Thiếu Gia Ngông Cuồng


Phải nói là giới giải trí có nhiều người đẹp, trong sảnh vũ đạo cô nào cũng xinh đẹp, mỗi người một nét, phong cách dễ thương, hoạt bát,
khí chất lạnh lùng kiêu ngạo, trông khiến người ta hoa mắt, trái tim rộn ràng.

Hơn nữa hôm nay còn mặc đồ nhảy lộ vai và chân, có cô gái còn cố ý kéo áo thấp xuống để lộ ra đường cong ở ngực, cố ý để người ta nhìn thấy vóc dáng đáng tự hào của mình.

Đột nhiên tại Tần Minh đau đớn rồi nghe giọng phụ nữ đang mắng: “Cậu nhìn đủ chưa?”
“Đủ rồi, đủ rồi” Tần Minh quay đầu thì thấy Liệu Thanh Tuyền, vội nói: “Ai da, chị Liêu, chị cũng ở đây à, em tùy tiện đến xem mà thôi.”
Tâm trạng Liêu Thanh Tuyền rất tốt, cô ta nói: “Tôi nhận một công việc, dạy cho những cô gái này nhảy, còn có thể biểu diễn chương trình ở đài truyền hình thông qua quan hệ của tôi, kiếm được không ít, Cậu tưởng tôi giống cậu, làm thầy bói, khoe thần thái, cúng quỷ thần rồi nhận phong bì trăm triệu à”

Liêu Thanh Tuyền nói thế là đang ám chỉ chuyện tối qua Tần Minh làm ở nhà họ Tào, có vẻ như tin tức cô ta ở trong giới cũng lan truyền rất nhạy.

Tần Minh cười nói: “Vậy thì trùng hợp thật, em có một người bạn đến đây tập nhảy, lần trước diễn kịch với chị, chị xem có quan tâm chút được không?”
Liệu Thanh Tuyền lên tiếng: “À, tôi biết rồi, Mộc Tư Thuần đúng không? Thực ra vũ đạo căn bản của cô ấy chỉ ở mức bình thường, thiên về các điệu nhảy phổ biến hiện nay trên TikTok, cơ thể chưa đủ
mềm mại, kỹ năng cơ bản không tốt lắm, nhưng ngược lại, diễn xuất của cô ấy có tiềm năng.

Tôi đã rất quan tâm đến cô ấy rồi, nếu không thì cô ấy đã bị tôi loại bỏ lâu rồi”
Khóe miệng Tần Minh co giật, không ngờ Mộc Tư Thuần và những người này lại có khoảng cách lớn như vậy, chẳng trách bị người ta chế nhạo.

Tần Minh lại tò mò hỏi: “Này chị Tuyền, những người ở đây đều là thực tập sinh nhỉ? Bọn họ đều sẽ đi gây khó dễ cho người khác à?”
Liêu Thanh Tuyền nói: “Đó chẳng phải bình thường sao, ở đây phải loại bỏ một nhóm người, tự tụm năm tụm ba thành một nhóm rồi chĩa
mũi nhọn vào một người cũng rất bình thường”
Vừa dứt lời, đột nhiên nghe thấy tiếng mắng mỏ giận dữ trong phòng thay đồ: “Cái gì gọi là không biết? Rõ ràng vừa rồi tôi thấy cô động vào tủ của tôi, sau đó thì không thấy đồ của tôi đâu nữa”
“Cô lên cơn gì thế? Tôi chỉ chạm vào, ai thích đồ nhảy của cô? Tôi không có hay sao? Ngực cô to hơn tôi à? Tôi mặc vào còn bị ép ngạt chết ấy, mình làm mất đồ rồi lại trách người khác? Nực cười”
"Ha ha..."
“Bỏ đi Tiểu Lệ, mặc kệ cô ta, chẳng phải chỉ là một gương mặt đáng ghét à.


Mộc Tư Thuần, tôi thấy cô đừng nhảy nữa, chúng tôi học một lát là được ngay, còn cô lại học cả nửa ngày, về nhà đi.”
"Ha ha ha."
Mấy cô gái cười cợt rồi cùng đi ra sảnh nhảy, Mộc Tư Thuần ở trong phòng ngây ra, sắc mặt tái mét.

Tần Minh nheo mắt hỏi: “Cô ấy thường như vậy à?”
Liêu Thanh Tuyền thở dài: “Cô Mộc là con gái nhà giàu, hoàn cảnh lớn lên khác với những cô gái còn lại, gần như không hợp nhau được.

Đây đã là lần thứ tư cô ấy làm mất đồ nhảy rồi, công ty sẽ không phát đồ tập cho cô ấy nữa.

Tôi đã ra lệnh tập nhảy thì phải mặc đồ tập, có thể là có người muốn chỉnh đốn cô ấy”.


“Đâu có thể được!” Tần Minh siết nắm đấm, bực bội muốn xông lên nói lý lẽ với mấy cô gái kia.

Nhưng Liệu Thanh Tuyền kéo anh lại, nói: “Tần Minh, cậu đừng kích động, nhìn cậu đau lòng cho cô ấy kìa.

Cậu giúp cô ấy một lần thì sau này cô ấy càng khó sống hơn, show tìm kiếm tài năng là một chướng ngại, phải dựa vào chính bản thân cô ấy, không có bản lĩnh để đứng được thì sau này lên cao hơn cũng sẽ bị người ta tính kế”
Tần Minh nghe xong cũng cảm
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận