Nữ quản lý tức giận vì lời nói của Tần Minh: “Cái tên ngạo mạn này, anh.”
Còn chưa nói xong thì Tôn Thường Hỉ mặc quần áo bình thường kéo theo một chú chó lông vàng to lớn đi vào.
Ban nãy Tần Minh đã gọi cho nữ cảnh sát Tôn Thường Hi đến, cô ấy còn đặc biệt mặc một bộ quần áo bình thường theo yêu cầu.
Nữ quản lý thấy Tôn Thường Hi thì cau mày hỏi: “Cô là ai nữa? Đừng dắt chó vào đây.”
Tần Minh lên tiếng: “Quản lý, đây là bạn tôi, cô ấy có một chú chó đã qua huấn luyện, sẽ không làm người khác bị thương, chú chó này có thể giúp chúng tôi tìm quần áo đã mất của Mộc Tư Thuần”
Thực ra cách này của Tần Minh cũng rất đơn giản, nhưng muốn thực hiện thì lại không dễ, bởi vì
rất khó để tìm được một chú chó đã qua huấn luyện bài bản.
Kết quả lúc Tần Minh thật sự làm được thì các cô gái xung quanh đều xì xào bàn tán.
“Người quản lý này, lớn gan đấy.”
“Chậc chậc, nhóm Lưu Tuyết Lệ sắp tiêu rồi nhỉ? Có lẽ là bọn họ lấy trộm quần áo đấy"
“Có drama để hóng rồi”
“Chú chó này dễ thương quá”
Nữ quản lý nhìn Tôn Thường Hi rồi lại nhìn chú chó đang ngồi ngoan ngoãn, cô ta gật đầu nói: “Được rồi, cô cứ thử đi.”
Tần Minh nhìn Tôn Thường Hi, cô ấy ra dấu "OKvới anh, sau đó thấp giọng nói: “Cậu nợ tôi, đừng quên đấy.”
Tần Minh dở khóc dở cười, từ khi nào người phụ nữ này lại trở nên hẹp hòi như vậy? Còn thích ghi nợ nữa?
Tôn Thường Hi để chó nghiệp vụ ngửi mùi trên người Mộc Tư Thuần trước rồi xoa đầu nó, chó nghiệp vụ lập tức chạy đến nơi đặt balo phía bên cạnh phòng vũ đạo.
đó đặt hơn bốn mươi balo của các cô gái, mùi gì cũng có, chó nghiệp vụ dứt khoát cắn một balo Gucci nữ màu hồng rồi quay lại.
"Ể? Đó chẳng phải túi của Hà Tú sao?”
“Ở bên trong à?”
“Chắc không thần kỳ thế chứ?”
Các cô gái bàn tán xôn xao, Tần Minh thấy Lưu Tuyết Lệ rất bình tĩnh, còn Hà Tú ở bên cạnh cô ta thì mặt mày tái mét, hai chân mềm oặt ngồi bệt xuống đất.
Nữ quản lý nửa tin nửa ngờ cầm lấy túi rồi nhìn vẻ mặt của Hà Tủ, cô ta cũng đoán được vài phần, cô ta đưa cho Hà Tủ rồi nói: “Tiểu Hà, cô mở ra xem thử”
Hà Tủ cắn răng run lẩy bẩy, phủ nhận: “Quản lý, đây...!đây không phải thi của tôi.”
Mộc Tư Thuần lập tức nói: “Rõ ràng là của cô, hôm qua cô còn khoe với chúng tôi có một fan nam tặng cho cô túi Gucci bốn mươi lăm nghìn.”
Đối diện với ánh mắt của mọi người, Hà Tủ hết đường chối cãi, nữ quản lý dứt khoát mở túi, lập tức lôi ra một bộ đồng phục nhảy đẹp đẽ, đó chẳng phải là đồng phục của Mộc Tư Thuần sao?
“Ôi! Chú chó này cừ thật”
“Hừ, quả nhiên là bọn họ”
“Nam quản lý đó rất có bản lĩnh, chẳng mấy chốc đã tìm được thủ phạm rồi.”
Mọi người xung quanh thầm kinh ngạc, ai cũng nhìn Tần Minh, không ngờ Tần Minh lại dễ dàng giúp Mộc Tư Thuần lật ngược tình thể như vậy.
Tần Minh cầm lấy đồng phục rồi nói: “Quản lý, cô cũng thấy rồi đấy.
Bọn họ cố ý lấy đồng phục của Tiểu Thuần, chứng cứ vô cùng xác thực, hơn nữa vừa rồi là bọn họ tìm người ra tay trước, có vẻ là quản lý đã nói với nhóm Lưu Tuyết Lệ rằng tôi định báo cảnh sát nên bọn họ mới đến
trả thù.
Chỉ là người của cô ta yếu kém”
Nữ quản lý sa sầm mặt mày, chuyện có thế nào thì trong lòng cô ta cũng có cách giải quyết.
Nhưng cô ta còn chưa chất vấn thì Lưu Tuyết Lệ lại vặn hỏi trước: “Hà Tú, lấy cắp đồng phục của người khác, cô còn gì để giải thích? Tôi không ngờ cô là người như vậy, uổng công tôi coi có là chị em thân thiết, thì ra cô có ý định hại người khác”
“Chị Lệ, chẳng phải đều là chị bảo em.”
Chát!
Lưu Tuyết Lệ giáng một cái tát, nói: “Hà Tú, chúng ta cắt đứt quan hệ, Lưu Tuyết Lệ tôi không có người bạn như cô.
Quản lý, Hà Tú làm ảnh hưởng đến tập thể như vậy, vừa rồi cô ta xúi em, bảo em đi tranh luận với Mộc Tư Thuần, em cũng mắc bẫy của cô ta.
Em nhớ ra, lần trước em bị Mộc Tư Thuần hắt nước nóng, hình như là vì Hà Tú đột nhiên và vào Mộc Tư Thuần mà ra.
Hóa ra tất cả đều do cô ta âm thầm giở trò”
.