Thiếu Gia Ngông Cuồng


Xe nhà họ Tào lái đến một nhà hàng sang trọng, bọn họ đặt phòng VIP để mở tiệc chiêu đãi Tần Minh.

Anh đoán được phần lớn nguyên nhân khiến mình có đãi ngộ này là do lời nói của anh khiến bà cụ Tào rơi vào đường cùng phải lựa chọn anh.

Sếp Tào khách sáo rót trà cho Tần Minh và tâng bốc: "Nào, cậu Tần còn trẻ đã cưới được cô chủ nhà họ Mộc đúng là may mắn.

Cả nước cũng chẳng có được mấy người xinh đẹp như cổ Mộc? Cậu lần muốn ăn gì, đừng khách sáo, cứ thoải mái gọi món đi."
Tần Minh cũng không sửa lại chuyện này, chỉ thản nhiên cười và nhấp một hợp nước trà, nói: "Sếp Tào, chúng ta đi thẳng vào vấn đề đi.

Tôi chỉ là một nhân vật nhỏ, ông có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra."
Sếp Tào nói với vẻ khách sáo: "Cậu Tần quả nhiên là người thẳng thắn, nghĩ gì nói đó.

Thật ra..."
Rầm!
Ông ta còn chưa nói xong thì cửa lớn đột nhiên bị đá văng ra, một đám người xông vào, không nói tiếng nào đã đánh ngã vệ sĩ nhà họ Tào.

Biến cố bất thình lình này làm sếp Tào sợ đến tái mặt.

Một người đàn ông trung niên dẫn đầu trông rất uy nghiêm nhìn lướt qua sếp Tào, tức giận nói: "Ông Tào, ông trốn tránh nhiều lần, cuối cùng cũng để tôi bắt được rồi.

Lần này ông làm hỏng việc, để kẻ khác bắt cóc cậu chủ của chúng tôi ngay trong nhà họ Tào các ông, còn gặp phải mai phục trong nhà xưởng bỏ hoang làm tổn thất không ít người.


Tất cả đều do nhà họ Tào các ông bảo vệ không hiệu quả, các ông khó thoát được tội"
Sếp Tào nhìn người mới tới vội vàng nói: "Ngụy Quốc Bình, tôi đã thu xếp cho cậu Tần ở tòa nhà Thế Kỷ tốt nhất ở thành phố Quảng nhưng cậu ta không đi, cũng không thể hoàn toàn trách tôi về chuyện này được"
Ngụy Quốc Bình vô cùng uy nghiêm cười lạnh nói: "Tôi không nói nhiều với ông.

Lần này ông đây tới thành phố Quảng là để tính sổ với ông về chuyện của cậu chủ của chúng tôi và các những người thiệt hại kia.

Ông cụ rất tức giận vì ông đã làm nhà họ Tần chúng tôi bị sỉ nhục, cảm thấy Tào Tương Lương - con trai ông đã gây ảnh hưởng xấu cho cậu chủ của chúng tôi."
Sếp Tào nghe được lời này thì rất uất ức.

Con trai ông ta đúng là một công tử bột nhưng Tần Thọ nhà các người thì tốt hơn chỗ nào chứ? Cậu ta chẳng phải cũng là một gã ăn chơi trác táng sao?
Bà cụ Tào tái mặt hỏi: "Tiểu Nguy, chúng ta thường xuyên qua lại, trước đây nhà chúng tôi cũng không ít lần tặng quà cho cậu.

Cậu đừng ở đây dọa bà già tôi nữa.

Nhà họ Tần muốn thể nào, cậu cứ nói rõ ra đi"
Ngụy Quốc Bình nhìn thấy bà cụ Tào thì khí thế cũng giảm đi, nói: "Theo ý của ông cụ, nếu cậu Thọ nhà chúng tôi thích cháu gái bà, vậy nhà họ Tào bà hãy chấp nhận cuộc hôn nhân này đi.

Mặt khác còn phải có đồ cưới trị giá ba mươi tỷ, mọi người làm thông gia sẽ bỏ qua chuyện này."
Tần Minh nghe được yêu cầu này thì lập tức nhìn thấy sếp Tào siết chặt tay, tức giận nhưng không dám nói gì.

Hẳn là ông ta rất uất ức.

Bà cụ Tào cũng sa sầm mặt xuống.

Bọn họ chẳng những tặng không một cô cháu gái, còn phải bồi thường thêm đồ cưới trị giá ba mươi tỷ? Đây không phải là bắt nạt người sao?
Cho dù đối phương nói vậy nhưng nhà họ Tào cũng chẳng còn cách nào khác.

Dù sao đối phương cũng có thể lực rất lớn, nhà họ Tào không thể sánh được.

Ngụy Quốc Bình lại nói: "Đây là ý của ông cụ nhà chúng tôi.

Bà Tào, bà đừng nói là tôi không giúp bà.

Cậu Thọ là đứa cháu trai mà ông cụ đặc biệt yêu thích.

Ông cụ biết cậu ấy bị uất ức đã muốn xông tới nhà họ Tào.

Nếu không phải chúng tôi ngăn cản, sợ rằng ông cụ đã nổi giận đốt nhà các bà rồi"
Bà cụ Tào chợt đứng lên, nói với Tần Minh: "Cậu Tần, có phải chuyện lần trước cậu nói là thật không? Tôi không sợ cậu chê cười, cậu cũng thấy nhà nhà họ Tào chúng tôi bây giờ như vậy đấy..."
Tần Minh mỉm cười nói: "Đương nhiên, bà cụ Tào, tôi có thể lấy chuyện đó ra để mua vui cho bà sao? Chỉ cần tôi làm phán sự khai quang, đuổi hết xui xẻo trên người nhà họ Tào các bà thì không còn vấn đề gì nữa"

Bà cụ Tào lập tức nói: "Được, vậy thì tôi nhận.

Tôi lại nhận một cô con gái nuôi.

Cậu Tần, cậu có người nào thích hợp không?"
Những người có mặt ở đó đều kinh ngạc trước hành vi khác thường của bà cụ Tào.

Lúc này Ngụy Quốc Bình mới nhìn về phía Tần Minh.

Anh đeo kính râm, tuổi còn trẻ mà vừa ngạo mạn lại chảnh, ông ta vừa nhìn anh đã không thấy có cảm tình rồi.

Ngụy Quốc Bình nói thẳng: "Ông Tào, tôi đã chuyển lời rồi, ông nên báo tin lại cho tôi càng sớm càng tốt, để tôi còn vào bệnh viện chuyển lời cho cậu chủ.

Làm bạn bè lâu năm, tôi khuyên ông nên tranh thủ thời gian đi.

Nhà họ Tào các ông làm thông gia, cũng có nhiều chỗ cần dựa nhà họ Tần chúng tôi có thể dần dần lấy lại lợi ích"
Bà cụ Tào nặng nề hừ một tiếng nói: "Không phải chuyện gì cũng có thể đo được bằng tiền
đâu."
Ngụy Quốc Bình nói: "Nhưng có tiền là hơn người rồi."
Ngụy Quốc Bình vừa dẫn người nhà họ Tần đi, bà cụ Tào đã ngồi phịch xuống đất, nhìn đám vệ sĩ bị đánh cho bầm dập mặt mày với vẻ mất kiên nhẫn, vung tay lên nói: "Tất cả cút đi.

Chúng tôi trả giá đắt thuê các người tới cũng chẳng có tác dụng gì."
"Ôi..." Sếp Tào thở dài, nhìn về phía Tần Minh hỏi: "Cậu Tần thật sự là học trò của Trương chân nhân à?"
Tần Minh giả vờ cao thâm, cố ý đẩy kính râm nói: "Đương nhiên rồi.

Nếu các ông không tin có thể hỏi thầy tôi.

Tôi có thể lấy chuyện này ra đùa được sao? Người bình thường có thể lấy thân phận của thầy tôi ra lừa gạt à? Cụ Mộc còn có quan hệ thân thiết với thầy tôi, nếu tôi nói đùa chẳng phải tự tìm đường chết sao? Chỉ cần các ông nghe theo sự sắp xếp của tôi, nhà họ Tào tất nhiên sẽ thay đổi số phận, trừ tại giải nạn"
Hai người nghe Tần Minh nói vậy cũng hơi tin.


Bây giờ bọn họ thật sự rất cần người có năng lực giúp đỡ, nghĩ đến chuyện Tần Minh là học trò của Trương Toàn Chân nên cũng có chút tin tưởng.

Bà cụ Tào nói: "Cậu Tần, chuyện cậu nói lần trước là thật sao? Tôi không sợ cậu chê cười, cậu cũng thấy nhà họ Tào chúng tôi bây giờ như vậy..."
Sếp Tào cũng nói: "Đúng vậy, liệu chuyện này có thể thành công được không? Cậu Tần học được bao nhiêu bản lĩnh của Trường chân nhân vậy? Chúng tôi thật ra không lo chuyện làm pháp sự nhưng không biết có linh hay không thôi."
Tần Minh cười nhạt: "Các ông cứ thành tâm thì sẽ linh.

Tôi đoán được các ông có kiếp nạn lớn này từ lâu, cũng chọn được người cho các ông rồi.

Đó là một cô gái có ngày tháng năm sinh cực tốt, năm nay cũng vừa vặn có sao Thái Tuế chiếu mệnh nên cực may mắn"
Sếp Tào lập tức nói: "Vậy thì không thành vấn đề, tôi có thể nhận cô ta làm con gái nuôi."
Tần Minh lại bịa chuyện: "Chuyện này không thể do sếp Tào nhận con gái nuôi mà phải để bà cụ Tào làm.

Bởi vì sao Đông Cung của ông yếu, sao Mộc ảm đạm, không may mắn.

Bà cụ Tào lại khác, mạng chủ của bà ấy là Bắc Đẩu vinh hoa phú quý, hợp với mệnh của đối phương nên càng bổ sung cho nhau, có thể giúp nhà họ Tào các ông thay đổi vận may"
Tần Minh chém gió rất lợi hại, thật ra đều xem từ trong sách mà ra.

Nhưng bây giờ nhà họ Tào gặp phải nhiều rắc rối như vậy, người nào có thể nhờ đều đã nhờ cậy rồi, cũng đang sốt ruột cầu cứu.

Cho dù bà cụ Tào không tin lắm nhưng lúc tuyệt vọng thì chuyện gì cũng thử.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận