uống một hơi, cảm thấy tốt hơn nhiều rồi.

Anh chế giễu nói: "Mình càng ngày càng có thể uống nhiều hơn rồi nhỉ? Trước kia mà uống nhiều như vậy thì chắc chắn đã gục luôn rồi, bây giờ vẫn có thể bò dậy được."
Tần Minh cười rồi định quay đầu ngủ tiếp, nhưng vừa quay người liền nhìn thấy Tống Dĩnh đang chăn, lộ ra bờ vai nõn nà.
Tần Minh sững sờ, cẩn thận nhớ lại, quả thật vừa rồi...!hình như anh ôm một người, sau đó hôn hít, sờ soạng, còn khen vóc dáng cơ thể của đối phương đẹp nữa.
Hóa ra người đó lại là thư ký của mình!
Trong lòng Tần Minh như có hàng ngàn con ngựa giày xéo.

Tổng Dĩnh sẽ không tức giận chứ? Có phải cô ấy rất ấm ức không? Chắc cô ấy sẽ không cho rằng mình là tên háo sắc chứ? Liệu cô ấy có từ chức không?
Rượu vào là hỏng việc! Đàn ông phải quản tốt nửa thân dưới của mình chứ.
Tần Minh vô cùng hối hận, không nên mượn cớ say rượu để thực hiện quy tắc ngầm với thư ký của mình.

Mặc dù Tống Dĩnh rất xinh đẹp, dáng người cũng đẹp, đúng là vừa rồi rất thoải mái nhưng sau khi tỉnh táo lại liền phát hiện điều này không đúng chút nào.
Tần Minh thấy áo của Tống Dĩnh bị anh kéo xuống, ngay cả áo lót cũng bị vứt qua một bên, có thể tưởng tượng được vừa nãy mình cầm thú nhường nào! Nói không chừng vừa nãy Tống Dĩnh còn cật lực phản kháng nữa đấy.

Người con gái này tốt biết bao, cơ thể vô cùng trong sạch đã bị anh vấy bẩn.

Trong lòng Tần Minh rất phiền muộn, anh cảm thấy mình không bằng súc sinh.

Tuy anh là ông chủ nhưng cũng không thể đi quy tắc ngầm với cấp dưới của mình như vậy được đúng không?
Nét mặt Tổng Dĩnh lại rất bình tĩnh, trong lòng xuất hiện sự xấu hổ, cô ta dùng chăn che lại cơ thể trần truồng, cảm giác bị vuốt ve vẫn sót lại trên cơ thể.

Trong lòng cô ta vẫn đang nghĩ lát nữa nên để Tần Minh đeo bao cao su hay không? Dù sao thì cô ta cũng còn trẻ như vậy, đây cũng chính là thời điểm mở rộng sự nghiệp của Tần Minh, cô ta không muốn mang thai rồi lui về hậu phương sớm như vậy.

"Sao cậu chủ lại nhìn tôi như thế?" Tống Dĩnh thấy Tần Minh nhìn cô ta đến ngây người, trong lòng cảm thấy vui vẻ: "Chẳng lẽ cậu chủ bị vẻ đẹp của mình thu hút rồi sao? Nghe nói, khi đàn ông uống rượu thì không thể tự kiềm chế được nữa, tối nay chủ yếu là muốn "hiến thân" cho cậu chủ.

Đáng tiếc cậu chủ lại không tỏ tình với mình...!Như vậy sẽ càng lãng mạn và hoàn hảo hơn một chút."
Tần Minh sững sờ một lúc lâu, ngoại trừ việc Tống Dĩnh rất xinh đẹp thì mái tóc đen dài xổa tung phía sau vai, nhất là tư thế cả người trần truồng đang ôm một chiếc chăn trắng.

Chưa kể đến bả vai và xương quai xanh xin đẹp kia cũng mê người chết đi được.
Nhưng trong lòng Tần Minh rất rối rắm: "Mình không phải là một ông chủ đúng mực, sao lại có thể nhân cơ hội say rượu để đi quy tắc ngầm với cấp dưới của mình được chứ?
Nếu để những người khác biết được chuyện này thì sẽ nghĩ gì về mình đây? Người ta sẽ nghi ngờ nhân phẩm của mình, chắc hẳn Olmei cũng sẽ khinh thường mình mất? A Long cũng sẽ chê bai mình? Chắc rằng Phùng Đông Tường cũng sẽ cười nhạo thứ được gọi là nguyên tắc của mình kia"

Tần Minh nhanh chóng dọn dẹp hiện trường: "Áo khoác, áo lụa, áo ống, áo ngực, thắt lưng...!Phù, có vẻ vẫn chưa cởi quần, vẫn chưa làm đến bước cuối cùng.

Tần Minh ợ hơi, mơ mơ màng màng nhằm mắt lại, sau đó ngã thẳng về sau, không quan tâm nữa, giả vờ ngủ vậy.

"Ế?" Tống Dĩnh sững sờ, vội ném chăn đi, nhìn Tần Minh đang ngả về sau.

Cô ta lập tức nhào tới, luồn tay rồi lấy tay che gáy Tần Minh lại, tránh lúc anh đổ người về sau sẽ lại khiến đầu bị thương.
Tống Dĩnh thận trọng đặt đầu Tần Minh dân lên ngực cô ta, cảm giác mềm mại và ấm áp dán lên mặt khiến Tần Minh đang giả vờ ngủ bị kích thích một cách mạnh mẽ.

Đúng, chính là loại cảm giác sữa rửa mặt "hiệu thư ký" này, dùng cực kỳ thoải mái.
Tổng Dĩnh bị lột đồ, chỉ còn lại một chiếc quần lót màu hồng, cô ta nhìn Tần Minh đang nhắm mắt ngủ, ngược lại cũng không có quá nhiều cảm giác.

Nhưng vẫn có chút nuối tiếc nho nhỏ khi tối nay không thể trở thành người phụ nữ của Tần Minh.
Cô ta nhẹ nhàng đặt Tần Minh xuống giường rồi đi lấy khăn ẩm lau người cho anh.
Tần Minh vẫn tỉnh táo trong cả quá trình, anh chỉ giả vờ ngủ mà thôi.

Anh phát hiện Tổng Dĩnh không hề mặc quần áo vào mà cứ đi tới đi lui trong phòng như vậy, khiến Tần Minh nhìn thấy sạch sành sanh.

"Dáng người thật chuẩn, lớn đấy." Tần Minh đè nén ngọn lửa tà ma trong lòng xuống, không dám tỉnh lại.

"Nhưng Tiểu Dĩnh cởi quần mình làm gì thế?" Lúc Tần Minh đang nhìn lén thì phát hiện Tổng Dĩnh cũng đang cởi hết đồ anh ra.

Tống Dĩnh cầm chậu nước nóng đi tới, có thể nói là lau toàn bộ cơ thể cho Tần Minh.

Cô ta cho rằng đây là việc mà một thư ký thân cận nên làm.
Dù sao thì hôm nay Tần Minh cũng đã uống rất nhiều rượu, ra rất nhiều mồ hôi, nếu không lau sạch thì anh sẽ ngủ không thoải mái.
Hơn nữa, cô ta cũng phải đem quần áo đi giặt sạch, chuẩn bị đầy đủ quần áo ngày mai cho Tần Minh.

Nhưng tới lúc cởi quần thì Tống Dĩnh lại dừng lại, đỏ mặt quay người đi, cái đó cũng lên cao quá, một lúc lâu sau cô ta mới xuống tay được, lau người sạch sẽ cho Tần Minh.
Sự ngây ngất đó của Tần Minh, liệu phản ứng sinh lý có làm lộ tẩy việc mình giả vờ ngủ không nhỉ?
Bởi vì tác dụng của cồn nên Tần Minh chỉ có thể giữ vững trạng thái giả vờ ngủ hơn mười phút, sau đó thì ngủ thật.
Hôm sau tỉnh lại, Tần Minh phát hiện mình không mặc gì cả.

Trái lại, quần áo hôm qua được đặt ở mép giường, nhưng tất cả đã được giặt sạch.
Tần Minh ngáp ngủ, nhớ lại chuyện tối qua, vỗ đùi nói: "Bây giờ nghĩ lại thì thấy hơi hối hận, có thịt Tiểu Dĩnh thì những người khác cũng chẳng biết.

Ai da, đằng nào mình cũng là một người trần tục, giả bộ quân tử làm gì chứ? Đậu má."
Tần Minh mặc quần áo xong, Tống Dĩnh mặc một bộ váy công sở dài đi tới, cô ta cầm theo máy tính bảng và nói: "Chào cậu chủ, hôm nay có một hội nghị hợp tác kinh tế và thương mại, Hầu Khánh dẫn rất nhiều cán bộ của bộ Công Thương đến để cùng nhau bàn bạc, có không ít đơn đặt hàng lớn"
Tần Minh nhìn Tống Dĩnh, người ta giống như chẳng có gì nhưng trong lòng anh vẫn hơi áy náy, Tổng Dĩnh có tức giận không nhỉ?
Tần Minh nghĩ một lúc rồi hỏi: "Tiểu Dĩnh, tôi hỏi cô một vấn đề riêng tư nhé.

Cô có người mình thích chưa?".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận