“A lộ, Tiểu Minh cứu mạng ~ a Triệu Lập Ngưu kêu gào thảm thiết ở đầu dây bên kia.
Tần Minh ngơ ngác, có chuyện gì thế? Triệu
Lập Ngưu bị người ta đánh à?
Anh vội hỏi: “Lập Ngưu, cậu sao thế? Tôi đến ngay đây, cứ bình tĩnh!”
Ngay sau đó Triệu Lập Ngưu nói với giọng điệu cực kỳ dâm ô: “Tôi đang ở khu tiếp đón tân sinh viên, có nhiều em năm nhất xinh xẻo lắm, mặc cực mỏng, mùa hè đúng là thiên đường của đám con trai chúng ta, tất cả con gái đang vây quanh tôi, nhiều không xuể, sướng chết đi được, khà khà khà.”
Nghe điệu cười “khà khà khà” dâm đãng của anh ta, Tần Minh yên tâm, má nó, không phải đùa anh đấy chứ?
Thật ra cũng không trách Tần Minh sốt ruột như thế, dạo gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, anh không thể trêu đùa tùy ý với anh em trong phòng như trước.
Tần Minh cười mắng: “Tôi còn tưởng là cậu xảy ra chuyện gì rồi chứ.
Cậu cầm thủ quá đấy, đàn em mà cũng không tha.
Sao, bị các em hớp hồn rồi chứ gì?”
Triệu Lập Ngưu nói: “Cậu rảnh không? Rảnh thì đến giúp Thiếu Dũng đi.
Tần Minh nghe thấy bạn mình cần giúp đỡ thì lập tức đi đến con đường tiếp đón tân sinh viên của trường học, ở đây rất đông, quả thật có không ít em gái năm nhất xinh đẹp đầy sức sống, thế nhưng Tần Minh nhìn họ giống như đang nhìn tảng đá, không hề có chút hứng thú nào cả.
Dẫu sao dạo này Tần Minh hay tiếp xúc với những mỹ nhân hàng đầu như Mộc Tiêu Kiều, Nhiếp Hải Đường, Tống Dĩnh, người nào cũng rất đẹp, còn những cô em tân sinh viên này vẫn còn kém sắc lắm.
Tần Minh đi đến vị trí đón tiếp của Triệu Lập Ngưu, anh ta phụ trách hướng dẫn làm thủ tục nhập học cho tân sinh viên.
Tần Minh hỏi với vẻ khó hiểu: “Gì vậy Lập Ngưu? Thiếu Dũng đâu rồi? Có việc gì cần làm giúp à?”
Triệu Lập Ngưu nói: "Đến rồi đấy à? Không phải là Thiếu Dũng mà là em gái của cậu ấy năm nay lên đại học, cùng học viện với chúng ta luôn đấy.
Tôi đang làm màu giúp cậu ấy đây thấy? Cậu đến đúng lúc lắm, giúp nhau đi.”
Tần Minh tò mò: “Làm màu gì cơ?” “Bốp”, Tôn Chí Bằng từ đằng sau đi đến, đập một quyển sổ tay sinh viên lên lưng Tân Minh và nói: "Thiếu Dũng khoác lác với em gái suốt, nói là mình có địa vị trong trường học, ăn sung mặc sướng, oai phong lẫm liệt, nhiều người ủng hộ, đàn em vô số.
Và thế là lừa được em mình ghi nguyện vọng vào trường chúng ta luôn.
Hôm nay con bé đến nhập học, cậu ấy lo lắng, sợ lộ tẩy nên bảo chúng ta giả mạo Hội sinh viên phục vụ trọn gói cho con bé.
Lập Ngưu phụ trách làm thủ tục, tôi nhận chân nịnh bợ, còn Tiểu Minh phụ trách xách đồ, thấy thế nào?”
Tần Minh cười ha ha, Lương Thiếu Dũng khoác lác giỏi thật đấy, nhưng dù sao cũng là anh em nhà mình, dĩ nhiên anh sẽ không để ý.
Anh ra dấu OK, nói: “Được, tôi đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ.
Ba anh em bọn họ đợi một lúc thì Lương Thiếu Dũng dẫn em gái đến.
Tần Minh lập tức tiến lên, nói: “Anh Dũng, kìa, để em xách cho.
Em gái anh đây à anh Dũng? Em ấy xinh đẹp thật, đồ đạc cứ đưa cho em là được, bình thường được anh quan tâm, chút việc nhỏ này cứ để em
Lương Thiếu Dũng nhìn Tần Minh với ánh mắt phách lối, nói: “Ừ, các em đưa hành lý cho Tiểu Minh đi
Bên cạnh Lương Thiếu Dũng là ba cô gái trông vẫn còn nét trẻ con, một người trong số đó khá thân mật với Lương Thiếu Dũng, cô ấy nhìn anh ta với vẻ mặt hết sức sùng bái.
Một cô nàng hơi mập cảm thán: “Quào, Tiểu Hàm, anh cậu lợi hại thật đấy, không ngờ lại có địa vị ở đại học, đã thế còn có cả đàn em nữa”
Cô gái cao gầy phía sau cũng cảm thán: “Phải đấy, nghe nói Đại học công nghệ tỉnh Hoa lắm người tài lắm, Tiểu Hàm, anh của cậu giỏi thật.
Tần Minh vác hành lý của ba cô gái lên luôn, đồng thời còn đẩy xe hành lý cho họ.
Lương Thiếu Dũng nhìn Tần Minh ra sức như thể thì hơi áy náy, anh ta lặng lẽ đi đến chỗ anh và nói: “Cậu vất vả rồi, người anh em”
Tần Minh cười: “Anh em với nhau khách sáo làm gì.
Mấy người họ đi đến chỗ làm thủ tục, Triệu Lập Ngưu nhìn ba cô gái, nói: “Bây giờ vẫn đông lắm, đứng chờ một bên đi, có thể phải chờ hơn một tiếng đấy.
Lương Tiểu Hàm cau mày, nói: “Gì vậy? Hơn một tiếng cơ á? Thế thì lâu quá.
Đàn anh, anh có thể châm chước cho bọn em không? Bọn em còn phải đi ăn trưa nữa.”
Triệu Lập Ngưu nói một cách nghiêm túc: “Làm thế sao được? Ai cũng là tân sinh viên, đều đến đây đưa giấy tờ cả, mà chỉ có một mình anh sửa sang lại bằng ấy giấy tờ.
Các em là ai mà muốn được làm nhanh hơn?”
Tần Minh lập tức tiến lên nói chuyện: “À, Lập Ngưu, đây là em gái của anh Dũng, châm chước chút đi.” “Cái gì? Là em gái của anh Dũng à?” Triệu Lập Ngưu đứng bật dậy, đẩy giấy tờ của các tân sinh viên khác ra, nói: “Được, được, được, nếu là em của anh Dũng thì anh ưu l tiên làm trước cho, lát anh đưa tờ khai đến cho các em, các em đến ký túc xá trước đi.
Ngay cả thành viên của Hội sinh viên cũng nề mặt Lương Thiếu Dũng như thế làm em gái của anh ta nở mày nở mặt, hai cô gái bên cũng rất hâm mộ.
“Tiểu Hàm, anh của cậu đẹp trai quá, có bạn gái chưa? Anh ấy có khí chất của boss khí phách ghê cơ.
“Đúng đấy, chúng ta học cùng cấp ba, sau này lên đại học cậu phải che chở bọn tớ đấy nhé.”
Lương Tiểu Hàm vui vẻ nói: “Chắc chắn rồi, chúng ta là chị em thân thiết của nhau mà.
Anh Tần Minh, ký túc của bọn em ở đâu ạ?”
Tần Minh nói: “ở phía này, đi theo anh."
Sau đó Tần Minh và Tôn Chí Bằng cầm hành lý, dẫn ba cô gái đi đến ký túc xá.
Thế nhưng Tần Minh vừa mới xoay người đi thì trùng hợp chạm mặt Trần Mục Linh và vài cô gái khác, họ đang dẫn đường cho mấy du học sinh nước ngoài, vừa đi vừa xổ tiếng Anh.
Một cô gái bên cạnh Trần Mục Linh mà Trần Minh cũng đã gặp mấy lần, tên là Cao Binh, nói: “Này, hai người các cậu, khoan hãy giúp tân sinh viên trường chúng ta xách đồ, giúp các bạn du học sinh đi, họ đông người, hành lý cũng nhiều quá.
Tần Minh bỏ ngoài tại lời nói của Cao Bình làm cô ta phẫn nộ, cô ta mắng: “Tôi đang nói với các cậu đấy, mang phù hiệu lên, các cậu thuộc ban nào của Hội sinh viên? Các cậu biết tôi là ai không?”
Tống Thu Yến cũng nói: “Cẩn thận bọn tôi trừ điểm đánh giá của các cậu, mất luôn tiền trợ cấp sinh viên.
Đến đây chuyển hành lý cho du học sinh đi, mấy sinh viên mới này có tay có chân, để họ tự đến ký túc xá là được.
Tần Minh bất mãn: "Mấy du học sinh kia không có tay có chân à? Sao họ không tự cầm hành lý đi ấy?”
Tôn Chí Bằng thấy thế thì lập tức kéo anh lại, nói: “Đừng, Tiểu Minh, đó là người của Hội sinh viên, chúng ta không phải thành viên trong hội, cãi nhau chỉ có thua thôi.”
Trần Mục Linh nghe thấy tiếng tranh cãi thì quay sang nhìn, thấy Tần Minh mồ hôi mồ kê nhễ nhại xách đồ cho tân sinh viên, tức khắc cô ta cau mày.
Trần Mục Linh nói: “Tần Minh, chẳng phải cậu muốn quay lại với Lý Mộng à? Sao lại còn rảnh rỗi đến tán tân sinh viên thế? Tôi khuyên cậu kiên định chút đi, đừng mơ mộng viển vông, đặc biệt là đừng đi tai họa sinh viên mới vào trường.
Cậu cách xa tân sinh viên ra, đi nhanh đi
Lương Tiểu Hàm nghe Trần Mục Linh nói thể thì cảm thấy khó chịu, anh Tần Minh giúp họ xách đồ đạc thì có gì sai? Đàn anh muốn tan cô ấy bao giờ vậy?
Lương Tiểu Hàm nói: “Đàn chị, chỉ không biết gì hết thì đừng đứng ở đây nói linh tinh.
Anh Tần Minh là đàn em của anh trai em, đến giúp em cầm hành lý, chị có tư cách gì bảo anh ấy đi?
Bạn của Lương Tiểu Hàm cũng nói: “Đúng vậy, các chị quá đáng thật đấy, lại còn bảo người của bọn em chuyển đồ giúp du học sinh, họ không có tay à?”
Cao Bình thấy tân sinh viên mà cũng dám cãi lại mình, cô ta tức giận kêu lên: “Người ta đường xá xa xôi đến đây du học dễ lắm à? Hoa Hạ chúng ta chuộng lễ nghi, khi đối đãi với du học sinh nước ngoài dĩ nhiên phải cung cấp vài đặc quyền và tạo điều kiện cho họ.
Trường chúng ta là trường cao đẳng và đại học quốc tế hóa, phải đi theo hướng quốc tế hóa, cho du học sinh nước ngoài cảm giác ấm áp của gia đình khi ở nơi đất khách.
Đồ đạc của các cô có thể về nhà lấy lúc nào cũng được, ý kiến ý cò lắm thể tự cầm hành lý đi, hai các cậu lại đây
Nói xong, Cao Bình không chút khách khí mà đấy ngã xe hành lý, làm cho vali của Lương Tiểu Hàm và hai người bạn rơi hết xuống đất.
“Các chị, các chị thật quá đáng!” Bạn của Lương Tiểu Hàm tức sôi máu, kêu lên.
Nhưng cô bạn khác lại nói với giọng đắc ý : “Tại sao phải vậy? Tôi nói cho chị biết, anh của Tiểu Hàm là Lương Thiếu Dũng, là đại ca nổi tiếng trong trường đấy, không ai dám trêu chọc anh ấy đâu.
Cao Bình nghe vậy thì sửng sốt, sau đó cười to: “Ha ha, gì cơ? Lương Thiếu Dũng á? Thì ra là em gái của một thằng giẻ rách bất tài.
Cậu ta mà là đại ca gì chứ? Mê gái đến độ la liếm, cuối cùng bạn gái cũng chạy theo người khác."
Tần Minh tức giận: “Cao Bình, cậu ăn nói văn minh chút đi, cậu có tư cách gì mà sỉ nhục người khác như thế?”
Cao Bình tỏ ra khinh thường: “Tôi nói đúng sự thật thôi, sỉ nhục gì chứ.
Cậu ta thích khoe khoang khoác lác, lừa em mình là cậu ta ở trường rất lợi hại đúng không? Cậu ta là cái thá gì? Chúng ta đều đi ăn với nhau rồi, tôi còn không biết cậu ta thế nào à? Triệu Mộng Hoa tốt nghiệp rồi, yêu cậu ta cũng chẳng có tương lai nên tìm người khác rồi
Lương Thiếu Dũng bỗng xông lên giữ chặt Cao Bình, hỏi với vẻ khó tin: “Cậu nói thật ư?”.