Hoa Hạ nhiều người tài nhưng người tài của riêng Tần Minh thì lại không nhiều lắm.
Tần Minh vô tình tuyển được A Long, Cli Olsen, Thích Minh Huy đã là cực kỳ may mắn.
Trương Toàn Chân thành sư phụ của anh nhưng phải vào thời khắc mẩu chốt mới được mời.
Tần Minh thầm nói trong lòng: "Haiz? Hay là đến trường tìm thử.
Mình cũng quen một vài bạn có bản lĩnh, có năng lực, lúc trước còn làm chung nữa.
Bây giờ ít liên lạc rồi nhưng quan hệ vẫn ổn, bây giờ cũng là lúc mọi người đang tìm việc làm."
Tần Minh nghĩ là làm, lấy điện thoại ra liên hệ với một vài người bạn trước kia.
Tần Minh gửi tin nhắn trong nhóm: "Các anh em, có ai rảnh không? Đêm nay uống rượu nhé? Có công việc tốt và lâu dài muốn giới thiệu."
Tần Minh mới gửi là có người trả lời lại ngay.
"À, cuối cùng sếp Tần cũng nhớ đến chúng tôi rồi à, tôi nói mà sếp Tần giàu lên sẽ không quên chúng tôi đâu."
Lập tức có người gửi tấm ảnh lúc trước Tần Minh nắm tay Trương Tiểu Nghiên lên máy bay trực thăng, hùa theo: "Mong được sếp Tần dẫn dắt.""Giàu không quên bạn, đúng là không quên thật, xin sếp Tần dắt em theo." "Đàn anh Tần, sao anh lại lên lức phó giám đốc vậy?" "Sếp Tần giới thiệu vài cô đi, truyền kỹ thuật cua gái của cậu lại cho chúng tôi, chúng tôi vẫn đang độc thân đây." "Tần Minh dùng bữa ở đâu vậy? Cậu mời đi, chắc chắn sẽ nể mặt." "Đúng vậy, thoáng chốc đã ba năm trôi qua, lúc trước ngày nào Tần Minh cũng gửi tin việc làm vào nhóm, chúng ta còn tìm việc."
Tần Minh nhìn các bạn thuộc các khoa trong nhóm đều rất tích cực, những người này anh đều biết rõ thông tinh.
Mặc dù bản lĩnh không mạnh lắm nhưng năng lực học tập lại rất mạnh, hơn nữa không hề có quan hệ gì với bất kỳ ai trong tập đoàn, chỉ quen có mình Tần Minh.
Một khi họ thích nghi và quen với nhịp sống của Tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ, có được chỗ đứng nhờ thông qua Tần Minh và những điểm mạnh đã học được, họ sẽ là trợ thủ đắc lực cho Tần Minh.
Còn đáng tin cậy hơn những nhân viên dự bị trong nội bộ tập đoàn.Tần Minh lại nói: "Ai muốn đến thì tối quán bar Tường Vi tâm sự." nay đến
Tần Minh không gọi hai người Triệu Lập Ngưu và Tôn Chỉ Bằng, họ là anh em tốt của Tần Minh, có chuyện gì hay chắc chắn Tần Minh sẽ không quên họ.
Anh đã giữ vị trí tổng giám đốc lại rồi, không cần phải làm từ đầu.
Bảy giờ tối, quán bar Tường Vi ngoài trường.
Lần trước cậu Dũng thất tình nên đi uống rượu, thấy Triệu Mộng Hoa gặp trúng tên lừa đảo.
Tần Minh mang theo tài liệu đã chuẩn bị xong từ sáng, trong nhóm số người hưởng ứng rất nhiều, có mười mấy người, đều là những người Tần Minh nhớ và hiểu tận gốc.
Quán bar Tường Vi khá được giới trẻ sống gần đây yêu thích, quan trọng là yên tĩnh, rượu thì toàn rượu nhẹ.
Sở dĩ Tần Minh không muốn đi ăn, thứ nhất là tiết kiệm tiền, thứ hai là uống vài ly là não bắt đầu không tỉnh táo, dễ dàng đồng ý.
Đúng bảy giờ, năm nam một nữ, sáu bạn cùng trường xuất hiện ở quán bar Tường Vi.
"Tiểu Nam, A Phi, anh Thái, Phương Hạo, Tiểu Mã, Kỳ Vĩ Đông...!Sao chỉ có sáu người?" Tần Minh chào hỏi xong thì khó hiểu không thôi,chẳng phải có mười mấy người hưởng ứng à?
Liễu Tự Nam nói: "Ai bảo bây giờ danh tiếng của cậu đang không tốt, mặc dù lúc trước trường đã làm rõ là nhân viên quản lý mạng của trường cố tình tung tin đồn thất thiệt để làm mất uy tín của cậu nhưng mọi người vẫn nói cậu là máy thu hoạch hoa khôi giảng đường, ha ha ha."
Liễu Tự Nam là một câu gái yểu điệu, đeo kính, trên mặt có hai nốt mụn tuổi dậy thì.
Mặc dù không phải là cô gái rất xinh đẹp nhưng cũng thuộc tầm trung, chủ yếu là còn trẻ nên thường bị đám đàn ông trêu.
Tần Minh cười gượng: "Tiểu Nam, tôi bị người ta hiểu lầm thật mà, cậu phải tin tôi."
A Phi vỗ vai Tần Minh nói: "Tần Minh, cậu còn lái trực thăng tán gái nữa.
Cậu biết lần trước đám đàn ông độc thân trường ta như chúng tôi đã sốc đến nhường nào không? Trương Tiểu Nghiên lớp cậu đẹp đến vậy, em gái loli, hotgirl livestream, ai cũng bị cậu bắt hết rồi?"
A Phi tên thật là Tiết Phi, nam sinh tài năng của học viện kinh doanh, cũng là người đạt học bổng hằng năm.
Tần Minh giải thích: "Làm gì có chuyện đó, người ta tìm tôi nhờ hỗ trợ livestream ngoài đời mà thôi, tôi là loại người ăn cỏ gần hang à?"Mọi người gật đầu nói: "Rất giống, lúc trước trông rất ngây thơ, thật thà, bây giờ trông đều đều, chuyên dụ dỗ gái đẹp, eo cậu vẫn ổn chứ? Ha ha ha."
Chậc,Tần Minh nhìn bạn bè cười đùa, buồn bực không thôi nhưng anh thể làm gì được.
Đảm người này là ông lớn, cần phải phục vụ.
Thái Chung Tấn nói: "Được rồi, mọi người đừng ồn ào nữa.
Tiểu Minh, cậu nói cậu có chuyện tốt muốn giới thiệu.
Cậu nói thử đi, có công việc gì tốt?"
Kỳ Vĩ Đông cũng nói: "Đúng rồi, Tần Minh, nghe nói cậu là phó giám đốc công ty nước ngoài, giỏi quá đi.
Lương một năm một triệu không?"
Mọi người ai cũng ghen tị, điều kiện gia đình của họ khá giống nhau.
Lúc trước còn cùng nghiên cứu làm sao để cân bằng việc làm thêm và việc học mà không còn nghi ngờ gì hơn, Tần Minh là người làm khá tốt.
Tiền học phí và tiền sinh hoạt năm ba là tiền do anh tự kiếm được, còn tiện thể của Lý Mộng hotgirl của lớp nữa.
Tần Minh của lúc trước đã làm họ thấy hâm mộ rồi, đừng nói đến bây giờ anh còn là phó giám đốc công ty nước ngoài.
Tần Minh không nói toạc ra mà khiêm tốn rằng: "Chỉ tạm giữ chức thôi, bởi vì trong tay tôi đang có một dự án rất tốt.
Tổng giám đốcbảo tôi thành lập chi nhánh rồi công ty mẹ sẽ kéo đầu tư, tiền thì chia cho tổng giám đốc một nửa, số còn lại để chúng ta làm dự án."
Đôi môi anh đào của Liễu Tư Nam khẽ nhếch, đẩy mắt kính nói: "Chiêu "tay không bắt sói" của cậu hay lắm."
Tiết Phi hỏi: "Thành lập công ty rồi?"
Tần Minh nói: "Thành lập rồi, có tiền, có dự án, có triển vọng phát triển.
Nói thật với mọi người, ở công ty mẹ tôi chưa có danh tiếng gì, toàn nhờ giám đốc làm.
Nếu làm tốt dự án này, tôi sẽ đi lên, sau này mọi người cũng có thể vào.
Công ty mẹ của tôi là công ty đa quốc gia, lọt top một trăm thế giới, lợi nhuận quý một khoảng mấy chục tỷ đô la.
ực ực...!Mọi người nghe mà nuốt nước miếng điên cuồng, họ đều là sinh viên năm tư.
Mặc dù đã bắt đầu sốt sắng về công việc của mình nhưng không ngờ có thể vào công ty lớn mạnh như vậy?
Trong nháy mắt, mọi người có một cảm giác đó là chênh lệch đẳng cấp.
Dường như họ và Tần Minh không cùng một đẳng cấp, không phải người của một thế giới.
Dù họ có học chung trường, đều là sinh viên năm tư nhưng khoảng cách chênh lệch đã hình thành trong lòng họ." "Thật không? Tần Minh cậu đừng lừa chúngtôi nhé?" Kỳ Vĩ Đông nghi ngờ hỏi.
Phương Hạo cũng nói: "Ký hợp đồng sao? Tiền lương thế nào?"
Tần Minh thoải mái nói: "Đương nhiên là ký hợp đồng rồi, tiền lương mười nghìn trở lên, xem vị trí sắp xếp và hiệu suất.
Ở thành phố Quảng, tiền lương hơn mười nghìn đã là tốt lắm rồi, rất nhiều sinh viên đại học cày cuốc hai ba năm vẫn chưa có được mức lương này đó."
Tần Minh lấy tài liệu đã chuẩn bị sẵn sàng trên tay ra đưa cho mọi người xem: "Mọi người có thể xem thử trước."
Mọi người lấy tài liệu, công ty này của Tần Minh là công ty mới đăng ký, trở thành công ty con của chi nhánh ở Hoa Hạ của Tập đoàn Thế kỷ Hoàn vũ, mục đích chính là cung cấp ván cầu cho những người thân cận mà anh bồi dưỡng.
Sự tồn tại đặc biệt của hội đồng quản trị tối cao làm Tần Minh kiểm soát tập đoàn của mình nhanh hơn.
Mà lúc này, trong một bệnh viện nào đó ở nước M xa xôi, Thường Hồng Hi ngồi trên giường bệnh đọc một xấp tài liệu.
Một người đàn ông bước đến bên cạnh ông ấy, thì thầm: "Ông chủ, cậu chủ đã đổi rất nhiều người ở các vị trí quan trọng, ngoài những người nhảy chứchoặc được đặc cách đề bạt, thậm chí đã kiểm soát được tiểu đội ám sát.
Chúng ta đã không thể nhúng tay vào Hoa Hạ nữa rồi."
Thường Hồng Hi nói: "Không sao, cứ để nó tuỳ ý đi, chắc nó cũng đang giận.
Ha ha, thắng nhóc này cá tính đó, không thích nghe người khác nói.
Tôi thích lắm nhưng hội động quản trị tối cao bên kia không còn ai có thể ngăn cản nó trở thành chủ mới.
Đó là thứ nên thuộc về nó, nó kiểm soát được thì tốt."
Người đàn ông kia lại nói: "Ông chủ, bước tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?"
Thương Hồng Hi đặt tài liệu trong tay xuống, thở dài: "Đã đến lúc tôi nên xuống sân khấu rồi, con mãnh thủ Hoàn vũ này nên giao cho lớp trẻ.
".