Thiếu Gia Ngông Cuồng


Với sự ồn ào và ép buộc của các thành viên giáo hội trong hội trường, các nữ sinh đều cảm thấy áp lực khủng khiếp của một quần thể, lại thêm Triệu Mộng Hoa dẫn đầu uống "nước thánh", cho dù những cô gái nhỏ đã bị lừa vào đây không biết "nước thánh" có những thành phần gì thì cũng đành phải uống.
Tổng Dĩnh lặng lẽ lấy ra một chiếc túi nhỏ, bên trong có những hạt nhỏ màu đen, nói nhỏ: "Cậu chủ, đây là sản phẩm công nghệ sinh học mới nhất của chúng ta.

Các hạt nano carbon này có khả năng hấp thụ cực mạnh, là một vật dụng thiết yếu khi đi dã ngoại." "Trừ nước ra, chúng có thể hấp thụ tất cả các tạp chất, kể cả những loại ma túy này.

Cuối cùng trong chén sẽ chỉ còn lại nước tinh khiết, đồng thời hạt nano carbon có mùi vị khó chịu, có thể phân biệt được bằng lưỡi.

Chỉ cần cẩn thận một chút sẽ không nuốt chúng vào bụng.

Nếu lỡ nuốt phải thì sẽ được đào thải ra ngoài theo phân"
Tần Minh mừng thầm, không hổ là người chuyên nghiệp, Tống Dĩnh đã chuẩn bị xong tất cả những thứ này rồi.
Tổng Dĩnh nhân lúc cô gái ở hàng ghế đầu bị la ó bắt uống nước thánh", cô ta khế búng tay một cái, Tần Minh đã thấy trong chén của mình có một gợn sóng nhỏ
Sau đó, Tần Minh có thể thấy thứ đục ngầu bị cái hạt nhỏ màu đen trong chén hút vào bằng mắt thường, sau đó hạt nhỏ màu đen kia lớn hơn một chút, to bằng nửa móng tay.
Tần Minh đưa một hạt cho Trần Mục Linh, nói nhỏ: "Bỏ vào trong chén đi, sẽ không bị ảnh hưởng nữa, đừng để bị phát hiện."
Trần Mục Linh nghe giọng nói, cảm thấy có chút thay đổi, tò mò hỏi: "Chị ơi, sao giọng chị lại hơi khác thế?"

Tần Minh trợn mắt không nói gì, để tránh bị lộ tẩy.

Trần Mục Linh thấy Tần Minh không nói gì thì cũng không nghĩ nhiều.
Cô ta biết nước này có vấn đề, cô ta tuyệt vọng nên đành phải thử mọi cách đặt hạt nano carbon vào chén của mình, sau đó thực sự nhìn thấy một số thứ vẫn đục được hạt nano carbon hấp thụ.
Tần Minh nhìn về phía Tôn Thường Hi đang đứng cách đó mấy người, xa quá nên không giúp được gì.

Không biết cô ấy sẽ làm thế nào để tránh khỏi cái nghi lễ tên là uống nước thánh này.

Hy vọng cô ấy là đặc vụ ngầm, sẽ có cách để giải quyết nhỉ?
Nhưng ngay sau đó mấy nữ sinh khác ở trước mặt Cao Bình bị buộc phải uống nước thánh, khi đến lượt Tống Dĩnh, xung quanh yên tĩnh hẳn.
Vì Tống Dĩnh quá xinh đẹp và thu hút sự chú ý của mọi người nên Tống Dĩnh còn cười khúc khích rất duyên dáng, bưng chén của mình lên uống một hơi cạn sạch.

Có một chút chất lỏng chảy xuống khóe miệng rồi trượt xuống cổ cô ta, tràn đầy sự quyến rũ chết người.
Những người đàn ông tại hiện trường không nhịn nổi mà nuốt nước bọt, có người nhỏ giọng bàn tán: "Chắc giáo sư Phó đã định đoạt cô gái cực phẩm này rồi nhỉ?" "Chắc chắn rồi, người đẹp nhỏ bên cạnh tôi cũng vậy.

Chúng ta đành phải chờ thêm một thời gian nữa, chỉ sợ giáo sư Phó sẽ không đành lòng buông tha cho chúng ta thưởng thức.


"Cô em mặc váy đen bên cạnh cũng được, mặc dù trang điểm đậm nhưng rất thuần khiết." "Suỵt, đừng nói lung tung, đẳng kia còn có một em tư thế hiên ngang khác, cũng là một người tuyệt đẹp"
Tiếng nói rất nhỏ, nếu không lắng nghe thì sẽ không nghe được.
Sau khi Tống Dĩnh uống xong, xung quanh vang lên những tràng pháo tay và tiếng hoan hô lớn hơn, những người này điên thật rồi.
Tần Minh và Trần Mục Linh cũng uống sạch, không bị làm khó xử, nhưng ngược lại có một cô gái đi cùng sống chết không chịu uống, bị những người khác bao vây.

Sau một trận đánh đập, cô ta bị cưỡng ép uống "Nước Hạnh Phúc".
Cuối cùng tất cả các cô gái đều đã uống "nước thánh", sau đó hội trường bắt đầu vang lên những bài hát, âm thanh điện tử như mộng như ảo kích thích màng nhĩ.

Một số nam nữ bắt đầu cởi quần áo ra, tất cả đều hưng phấn.
Theo nhịp điệu của âm nhạc, dường như nơi này đã trở thành một vũ trường.

Những người này bắt đầu nhảy múa nhịp nhàng và la hét hết mình.
Tần Minh phát hiện Triệu Mộng Hoa cũng bị kích động, bởi vì ma túy phát tác, cuối cùng cô ta cũng có biểu cảm, cười lên sung sướng, vặn vẹo thân thể, lắc mông lắc đầu, vặn eo lắc ngực như đã trở thành một vũ công thoát y, vui vẻ đến nỗi bất cần.

Còn Cao Bình và Tống Thu Yên cũng bắt đầu nhảy múa vì cơn nghiện phát tác, có một số người đàn ông còn giở trò với bọn họ, đưa tay sờ soạng, nhưng họ cũng không ngần ngại chút nào, không muốn trốn khỏi đây nữa.
Một số thành viên còn hôn nồng nhiệt và quan hệ tình dục trước mặt mọi người, gây ra hàng loạt tiếng hoan hô.

Một số người bị cán bộ trách mắng vì không hoàn thành chỉ tiêu nhiệm vụ, được lệnh phải bò như chó ở trước mặt mọi người, còn học chó sủa gâu gâu.
Tất cả những tội ác và sự xấu xa đều xảy ra ở đây.
Trần Mục Linh sợ hãi nhìn sự thay đổi trước mắt này, cô ta lấy hạt nano carbon bị mắc trong hàm răng ra và hỏi: "Chị ơi, thứ này có nuốt được không?" Tần Minh lập tức nhổ hạt nano carbon trong miệng ra, Trần Mục Linh thấy thế thì cũng ném đi.
Tần Minh muốn đi tìm Tôn Thường Hi, nhưng nhìn thấy Tôn Thường Hi đang đứng cùng một nữ cán bộ của giáo hội, vẻ mặt Tôn Thường Hi không thay đổi, cũng không buồn bực, dường như cô ấy không uống Nước Hạnh Phúc.
Nỗi lo lắng trong lòng Tần Minh cũng giảm xuống một chút, không đi đến đó nữa: "Hình như chị Thường Hi có người giúp đỡ rồi, vậy mình phải chú ý quan sát Triệu Mộng Hoa một chút."
Mà Tần Minh lại lo lắng dư thừa rồi, dường như đã có người theo dõi Triệu Mộng Hoa.

Dù sao cô ta cũng là "bạn gái" của Tào Vỹ, xem ra Tào Vỹ cũng có địa vị nhất định trong giáo hội thần tình yêu.
Ngược lại, Tống Dĩnh và Trần Mục Linh liên tục bị những người khác quấy rối.

Tống Dĩnh lại vô tình đánh những người này một trận, không ai trong số họ có thể đến gần hai cô gái này.
Tần Minh dẫn Trần Mục Linh giả vờ lên cơn nghiện ma túy, cũng nhảy nhót theo, lắc đầu điên cuồng để tránh lộ tẩy.
Sau khi mọi người trong hội trường đã vui mừng chán chế rồi thì giáo sư Phó bước vào.
Nhạc trong hội trường đã được tắt đi rồi đổi thành một số bài hát ru nhẹ nhàng, giáo sư Phó tiếp tục chào hỏi mọi người.
Ông ta đã biến đổi từ một chuyên gia làm giàu giảng giải trong buổi tọa đàm thành vị thủ lĩnh đứng sau giáo hội thần tình yêu một cách cực kỳ hoàn hảo.

Như video đã tuyên truyền, những người này hết lòng tin tưởng ông ta là hóa thân của Thần Eros, ông ta là nguồn gốc để loại bỏ tất cả sự ô uế.

Chỉ cần có quan hệ với ông ta, ông ta có thể rửa sạch sự ô uế của mọi người, kể cả xác thịt lẫn linh hồn đều được cứu rỗi.
Sau khi giáo sư Phó nói tuyên ngôn Thần Eros cứu vớt người đời xong, các thành viên của giáo hội bắt đầu quỳ bải giáo sư Phó.

Từng người một quỳ rạp xuống đất, tôn kính giáo sư Phó là hóa thân của Thần Eros, chúa cứu thế của bọn họ, rồi nêu khẩu hiệu cực kỳ nghiêm túc.
Sau khi sự hưng phấn qua đi, những cô gái bị ảnh hưởng bởi ma túy như Cao Bình trở nên mơ mơ màng màng, chẳng khác gì Triệu Mộng Hoa.

Nghe theo lời những người này nói, quỳ lạy trước giáo sư Phó theo những người này, nghe giáo sư Phó giảng rằng con người là bẩn thỉu, cần phải được chúa cứu thế, hóa thân của Thần Eros như ông ta tẩy sạch, nếu không sẽ trở thành ác quỷ.

Cao Bình hoàn toàn nổi điên, cô ta điên cuồng kéo Trần Mục Linh và nói: "Mục Linh, trong người chúng ta có ma quỷ kìa, phải làm sao bây giờ? Nếu chúng ta không chấp nhận tẩy sạch, chúng ta sẽ trở thành ma quỷ đấy.

Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?"
Trần Mục Linh không uống "Nước Hạnh Phúc", nhìn thấy Cao Bình vừa nãy còn lo lắng không biết làm thế nào để rời khỏi đây, vậy mà giờ đã bị tẩy não như thế này chỉ vì lên cơn nghiện ma túy.
Tần Minh nghe vậy, thầm mắng: "Tẩy sạch cái con mẹ ông ấy, cái đồ mê tín dị đoan này."
Tổng Dĩnh thì thầm: "Cậu chủ, có cần tôi ra tay không? Đây đều là những người bình thường, có bao nhiêu tôi cũng xử lý được.
Tần Minh sờ cảm, cười thần bí, nói: "Chờ chút đã, xem náo nhiệt một chút cũng không tê.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận